Vũ Động Càn Khôn

Chương 377: Hoàng Phủ Ảnh


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Vũ Động Càn Khôn

Mặt phía Bắc của tòa cung điện khổng lồ, trên một bức tường cao, Mạc Tiêu Thiên, Lâm Phạm và Tông chủ của các thế lực khác đều đang tập trung tại đây. Ở một nơi không xa phía trước họ là một khu đất liên kết với cung điện, có tất cả năm thông đạo. Những người đi ra từ trong năm thông đạo đó sẽ là người được tham gia Bách Triều Đại Chiến!

Trên bức tường có vô số các tấm màn ánh sáng, phản ánh tình hình chiến đấu bên trong cung điện. Trong đó hiện lên những thân ảnh đang di chuyển giao đấu kịch liệt. Bọn Lâm Phạm đều nhìn như đóng đinh vào những tấm màn ánh sáng, thân thể căng lên, cho thấy họ căng thẳng đến mức nào.

Năm vị trí đầu này họ đều rất coi trọng, vì thế mới chỉ lượt đầu tiên của Cuộc chiến Hạt giống thôi nhưng bọn họ cũng không dám có chút thả lỏng.

- Ủa?

Mọi người bỗng nhìn thấy trên tấm màn ánh sáng xuất hiện ba thân ảnh, khi nhìn rõ thì tất cả cùng tặc lưỡi.

- Đó là hai tiểu tử của Sơn Nhạc Tông phải không? Đúng là may mắn, hai người bọn họ lại gặp nhau…

- Người thứ ba kia hình như là Lâm Động của Gia tộc Lâm Thị phải không? Ha ha, Lâm Phạm, xem ra Gia tộc Lâm Thị các ngài xui xẻo rồi. Tỷ lệ nhỏ như thế mà người của các ngươi lại gặp phải!

Một Tông chủ thế lực cười lớn, quay lại nhìn Lâm Phạm.

Còn Lâm Phạm lúc này hai hàng lông mày cũng nhăn lại. Tuy không phải Gia tộc Lâm Thị hắn chưa từng gặp phải tình hình này, nhưng tỷ lệ thật sự rất thấp, không ngờ Lâm Động lại gặp phải.

- Ha ha, Tộc trưởng Lâm Phạm, xem ta lượt đầu tiên Gia tộc Lâm Thị của ngài bị tổn binh hại tướng rồi!

Một gã trung niên đại hán da ngăm đen nhìn màn ánh sáng, không kìm được mà bật cười lớn.

- Mông Sơn, vui mừng sớm quá cũng không tốt đâu!

Lâm Phạm bình thản nhìn người đó, hắn chính là Tông chủ của Sơn Nhạc Tông.

Người tên Mông Sơn cười cười, vẻ mặt không che giấu được sự vui mừng trên nỗi đau khổ của kẻ khác. Nếu hai người bọn Lục Khôi có một người gặp phải Lâm Động thì có lẽ hắn sẽ lo lắng. Nhưng giờ cả hai lại cùng một chỗ, sự bất an kia lập tức tan biến. Vì hắn biết bọn Lục Khôi rất ăn ý với nhau, khi liên thủ thì dù là cường giả Tạo Hóa Cảnh đại thành cũng đánh được.

Tuy gần đây Lâm Động rất nổi danh nhưng muốn một chọi hai thì khả năng thắng không thể cao được.

Mọi người đều chăm chú nhìn lên màn ánh sáng, dường như muốn xem xem nhân vật gần đây danh chấn Vương triều Đại Viêm rốt cuộc có bản lĩnh thế nào.

Vẻ mặt Lâm Phạm ngược lại khá bình tĩnh, hắn đã từng chứng kiến trận đại chiến hôm đó giữa Lâm Động và Lâm Lang Thiên. Với cấp bậc thực lực như thế, cường giả Tạo Hóa Cảnh đại thành bình thường cũng khó giành phần thắng.

Mà hai người bọn Lục Khôi dù có thể sánh với cường giả Tạo Hóa Cảnh đại thành nhưng họ lại không biết, ngay cả có là cường giả Tạo Hóa Cảnh đại thành, tỷ lệ thắng được Lâm Động cũng chỉ là ba phần. Nếu không thì Lâm Trí cũng không bị đánh đến thảm hại như vậy!

