Vương Mệnh

Chương 11: Lục Hoa Trấn


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Vương Mệnh



Rời khỏi Nha Phủ, Giang Phong đi đến 2 căn nhà vừa mua.

Cả 2 căn nằm cạnh Nha Phủ, chỉ đi vài bước là đến.
Vừa bước vào cửa, một lão già bước ra nghênh đón, cung kính nói :
- Lão gia.

Lão là quản gia của ngôi nhà này.

Thỉnh lão gia đặt tên cho ngôi nhà.
Lão này là trung cấp quản gia, trên ngực áo có thêu 2 ngôi sao.

Phía sau lão là 4 gia nhân, 2 nam 2 nữ.

Theo lời lão trấn thủ thì nữ gia nhân rất hiếm, chỉ xuất hiện trong những trường hợp đặt thù.

Vì Giang Phong chi một lúc một khoảng tiền lớn (trong lúc này) nên được khuyến mãi.
Giang Phong ngẫm nghĩ giây lát, nói :
- Gọi là Tử Long Các đi.
Tử Long Các là do Giang Phong dùng tên của Tử Hà ngọc bội và Ẩn Long ngọc bội ghép lại mà thành.

Do có nhiều trang bị không sử dụng nên Giang Phong định sẽ tổ chức đấu giá, vì thế mới thuê trung cấp quản gia có thể tính toán trướng mục thu chi.

Hai căn nhà, 1 căn dùng làm tư gia, còn căn kia sẽ mở cửa hàng, vừa bán các loại bạch sắc trang bị, vừa tố chức đấu giá thanh đồng trang bị và hắc thiết trang bị.
Đặt tên xong, trên bảng hiệu trước đại môn hiện ra ba chữ lớn thếp vàng : Tử Long Các.
Lão quản gia cung kính nói :
- Lão gia có ấn định bằng hữu nào được vào không ?
Giang Phong nói :
- Tạm thời thì không.
Lão quản gia lại hỏi :
- Lão gia còn có chuyện gì dặn bảo nữa không ?
Giang Phong nói :
- Lão hãy chỉ huy gia nhân trang hoàng lại nhà cửa đi.

Sắp tới đây sẽ mở cửa đón khách.
Lão quản gia vâng dạ, lui ra.

Giang Phong đi dạo một vòng khắp căn nhà.


Ghi nhớ những vị trí cần bày biện lại khi mở cửa hàng, sau đó gọi lão quản gia đến dặn bảo những việc phải làm.

Xong đâu đấy, Giang Phong mới đi sang căn nhà bên cạnh.

Vừa vào cửa, cũng một lão quản gia dẫn 2 gia nhân ra đón, cung kính nói :
- Lão gia.

Lão là quản gia của ngôi nhà này.

Thỉnh lão gia đặt tên cho ngôi nhà.
Lão này là sơ cấp quản gia, trên ngực áo chỉ thêu 1 ngôi sao.

Hai gia nhân cũng 1 nam 1 nữ.

Giang Phong nói :
- Hãy gọi là Ẩn Long Cư.
Vừa nói xong, trên bảng hiệu trước đại môn cũng hiện ra ba chữ lớn thếp vàng : Ẩn Long Cư.
Lão quản gia lại cung kính nói :
- Lão gia có chuyện gì dặn bảo nữa không ?
Trước mắt Giang Phong chợt hiện lên một khung thoại trong suốt để lựa chọn :
A.

Không chuyện gì, lão lui đi.
B.

Hãy đưa ta đi xem xét ngôi nhà.
C.

Ấn định người có thể vào nhà.
Thật là phiền phức.

Sơ cấp và trung cấp cách nhau một trời một vực.

Hèn gì giá cả gấp 10 lần.

Trung cấp quản gia có trí tuệ nhân tạo, Giang Phong thấy rằng thuê rất đáng giá.

Nếu đủ tiền thì đã không thuê sơ cấp quản gia làm gì.

Giang Phong lập tức chọn A, cho lão lui.

Xem ra lão này ngoài việc coi sóc nhà cửa chỉ biết có câu đó.
Dạo quanh nhà một vòng, Giang Phong chọn một gian phòng sang trọng nhất trên lầu làm phòng ngủ.

Và chọn gian phòng kế bên làm kho chứa, để hết những vật phẩm tạm thời chưa dùng đến vào đó.
Xong hết, Giang Phong ra ngoài dạo phố.

