Vương Mệnh

Chương 216: Kiếm Thần Bị Dụ


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Vương Mệnh



Lai nói, khi nghe Triệu Tiếu Thiên đề nghị tham gia chiến đấu cùng Thiên Lang quân đoàn, Đinh Gia cau mày suy nghĩ, còn Triệu Tiếu Thiên thì chờ đợi trong sự hồi hộp.

Thật ra gã còn hy vọng họ Đinh có thể gia nhập vào Thiên Lang quân đoàn luôn, nhưng thấy gã ta tính tình cao ngạo khó gần, không tiện mở miệng, nên chỉ đề nghị cùng tham gia chiến đấu, hy vong giao tiếp nhiều rồi, ngày càng quen thân thì đến một lúc nào đó cũng sẽ có cơ hội.
Mặc cho Triệu Tiếu Thiên hồi hộp chờ đợi, Đinh Gia suy nghĩ một hồi lâu, rồi mới nói :
- Cùng chiến đấu cũng được.

Nhưng chiến lợi phẩm nào mà ta giành được thì hoàn toàn thuộc về ta à.

Không phân chia với những người khác.
Triệu Tiếu Thiên trong lòng bỉ thị gã tham lam, ngoài mặt chỉ cười cười nói :
- Chúng ta có hơn nghìn huynh đệ, trên chiến trường đại hỗn chiến, ai cũng phải lo chiến đấu, còn thời gian đâu nữa mà tranh giành chiến lợi phẩm.

Thường thì mọi người sau khi chiến đấu xong rồi, mới thu dọn chiến trường và phân chia.

Đinh huynh định vừa chiến đấu vừa giành chiến lợi phẩm, thật khiến ta khó nghĩ quá.

Như thế sẽ ảnh hưởng đến chiến đấu.
Họ Đinh nghe nói thế, cũng hơi ngượng, nhưng rồi lại nói :
- Nếu phân hưởng như mọi người thì thiệt cho ta quá.
Triệu Tiếu Thiên cười nói :
- Những người nào trong chiến đấu có nhiều công lao sẽ được chia phần hơn chứ.

Đâu phải ai ai cũng như nhau đâu.
Đinh Gia kiêu ngạo nói :
- Chiến lực của ta bằng cả trăm người thường, thậm chí khi ta phát đại chiêu có thể công kích đến một nghìn người cùng lúc.

Huynh đài định tính công cho ta như thế nào ? Chia phần cho ta như thế nào ?
Triệu Tiếu Thiên cùng gã huynh đệ đều há hốc miệng kinh ngạc.


Cùng lúc tấn công một nghìn người nha.

Đại chiêu nha.

E rằng cao cấp kỹ năng còn chưa được như vậy, đừng nói hiện giờ chỉ mới có số ít người chơi có được trung cấp kỹ năng, còn lại đa số đều đang sử dụng sơ cấp kỹ năng cả.

Còn phải qua một giai đoạn nữa trung cấp kỹ năng mới có thể phổ cập đến người chơi.

Siêu tiền, siêu cường, siêu khủng bố a.
Triệu Tiếu Thiên chép miệng nói :
- Đại chiêu của Đinh huynh là cao cấp kỹ năng phải không ?
Đinh Gia đầu ngẩng cao, nói với giọng tự hào xen lẫn ý muốn khoe khoang :
- Không phải kỹ năng, mà là thần thuật.
Thần thuật ? Triệu Tiếu Thiên chấn động tâm thần, lắp bắp hỏi :
- Thế nào là thần thuật ?
Đinh Gia giải thích :
- Pháp thuật là chiêu thức chiến đấu của pháp sư, võ thuật là chiêu thức chiến đấu của võ sĩ, đương nhiên thần thuật là chiêu thức chiến đấu của thần.

Pháp thuật sử dụng pháp lực, còn thần thuật thì phải sử dụng thần lực.
Triệu Tiếu Thiên bị kinh hãi liên tục quen rồi, không kinh ngạc nữa, chỉ hỏi :
- Vậy Đinh huynh đây là … ?
Đinh Gia kiêu ngạo nói :
- Ta đã trải qua thiên kiếp, thoát khỏi lục đạo luân hồi, không còn là người phàm nữa, được hệ thống ban cho thần hiệu là Kiếm Thần.

