Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Vu Thần Kỷ
Bầu trời màu xám, ráng hồng quay cuồng.
Bên cạnh tầng tầng lớp lớp vân phiến, có lôi quang lóe ra. Gợn sét gợn sóng nhanh chóng cuồn cuộn qua bầu trời, nhưng không có nửa điểm tiếng động nào cả.
Trên đỉnh trụ trời, đại thần Cường Lương cầm cái rìu đá, chân đạp đầu độc mãng vừa mới chém giết, ngạc nhiên nhìn bầu trời. Từ cực đông đến cực tây bầu trời, hầu như che phủ toàn bộ không trung là một cái đuôi rắn màu tím, đang ở phía chân trời cực cao uốn lượn trườn đi.
Thân rắn này khổng lồ như thế, không thấy đầu đuôi của nó, nhưng đã che toàn bộ bầu trời tầm mắt có thể đạt được.
Thân rắn che cả bầu trời thỉnh thoảng nhập vào trong mây, lẫn làm một thể với ráng hồng. Ngẫu nhiên một trận lôi quang va chạm ở trên thân rắn, liền có một đạo khí tức đáng sợ từ bầu trời hạ xuống, áp bách Mạnh Minh cao trăm trượng nhe răng trợn mắt, thân thể không ngừng lay động.
“Mụ đàn bà đáng sợ này phát hỏa rồi, ai lại trêu chọc ả ta?!”
Một cái đỉnh tròn ba chân màu cổ loang lổ chậm rãi từ trong tầng mây hạ xuống, trong đỉnh vang to một tiếng, vô số điện quang hướng bốn phía tuôn trào. Chờ lúc điện quang biến mất, tất cả dị trạng đều đã tiêu tán, thân rắn khổng lồ trên bầu trời cũng biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.
...
Bầu trời mây đen dày đặc, mưa to điên cuồng quất đại địa, vô số bọt nước tung tóe lên.
Kim tự tháp thủy tinh pha lê chế thành đèn đuốc sáng trưng, chiếu sáng bầu trời đêm tối đen. Mấy chục tráng hán trang bị đến tận răng nắm chặt súng ống, thân khoác áo mưa vờn quanh kim tự tháp tới lui tuần tra, cảnh giác nhìn chăm chú bốn phía.
Bọt nước mưa tung tóe đột nhiên nhảy lên có tiết tấu, giống như nhịp tim, từng chút giọt nước mưa trong suốt không ngừng nhảy lên cao hơn một thước. Mưa bụi trên không trung rơi xuống ‘Tốc tốc’ dây dưa cùng một chỗ, bện thành mấy chục sợi dây thừng nước vô thanh vô tức quấn ở cổ tráng hán võ trang.
Dây thừng nước dùng sức vung, các tráng hán không thể phát ra nửa điểm thanh âm đã bị vặn gãy xương cổ.
Xoáy nước mờ mịt, một bóng người ảm đạm đột ngột hiện lên, đi từng bước một hướng cửa chính kim tự tháp. Đi mỗi một bước, thân hình mông lung liền rõ ràng hơn một phần, lúc đến cửa kim tự tháp, bóng người sương mù ngưng tụ thành đã biến thành người nước trong suốt.
Thân thể hơi nhoáng lên một cái, người nước chợt biến sắc, Thanh Long tuấn lãng dáng người thon dài, gầy gò, mặc trang phục màu đen, bộ dạng võ vàng hiện ra thân hình.
Vô số mưa ngưng tụ thành dây thừng nước vặn vẹo, giống như rắn nhảy múa chui vào kim tự tháp, theo gió chui vào khe cửa sổ, giống như đao sắc chặt đứt dây dẫn của toàn bộ trang bị bảo an. Mảng lớn ánh lửa điện phun ra, trong kim tự tháp chỉ có hệ thống chiếu sáng vẫn hoàn hảo không tổn hao gì.
Dùng sức đẩy ra cửa chính thủy tinh pha lê dày ba thước, Thanh Long chậm rãi đi vào trong sảnh triển lãm của kim tự tháp.
