Vương Mệnh

Chương 226: Đàm Đạo Cùng Giang Sứ


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Vương Mệnh



Lại nói, nghe linh quy bảo đã sống ở sông Giang từ rất lâu, trước cả khi Giang tộc thành lập, tức là tuổi thọ phải trên ba, bốn vạn năm.

Giang Phong hiếu kỳ hỏi :
- Đại nhân sống lâu như thế, hẳn đạo hạnh phải cao thâm vô cùng.

Không hiểu đại nhân đã tu luyện đến chủ thần hay chưa ?
Tu luyện được đến 5 nghìn năm đạo hạnh là trở thành chủ thần.

Linh quy sống được mấy vạn năm, lẽ nào không thể có được 5 nghìn năm đạo hạnh.

Có khi còn đạt đến thiên thần (1 vạn năm đạo hạnh), thiên vương (2 vạn năm đạo hạnh), hay thiên tôn (3 vạn năm đạo hạnh) không chừng.

Nào ngờ linh quy lắc lắc chiếc đầu to tròn, trơn bóng, nói :
- Ta không tu thần.

Chỉ những kẻ phàm phu tục tử mới tu thần.

Bậc trí giả tu đạo, nghiên cứu thiên địa pháp tắc, tham thấu vũ trụ luân hồi để trở thành hiền giả, thánh giả.

Ta đã tu đến bậc Đại hiền giả.
(chú : “đạo” ở đây là đạo lý, không phải “đạo” trong Đạo giáo, người trong Đạo giáo tu luyện gọi là tu chân, hay tu tiên, không gọi là tu đạo).
Lần đầu Giang Phong nghe nói đến phương thức tu luyện khác ngoài tu thần.

Trí giả, hiền giả, thánh giả.

Chỉ nghe nói thôi cũng biết là chuyên tâm nghiên cứu học vấn, trí tuệ; không thiện trường chiến đấu kỹ năng rồi.

Vấn đề trọng đại, sự quan tương lai nên Giang Phong vội hỏi ngay :
- Đại nhân.

Tu đạo và tu thần khác nhau thế nào ạ ?
Linh quy nói :
- Tu thần chỉ là nghiên cứu các tự nhiên pháp tắc, ví dụ lực lượng pháp tắc, sinh mệnh pháp tắc, hỏa chi pháp tắc, phong chi pháp tắc, … Chỉ cần thấu hiểu được một tự nhiên pháp tắc bất kỳ, hay được một trong số các tự nhiên pháp tắc nhận đồng là sẽ thành thần.


Còn tu đạo là nghiên cứu các cao đẳng pháp tắc như : thiên địa pháp tắc, vũ trụ pháp tắc, luân hồi pháp tắc … Chỉ khi nào thấu hiểu được ý nghĩa chân chính của một trong số các cao đẳng pháp tắc trên, hiểu rõ các nguyên lý và phương thức vận hành của nó mới có thể gọi là hiền giả.
Linh quy đưa mắt quan sát Giang Phong một lượt, đoạn cười nói :
- Ha ha.

Ngươi rất thú vị, không hề có công kích lực, xem ra chỉ có thể tu đạo mà thôi.
Giang Phong cười khổ nói :
- Ta có được 3 vạn công đức, gần 7 vạn tín ngưỡng lực, thế mà không thể nào thành thần được, kể cả thành bán thần.

Chắc vấn đề ở đó rồi.
Linh quy gật gù nói :
- Với thể chất đặc thù của ngươi, tự nhiên pháp tắc không thể nào nhận đồng được, còn các cao đẳng pháp tắc không có khái niệm nhận đồng, ngươi chỉ còn cách bế quan tham ngộ.
Giang Phong khẽ thở dài, bế quan tham ngộ, bế quan thì dễ rồi, còn tham ngộ, biết tham ngộ cái gì bây giờ.

Sự việc không hề dễ dàng, nếu không ai cũng bế quan tham ngộ rồi thành thần hết cả hay sao.

Không biết thì hỏi, đó là một trong các đức tính tốt của Giang Phong.

Ngẫm nghĩ một hồi không có kết quả, Giang Phong liền hỏi :
- Đại nhân.