Sau khi rời Nha Phủ, Giang Phong chỉ còn lại 4 kim tệ 13 ngân tệ 87 đồng tệ.

Đã đến lúc thực hiện những nhiệm vụ còn lại.
Toàn trấn ngoài Giang Phong ra đều là NPC.

Võ Mỵ Nương và Long Đại Thiếu Gia có thể đang ở trấn khác, mà cũng có thể đã gặp phải đạo tặc như Giang Phong lúc trước, nếu không may mắn thì có thể giờ này vẫn chưa thể rời thôn.
Đại lộ rộng 20 mét, hai bên có bồn hoa, cây cảnh.

Các gian hàng từ ngoài tính vào lần lượt như sau :
Bên phải là Khách điếm, Tửu lâu, rồi đến con đường thông vào chợ ở phía sau.

Tiếp đó là Hý trường, bốn mặt tiền.

Qua con đường thông đến Mã trường là đến Đổ trường, Bách Hoa Lâu, mỗi căn đều có 3 mặt tiền.
Bên trái là Kim Hoàn Hiệu, Dược Đường, rồi đến con đường thông vào Học hiệu ở phía sau.

Tiếp đó là Đền thờ, 4 mặt tiền.

Qua con đường thông vào Hoa viên là đến Ẩn Long Cư và Tử Long Các, mỗi căn cũng đều có 3 mặt tiền, cửa sau mở ra Hoa viên.
Dạo quanh trấn một vòng, các con đường khác chỉ rộng từ 6 đến 10 mét, trông cũng rộng rãi.

Ngoài nhà dân, các đặc thù kiến trúc trong trấn còn có :
Lò rèn : nơi giao dịch, sửa chữa vũ khí, trang bị.
Giáo trường : nơi luyện binh của trấn.

NPC sĩ binh khi không đi tuần đều tập trung ở đây.
Kho lương : lưu trữ lương thực, thực phẩm dùng cho cư dân trong trấn.

Cả nhân vật của người chơi cũng đều phải dùng đến thực phẩm.


Đơn giản nhất là bánh bao, rất rẻ, chỉ 2 đồng tệ 1 cái, mỗi ngày 2 cái là đủ.

Hệ thống phát cho 1 ngân tệ, nếu không chi tiêu gì khác cũng đủ duy trì trong 25 ngày.

Khi sát quái cũng có thể rơi ra thịt, tiệm tạp hóa thu vào 1 khối gồm 10 miếng là 1 đồng tệ.
Mục súc trường : nuôi dưỡng, mua bán trâu bò dê lừa, dùng cho nông canh, vận chuyển.
Công tượng phòng : chế tạo vũ khí quân dụng.
Liệp trường : nơi luyện tập cung tiễn, ám khí, đào tạo cung tiễn thủ.
Vũ Quán : nơi tập luyện võ công.
Toàn trấn, tính cả Nha Phủ, có tất cả 20 đặc thù kiến trúc thì có 9 tập trung ở khu vực đại lộ, 4 nằm sát bên cạnh.

Có thể xem khu vực đại lộ chính là hoàng kim khu.
Lò rèn trong trấn nằm ở khu vực phía đông, đúng là nơi Vương thiết tượng nói.

Giang Phong ghé vào hỏi mua tinh khoáng.

Mỗi thanh tinh khoáng 50 đồng tệ, một khối là 5 ngân tệ.

Không vấn đề gì, mua ngay.
Sau đó vào chợ, mua lụa cũng hết 5 ngân tệ, sửa áo hết 1 ngân tệ.

Cũng còn lại 4 kim tệ 2 ngân tệ 87 đồng tệ, đủ để chi dụng một thời gian.

Chi phí chủ yếu lúc này của Giang Phong là thuê quản gia và gia nhân, tiền công phải trả mỗi ngày 1 ngân tệ 40 đồng tệ.

Tính luôn thực phẩm hàng ngày cũng chưa tới 2 ngân.

Cũng cần nói thêm là Giang Phong không ăn bánh bao mà vào dùng bữa trong Tửu lâu, chi phí hơn cả chục lần.

Tuy trong “Vương Mệnh”, chân thật độ chỉ đạt 10%, nhưng khi dùng bữa, đối cảm giác, mùi vị chân thật độ đạt đến gần 90%, cũng rất đáng giá.

