Vô Thường

Chương 321: Hái nấm (thượng, ha).


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Vô Thường

Đường Phong tỉ mỉ nhìn kỹ, phát hiện nơi này chỉ có sáu liệt diễm cô mà thôi.

Hơi dò xét thò người ra phía bên phải nhìn lên, muốn tìm được địa phương nào đó có thể mượn lực được, vừa nhìn một chút, Đường Phong không khỏi nở nụ cười.

Bởi vì cách vị trí của chính mình hiện tại không tới một trượng có một lỗ thủng tương đối lớn, nhìn qua hẳn là do con người tạo thành, nhưng thông qua vết tích có thể suy đoán được, lỗ thủng này đã hình thành không hề thiếu năm tháng rồi.

Phỏng chừng thời điểm Tạ Tuyết Thần năm đó tới nơi này cũng giống như chính mình, bị cuồng phong thổi lên trên cao, sau đó lại làm ra động tác giống y hệt như chính mình, trực tiếp đánh ra một lỗ thủng lớn tạm thời đứng vững gót chân.

Đường Phong chưa bao giờ gặp qua Tạ Tuyết Thần, cũng không biết hắn lớn lên có bộ dáng như thế nào. Thế nhưng người bị Tiếu thúc và Đoạn thúc coi là cừu địch, đồng thời còn làm ra chuyện giết chết sư phụ, đoạt quyền soán vị, hiển nhiên là thủ đoạn cực kỳ độc ác, vì vậy Đường Phong đối với hắn ngay cả một điểm hảo cảm cũng không có.

Dù vậy, lúc này Đường Phong dĩ nhiên không nhịn được tuôn ra một loại cảm giác đồng cảm.

Có thể dưới loại tình huống nguy hiểm, trong nháy mắt đánh ra một lỗ thủng lớn đủ cho một người đứng thẳng trên vách động, điều này không chỉ cần suy tính khống chế lực tạo vô cùng tốt, cũng có thể khảo nghiệm năng lực phán đoán và tốc độ phản ứng của một người.

Loại sự tình như thế này không phải người nào cũng có thể làm được, cho dù có người đầu óc tương đối nhanh nhạy, nhưng nếu không có thực lực tương ứng, chỉ sợ cũng không thể sống sót được trong loại hiểm cảnh như thế này, kết quả cuối cùng chỉ là rơi xuống.

Đường Phong làm được rồi, Tạ Tuyết Thần trước đó cũng làm được rồi, Đường Phong không biết thời điểm Tạ Tuyết Thần tới đây có cường đại giống như chính mình hiện tại hay không, thế nhưng cho dù cảnh giới của hắn lúc đó có vượt qua chính mình hiện tại, nhưng thân thể tuyệt đối không thể cường hãn bằng mình. Có thể nói, so sánh tổng hợp lại tố chất ngang cấp nhau, Đường Phong tự vấn chính mình tuyệt đối không thua kém bất cứ người nào, đây không phải tự đại, mà là tự tin.

Thân thể đứng bên trong lỗ thủng, Đường Phong nhìn bốn phía, sau một hồi quan sát, Đường Phong khẽ đưa tay, năm ngón tay dùng lực, cương khí cường liệt bùng phát, cho dù là vách núi lửa cứng rắn vô cùng cũng bị Đường Phong tạo thành năm lỗ thủng hình ngón tay, nhẹ nhàng thử một chút, phát hiện tương đối vững chắc.

Lại hơi giật giật tại chỗ, điều chỉnh góc độ và phương vị cẩn thận, Đường Phong co hai chân, mũi chân đạp trên mặt đất, đồng thời cánh tay đâm vào vách huyệt động dùng sức, kéo thân thể bay lên, toàn thân giống như mũi tên rời khỏi dây cung thẳng tắp vọt đi.

Một lần bắn ra này, Đường Phong có thể lao đi được mấy chục trượng, chỉ trong thời gian nháy mắt đã đạt tới vị trí sơn động nhỏ. Nháy mắt khi thân thể và sơn động nhỏ ngang bằng nhau, một chân của Đường Phong đạp mạnh, trực tiếp đá và vách sơn động, mượn lực lượng bắn ngược, Đường Phong nhẹ nhàng bay ngang.

Lực lượng của một cước này vừa chuẩn, không chỉ trung hòa tốc độ bay lên, càng giúp Đường Phong tại không trung xoay một đường vòng cung tuyệt đẹp, sau khi lăn trở mình mấy vòng mới vững vàng tiến vào trong sơn động nhỏ.

Toàn bộ động tác sinh động giống như nước chảy mây trôi, hành văn liền mạch lưu loát, không có một chút cảm giác lạc lõng và ngưng trệ. Cũng chỉ có loại người tài cao mật lớn giống như Đường Phong mới dám tại hoàn cảnh nguy hiểm như thế này chơi trò hoa dạng.