Hơn một trăm cái đài triển lãm thủy tinh chế thành lẳng lặng đứng sừng sững ở dưới đèn đuốc huy hoàng, trên đài triển lãm ngoại vi đặt mấy chục bộ hài cốt ngồi khoanh chân, trên một cái đài triển lãm chính giữa, dưới vòng bảo hộ thủy tinh chống đạn thật dày chế thành, sừng sững một cái đỉnh tròn to bằng đầu người long phượng quấn quanh, ngũ sắc gần như trong suốt.
Thanh Long đến trước một cái đài triển lãm ngoại vi, lẳng lặng quan sát một bộ hài cốt khoanh chân.
Những hài cốt này rất giống cốt cách nhân loại, nhưng hài cốt trước mắt toàn thân màu vàng sẫm bán trong suốt, giống như lưu ly ở dưới đèn đuốc chiếu rọi tỏa sáng rạng rỡ. Nếu bọn họ đứng thẳng, chiều cao hẳn là đều ở trên hai thước. Càng làm cho người ta thấy khác biệt là, trên đầu lâu bọn họ trừ một trái một phải hai cái lỗ thủng tối như mực, chính giữa mi tâm còn có một cái lỗ mắt lớn hơn nữa.
“Người ba mắt?” Thanh Long từ trong giày rút ra một con dao găm, dùng sức gõ gõ hài cốt trước mặt.
Hài cốt khi gõ lên thì vang ‘Leng keng’, dao găm hợp kim đặc chủng rèn thành, trình độ cứng rắn có thể so với kim cương thế mà không thể lưu lại bất cứ dấu vết nào ở trên hài cốt này. Sắc mặt Thanh Long trở nên đặc biệt nghiêm túc, hài cốt loài người tính chất so với kim cương còn cứng hơn, giá trị chất chứa trong đó quá lớn.
“Một chuyến này ta tự mình động thủ, quả thật cũng đáng giá.” Thanh Long xoay người, đi tới trước đài triển lãm chính giữa cười nói: “Ầy, các ngươi còn không ra mặt, ta sẽ mang theo những bảo bối này trở về.”
Cửa hông sảnh triển lãm mở ra, một đội nam nữ hơn hai mươi người mặc áo gió thật dài màu đen, thân thể bị lửa, sấm sét, gió lốc… các loại dị tượng bao vây đi ra, đi dẫn đầu là một cô gái lạnh lùng tóc vàng mắt biếc, dáng người cao gầy yểu điệu, cầm kiếm ngọc hình thù kỳ lạ.
“Thanh Long tiên sinh, nghe đại danh đã lâu.” Cô gái đi tới đối diện đài triển lãm, hướng Thanh Long hơi hạ thấp người hành một lễ: “Mấy năm nay, đồng bạn chúng ta chết ở trên tay ngài đã vượt qua một trăm người, trong đó tiền nhiệm đặc cần cục trưởng của ta đã có nhiều tới ba người. Nhưng làm người ta không thể tưởng tượng là, chúng ta thế mà vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy bộ dáng thật sự của ngài.”
“A nha nha, vấn đề này thật ra không quan trọng như vậy. Bộ dạng ta không đẹp trai cho lắm!” Thanh Long vừa trêu chọc cô gái, tay phải đặt ở trên lồng thủy tinh chống đạn của đài triển lãm, cơ thịt lòng bàn tay khẽ giật, thủy tinh chống đạn dày tới hai thước liền vỡ thành vô số hạt cát.
“Thần sao!” Mọi người theo phía sau cô gái đi ra ùn ùn kinh hô thành tiếng, kinh hãi lui một bước. Bọn họ đã sớm nghe nói đông phương Hoa Hạ Thanh Long là nhân loại mạnh nhất thế gian, nhưng bọn họ nằm mơ cũng không ngờ được Thanh Long có thể mạnh như vậy!