Có thể Kinh Vương Tập đoàn mới kiếm thêm được tiền chứ.
Trước khi rời chợ, chợt nghĩ đến An An ở Ẩn Long thôn, Giang Phong mua thêm một ít kẹo bánh để làm quà.

Tuy An An là NPC, nhưng khi thấy bé vui vẻ Giang Phong cũng cảm thấy rất vui.
Mọi sự đã xong, cũng đã đến lúc quay lại Ẩn Long thôn rồi.

Kế bên Chợ là Mã trường, Giang Phong thuận tiện bước qua đó xem thử có tuyến mã xa đi Ẩn Long thôn không.

Vừa bước vào cửa, một NPC vận trang phục như quản lý cung kính nghênh đón, nói :
- Hoan nghênh khách quan.

Khách quan muốn gì ạ ?

Giang Phong hỏi :
- Có tuyến mã xa đến Ẩn Long thôn không ?
NPC quản lý nói :
- Chúng tôi chỉ có tuyến mã xa đến Định An Thành, Yên Hưng trấn, Tích Giang trấn, Quảng Uy trấn và Nghi Tân trấn.

Muốn đi đến những nơi khác, quý khách có thể thuê mã xa, phổ thông mã xa mỗi ngày 2 ngân tệ, thượng đẳng mã xa gấp đôi.
Vậy ra do chỉ có cấp trấn trở lên mới có Mã trường, nên chỉ giữa những trấn thành với nhau mới có tuyến mã xa.

Hiện Giang Phong mới cấp 12, chưa thể rời khỏi địa hạt Lục Hoa trấn, chỉ có thể đi lại giữa Lục Hoa trấn và 10 thôn phụ thuộc.
Dù gì cũng là phú gia, thuê ngay thượng đẳng mã xa.

Giang Phong không muốn lại chạy bộ gần 30 dặm lần nữa.

Phổ thông mã xa đơn giản, không mui, do liệt mã kéo, tốc độ chỉ khoảng 40 dặm một canh giờ.

Thượng đẳng mã xa không chỉ có mui, bốn phía còn có rèm che, trông cũng sang trọng, do lương mã kéo, tốc độ 60 dặm một canh giờ.
(chú : tốc độ nhân vật = mẫn tiệp x4, tức Giang Phong mẫn tiệp 10 khi chạy toàn lực sẽ có tốc độ 40 dặm 1 canh giờ, mỗi canh giờ = 2 giờ đồng hồ).
Giang Phong chọn thuê mã xa có rèm che màu trắng, là màu hợp với y phục hiện tại.

Mã xa lại không có xa phu.

Giang Phong đang ngạc nhiên thì viên quản lý nói :
- Quý khách có thể tự mình đánh xe (nếu có kỹ năng), hoặc thuê mã phu, tiền công 10 đồng tệ một ngày.

Còn nếu thuê thêm hộ vệ thì tiền công 50 đồng tệ mỗi người mỗi ngày.
Giang Phong không có kỹ năng điều khiển mã xa, đành phải thuê xa phu.

Vả lại, Giang Phong phong lưu tiêu sái thế này lẽ nào lại tiếc mấy đồng tệ mà tự mình đánh xe.

Suy nghĩ giây lát, thuê luôn 2 hộ vệ.

Tổng cộng tốn hết 5 ngân tệ 10 đồng tệ, được giảm còn 4 ngân tệ 90 đồng tệ (giảm 20 đồng tệ tiền thuê mã xa, tiền công nhân viên không được giảm).

Xem thuộc tính bản, hộ vệ 20 cấp, đủ để ứng phó tình trạng hiện tại rồi.

Đáng tiếc là hộ vệ chỉ phụ trách bảo vệ mã xa, không thể điều động tác chiến.

Thật ra Giang Phong không biết rằng không phải ai cũng có thể thuê hộ vệ.

Có uy vọng, tức quan uy, mới có thể thuê.

Uy vọng 1 được thuê tối đa 4 hộ vệ, uy vọng 2 được 4x4 = 16, uy vọng 3 được 4x4x4 = 64, cứ thế mà tính, Vương uy vọng là 10.
Xong đâu đấy, Giang Phong lên xe, ra lệnh cho xa phu đánh xe về Ẩn Long thôn.


Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Vương Mệnh, truyện Vương Mệnh, đọc truyện Vương Mệnh, Vương Mệnh full, Vương Mệnh chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top