Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Vũ Thần
Thấy được sắc mặt của Hạ Nhất Minh, Đế Thích Thiên cũng bất đắc dĩ lắc đầu, nói:
- Hạ huynh đệ, mấy người chúng ta đã sống mấy trăm năm lần này nếu không tiến được vào Băng đảo, như vậy sẽ không có cơ hội thứ hai. Có lẽ trăm năm sau chúng ta sẽ biến mất khỏi thế gian, nhưng ngươi thì khác, ngươi tiến giai Nhân Đạo Đỉnh Phong khi chưa tới ba mươi tuổi, cuộc đời còn dài, cho nên muốn tiến vào hay không thì phải thận trọng suy nghĩ.
Hai hàng lông mày Hạ Nhất Minh hơi dựng lên, khi hắn tấn chức Nhân Đạo Đỉnh Phong cũng từng mơ hồ suy nghĩ về vấn đề này, nhưng đáng tiếc là cho tới bây giờ đều tiến thoái lưỡng nan.
- Đế huynh, trên thế giới này còn tồn tại thần đạo cường giả không? - Hạ Nhất Minh thì thào hỏi.
Đế Thích Thiên không chút do dự lắc đầu, nói:
- Năm ngàn năm qua chưa từng có thần đạo cường giả nào được sinh ra.
Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.Hắn nói những lời này như chém đinh chặt sắt, không có chút nào do dự.
Hạ Nhất Minh cười khổ, nói:
- Như vậy chẳng phải nói nếu lần này ta không tiến được vào Băng đảo thì sinh thời tu vi võ đạo sẽ không thể tăng tiến sao.
Ánh mắt Đế Thích Thiên có chút quái dị nhìn hắn, cuối cùng chậm rãi gật đầu.
Tốc độ tu luyện của Hạ Nhất Minh có thể nói là tiến bộ như thần, ngắn ngủi chỉ có mấy năm đã đạt tới Nhân Đạo Đỉnh Phong. Như vậy quả thật là quái thai, nếu để hắn ở lại thế giới này chỉ sợ qua mấy năm mà không thể tiến thêm một bước thì sẽ phát cuồng mất.
Dù sao, từ khi thần đạo biến mất thì dù là người hay thú đều không còn hy vọng nào tấn chức lên cảnh giới đó ngoại trừ Băng Đảo.
Nghĩ tới điều này Đế Thích Thiên đột nhiên cảm giác được, tiến bộ nhanh quá kỳ thật cũng không phải là chuyện tốt a.
Bước đi vài bước trên mặt cát, Hạ Nhất Minh ngẩng đầu lên, hắn hỏi:
- Đế huynh, ngươi có biết ở ngoại hải có một chỗ được xưng là thần chi đảo không?
- Thần chi đảo? - Sắc mặt Đế Thích Thiên thay đổi, mặc dù rất nhanh bình phục lại như cũ, nhưng làm sao có thể dấu được Hạ Nhất Minh.
Chậm rãi gật đầu, Hạ Nhất Minh bình tĩnh nói:
- Thần chi đảo.
Đế Thích Thiên do dự một chút, thở dài nói:
- Hạ huynh đệ, truyền thuyết về thần chi đảo lão phu cũng đã từng biết qua cổ tịch. Chỉ là, truyền thuyết này có chút không rõ ràng, cho nên lão phu cũng không thể xác định được.
Trong lòng Hạ Nhất Minh dâng lên sự hiếu kỳ, hắn vội vàng nói:
- Thỉnh Đế huynh chỉ giáo.
Đế Thích Thiên hơi phất tay, nói:
- Trong cổ tịch ghi lại, thần chi đảo cùng với Băng đảo không phải là do cùng thời kỳ sinh ra, hai cái này không hề quan hệ với nhau.
Hạ Nhất Minh hơi giật mình, đáp án này đã nằm ngoài dự liệu của hắn.