Thủy tinh chống đạn đặc chủng dày hai thước, món đồ chơi ghê gớm pháo chính của xe tăng cũng không phá nổi, vậy mà một chưởng nhẹ nhàng đã có thể chấn vỡ? Loại lực lượng này, hoàn toàn vượt qua cực hạn tưởng tượng của những người này—— nhân loại thật sự có thể trở nên mạnh như vậy?
Hai tay nâng lên đỉnh tròn ba chân, một cảm giác cực kỳ kỳ diệu dần sinh ra. Thanh Long đang cái đỉnh này, liền cảm giác giống như đang nắm toàn bộ vũ trụ.
Cẩn thận đem cái đỉnh tròn bỏ vào trong túi da co rút lại bên hông, Thanh Long cười nói: “Những bảo bối này, đến từ Lương Chử cổ thành của quốc gia ta, ta phải đem chúng nó thu hồi. Dựa theo luật lệ của chúng ta, nắm đấm to là đại gia, các ngươi không có ý kiến đối với chuyện ta thu về văn vật của bổn quốc chứ?”
Cô gái cười khẽ nhìn Thanh Long, nhẹ nhàng nói: “Thanh Long tiên sinh, ngài có lẽ có hứng thú biết một số thành quả nghiên cứu của chúng ta đối với những bảo vật thần bí này? Ngài có lẽ đoán không ngờ được, tầng đất bao phủ chúng nó, trải qua chúng ta đo lường tính toán, niên đại vượt qua mười vạn năm.”
Thanh Long theo bản năng sờ sờ túi da bên hông, đồ cổ mười vạn năm trước? Mười vạn năm trước nhân loại còn đang ăn lông ở lỗ nhỉ? Bọn họ có thể chế tạo được bảo vật tinh xảo đẹp đẽ như vậy, chất chứa năng lượng kỳ diệu như vậy?
Khẽ lật bàn tay, cô gái lấy ra kiếm ngọc trong tay.
Kiếm ngọc dài ba thước rộng cỡ bàn tay, cả thanh kiếm ngọc chính là dùng cả một khối ngọc thạch điêu khắc thành. Chỗ gần chuôi kiếm có một hoa văn kỳ dị—— trên một tòa tháp cao, lơ lửng một con mắt dựng thẳng, con mắt màu đỏ tươi nhìn chằm chằm Thanh Long, tản mát ra một hơi thở tà dị âm lãnh.
“Chúng ta đã từng thí nghiệm, thanh kiếm ngọc này dùng Hòa Điền dương chi ngọc (ngọc mỡ dê) điêu khắc thành, chất liệu quả thật là dương chi ngọc. Mọi người đều biết, dương chi ngọc là một loại ngọc mềm, tính chất phi thường nhẵn nhụi.” Cô gái mỉm cười nói: “Nhưng vô luận là kim cương thiên nhiên hay là hợp kim đặc chủng cứng rắn nhất phòng thí nghiệm của chúng ta hợp thành, nó đều có thể thoải mái, giống như cắt đậu phụ vậy đem bọn nó cắt ra.”
Tùy tay rung một cái kiếm hoa, cô gái mỉm cười nói: “Ta dùng nó, tự tay một kiếm bổ ra một cái máy bay ném bom chiến lược —— cách hai km, lấy thực lực ta, ta có thể bổ ra một cái máy bay ném bom chiến lược. Thanh Long tiên sinh, nếu thanh kiếm này nắm ở trong tay của ngài, ta thật sự không thể tưởng tượng lực sát thương của nó có thể lớn bao nhiêu.”
Sắc mặt Thanh Long lại biến hóa, cô gái trước mắt và một đám cấp dưới phía sau cô hoàn toàn không đặt ở trong lòng Thanh Long, gà đất chó ngói, một đòn nhẹ nhàng có thể hoàn toàn tan rã. Nhưng nếu thanh kiếm này thật sự có uy lực như vậy, như vậy Thanh Long hôm nay nhắm chừng sẽ rất khó toàn thân mà lui.
“Nói như vậy, hôm nay nơi này là một cái bẫy?” Thanh Long vặn vẹo xương cổ một cái, bắt đầu hoạt động các đốt xương toàn thân.
