Xuyên Nhanh: Cùng Anh Ngắm Biển Sao Trời Mênh Mông

Chương 1: NỮ PHỤ HÀO MÔN (1)


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Xuyên Nhanh: Cùng Anh Ngắm Biển Sao Trời Mênh Mông

“Hoành Đình, nếu anh thực sự thích Nguyễn tiểu thư, em nguyện ý buông tay, Hoành Đình, anh thả em ra đi, em biết chúng ta không hợp, em . . .” Trần Tiểu Ngải mặt mày thê lương bi ai nhìn đôi nam nữ trước mặt, nước mắt bất chợt liền rơi xuống.

Cô ta vốn thân cô thế cô, dáng vẻ yếu đuối mỏng manh lúc này, càng làm tôn lên vài phần nhu nhược động lòng người của cô ta.

Hạ Hoành Đình nghe cô ta nói như vậy, lập tức liền đỏ mắt, muốn lao ra giữ người lại, nổi giận gầm lên một tiếng:

“Tiểu Ngải, người trong lòng anh là ai, em còn không biết sao? Làm sao em lại không tin anh, anh và Nguyễn Nhuyễn, một chút quan hệ cũng không có.”

Một câu nói thốt ra, Hạ Hoành Đình kìm chế tức giận ôm Trần Tiểu Ngải vào lòng, đồng thời quay đầu, đáy mắt như phun lửa vào người đang đứng một bên, Nguyễn Nhuyễn vân đạm phong khinh[1], phẫn nộ quát: “Nguyễn Nhuyễn, tôi nói rồi, người tôi yêu chính là Tiểu Ngải, người không thích phiền toái như cô sao lại thích dây dưa với tôi vậy?”

[1]Vân đạm phong khinh: thờ ơ, lạnh nhạt, bình thản, không màng đến điều gì khác, tựa như gió nhẹ mây hờ hừng trôi. (Nguồn: vuonhoacuabachtra)

“Xin lỗi, tôi . . .” Thật sự không có ý muốn quấn lấy anh, Nguyễn Nhuyễn dường như rất khó xử, chỉ là vẻ mặt nhàn nhạt, một câu còn chưa nói xong, liền bị Trần Tiểu Ngải ôm lấy hai chân.

Giọng nói, dừng lại như vậy.

Sau đó là Trần Tiểu Ngải gần như điên cuống khóc lóc kêu gào: “Nguyễn tiểu thư, tôi và Hoành Đình thật lòng yêu nhau, cầu xin cô thành toàn cho chúng tôi, cầu xin cô . . .”

Một tiếng hét lớn vang lên, Nguyễn Nhuyễn đứng bên cửa sổ, Trần Tiểu Ngải dùng sức, thân thể Nguyễn Nhuyễn không chịu nổi khống chế đột nhiên ngã ra sau.

Cửa sổ sát đất phía sau, đột nhiên trở nên mỏng manh bất kham, giây tiếp theo trực tiếp vỡ tan, vốn Nguyễn Nhuyễn đứng sát phần thủy tinh, bởi vì Trần Tiểu Ngải dùng sức theo quán tính, trực tiếp rơi xuống từ cửa sổ.

Trực tiếp rơi xuống từ tầng 33, sinh mạng tuổi trẻ giống như một làn gió thổi qua.

Ở tại tầng 33, khóc rống không thôi, nam nữ chính áy náy lại bất an, ôm nhau.

Hình ảnh vừa chuyển, cảnh giới hư không, tiểu hồ ly Nguyễn Nhuyễn nhìn linh hồn người trùng tên trùng họ với mình, nhẹ giọng hỏi: “Người đó chính là ước nguyện lúc này của cô?”

Giọng nói mềm mại, mê hoặc lòng người, chữ cuối câu như đang làm xao động lòng người.

Chỉ đáng tiếc, trước mặt chỉ là sự im lặng, linh hồn tĩnh lặng như nước.