Thiên địa pháp tắc huyền ảo vô cùng, ta biết tham ngộ cái gì bây giờ ?
Linh quy lại gật gù gật gù, rồi lắc lắc đầu, nói :
- Cái đó phải do ngươi quyết định, không ai có thể giúp ngươi được.

Ngươi cần phải xem sở trường của mình là gì, rồi mới quyết định cái gì thích hợp với mình nhất.

Hồ loạn tu luyện không chỉ mất thời gian vô ích, có khi còn tẩu hỏa nhập ma, một thân đạo hạnh tan theo mây khói.
Giang Phong thoáng trầm ngâm, rồi đưa mắt nhìn quanh.

Nơi đây cảnh sắc u nhã thanh tĩnh, phong thủy bảo địa, linh khí hội tụ, có nơi nào tu luyện tốt hơn nơi này, ít nhất cho đến bây giờ Giang Phong chưa biết có nơi nào khác tốt hơn.

Thế là Giang Phong quyết định sẽ bế quan tu luyện tại đây.


Đương nhiên muốn làm gì cũng phải hỏi chủ nhân trước đã.

Giang Phong liền nói :
- Đại nhân.

Ta hiện tại rảnh rỗi, muốn ở lại đây tu luyện, không biết có được không ạ ?
Linh quy hấp háy đôi mắt, nói :
- Ta đợi lâu lắm rồi mới có người cùng ta nói chuyện, chưa gì ngươi lại muốn tu luyện.
Giang Phong khẽ than một tiếng, thông cảm cho tâm trạng của linh quy, nên vội nói :
- Không không.

Nói chuyện với đại nhân, ta được học hỏi rất nhiều, hôm nay chúng ta sẽ cùng nhau nói chuyện cho đến khi tận hứng.
Linh quy khoan khoái nói :
- Phải đó.

Chúng ta sẽ cùng nhau nói chuyện cho đến khi tận hứng.

À.

Lâu rồi ta không nghe nói đến chuyện ở nhân gian giới.

Tình hình ở đó giờ thế nào rồi ?
Giang Phong nói :
- Thiên hạ hiện chia thành 6 nước lớn : bản quốc – Thần Thánh quốc độ, tây phương Man tộc, nam phương Kinh triều, trung châu Viêm triều, Đông Hải liên minh của Cửu Lê tộc và Bắc triều Hoàng tộc ở phương bắc.
Linh quy nói :
- Hôm trước ta xem thiên tượng, thấy bạch sắc vân khí bao phủ đầy trời, trong sắc trắng lại có ẩn hiện sắc đỏ.

Thêm nữa, hướng Khảm (bắc) có mây trắng hình dáng như con chim; hướng Đoài (tây) sấm động liên hồi, ánh chớp chói mắt; hướng Ly (nam) có Hỏa huyết phong thổi mạnh, giữa mùa đông lại có Ác noãn phong xuất hiện, gió nóng như lửa, hẳn là :
“Bỗng trận cuồng phong thổi nướng người,
Nóng ran dân chúng đẫm mồ hôi,
Tứ phương thiên hạ phòng đánh lớn,

Máu đổ xương rơi ắt loạn rồi.”
Giang Phong ngẩn người sửng sốt, không ngờ chiến loạn xảy ra lại kèm theo nhiều điềm báo như thế.

Thiên tượng cũng là một môn học vấn đó nha.

Như muốn để Giang Phong kinh ngạc không thôi, linh quy lại nói tiếp :
- Không chỉ có thế, ta còn thấy mặt trăng đi lệch về phương nam, giống như tròn nhưng chẳng tròn, giống như khuyết nhưng chẳng khuyết, muốn lặn mà chẳng lặn, ắt ở các nước phương nam có gian thần mưu phản.

Rồi mặt trăng và mặt trời đối chọi nhau qua thiên đạo; sao Thái Bạch bảy ngày liên tục không mọc; sao Bắc Đẩu có mây trắng xâm nhập, đầu mây như xà mâu ăn vào trung cung.

Thiên hạ có nhiều điềm dữ như thế, ắt phải loạn to.
Giang Phong vô cùng thán phục, nói :
- Đại nhân luận rất phải.

Thiên hạ hiện lâm toàn diện chiến tranh.