“Chúng ta muốn có cơ hội mặt đối mặt đàm phán với Thanh Long tiên sinh.” Cô gái cười rất quyến rũ: “Ngài ở vài năm trước tạo thành tổn thương quá lớn cho chúng ta, chúng ta hy vọng, Thanh Long tiên sinh có thể gia nhập chúng ta, chức vị của ta, thậm chí chức vị thủ trưởng trực tiếp quản lý ta, chỉ cần ngài mở miệng, chính là của ngài.”
“Đương nhiên, làm trao đổi, chúng ta hy vọng có thể đạt được toàn bộ sự trung thành của ngài, cùng với《 Cửu Tự Chân Ngôn Đan Kinh 》ngài sáng tạo!” Lúc cô gái nói mấy chữ cuối cùng, hơi thở của nàng và người phía sau nàng chợt bắt đầu rối loạn.
Cửu Tự Chân Ngôn, là vô thượng bí thuật, khai phá tiềm lực cơ thể người, câu thông lực lượng thần bí của vũ trụ, có uy lực quỷ thần khó lường.
Mà Thanh Long sáng tạo Cửu Tự Chân Ngôn Đan Kinh độc đáo, thì là lấy Cửu Tự Chân Ngôn làm cơ sở sáng tạo một môn thần công độc đáo, Thanh Long chính là dựa vào môn thần công này khống chế địa thủy hỏa phong, câu thông thiên địa u minh, đến vô ảnh đi vô tung, được xưng nhân loại mạnh nhất đương thời.
“Cái này đương nhiên là không có khả năng!” Thanh Long vỗ vỗ túi da bên hông, cười lên cổ quái: “Các ngươi hẳn là biết tính tình của ta, ta có một mỹ danh ‘Trừng mắt tất báo’, đồng thời ta còn là có tiếng —— không bán tổ tông!”
Cười một tiếng quái dị, thân thể Thanh Long nhoáng lên một cái, chợt biến thành mấy chục cái tàn ảnh, kéo theo vô số lưỡi đao gió sắc bén bằng bàn tay hướng cô gái và mọi người phía sau cô cuồn cuộn đánh tới. Tàn ảnh cùng phong đao hóa thành lốc xoáy mông lung, đem toàn bộ sảnh triển lãm của kim tự tháp đều bao phủ vào.
Cô gái bất đắc dĩ lắc đầu thở dài một tiếng: “Ta đã biết là như thế mà, nhưng đám thủ trưởng ngu xuẩn chết tiệt kia, bọn họ cứ muốn phí khí lực!”
Trong tiếng cười lạnh, cô gái lấy ra một thẻ tre màu vàng, dùng sức hướng đỉnh đầu ném. Trời cao vang lên một tiếng sấm sét kinh thiên động địa, trong lỗ mắt tối như mực trên đầu gần trăm hài cốt khô lâu ngồi xếp bằng ở trên đài triển lãm bốn phía đồng thời phun ra ánh sáng màu máu.
Ánh sáng màu máu hội tụ thành biển, trong tiếng ‘Ong ong’ chợt hóa thành một màn hào quang màu máu thật lớn, đem Thanh Long giam cầm chặt chẽ ở bên trong.
Vô số tàn ảnh và phong đao đánh vào trên màn hào quang màu máu, màn hào quang không chút sứt mẻ, tàn ảnh và phong đao thì vỡ nát tựa như trứng chọi đá.
Trời cao điện chớp sấm rền, một mảng mây đen vốn tối như mực đột nhiên biến thành vô số mảng mây chồng chất như vẩy cá. Điện quang như sóng nước lướt qua giữa khe hở mảng mây, đầy bầu trời điện quang, bầu trời giống như phát cuồng một cái tiếp một cái tia sét kinh thiên động địa không ngừng truyền đến.
Trên đường cái chung quanh truyền đến vô số tiếng kinh hô, nhiều người đi đêm ngẩng đầu lên, nhìn tầng mây dị biến trên trời —— ở phía sau tầng mây thật dày, rất nhiều người như thấy được một cái thân rắn cực lớn đến mức không cách nào hình dung đang quay cuồng vặn vẹo.