Ta có thần lực để có thể sử dụng thần thuật.
Triệu Tiếu Thiên ánh mắt xoay tròn, đầu não hoạt động dữ dội, cố tìm cách dụ Đinh Gia nhập bọn.

Thần nha, dù không quá lợi hại thì chắc chắn cũng phải hơn người thường.


Song phương yên lặng một lúc, rồi Triệu Tiếu Thiên đột nhiên tủm tỉm cười, khóe miệng hơi nhếch lên trông đầy ý vị, hỏi :
- Đinh huynh đến đây tham chiến, ngoài vì chiến lợi phẩm còn có ý định làm gì nữa không ?
Đinh Gia thoáng trầm ngâm, rồi nói :
- Ta là tông chủ của Kiếm tông ở phương nam, đồng thời cũng là Xương An Thủ Hộ Thần.

Lần này ta đến đây là định xem có cơ hội để giúp Xương An phát triển hay không ?
Đinh Gia sau khi trở thành bán thần, vì là người đầu tiên vượt qua được nhất trọng thiên kiếp, được hệ thống phú cho đặc thù năng lực, có thể thu nhận NPC làm đệ tử, truyền thụ cơ bản kiếm thuật kỹ năng.

Và thế là Kiếm tông được thành lập.

Tuy chỉ là cơ bản kỹ năng, nhưng nếu cùng NPC binh sĩ trong quân đội đan đả độc đấu sẽ còn chiếm được thượng phong.

Đương nhiên một trăm võ sĩ sẽ không thể chống lại một trăm binh sĩ xung phong, bởi quân đội chiến đấu có đội hình, trận pháp, trong khi võ sĩ thì không.

Có điều được như thế đã là tốt quá rồi, Đinh Gia không thấy có gì phải phàn nàn.

Hơn nữa, võ sĩ cũng chỉ là bình dân, không phải là binh sĩ nên không những không cần tốn lương hướng, mà còn có thể làm việc tạo ra lương thực vật tư.

Còn Xương An là lãnh địa của Đinh Gia, mới chỉ là một ngôi làng nhỏ ở miền tây đất Lĩnh.

Bán thần chưa phải là thần, chưa thể xưng thần lập giáo (ít nhất phải là hạ vị thần mới được), nên chỉ đành làm Thủ Hộ Thần tại lãnh địa của mình.
Triệu Tiếu Thiên nói :
- Sĩ binh huyết hậu phòng cao, Đinh huynh dù công phu cao cường, thần thuật lợi hại, nhưng muốn sát tử quân giặc cũng không dễ phải không ?
Đinh Gia thở dài gật đầu :
- Đúng thế.

Ta muốn sát tử người chơi khác thì cực kỳ dễ dàng, đôi khi miêu sát luôn.


Nhưng muốn sát tử quân giặc thì thật khó quá.

Bọn chúng lúc nào cũng hành quân cả đại đội binh mã, sinh mạng lại đến mấy vạn, phải chém cả trăm lần mới sát tử được.

Lần nào cũng vậy, ta chưa kịp sát tử được một tên thì đã bị bọn chúng bao vây rồi.
Đó là lý do mà Đinh Gia dù thần thuật, kỹ năng vô cùng lợi hại cũng chẳng thể kiếm được bao nhiêu công huân.

Triệu Tiếu Thiên mỉm cười hỏi :
- Từ sáng đến giờ Đinh huynh kiếm được bao nhiêu công huân rồi ?
Đến lúc này thì Đinh Gia không còn vẻ kiêu ngạo nữa, thở dài nói với giọng ngao ngán :
- Ta chuyển chiến cả nửa ngày nay, cũng chỉ sát tử được 2 người chơi bên giặc, không sát tử được 1 tên NPC binh sĩ nào hết.

Được 14 công huân.
Triệu Tiếu Thiên nói :
- Đinh huynh kiếm được như thế là khá lắm rồi.