Người con gái mới chết không lâu kia, lúc chỉ còn là một vệt lình hồn nhỏ nhoi, dò hỏi Nguyễn Nhuyễn, thanh cao lạnh lùng gật đầu: “Ừm.”

“Tôi có thể hoàn thành tậm nguyện của cô, nhưng mà yêu cầu cô trao linh hồn cho tôi, đồng ý không?” Giọng nói dịu dàng, từ trong miệng nhỏ của hồ ly thốt ra, mang theo vài phần mê hoặc làm say lòng người.

“Đồng ý.” Bình đạm như nước, an tĩnh ngoan ngoãn, giống như Nguyễn Nhuyễn trước mặt này, cả đời giản đơn.

“Đi thôi.” Hồ ly nhỏ vẫy vẫy tay, linh hồn kia từng chút từng chút phiêu tán vào hư không, cho tới khi biến mất không thấy.

Linh hồn tan biến, tâm nguyện của người hứa nguyện, lại đang hiên rõ ràng trước mặt.

Cô gái này tên là Nguyễn Nhuyễn, để lại cho hồ ly nhỏ hai tâm nguyện, một là từ hôn thành công với Hạ Hoành Đình, tìm một người yêu thật lòng, kết hôn sinh con, bình yên sống hết cuộc đời.

Tâm nguyện thứ hai, muốn cha mẹ mình bình an sống đến già.

“Tự nhiên không có oán khí.”Hồ ly nhỏ Nguyễn Nhuyễn nhíu mày lại, đơn giản đánh giá một câu.

Biển ý thức của hệ thống 9488 sau khi im lặng một lúc lâu, lúc này mới sợ hãi: “Nguyện vọng đơn giản một chút không tốt sao?”

“A, con người.” Hồ ly nhỏ lạnh lùng a một tiếng, không cần phải nhiều lời nữa.

Hệ thống 9488 sợ tới mức im lặng như gà, cũng dám đem đầu ra mạo hiểm nữa.

Tiểu hồ ly Nguyễn Nhuyễn, tu luyện trăm triệu năm, chỉ đợi cuối cùng biến thành hình người ổn định, liền có thể sinh hoạt giống con người, đi xuống thế gian sinh sống.

Chỉ là linh khí hiện đại ngày càng loãng, nó cũng chỉ biến được thành hình người, không thể tăng tiến sức mạnh.

Cuối cùng rơi vào đường cùng, muốn thu thập sức mạnh cùng Chủ Thần trong 3000 thế giới nhỏ.

Nguyễn Nhuyên xuyên qua 3000 thế giới nhỏ, giúp người hứa nguyện hoàn thành tâm nguyện, thù lao là linh hồn của người hứa nguyện, mỗi một linh hồn, có thể thắp sáng một ngôi sao trên cổ tay của hồ ly nhỏ, Chủ Thần cũng có thể thu thập một chút thần lực.

Thắp sáng toàn bộ sao trên cổ tay, hồ ly nhỏ liền có thể mượn cơ duyên này, củng cố khả năng biến hình thành người.

Hồ ly nhỏ thích ứng nửa tháng, nhận được nhiệm vụ thứ nhất, đó là tậm nguyện của người trước mặt này.

Nhẹ a một tiếng, hệ thống 9488 giống như con chim cút, nấp trong góc, hồ ly nhỏ lại cười nhẹ: “Đi thôi.”

[Nếu đọc đến đây rồi mà thấy truyện hay thì đừng ngần ngại cho mình một vote nha]

Hết chương.

20200408

Hôm nay mở hố  mới nha.

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Xuyên Nhanh: Cùng Anh Ngắm Biển Sao Trời Mênh Mông, truyện Xuyên Nhanh: Cùng Anh Ngắm Biển Sao Trời Mênh Mông, đọc truyện Xuyên Nhanh: Cùng Anh Ngắm Biển Sao Trời Mênh Mông, Xuyên Nhanh: Cùng Anh Ngắm Biển Sao Trời Mênh Mông full, Xuyên Nhanh: Cùng Anh Ngắm Biển Sao Trời Mênh Mông chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top