Mùa đông vừa rồi bản quốc có chiến tranh với Man tộc, khi Man đô bị vây thì hai nước nghị hòa, tiếp đó Kinh Man đại chiến bùng nổ, binh sĩ song phương trận vong vô số, chiến hỏa lan tràn, đất Phần Dương mấy vạn dặm không một bóng người.

Cùng thời gian đó, Bắc triều Hoàng tộc nguyên bản hùng cứ ở phía bắc Hoàng Hà đột nhiên cử đại quân nam tiến, công thành chiếm đất, đánh đâu thắng đó, cả kinh đô Bình Nguyên của Viêm triều cũng bị bao vây, phải cầu viện các nước.

Nhờ có nam phương chư tộc động viên toàn dân khởi binh cứu viện, Bình Nguyên mới được giải vây, nhưng các phần đất phía bắc của Viêm triều vẫn đang nằm trong tay Bắc quân.

Chiến tranh vẫn đang diễn ra rất khốc liệt.

Thêm vào đó, Đông Hải liên minh đang có dấu hiệu tập trung binh lực, ý đồ kiêm tính đất đai của Viêm triều.

Cả 6 nước lớn đều có chiến tranh, các nước nhỏ cũng không thể yên ổn được.

Nói thiên hạ đại loạn cũng không sai.
Linh quy ngẩng cao đầu, lộ vẻ đắc ý, như muốn nói ta biết trước sẽ như vậy mà.

Linh quy đã sống được mấy vạn năm, trong đời đã chứng kiến biết bao nhiêu cuộc chiến loạn, nên thiên hạ đại loạn không khiến linh quy có cảm xúc đặc biệt gì.

Giang Phong lại nói :
- Không chỉ có chiến tranh, gần đây nhiều kẻ chỉ có hơn nghìn năm đạo hạnh cũng xưng thần lập giáo, quảng thu tín đồ.

Các tôn giáo lớn nhỏ xuất hiện khắp nơi, cực kỳ hỗn loạn.

Có lẽ chẳng bao lâu nữa sẽ vì tranh giành tín ngưỡng mà xuất hiện chiến tranh tôn giáo.

Linh quy hỏi :
- Thiên hạ ngoài chiến tranh ra không có gì đặc biệt ư ?
Giang Phong suy nghĩ một lúc, rồi nói :
- Gần đây, các dân gian thế lực hoạt động rất mạnh, do tích cực tham gia chiến tranh, nhiều bang hội gia tộc lập được chiến công, được phong địa kiến quốc.

Chỉ trong một thời gian ngắn, các tiểu quốc xuất hiện rất nhiều.
Linh quy gật gù nói :
- Dân gian thế lực chẳng thể nào an phận được.

Xem ra sắp tới thiên hạ càng hỗn loạn hơn đó nha.
Giang Phong hỏi :
- Theo đại nhân, bản quốc phải như thế nào mới có thể yên ổn được.

Ta chẳng thích chiến tranh tí nào cả.
Linh quy nói :
- Muốn yên ổn thì chỉ có cách tuyên bố trung lập, kết giao với tất cả các nước.

Nhưng để có thể trung lập thì thực lực quân sự không thể quá yếu.

Làm sao để khi nghiêng về phe nào thì phe đó chiếm ưu thế.

Có như thế mới được các nước tôn trọng, mới có thể trung lập được.

Nên biết rằng nước nhỏ yếu không thể có ngoại giao.
Giang Phong trầm ngâm ngẫm nghĩ.

Linh quy đột nhiên rẽ nước bơi vào bờ, đến bên cạnh Giang Phong, rồi gật gù nói :
- Cậu bé ngươi cũng là trí giả.

Ta có vài câu hỏi, nếu ngươi trả lời được thì ta sẽ có thưởng.

Phần thưởng sẽ giúp ích phần nào cho việc tu luyện của ngươi đó nha.
Giang Phong cả mừng, vội nói :
- Vâng.

Xin đại nhân cứ hỏi.
Nói xong, Giang Phong chú tâm định thần, lắng nghe câu hỏi của linh quy.


Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Vương Mệnh, truyện Vương Mệnh, đọc truyện Vương Mệnh, Vương Mệnh full, Vương Mệnh chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top