Ngoại hải thánh thú di chuyển vào trong nội hải có liên quan với thần chi đảo, mà trong khoảng thời gian này cũng xuất hiện Thiên Niên Băng Đảo. Nếu nói hai sự việc này không liên quan với nhau thì thật sự làm cho kẻ khác khó có thể tin nổi.
- Băng đảo xuất hiện mới chỉ khoảng năm nghìn năm trước, nhưng thần chi đảo tồn tại c lâu hơn thế. - Đế Thích Thiên tựa hồ như nhìn thấy được tâm tư của Hạ Nhất Minh, bình tĩnh nói:
- Một vạn năm trước ngoại hải đã xuất hiện thần chi đảo.
Hạ Nhất Minh hít một hơi thật sâu, nói:
- Vạn năm trước?
Thật lâu trước, khi thần đạo còn tung hoành trong thiên hạ, Ngũ Hành môn Ngũ Hành lão tổ quật khởi ở phương Đông như vì sao sáng.
Nếu như thần chi đảo thật sự đã xuất hiện từ vạn năm trước thì quả thật là nó không hề liên quan tới Băng Đảo.
- Quả thật là vạn năm trước. - Trên mặt Đế Thích Thiên không có nửa điểm tươi cười, nói:
- Điều này không chỉ trong cổ tịch của bổn môn có ghi lại, mà ngay cả cổ tịch của các môn phái khác cũng không thiếu phần miêu tả về thần chi đảo.
Hạ Nhất Minh trầm ngâm chốc lát, rốt cuộc từ từ gật đầu hoàn toàn tin tưởng.
Mặc dù ở cả hai đại lục chỉ có phương Đông Động Thiên Phúc Địa hai phương Tây Thần Điện, Hắc Ám Hội Nghị truyền thừa cả vạn năm, nhưng cổ tịch truyền thừa vạn năm thì lại không ít. Nếu như trong nhiều quyển cổ tịch đều ghi lại điều này, như vậy có thể nói rõ rằng thần chi đảo thật sự tồn tại hơn vạn năm.
Sắc mặt Đế Thích Thiên đột nhiên căng thẳng, nói:
- Hạ huynh đệ, ngươi hỏi về thần chi đảo làm gì? Chẳng lẽ ngươi đến ngoại hải đã từng gặp qua nó?
Hạ Nhất Minh liên tục lắc đầu, nói:
- Trong thiên hạ hôm nay có ai dám khinh thường mà chạy ra hải ngoại chơi chứ.
Đế Thích Thiên há mồm muốn nói, nhưng cuối cùng lại ngậm miệng lại.
Nhưng người khác không có tư cách này, nhưng bên cạnh Hạ Nhất Minh lại có thần đạo khôi lỗi, hiển nhiên có khả năng không việc gì mà mò ra hải ngoại dạo chơi.
Chỉ là, nếu nói ra những điều này sẽ làm hắn vô cùng xấu hổ.
Khẽ lắc đầu, Đế Thích Thiên nói lảng sang đề tài khác:
- Hạ huynh đệ, lão phu nghe Tử Lỗ Li nói, ngươi đã đem Quang Minh cùng Hắc Ám lực lượng dung hợp làm một?
Hạ Nhất Minh mỉm cười gật đầu, chỉ là trong nụ cười của hắn có mang theo một chút mùi vị đau khổ.
Quáng Ám hợp bích tất nhiên là có uy lực tuyệt luân, thậm chí ngay cả thiên địa chi uy cũng bị hắn thành công dẫn phát. Nhưng kể từ khi có cỗ lực lượng này, Ngũ Hành chi lực của hắn đã không thể phóng thích, làm cho hắn không thể quen nổi.
Mà chiêu số lớn nhất của hắn không nghi ngờ gì lại không thể phát
Tuy nói trước mắt uy lực của loại lực lượng này hơn xa Ngũ Hành Hoàn. Nhưng một người đang thuận sử dụng binh khí vốn có của mình, giờ muốn hắn thay đổi thì vô cùng khó khăn a.
