Vô Tiên

Chương 653: Xuống núi (2)


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Vô Tiên

Phong Ly tính tình ôn hòa, đối với Lâm Nhất hỏi là biết thì nói hết không giữ lại.

Hai người cười cười nói nói đi xuống chân núi, cảnh tượng ngoài núi và trên núi hơi có khác biệt, nhưng cũng là thời tiết trong vắt, phong cảnh xinh đẹp.

Trên đường, Lâm Nhất lại hỏi về chuyện Huyền Thiên tiên cảnh. Từ lần trước ở Tàng Kinh Các, sau khi hắn nghe được vị tu sĩ gọi là La Dật nhắc tới chuyện này, liền luôn luôn tĩnh tu trong sơn động, không tìm hiểu đối với chuyện này nữa. Lúc này hắn đi cùng Phong Ly, vừa khéo có thể mượn cơ hội hỏi thăm một phen.

- Trong lời đồn, linh khí trong Huyền Thiên tiên cảnh tràn trề, thiên tài địa bảo nhiều đếm không xuể, còn có các loại chim quý quái thú thế gian hiếm thấy, là cõi thiên đường thắng cảnh tu sĩ khó có được! Lâm sư đệ chẳng lẽ có hứng thú đối với chuyện này?

Xuống núi chính là con đường đi thông Đan Dương trấn, người đi đường thưa thớt, hai người sóng vai mà đi, chính là thờ cơ tốt nói chuyện. Sau khi Phong Ly hỏi một câu, thấy Lâm Nhất mỉm cười gật đầu, lại tiếp tục nói ra:

- Theo tu vi trước mắt của sư đệ, tất nhiên có thể tìm ra cơ hội đi Huyền Thiên tiên cảnh mở rộng tầm mắt. Thế nhưng ta nghe Mạc sư huynh đã nói, bên trong đó cũng đồng dạng hiểm ác vô cùng, một cái sơ sẩy liền sẽ rơi vào kết quả hài cốt không còn. Huống chi, đệ tử của các Tiên môn đều tràn vào trong đó, đông đảo tu sĩ tốt xấu lẫn lộn, tránh không được còn sống liều chết. Người tiến vào bên trong đó có thể toàn thân mà quay về, chẳng qua là con số 5-5!

- Ha! Mạc sư huynh đã từng từng tiến vào Huyền Thiên cảnh chưa?

Lâm Nhất hỏi. Phong Ly ngẫm nghĩ, lắc đầu cười nói:

- Mạc sư huynh cũng chẳng qua Luyện Khí tu vi tầng năm, lại há có tư cách đi vào Huyền Thiên cảnh chứ!

- Mạc sư huynh thật ra thì nghe nhiều biết rộng!

Lâm Nhất thuận miệng nói. Phong Ly có chút đồng ý gật đầu, nói ra:

- Tu vi của Mạc sư huynh không cao, điều mà huynh ấy biết được vẫn thật sự không ít!

Đuôi lông mày của Lâm Nhất hơi động, lại không lên tiếng nữa, sau đó mơ hồ sinh ra tâm tư âm thầm dấu lại, tiếp tục nghe đối phương nói chuyện.

Có lẽ là Lâm sư đệ không lấy tu vi làm kiêu căng, cùng hắn có tính tình đồng dạng khiêm hòa, Phong Ly ngày thường ít nói, lúc này lời nói cũng dần dần nhiều hơn.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});

Mấy ngoại môn đệ tử của Đoán Tạo đường, tính cả Mạc Đại, đều do gia tộc tiến cử đến, vào môn chẳng qua là thời gian năm sáu năm. Trước khi Lâm Nhất đến, ba người Phong Ly, Tống Thủ, Mạc Đại không quá được người chào đón, liền tự lo sống chung một chỗ, dần dần quen thuộc lẫn nhau. Vì Mạc Đại có kiến thức không giống bình thường, ngầm thường có ngôn ngữ kinh người, mơ hồ được Phong Ly và Tống Thủ xem như đứng đầu ba người.

Chuyện bí mật có quan hệ Huyền Thiên tiên cảnh dĩ nhiên không phải ngoại môn đệ tử tầm thường có thể biết được, duy có Mạc Đại đối với chuyện này dường như biết quá sâu. Những điều mà Phong Ly nói, cũng là nghe được từ chỗ của Mạc Đại.