Trong kim tự tháp, Thanh Long chật vật quỳ rạp xuống đất, cả người đầm đìa máu tươi. Trong màn hào quang màu máu, chín mươi chín cây giáo huyết quang ngưng tụ thành lơ lửng trên không, lẳng lặng chỉ hướng Thanh Long. Mấy chục cây giáo xuyên thấu thân thể Thanh Long, tứ chi cùng lục phủ ngũ tạng đồng thời bị cây giáo màu máu xuyên thủng.
“Chết tiệt, những đồ chơi cổ quái này thực sự có uy lực mạnh như vậy?” Cô gái hưng phấn nắm chặt thẻ tre màu vàng, khàn giọng thét chói tai: “Thanh Long, ngươi thấy chưa? Nhân loại cường đại nhất cái gì, ở trước mặt chúng ta vẫn không chịu nổi một đòn!”
“Những hài cốt này cùng thẻ tre này, cùng cái đỉnh ba chân kia đến từ cùng một chỗ! Đều là đồ cổ mười vạn năm trước! Trời ạ, quá không thể tưởng tượng, những hài cốt này dựa theo phương pháp ghi lại trên những thẻ tre này, dùng loại phương vị cổ quái này bố trí, thật sự có thể phát huy ra lực lượng tàn sát thần linh!” Cô gái hầu như điên cuồng lớn tiếng cười chói tai.
“Cái này con - mẹ - nó - là cái gì vậy?” Thanh Long gian nan ngẩng đầu lên rít gào một tiếng.
“Trên thẻ tre này có ghi lại, đây là một loại trận pháp cổ xưa, tên cụ thể, xin lỗi, nhà ngôn ngữ học của chúng ta còn chưa phiên dịch ra!” Cô gái nhún vai, bất đắc dĩ nói: “Nhưng những bộ xương này sao, tên của bọn họ là...”
Một đạo cuồng lôi màu tím từ trên cao hạ xuống, rơi thẳng tắp ở trên kim tự tháp thủy tinh pha lê chế thành.
Toàn bộ thủy tinh pha lê nháy mắt hóa thành tro bụi, cô gái cùng cấp dưới phía sau nàng ở trong nháy mắt bị hóa thành hư ảo, đỉnh tròn ba chân trong túi da bên hông Thanh Long phóng ra ánh sáng năm màu nhàn nhạt, đem cả người hắn bọc vào. Thanh Long điên cuồng gầm rú, thân thể kịch liệt run rẩy, tinh hoa máu, lục phủ ngũ tạng cả người, còn có linh hồn của mình, đều đang bị cái đỉnh tròn ba chân này điên cuồng rút ra.
Chung quanh, hài cốt ba mắt đồng thời giơ hai tay, tạo thế hướng bầu trời vồ ngược. Huyết quang trong mắt bọn họ phun ra ngưng tụ thành một con rồng khổng lồ màu máu, giương nanh múa vuốt hướng về cuồng lôi màu tím cào tới một nhát.
Sét tím hạ xuống, cuồng long màu máu tan thành mây khói, chín mươi chín bộ hài cốt ba mắt kịch liệt chấn động một cái, đồng thời nổ tung thành khói bụi màu vàng.
Sét tím bao trùm Thanh Long, lực lượng sấm sét vô cùng vô tận từ trên cao hạ xuống, đem phạm vi cả dặm triệt để hòa tan hết, lôi quang áp súc thành một quả cầu sét to bằng đầu người, một mảng điện quang cuối cùng hiện lên, tất cả đều bình ổn.
Quảng trường chỗ kim tự tháp ban đầu không còn sót lại chút gì, không có bất cứ vật thể nào lưu lại.
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau:
Vu Thần Kỷ,
truyện Vu Thần Kỷ,
đọc truyện Vu Thần Kỷ,
Vu Thần Kỷ full,
Vu Thần Kỷ chương mới
Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!