Đế Thích Thiên ngẩng đầu nhìn vào khoảng không một lúc xuất thần, tựa hồ như hắn đang lo lắng cái gì đó.
Trong lòng Hạ Nhất Minh khẽ động, hắn mơ hồ cảm giác được, Đế Thích Thiên đang lo lắng cái gì đó có liên quan tới hắn.
Sau một lát, Đế Thích Thiên cúi đầu xuống, nói:
- Hạ huynh đệ, lão phu cả đời đã đọc qua không ít cổ tịch, trong đó có một quyển ghi lại trường hợp Quang Ám hợp bích.
Hắn dừng lại một chút, nói:
- Nếu có người có thể đem Quang Minh cùng Hắc Ám lực lượng ngưng tụ làm một, thì ngày trên người hắn sẽ tràn ngập loại lực lượng này, không thể tiếp tục dung nạp lực lượng khác nữa.
Sắc mặt Hạ Nhất Minh khẽ biến, trong lòng có chút thàn phục, vị lão nhân này quả nhiên kiến thức rộng rãi, ngay cả chuyện này cũng có thể biết được.
So sánh với mấy người Tử Lỗ Li cùng Ngao Bác Duệ thì chưa ai phát hiện ra điều này.
- Đế huynh quả nhiên là lợi hại, chỉ thoáng cái đã nhìn trúng. - Hạ Nhất Minh miễn cưỡng nở nụ cười.
Đế Thích Thiên gật đầu một cái, hắn trầm giọng nói:
- Nói như vậy, ngươi quả thật không thể sử dụng Ngũ Hành chi lực sao?
Hạ Nhất Minh thở dài một tiếng, nhưng trong lòng hắn vẫn có một tia hy vọng. Bởi vì hắn có thể khẳng định, Đế Thích Thiên tuyệt đối sẽ không vô duyên vô cớ nói ra chuyện này.
Quả nhiên, Đế Thích Thiên tiếp tục, nói:
- Ở trong cổ tịch từng nói đến một phương pháp, có lẽ sẽ giúp ngươi thoát khỏi cảnh này.
Hai mắt Hạ Nhất Minh sáng ngời lên, hắn vội vàng nói:
- Thỉnh Đế huynh chỉ điểm cho.
Đế Thích Thiên trầm ngâm một chút nói:
- Phương pháp này cũng chỉ có một vị tiền bối đoán mà thôi, về phần có hay không hiệu quả như vậy không dám chắc.
Hạ Nhất Minh hơi gật đầu, nói:
- Đế huynh, lực lượng Quang Ám hợp bích mặc dù rất cường đại, nhưng bổn mạng thần binh của tiểu đệ lại không thể sử dụng được loại lực lượng nào khác ngoài ngũ hành chi lực. Nếu không thể vận dụng Ngũ Hành chi lực thì cũng không thể sử dụng bổn mạng thần binh để đối địch. Cho nên....
Hắn cười khổ một tiếng, nói tiếp:
- Đế huynh nói tiểu đệ liệu còn lựa chọn nào khác sao?
Đế Thích Thiên bật cười, nói:
- Ngươi rõ ràng là một phương Đông tu luyện giả, thế nhưng lại tu luyện võ đạo phương Tây, đây coi như là báo ứng a.
Hạ Nhất Minh có chút tức giận, chỉ là khi nhớ tới thân phận tông chủ của Thiên Trì nhất mạch của đối phương cho nên không dám thất lễ. Nhưng mà nghĩ lại, chính mình lĩnh ngộ được tuyệt học Quang Ám hợp bích cường đại nhất của phương Tây đây quả thật là có chút khó hiểu.
Hướng về phía Đế Thích Thiên, Hạ Nhất Minh cung kính thật sâu, thành khẩn nói:
- Xin ngài chỉ điểm cho.