Bọn ta từ sáng đến giờ chỉ sát tử được 50 quân giặc, tính ra mỗi người cũng chỉ được chừng 3 công huân thôi hà.
Đinh Gia lại giật mình hỏi :
- Các người giết được NPC sĩ binh.
Triệu Tiếu Thiên nói :
- Bốn, năm người, đôi khi cả chục người cùng vây đánh, thì cũng sát tử được thôi.

Nhân số cũng là lực lượng mà.

Đinh huynh muốn phát triển Xương An, cần phải có nhiều danh tiếng mới được.

Nghe nói lãnh địa càng có nhiều người chơi ghé qua, giao dịch càng nhiều, kinh tế càng phát triển thì tỷ lệ lưu dân tìm đến càng cao đó.

Thiên Ân làng của Thiên Lang huynh đệ lúc nào cũng nhộn nhịp, tỷ lệ lưu dân tìm đến đạt 4% kia đấy.
Đinh Gia gật đầu nói :
- Ta cũng nghe nói vậy.

Xương An làng chỉ có 1% thôi hà.
Triệu Tiếu Thiên cười thầm, nói :

- Cũng chỉ vì hiện giờ người chơi không ai biết Đinh huynh là ai cả.

Thiên Ân làng có nhiều người chơi ghé qua là vì Thiên Lang huynh đệ nổi tiếng, nhiều người biết đến.

Đinh huynh cần phải hiển lộ thần oai, lập chiến công trác việt, để người người truyền tụng.

Như thế Đinh huynh sẽ nổi tiếng, sẽ có nhiều người chơi tìm đến với Đinh huynh.
Đinh Gia nghe bùi tai, gật đầu hỏi :
- Vậy ta phải làm sao ?
Triệu Tiếu Thiên cười nói :
- Đinh huynh hãy gia nhập vào đội ngũ chúng ta.

Hiện chúng ta đã có hơn nghìn người, chuẩn bị tấn công một tòa tiểu trấn.

Đinh huynh thực lực phi phàm, khi chiến đấu cùng mọi người sẽ càng nổi bật.

Khi đó hình ảnh thần dũng của Đinh huynh sẽ được các huynh đệ truyền tụng khắp nơi, Đinh huynh sẽ nổi tiếng.

Còn về việc phân chia chiến lợi phẩm, ta đề nghị thế này, hoặc là chúng ta trả cho Đinh huynh 10 kim tệ để Đinh huynh tham gia trận chiến này, hoặc sẽ phân cho Đinh huynh số chiến lợi phẩm gấp 5 lần người khác.
Triệu Tiếu Thiên chọn 5 lần là vì Đinh Gia một mình chiến đấu cả buổi được 14 công huân, bọn Triệu Tiếu Thiên mỗi người chỉ được khoảng 3 công huân, 5 lần là hợp lý.

Đinh Gia thầm tính toán, chiến đấu một buổi, chiến lợi phẩm nhiều thế nào đi nữa, chia cho cả nghìn người thì mỗi người cũng chẳng được bao nhiêu, dù được nhận gấp 5 lần thì cũng sẽ không nhiều.

Còn 10 kim tệ là tương đương với hơn 30 công huân, hơn gấp đôi số công huân gã kiếm được nếu chiến đấu một mình, và 10 kim tệ cũng là một số tiền lớn, vì thế liền nói :
- Triệu huynh đệ trả cho ta 10 kim tệ, ta sẽ giúp huynh đệ chiến đấu.
Thế là Đinh Gia bị Triệu Tiếu Thiên dụ, à không, thuyết phục gia nhập đội ngũ của mình.

Triệu Tiếu Thiên vô cùng hứng khởi, dẫn Đinh Gia đến chỗ chúng huynh đệ tụ họp.

Sau gần 1 giờ hiệu triệu mọi người liên hợp tác chiến, đội ngũ của Triệu Tiếu Thiên đã tăng lên đến 1126 người, đã thành đại đội nhân mã, không còn sợ quân giặc nữa.

Mọi người hăng hái tiến quân đến một tòa tiểu trấn gần đó nhất, Vũ Cương Trấn.


Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Vương Mệnh, truyện Vương Mệnh, đọc truyện Vương Mệnh, Vương Mệnh full, Vương Mệnh chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top