Vô Tiên

Chương 578: Huynh đệ thể hiện uy phong (1)


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Vô Tiên

Hai huynh đệ Nguyên Thanh cùng Nguyên Phong canh giữ ở trong sơn động nửa ngày nhưng cũng không có tin sư thúc sẽ gặp khó khăn. Bọn họ an ủi lẫn nhau, chờ lúc tâm tình tốt hơn, bụng lại đói đến kêu ran. Vừa lúc Mộc Thanh Nhi cùng Du Tử Tiên đến đây, bảo hai người bọn họ trở lại ăn uống, cũng muốn ở lại trong sơn động tiếp tục chờ.

Nguyên Thanh biết được chỗ đặt chân trước mặt nên một đường chạy tới. Nguyên Phong biết sư huynh ngoại trừ lo lắng cho sư thúc, còn nhớ kỹ giai nhân, lại chỉ đành phải bước nhanh theo sư huynh.

Khi hai người đi tới dưới khe núi, phía trên đang tranh đấu hăng say, không ai để ý tới hai huynh đệ này đã đến.

Trong lòng biết xảy ra chuyện nên hai huynh đệ vội vàng loa tới, vừa vặn nghe được lời nói chuyện giữa hai bên. Nguyên Thanh nhìn thấy Phó Chính Nam quen thuộc kia thì lập tức đoán được vài phần lại nóng lòng không chờ được hô lên một tiếng.

- Ha ha! Từ hôm nay, ta chính là người trong giang hồ Lan Lăng!

Nguyên Thanh đi tới đó liền liếc nhìn Trình Phác, nói với vẻ thâm ý:

- Bốc Thành?

- Tại hạ Trình Phác!

Trong những người Thiên Long phái này, Trình Phác chỉ có thiện cảm với Nguyên Thanh, thấy đối phương hỏi kỳ lạ, ông ta cay đắng trả lời một câu.

Nguyên Thanh lơ đễnh cười nói:

- Trình huynh, ta sớm nhìn ra ngươi không phải người thường!

- Sư huynh, chẳng lẽ người đánh xe cũng không bình thường sao?

Nguyên Phong cũng nghe lời của sư huynh xuôi tai, phụ họa một câu.

Nguyên Thanh không để ý tới hắn, đảo mắt nhìn qua Tạ cô nương phía sau, thấy trên mặt đất có mấy thi thể thì cười lạnh. Hắn bỗng nhiên quay đầu lại, nhìn về phía Phó Chính Nam nói:

- Tìm ta báo thù à?

Vội vàng lâu như vậy còn không phải là vì tiểu tử này sao! Tuy nói kẻ thù gặp mặt đặc biệt đỏ mắt, nhưng không hiểu sao ánh mắt đối phương nhìn qua, Phó Chính Nam lại chột dạ. Hắn ta cứng cổ nghiến răng nghiến lợi nói:

- Không sai, tiểu tử ngươi có gan còn dám tự mình chạy đến!

- Ta căn bản không trốn mà chờ ta sư thúc thôi! Bây giờ đói quá mới trở về dùng cơm sao?

Nguyên Thanh có chút vô tội giang hai tay ra.

Hai huynh đệ vừa tới đó đã không coi ai ra gì vậy, sớm khiến cho hai trưởng lão của đối phương không nhịn được. Một người mở miệng nói:

- Ngươi là Nguyên Thanh?

Nghe tiếng, Nguyên Thanh liếc mắt quan sát đối phương, thấy hai lão già không có gì khác biệt. Người nói chuyện có chòm râu đen, người còn lại là chòm râu bạc.

- Là ta! Không biết vị tiền bối này có gì chỉ giáo?

Nguyên Thanh chắp tay một cái nói. Dù sao đối phương cũng lớn tuổi, lễ nhiều không ai trách.

- Ta hỏi ngươi, ngươi mới vừa nói ngươi là người trong giang hồ Lan Lăng, vậy ngươi có quan hệ gì những người này chứ? Còn nữa, ngươi nói muốn xen vào chuyện này, ngươi nghĩ ngươi quản được sao?

Ánh mắt của lão già này sắc bén, trực tiếp ép Nguyên Thanh.

- Ta chỉ có hai sư huynh đệ, sư thúc ta đến nay tung tích không rõ. Ngươi nói những người này sao? Bọn họ chỉ là đi cùng đường mà thôi, không có quan hệ gì với ta. Ta ở dưới khe núi nghe được các ngươi nói không phải người giang hồ ở đây thì không thể nhúng tay vào chuyện này. Kể từ hôm nay, Nguyên Thanh ta lại lăn lộn trong chốn giang hồ của Lan Lăng.

Miệng hắn bắt đầu hoạt động, nhìn thẳng vào đối phương nói:

- Người giang hồ quản chuyện giang hồ, ta làm sao không quản được chuyện của Trình huynh đây chứ?

Nguyên Thanh thường bị Chân Nguyên Tử mắng là nhanh mồm nhanh miệng, lúc này hắn nói tới nói lui rất đúng mực, ung dung tự nhiên, tự có khí độ.

Trình Phác nhìn Nguyên Thanh tự nhiên thấy cảm kích. Liễu nhi cũng à lặng lẽ vỗ tay lại bị Tạ tiểu thư kéo vào trong lòng, chỉ là ánh mắt nàng nóng bỏng cứ nhìn chằm chằm vào bóng lưng kiêu ngạo kia không thôi!

Lão già râu đen cười lãnh đạm, chợt nói với Mạnh Sơn:

- Nói vậy các vị cũng nghe được lời người này nói. Vậy ân oán giữa Nguyên Thanh cùng Lan Lăng minh ta, người ngoài không được hỏi đến!

Vậy thì phải làm sao đây? Mạnh Sơn vừa muốn lên tiếng đã bị Nguyên Thanh quay đầu dùng mắt ngăn lại.

- Trình huynh đang bị thương, mời qua một bên nghỉ tạm. Nguyên Phong, hôm nay giúp sư huynh một chuyện được chứ?

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Vô Tiên, truyện Vô Tiên, đọc truyện Vô Tiên, Vô Tiên full, Vô Tiên chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top