Đế Thích Thiên không hề khách khí nữa, hắn nghiêm mặt nói:
- Kỳ thật vị tiền bối nọ nói cũng hết sức đơn giản, lực lượng Quang Ám hợp bích là một trong những loại lực lượng cường đại trong thiên địa. Cho nên tất cả các loại lực lượng khác khi đối mặt với lực lượng của Quang Ám hợp bích đều bị nó áp chế hoàn toàn. Trừ khi ngươi phế bỏ lực lượng Quang Ám hợp bích, nếu không những loại lực lượng khác vĩnh viễn không thể xuất hiện.
Sắc mặt Hạ Nhất Minh thay đổi khó lường, đạo lý này hắn sớm đã nghĩ tới, nhưng không có thấy triệt như đối phương mà thôi.
- Quang Ám hợp bích là lực lượng vô cùng cường đại, bất luận kẻ nào khi có được loại lực lượng này cũng không thể đem nó trừ bỏ đi.
Hạ Nhất Minh liên tục gật đầu, ở trên người hắn, Quang Ám hợp bích chi lực cường đại vô cùng, nó còn có thể dẫn động được thiên địa chi uy, cho nên vô luận thế nào cũng không thể bỏ đi được.
Đế Thích Thiên tựa hồ như lo lắng một chút, rồi nói tiếp:
- Đã như vậy chỉ có thể tu luyện một loại lực lượng khác có thể sánh cùng với Quang Ám hợp bích. Chỉ cần có loại lực lượng nào đó chống đỡ lại loại lực lượng này, như vậy bản thân có thể tùy tâm sở dục mà vận dụng các loại lực lượng khác.
Trong mắt Hạ Nhất Minh lóe lên một tia hiểu biết, hắn yên lặng suy nghĩ, những lời này của Đế Thích Thiên giống như mở ra một cách cửa cho hắn, làm cho hắn có cảm giác sáng sủa hơn trước.
Hắn sở dĩ có thể sử dụng thiên địa chi uy, đó chính là bởi vì cỗ lực lượng này có thể áp chế được lực lượng Quang Ám hợp bích. Bất quá bởi vì cỗ lực lượng này hắn còn lâu mới có thể khống chế được thuần thục, cho nên không thể nói tới hai từ
"áp chế".
Nếu một ngày nào đấy, hắn có thể tiến vào thần đạo, dễ dàng phóng thích ra thiên địa chi uy, như vậy hắn có thể hoàn toàn nắm giữ được loại lực lượng này, lúc đó vận dụng Ngũ Hành chi lực cũng không phải là khó.
Đế Thích Thiên nhìn khuôn mặt Hạ Nhất Minh tràn ngập vui mừng, hắn khẽ gật đầu, tiểu tử này phản ứng rất nhanh, chính mình bất quá là chỉ điểm cho một chút mà hắn đã có thể nghĩ tới cách giải quyết. Có thể trong một thời gian ngắn tấn chức Nhân Đạo Đỉnh Phong, quả nhiên không phải là một người đơn giản.
- Hạ huynh đệ, ngươi suy nghĩ không tồi. - Hắn lạnh nhạt nói.
Hạ Nhất Minh giật mình, nói:
- Ngài biết suy nghĩ của ta sao?
Trong lòng hắn có chút hoảng sợ, vĩ lão gia tử này làm sao có thể biết được hắn có thể phóng thích ra thiên địa chi uy?
Đế Thích Thiên ngửa mặt lên trời cười dài một tiếng, nói:
- Hạ lão đệ, bản thân ngươi có được thân thể và thiên phú Ngũ Hành, mà Quang Ám hợp bích của phương Tây cũng chỉ có phương Đông Ngũ Hành hợp nhất là có thể so sánh. Cho nên ngươi muốn dùng Ngũ Hành thần lực để đạt được sự cân bằng với Quang Ám hợp bích đúng không?
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau:
Vũ Thần,
truyện Vũ Thần,
đọc truyện Vũ Thần,
Vũ Thần full,
Vũ Thần chương mới
Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!