Trong nháy mắt khi rơi vào trong sơn động nhỏ, sắc mặt Đường Phong lập tức trở nên ngưng trọng, bởi vì trong nháy mắt này hắn cư nhiên cảm thụ được một cỗ nhiệt độ cực mạnh kéo về phía chính mình, khiến hắn phải nhanh chóng vận chuyển một thân cương khí chống đối.

Cũng may thân thể đủ cường đại, từ lâu đã thích hợp với hỏa kình tinh khiết cường liệt nhất tại băng hỏa ba mươi sáu phòng, vì vậy tuy rằng hỏa kình hiện tại so với lúc trước còn hung mãnh hơn vô số lần, nhưng Đường Phong vẫn có thể miễn cưỡng chống đỡ được.

Lòng bàn chân truyền tới thanh âm rắc rắc trầm muộn, lập tức một cỗ khói xanh xông ra, Đường Phong cúi đầu nhìn, chỉ thấy hai chiếc giày dưới chân mình đều trở nên cháy sém, khói xanh không ngừng từ dưới đế giày bốc lên cao, mắt thấy sắp bùng lửa.

Nhiệt độ của địa phương quỷ quái này rốt cuộc là bao nhiêu a? Trong lòng Đường Phong không khỏi oán thầm, cho dù hiện tại đang ở trong băng hỏa ba mươi sáu phòng, giày của chính mình cũng không nên biết thành như vậy, mới chỉ bước mấy bước đầu tiên trên sơn động nhỏ này mà đã xuất hiện loại tình huống này.

Rơi vào đường cùng, Đường Phong chỉ có thể nhanh chóng cởi giày của chính mình, thôi động cương khí dưới lòng bàn chân, tránh cho thân thể chính mình bị phỏng.

Phảng phất giống như con kiến bị bắt vào trong chảo nóng, Đường Phong chỉ có thể càng không ngừng di động cước bộ đến giảm bớt nhiệt độ khiến bản thân vô cùng khó chịu kia. Trên thân thể truyền tới cảm giác vô cùng rõ ràng, nói cho Đường Phong biết sơn động nhỏ này nhất định có cổ quái, bằng không không có khả năng tạo thành nhiệt độ khác hẳn với xung quanh như vậy.

Hơn nữa loại nhiệt độ này còn cực kỳ nội liễm, ngoại trừ sơn động nhỏ ra, các vị trí khác xung quanh căn bản không hề bị ảnh hưởng. Nói cách khác chỉ có sơn động này mới khiến có nhiệt độ cực cao khiến Đường Phong vô cùng khó chịu.

- Muốn chết người rồi!

Đường Phong chửi bới một câu, loại trạng thái hiện tại tuyệt đối không thể duy trì được bao lâu, cương khí tiêu hao quá mức cao rồi, một khi cương khí của chính mình tiêu hao toàn bộ mà nói, vậy thì hai chân chính mình tuyệt đối sẽ bị phỏng, đến cuối cùng chính mình thực sự lên trời không đường, xuống đất không cửa.

- Phong ca ca, ta cảm giác… Trên đỉnh sơn động này có ẩn tang một thứ gì đó vô cùng nguy hiểm.

Linh Khiếp Nhan đột nhiên mở miệng nói.

- Vật gì vậy?

Đường Phong nghi hoặc hỏi.

- Không rõ ràng lắm, thế nhưng thứ này ẩn chứa một cỗ hỏa kình khổng lồ mà tinh thuần, cỗ hỏa kình này tuyệt đối không phải trình độ Phong ca ca vẫn luôn cảm thụ trong băng hỏa ba mươi sáu phòng, tinh thuần và bá đạo hơn xa so với băng hỏa ba mươi sáu phòng, tạo cho ta một loại cảm giác có thể hủy diệt tất cả.

- Chẳng lẽ là bảo bối gì đó?

Đường Phong không khỏi sáng ngời hai mắt, chỉ cảm thấy hai chân cũng không quá mức khó chịu như trước.

- Coi như là bảo bối thì cũng không phải Phong ca ca có thể mơ tưởng được. Có thể hỏa linh khí tinh khiết tại băng hỏa ba mươi sáu phòng, thậm chí là ở đây đều là bởi vì thứ đó nên mới sản sinh ra!

Linh Khiếp Nhan giải thích nói:

- Nhìn, vị trí đầu cùng của sơn động, hỏa linh khí so với bất cứ địa phương nào đều nồng nặc hơn rất nhiều, có thể nói nơi này mới chính là nguyên điểm của hỏa linh khí.