Dưới sự chăm chú của tất cả mọi người, ba người trên màn ảnh ánh sáng bắt đầu trận kịch đấu. Nhưng thời gian dần trôi đi, nét mặt vui vẻ sung sướng của Mông Sơn ngày một khó coi, vì cục diện chiến thắng trong tưởng tượng của hắn không hề xảy ra. Ngược lại, bọn Lục Khôi lại bị Lâm Động ép xuống thế hạ phong.

Ầm!

Đặc biệt là đòn công kích cuối cùng, cả tấm màn ánh sáng dường như cũng rung lên, Tông chủ các thế lực đều vô cùng kinh ngạc, rồi ánh mắt nhất thời tối sầm lại, nhìn đầu Viễn Cổ Long Viên khổng lồ trên màn ánh sáng.

- Hà hà, Tông chủ Mông Sơn, đã khiêm nhường rồi!

Lâm Phạm nhìn cảnh tượng phân thắng bại, cười cười quay sang cung tay với Mông Sơn mặt mày tím tái bên này. Sơn Nhạc Tông cũng chỉ có hai người tham gia, giờ đều đã bị Lâm Động loại hết ngay từ vòng đầu, điều này khiến hắn tức đến hộc máu.

- Mẹ kiếp, thật xui xẻo!

Mặt mày Mông Sơn tối sầm, hầm hầm vung tay áo. Hắn cũng không ngờ thực lực của Lâm Động lại mạnh đến mức đó, cả khi bọn Lục Khôi liên thủ cũng không thể đối phó nổi.

- Ha ha, chúc mừng Lâm Phạm huynh. Hai người của Gia tộc Lâm Thị đều đã thuận lợi vượt qua vòng đầu rồi!

Tông chủ các thế lực xung quanh đều cười chúc mừng.

Lâm Phạm cười đáp lễ.

Khi Lâm Động đánh bại bọn Lục Khôi, trên một tấm màn ánh sáng khác, Lâm Lang Thiên cũng nhẹ nhàng chiến thắng hai đối thủ, tiến vào vòng trong. Như vậy cả Lâm Động và Lâm Lang Thiên đều đã thuận lợi vào vòng trong.

- Không biết đối thủ tiếp theo sẽ là ai?

Nhìn trên màn ánh sáng, ánh mắt Lâm Phạm bỗng dần nặng nề hơn. Vì hắn biết vòng một qua dễ dàng, nhưng các vòng tiếp theo mới thực sự là khó khăn. Dù sao những người qua được vòng một chắc chắn đều là những kẻ xuất sắc. Thậm chí nếu vận khí của Lâm Động không tốt, gặp phải những người có khả năng giành chiến thắng cuối cùng thì e là sẽ xảy ra trận đại chiến cực kỳ thảm khốc.

Vì thế, hai vòng tiếp theo mới thật sự là vòng quan trọng nhất của Cuộc chiến Hạt giống.

o0o

Két!

Trong đại điện, khi bọn Lục Khôi nhận thua, cánh cửa lớn đóng chặt phía Bắc của đại điện chầm chậm mở ra. Lâm Động thấy thế, hít sâu vào một hơi, rồi không chút chần chừ nhanh chóng bước vào.

Phía sau cánh cửa lớn đó lại là một thông đạo tối và sâu hun hút. Đi được vài phút Lâm Động mới thấy ánh sáng phát ra từ phía cuối thông đạo.

Lâm Động chậm rãi bước tới, xuất hiện trước mắt hắn là một đại điện to gấp đôi cái ban nãy. Trong đó là vô số trụ đá khổng lồ cao chọc trời.

Đại điện lúc này tĩnh lặng như tờ, thân hình Lâm Động khẽ động rồi xuất hiện ở trung tâm đại điện. Rồi mắt hắn nhìn về một thông đạo khác cũng thông tới đây, chỉ thấy một mảnh tối om.

- Vẫn chưa tới sao?

Lâm Động lẩm bẩm. Hắn biết sẽ có một người nữa cũng đánh bại hai người khác rồi vào đây giao đấu với hắn.

Lâm Động lặng lẽ dứng giữa đại điện, hai tay chắp sau lưng, mắt khẽ nhắm dưỡng thần, đợi đối thủ xuất hiện.

Nhưng trong khi đợi, khí tức của Lâm Động không hề thả lỏng.