Bất quá, chuyện trong môn chọn lựa đệ tử đi vào Huyền Thiên cảnh, trong tông môn đã sớm theo thông lệ cũ. Tu sĩ của Luyện Khí kỳ tầng chín trở lên đều có thể thu được tư cách nhập cảnh, đệ tử còn lại phải sau khi tham dự trận tỷ thí của tông môn, chọn người chiến thắng cùng đi. Bởi vậy có thể thấy được, Mạc Đại nói không sai, người tu vi thấp tự vệ còn không xong, làm sao nói chuyện bên trong Huyền Thiên cảnh có tư cách gì hay không?

Phong Ly đến từ một tiểu gia tộc, giống như đông đảo gia tộc ở Đại Hạ vậy. Những gia tộc ẩn thân trong đại sơn đều cùng Tiên môn có thiên ty vạn lũ quan hệ.

Bất quá, giữa các gia tộc khác biệt, cùng Tiên môn xa gần thân sơ cũng dĩ nhiên khác biệt. Phong Ly có thể đi vào Chính Dương tông làm một ngoại môn đệ tử, ở Phong gia xem ra dĩ nhiên là chuyện may mắn, so với Mộc Thiên Viễn và Vạn Tử Bình cùng đồng dạng đến từ gia tộc, thân phận địa vị bên trong tông môn khác khá xa. Hắn không nguyện nhiều lời nhắc tới chuyện cũ trong nhà, chính như Lâm Nhất không nguyện nhắc tới dây dưa cùng Ngô Thất. Hai người ai cũng có nỗi khổ, cũng không từng người tìm chút ít câu chuyện mà nói, làm tiêu khiển dọc đường.

Vào lúc hai người đi tới Đan Dương trấn, đã là thời gian sau giờ ngọ, hai người vẫn chưa làm nhiều trì hoãn, đi ngang qua phố. Sau khi ra khỏi thôn trấn, Phong Ly lấy ra 2 tấm phong hành phù giao cho Lâm Nhất, đây cũng là chỗ tốt khi đệ tử đi ra ngoài công cán nhận được.

Phong hành phù đối với Lâm Nhất mà nói, thật đúng là chưa bao giờ sử dụng qua, hắn lặp tức muốn thử một lần.

Pháp khí phi hành cực kỳ hiếm có, không phải nội môn đệ tử không thể được. Những phong hành phù này liền trở thành vật hiếm có trong tay của ngoại môn đệ tử. Phong Ly tuy có chút ít không nỡ sử dụng, cũng không tiện không vâng theo tâm nguyện của Lâm Nhất, liền trong miệng lẩm bẩm sau đó vỗ lên tấm phù. Sau khi quang mang trên người nhoáng lên một cái, thân hình của hắn tức khắc trở nên nhẹ nhõm lên.

Lâm Nhất học theo, cũng vỗ lên tấm phù, dưới chân điểm một chút, liền trợt ra ba mươi bốn mươi trượng đã đi xa. Phong Ly cũng vội theo sau, chỉ rõ chỗ đi, bèn một đường đi nhanh.

Phong hành phù so với Ngự Phong Thuật hẳn phải nhanh hơn một nửa, không cần tiêu hao linh lực tự thân, đúng là thứ tốt cho người đi đường. Chỉ có điều trên đường không thể ngừng nghỉ, không phải tấm phù pháp lực khó khăn. Hay nói cách khác, phong hành phù chỉ có thể dùng một lần liền không còn nữa.

Lần này có Phong Ly dẫn đường, vẫn chưa đi từ miệng cốc, mà là tìm con đường nhỏ, chạy thẳng tới huyện Sở Kỳ ở phía đông. Hai người đi tới lúc nửa đêm, mới từng người nhảy lên một khối núi đá nghỉ ngơi. Như thế đã là mười ngày, liền rời đi Quy Linh cốc.

Dọc theo đường đi, hai người đi đều là hoang sơn dã lĩnh, hiếm thấy người ở. Cho đến lại đi hết năm ngày nữa, gặp được sơn dân đốn củi, mới biết được đã đến cảnh nội của huyện Sở Kỳ.

Mao gia lĩnh ở chỗ nào, Phong Ly cũng không biết, trong tay lại có ngọc giản của Giản Dĩ giao cho, trong đó ghi rõ chỗ đi của hai người. Vì vậy, chỉ cần men theo những gì được nói trong ngọc giản, tìm tới Mao gia lĩnh cũng chẳng qua là sự tình một canh giờ ngắn ngủi.

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Vô Tiên, truyện Vô Tiên, đọc truyện Vô Tiên, Vô Tiên full, Vô Tiên chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top