-o0o-

Bị Linh Khiếp Nhan nói như vậy, Đường Phong cũng phát hiện ra, hỏa linh khí chí thuần chí liệt xác thực có nguyên điểm là vị trí đâu cùng sơn động nhỏ này, cuồn cuộn không ngừng lưu động ra ngoài. Hơn nữa dưới sự cảm ứng của Đường Phong, đầu cùng hoành đạo kia xác thực có một thứ gì đó cực kỳ nguy hiểm, cảm ứng của chính mình tìm tìm xâm nhập tiến vào phảng phất giống như bị đốt khô cháy bỏng sạch sẽ, cái gì cũng không thể dò xét ra được. Loại cảm ứng không thực thể này nói đúng ra là do tâm thần kéo dài tạo thành, chỉ bất quá không yếu đuối như tinh thần mà thôi. Nếu như tâm thần của một người bị thụ thương mà nói, rất có thể sẽ ảnh hưởng tới thực lực và trí lực của bản thân, mà cảm ứng lại không nguy hiểm như vậy.

Tồn tại có thể đốt cháy được cảm ứng, thứ này ngay cả nghe cũng chưa từng nghe qua.

- Vậy càng muồn nhìn ruốt cuộc đây là vật gì rồi!

Đường Phong ngứa ngáy khó chịu.

- Tuy rằng nói dũng khí của con người có bao nhiêu thì trời đất rộng lớn bao nhiêu, thế nhưng ta còn chưa tới loại trình độ không nhận thức rõ thực lực của chính mình, yên tâm, ta chỉ là nhìn một chút, nếu thực sự nguy hiểm, ta tuyệt đối sẽ không động nó.

- Uhm, Phong ca ca cẩn thận một chút!

Linh Khiếp Nhan không ngăn được hắn, chỉ có thể theo tâm ý của hắn.

- Bất quá trước khi xem, trước tiên thu hoạch liệt diễm cô vào tay trước!

Đường Phong biết với thực lực của chính mình hiện tại, tuyệt đối không thể dừng quá dài trong sơn động nóng bỏng này, vì vậy phải nhanh chóng thu hoạch liệt diễm cô, cộng thêm nhanh chóng dò xét bí mật ẩn dấu trong đầu cùng sơn động.

Thế nhưng tất cả liệt diễm cô đều sinh trưởng tại đáy sơn động nhỏ, nếu như Đường Phong muốn lấy được, nhất định phải mạo hiểm một chút. Sơn động này tùy không dài, thế nhưng đường kính cũng không nhỏ, không phải là không thể dừng lại.

Nếu như đường kính nhỏ một chút, Đường Phong có thể hoàn toàn đứng ở bên trên, đưa tay gỡ liệt diễm cô bên dưới.

Mà hiện tại Đường Phong chỉ có một lựa chọn phương thức liều mạng để thu hoạch liệt diễm cô.

Trong đầu đã nhớ kỹ vị trí sáu cây liệt diễm cô, Đường Phong bước tới vị trí mọc của cây liệt diễm cô đầu tiên, nhìn địa hình và hoàn cảnh xung quanh một chút, suy nghĩ một biện pháp. Chậm rãi ngồi xổm thân thể xuống, con mắt liếc nhìn vách động núi lửa cách đó không xa, lập tức nghiêng xuống dưới.

Trong nháy mắt khi toàn thân sắp tiếp cận với vách động núi lửa, Đường Phong nhanh chóng đạp mạnh một cước vào vách động, oanh một tiếng nổ tung, vách động núi lửa cứng rắn bị đá thành một lỗ thủng không nhỏ, một tảng lớn đá tảng phạm vi lớn biểu hiện một loại vết rạn giống như mạng nhện, đá vụn phốc phốc rơi xuống dưới.

Mượn cỗ lực đạo này, Đường Phong lại bắn trở về, thân thể xoay người giữa không trung, biến thành đầu dưới chân trên, bay vọt về phía đầu dưới sơn động nhỏ.

Hai chân vô cùng tinh chuẩn đạp dưới đáy sơn động nhỏ, thân thể chậm rãi vặn vẹo, lực lượng giảm xốc xông lên, trong nháy mắt khi lực lượng hoàn toàn bị trung hòa, Đường Phong bắn tay thành trảo, trực tiếp nắm lấy cây liệt diễm cô mọc cách chính mình gần nhất, sau đó nhanh chóng thu hồi vào trong không gian mị ảnh.

Toàn bộ quá trình này đối với khảo nghiệm cực cao lực khống chế đối với lực đạo của bản thân, mỗi một lần tung ra lực đạo đều không thể lớn không thể nhỏ, phương vị lực đạo tung ra cũng cần phải chú ý rất cao. Hiện tại nhìn qua, Đường Phong cũng giống như con dơi, đổi chiều tại phía dưới sơn động nhỏ, đương nhiên, đây chỉ là hiện tượng cực ngắn, tiếp qua thời gian chốc lát, Đường Phong sẽ rơi xuống bên dưới, dù sao hắn còn chưa đạt tới loại cảnh giới hai chân bước trên vách sơn động.