Tuy không biết đối thủ là ai, nhưng hắn cũng biết tỷ lệ đào thải của Cuộc chiến Hạt giống này là quá cao. Những kẻ năng kực yếu một chút chắc chắn sẽ bị loại từ vòng đầu. Còn những người vào đến vòng này chắc chắn là thiên tài trong thiên tài.

Thậm chí nếu vận khí không tốt thì rất có khả năng gặp phải những người có khả năng giành chiến thắng cuối cùng kia, ví dụ như Thanh Sam Mạc Lăng hay nam tử áo trắng Đỗ Vân của Thiên La Tông…

Nếu là như thế thật thì hắn quả thực quá xui xẻo!

Bất luận đối mặt với Mạc Lăng hay Đỗ Vân của Thiên La Tông thì dù Lâm Động có thắng cũng sẽ tiêu hao rất nhiều. Như thế tự nhiên phong độ sẽ không phải cao nhất. Hơn nữa vòng cuối cùng mới là cuộc chiến thật sự!

Người vào được vòng thứ ba chắc chắn có thực lực cực kỳ mạnh mẽ, nếu phong độ Lâm Động không tốt thì cục diện sẽ rất bất lợi.

Vì thế Lâm Động cũng muốn biết, rốt cuộc là cao thủ nào đến được đây giao đấu với hắn!

Hắn lặng lẽ chờ đợi đến gần mười phút, hai hàng lông mày Lâm Động dần chau lại. Hắn nhìn về phía thông đạo tối đen, lâu như vậy rồi lẽ nào người đó vẫn chưa giải quyết xong hai đối thủ?

Lâm Động cau mày, khí tức bao bọc toàn thân dường như cũng yếu đi phần nào, một luồng trọc khí từ trong cổ họng bay ra.

Vút!

Đúng lúc khí tức của Lâm Động hơi rung động, phía sau hắn, bóng đen của một cây trụ đá bỗng nhiên chuyển động, rồi một bóng đen hóa thành một đạo nhân ảnh mơ hồ, lao tới Lâm Động với tốc độ kinh người!

Đòn công kích của bóng đen này vô cùng quỷ dị, hoàn toàn không mang tiếng gió hay sự dao động nào, nhưng lại vô cùng mạnh mẽ khiến người ta phải lạnh gáy.

Đòn công kích đây rõ ràng là phát ra từ đối thủ lần này của Lâm Động. Điều khiến người ta kinh ngạc là, hắn cứ nấp trong chỗ tối, đợi khi khí tức của Lâm Động thả lỏng mới ra tay.

Tốc độ tập kích cực nhanh, với khoảng cách này, dù là cường giả Tạo Hóa Cảnh đại thành cũng không kịp phòng ngự. Vì thế đạo bóng đen đó bay thẳng vào yếu huyệt sau lưng Lâm Động.

Thế nhưng, ngay khi bóng đen còn cách Lâm Động chỉ nửa tấc thì bỗng nhiên đóng băng lại. Chỉ thấy vô số đạo tinh thần lực bùng phát ra từ trên người Lâm Động, tạo nên một tấm lá chắn phòng ngự tinh thần lực, chặn đứng đòn đánh lén xuất quỷ nhập thần kia.

Một kích đánh trượt, đạo bóng đen kia nháy mắt rút lui, rồi xuất hiện trở lại trên một trụ đá, nhìn xuống Lâm Động, cười nhạt:

- Tránh được công kích của ta, quả thật có chút bản lĩnh!

Lâm Động từ từ quay người lại, nhìn lên cây cột trụ, chỉ thấy ở đó xuất hiện một nam tử áo đen, trên gương mặt thể hiện sự ngạo nghễ đến cực hạn.

Nhìn nam tử áo đen, mắt Lâm Động cũng khẽ rung lên, người này trước đó đứng bên cạnh Hoàng Phủ Tịnh, rõ ràng có lẽ hắn chính là vị thiên tài mà Gia tộc Hoàng Phủ phái tới rồi.

Âm Ảnh Chủy Hoàng Phủ Ảnh!

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Vũ Động Càn Khôn, truyện Vũ Động Càn Khôn, đọc truyện Vũ Động Càn Khôn, Vũ Động Càn Khôn full, Vũ Động Càn Khôn chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top