Vô Thượng Luân Hồi

Chương 842: 861: Chỉ Có Thể Chống Đỡ


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Vô Thượng Luân Hồi



Đáp lại lão già râu chữ bát chỉ là những tiếng động ầm ĩ.

Sườn núi bên kia đã bị phá tan hoang, Triệu Bân và thanh niên tóc đỏ đang chiến đấu với nhau bằng cả bí thuật, quyền ảnh, chưởng ấn, đao ảnh, kiếm quang...!Trận chiến đang trong giai đoạn dầu sôi lửa bỏng, hừng hực khí thế, đâu đâu cũng thấy mưa máu gió tanh, đầy trời cát đá, cũng có những tầng ánh sáng đáng sợ lan tràn ra khắp xung quanh, khiến cho những cây cổ thụ bị chặt phăng, những phiến đá lớn cũng bị chặt phăng.

"Hắn là võ tu cảnh giới Chân Linh thật sao?"
Lão già râu chữ bát thì không sao, nhưng mụ già lưng còng thì rất bàng hoàng.

Chiến đấu cần tiêu hao rất nhiều chân nguyên, chân nguyên bên trong đan điền của cảnh giới Chân Linh không thể cầm cự được lâu đến vậy, thế nhưng Triệu Bân chẳng những có thể cầm cự được mà còn đánh ngang cơ với một võ tu cảnh giới Huyền Dương đỉnh phong đã mở cấm thuật, hơn nữa càng đánh càng mạnh, chưa có lúc nào bị rơi xuống thế hạ phong.

Tên tiểu võ tu này chẳng lẽ lại có nguồn chân nguyên vô hạn hay sao?
Mụ ta không hề biết rằng thứ cung cấp chân nguyên cho Triệu Bân đã không còn là đan điền, mà là đan hải.

Tuy chỉ là đan hải cấp bậc Chân Linh nhưng lượng chân nguyên mà nó có thể dự trữ cũng đã đủ dồi dào, lại cộng thêm mầm tạo hóa không ngừng tràn ra tinh khí, mới khiến cho sinh lực của hắn tràn trề đến phi thường.

Đương nhiên, điều này cũng là do thể chất của hắn.


Trải qua rất nhiều quá trình luyện thể đau đớn, thân thể của hắn đã đủ mạnh để chống đỡ lượng chân nguyên bộc phát ra ngoài, đó chính là nền tảng siêu cấp mà hắn đã tích lũy bấy lâu.

Đồng cấp Chân Linh, tuyệt đối không có kẻ nào sánh kịp với hắn.

Bốn chữ bất khả chiến bại so với võ tu đồng cấp cũng rất xứng đáng được trao cho hắn.

"Tiếp chiêu".

Mụ già lưng còng nhất thời hoảng loạn, để cho lão già râu chữ bát có cơ hội đả thương mụ ta.

"Muốn chết".

Mụ già lưng còng vô cùng tức giận, liền phóng ra kiếm khí.

Lão già râu chữ bát nhanh chân bỏ chạy, đả thương không được bao nhiêu thì đã bị đánh ngược lại.

"Đi đâu?"
Mụ già lưng còng quát lớn, quyết truy giết không tha.

Hai người truy đuổi vào tận sâu trong rừng, không thấy bóng dáng đâu, chỉ nghe thấy tiếng gầm rú của mụ già lưng còng và tiếng gào lớn của lão già râu chữ bát, chim chóc giật mình bay tán loạn, cả một mảnh rừng ngay lập tức trở nên hỗn độn.

Ầm! Ầm! Keng!
Bên kia náo nhiệt, bên này lại càng náo nhiệt hơn.

Nhìn từ xa thì thấy đó là một trận chiến giữa một con lệ quỷ và một con yêu quái, tà khí hoành hành, sát khí yêu ma bạo phát.

Một bên là cảnh giới Chân Linh đỉnh phong, một bên là cảnh giới Huyền Dương đỉnh phong, đánh nhau hết sức ác liệt, sợ là đã đánh ra hết tất cả những chiêu thức mà bản thân lĩnh ngộ được từ trước đến nay.

"Cảnh giới Chân Linh sao lại có chân nguyên dồi dào như vậy?"

Thanh niên tóc đỏ nghiến răng nghiến lợi, thật sự là càng đánh càng kinh hãi.

Hắn ta có cảnh giới Huyền Dương đỉnh phong đó! Đan điền của hắn lớn hơn đan điền của cảnh giới Chân Linh gấp mười lần, nhưng đánh tới cạn kiệt chân nguyên cũng chưa thắng được Triệu Bân.

Hắn ta đã không thắng được Triệu Bân mà khí thế của Triệu Bân lại càng lúc càng cường hãn, thực lực càng đánh càng mạnh mẽ.

Yêu nghiệt, tên tiểu bối cảnh giới Chân Linh này đúng là yêu nghiệt.

Thanh niên tóc đỏ rất kinh ngạc vì Triệu Bân.

Dưới cảnh giới Địa Tạng không ai có thể đánh thắng được hắn ta, cho dù hắn ta không mở ra cấm thuật thì cũng không có kẻ nào có thể làm đối thủ của hắn ta.

Nhưng ngày hôm nay, một tiểu bối cảnh giới Chân Linh đã làm cho hắn ta thật sự cảm thấy khiếp sợ.

"Huyền Hoàng nhất khí: Phong Lôi quyết".

Thanh niên tóc đỏ nhất thời hoảng loạn, đã gây ra hậu quả vô cùng nghiêm trọng.

Triệu Bân đã đánh tới, hắn nắm chặt kiếm Long Uyên trong tay, thân thủ uyển chuyển như gió, tốc độ nhanh như tia chớp, một kiếm phóng ra lôi điện, lôi trợ phong thế, phong trợ lôi uy, hai luồng phong lôi phối hợp cộng thêm khí Huyền Hoàng khiến cho Thiên Lôi kiếm quyết càng thêm cường đại, trong chớp mắt tạo nên một kiếm quyết đỉnh cao.

Thanh niên tóc đỏ chợt biến sắc.


Đường kiếm này không chỉ có kiếm uy mà còn có kiếm ý hủy diệt mọi thứ.

Không sai, đó chính là kiếm ý, một tên tiểu võ tu cảnh giới Chân Linh mà đã có thể ngộ ra kiếm ý, đường kiếm của hắn còn chưa trúng mục tiêu thì kiếm ý đã phá hủy ý chí của thanh niên tóc đỏ, khiến cho hắn ta cảm thấy lạnh thấu xương.

"Chặn!"
Thanh niên tóc đỏ hét lớn, hắn ta khó có thể tránh được, chỉ có thể chống đỡ.

Trong chớp mắt, trước mặt hắn ta đã ngưng tụ ra một tấm khiên màu đen, đây là do hắn ta đã dùng hết sức bình sinh bạo phát chân nguyên, ngưng tụ lại thành một tấm khiến che chắn ở trước ngực.

Sau khi ngưng tụ ra tấm khiên này, vảy trên cơ thể của hắn ta chẳng những tụ lại mà còn bao chặt bên ngoài vị trí trái tim.

Lúc này, lớp phòng ngự của hắn ta đã ở trạng thái cao nhất.

.


Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Vô Thượng Luân Hồi, truyện Vô Thượng Luân Hồi, đọc truyện Vô Thượng Luân Hồi, Vô Thượng Luân Hồi full, Vô Thượng Luân Hồi chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top