Không đợi thân thể chính mình rơi xuống, hai chân Đường Phong một lần nữa dùng sức, đẩy chính mình nghiêng xuống bên dưới, rớt vào trong lỗ thủng chính mình vừa tạo thành trước đó, rối loạn đứng vững gót chân.

Cho tới lúc này, trên tay phải truyền tới cảm giác đau đớn như bị đốt cháy, Đường Phong mở rộng lòng bàn tay, đặt ngay trước mắt chính mình, mí mắt lập tức nhảy lên.

Thời điểm chính mình hái liệt diễm cô đã cảm thấy được bàn tay vô cùng đau đớn rồi, thế nhưng khi đó chính mình căn bản không có thời gian đi quản cái này, chỉ có thể toàn tâm toàn ý tìm kiếm địa điểm dừng chân tiếp theo, đợi khi tìm được địa điểm dừng chân rồi, đau đớn lúc này mới truyền tới.

Lòng bàn tay dĩ nhiên sinh ra mấy vết phổng rộp, da của ngón tay út cũng tổn tại một tảng lớn, lộ ra da thịt màu phấn hồng.

Đây chính là thân thể đã trải qua vô số lần năng lượng khổng lồ rèn luyện, nếu như tính thêm lần rèn luyện tại băng hỏa ba mươi sáu phòng, hiện tại đã trải qua lần rèn luyện thứ ba, mà lúc này dưới tình huống vận chuyển cương khí hộ thân, cư nhiên không thể chống đỡ được nhiệt độ của một cây nấm?

Đường Phong hầu như không thể tin được trước mắt chính mình, thế nhưng sự thực chính là như vậy, thân thể chính mình vẫn luôn luôn kiêu ngạo bị một cây nấm làm bị thương!

Liệt diễm cô, không chỉ bản thân cái tên có liệt diễm, hoàn cảnh sinh trưởng cũng chính là liệt diễm, ngay cả sự tồn tại của bản thân cũng là liệt diễm khó ngăn cản, liệt diễm cô tuyệt đối là thiên tài địa bảo cực kỳ trân quý. Đường Phong chưa bao giờ nghe nói qua bất cứ loại dược liệu nào lại tản mát ra nhiệt độ như thế này.

- Phong ca ca, thế nào?

Linh Khiếp Nhan thân thiết hỏi.

- Không có gì đáng ngại!

Đường Phong nắm tay lại, cho dù trong nháy mắt vừa rồi có một tia hỏa kình xâm nhập vào trong cơ thể, thế nhưng tuyệt đối không tạo thành bất cứ ảnh hưởng nào đối với chính mình, chỉ cần tiến hành hóa giải một chút là được.

Đã có kinh nghiệm, liệt diễm cô đã có nhiệt độ cường đại tới như vậy, cho dù là thân thể của chính mình cũng không thể chống đối, Đường Phong tự nhiên không dám lại tiếp tục dùng tay thu thập rồi.

Lấy thiên binh Toái Binh siết chặt trong lòng bàn tay, Đường Phong nhìn chuẩn bị trí liệt diễm cô thứ hai, lại một lần nữa bắn ra ngoài như lần đầu tiên, toàn thân vô cùng tinh thuẩn rơi vào vị trí ngay bên cạnh liệt diễm cô, trong nháy mắt khi lực đạo bị giảm xóc, Đường Phong hũy vũ thiên binh Toái Tinh, tất cả đều đào móc, toàn bộ liệt diễm cô ngay cả gốc cũng bị đào ra, trực tiếp thu vào trong không gian mị ảnh.

Lúc trở lại điểm dừng chân, Đường Phong cúi đầu nhìn thiên binh, thân chủy Toái Tinh nguyên bản ngăm đen lúc này dĩ nhiên chảy xuôi một cỗ quang mang màu hồng, trên thân chủy cuồn cuộn không ngớt, theo đó toàn bộ chủy thủ đều trở nên nóng bỏng.

Hỏa kình này cư nhiên bá đạo tới như vậy, ngay cả thiên binh cũng không thể chống đỡ được, thực sự nằm ngoài suy đoán của mọi người, bất quá tuy rằng cỗ hỏa kình này xâm nhập vào Toái Tinh, nhưng cũng không hề tạo thành bất cứ thương tổn nào, vì vậy không cần phải để ý tới nó.

-o0o-

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Vô Thường, truyện Vô Thường, đọc truyện Vô Thường, Vô Thường full, Vô Thường chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top