Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 962: Lẻn vào (1)


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Vạn Cổ Chí Tôn

Lý Vân Tiêu chỉ vào khối mỹ ngọc kia nói:

- Khối ngọc bội này gọi là Mục Thiên Linh Nguyệt, chính là một loại thần ngọc tuyệt thế, giá trị không dưới Thiên Chiếu Khuyết Kim, hơn nữa còn là thần vật hiếm có có thể trấn áp Ngũ Chính Khuyết Kỳ.

- Ah.

Mai Đông Nhi toàn thân chấn động, mặc dù có đơn thuần ngây thơ hơn nữa, giờ phút này cũng đã hiểu được.

Nàng cả người triệt để ngây ngốc, đôi mắt to xinh đẹp động lòng người rất nhanh đã ngập nước, nước mắt ròng ròng chảy xuống, ôm đầu khóc rống lên

- Oa ô ô ô, ta hiểu được, thì ra mụ mụ là vì cứu ta, mới trộm đi chìa khóa kia, cam nguyện bỏ mạng, ô ô ô.

Tuy rằng từ nhỏ nàng chưa bao giờ gặp mẫu thân, trong lòng nghĩ qua các loại tràng cảnh vô số lần, lại không ngờ được thì ra là ẩn tình này, thân tình vô hạn chảy xuôi khắp toàn thân, khiến cho nàng cảm thấy vô cùng ôn hòa, còn có không cách nào thừa nhận được nữa.

Cửu Di cũng trầm mặc lại, ánh mắt lộ ra vẻ khiếp sợ, trong tay nắm chặt lấy Mục Thiên Linh Nguyệt ngọc, mím môi.

- Ô ô ô.

Toàn bộ không gian cũng chỉ còn lại một mình Mai Đông Nhi đầu khóc rống.

Ai cũng biết, lúc này căn bản không thể đi lên an ủi nàng được, chỉ có thể mặc cho nàng thổ lộ cảm xúc trong lòng thôi.

Mặc dù Cửu Di hận Uyển Bạch đến thấu xương, nhưng lúc này cũng đã bị tình cảm này đả động, thù hận lúc trước tựa hồ ngay nháy mắt khi chìa khóa trở về đã tan thành mây khói rồi:

- Mai Đông Nhi, Uyển Bạch mặc dù có tội, nhưng đã dùng cái chết hoàn lại rồi. Về phần ngươi, đưa về chìa khóa có công, ta cho phép ngươi vào lại Mai gia. Hơn nữa Mặc Thiên Linh Nguyệt ngọc này, ngươi tùy thời có thể mượn ta, để trấn áp thân thể.

Nàng quyết định thế đã là phi thường tha thứ rồi. Lệ Phi Vũ cũng không ngừng gật đầu.

Lý Vân Tiêu nói:

- Không cần, thân thể Ngũ Chính Khuyết Kỳ chỉ cần sau khi trưởng thành sẽ tự động khỏi hẳn. Đây cũng chính là nguyên nhân vì sao Uyển Bạch bảo Đông nhi sau trưởng thành quay về trả ngọc bội.

- Thì ra là thế

Cửu Di lắc đầu thở dài nói:

- Mẹ của ngươi và phụ thân ngươi năm đó kết hợp đã bị gia tộc cực kỳ phản đối. Mẫu thân đại nhân của ta quá mức cố chấp, tộc quy nghiêm khắc. Nếu không phải thế, Uyển Bạch bằng thiên phú tuyệt thế của nàng và sự yêu thích mà mẫu thân dành cho nàng, hoàn toàn có thể thương lượng với mẫu thân. Ta suy đoán, hẳn là nàng lo lắng thương lượng không thành, ngược lại sẽ khiến mẫu thân cảnh giác, càng thêm không cách nào lấy được Mặc Thiên Linh Nguyệt, lúc này mới không tiếc dùng tánh mạng làm đại giá, đổi lấy tương lai cho ngươi.

- Ô ô ô

Mai Đông Nhi không biết nói thêm gì nữa, ngoại trừ khóc rống, vẫn chỉ là khóc rống, đã khóc đến triệt để biến thành lệ nhân rồi.

Lý Vân Tiêu nói:

- Cửu Di, nếu đã tìm được chìa khóa về, không bằng mở ra phiến đại môn này để chúng ta kiến thức một phen, cũng để Đông nhi tế bái cha mẹ của nàng đi.

Mai Đông Nhi thân hình chấn động, lúc này mới thoáng ngừng tiếng khóc, hai mắt chợt sáng trưng, ba ba nhìn qua đại môn kia, vội vàng ngóng trông qua.

Cửu Di thoáng sầu lo, nhân tiện nói:

- Tốt, cánh cửa này từ sau khi gia mẫu qua đời đã chưa từng được mở ra nữa rồi.

Nàng cầm mỹ ngọc trong lòng bàn tay, nhẹ nhàng tách hai tay ra, một đạo hoa quang chảy ra, cả khối ngọc bài dưới khẩu quyết nàng độc lên chợt chậm rãi bay lên, bay đến trước đại môn.

Cửu Di hai tay niết bí quyết, trên ngọc bài kia bắn ra một đạo hào quang bích lục, bắn vào trên đại môn. Hào quang dần phóng xạ ra, bày biện ra hình bông tuyết, chậm rãi phóng đại, những góc cạnh của bông tuyết bắt đầu xoay tròn, thanh âm ầm ầm đến từ rất xa cũng theo đó truyền đến.

- Vài chục năm rồi, ta rốt cục đã lần nữa nghe thấy thanh âm này.

Cửu Di kích động khó có thể tự kiềm chế, ánh mắt không nháy lấy một cái nhìn chằm chằm vào cánh cửa đang mở ra kia, một cổ cảm giác kỳ dị từ trong đó phiêu đãng ra.

- Linh khí thật đậm đặc, Vô Định Hà kia rốt cuộc ở trong không gian nào, linh khí chấn động không ngờ lại đậm đặc như thế, không hề thua kém thành Viêm Vũ rồi.

Lý Vân Tiêu kinh hãi không thôi, trong mắt lóe ra tinh mang, tựa hồ đang suy tư điều gì đó.

"Ầm ầm"

Đại môn lập tức hoàn toàn mở ra, hào quang mờ mịt ôn hòa không ngừng chớp động ở bên trong, thật giống như bảo thạch vậy.

- Chư vị, hoan nghênh đi thăm Vô Định Hà. Các ngươi là đám ngoại nhân đầu tiên đến thăm Vô Định Hà trong mấy ngàn năm qua đấy.

Cửu Di mừng rỡ không thôi, tuy rằng mang ngoại nhân tiến vào đây quả thật không ổn, nhưng cũng khó ức chế vui sướng trong lòng, hơn nữa yêu cầu của mọi người nàng cũng không cách nào cự tuyệt.

- Mẫu thân đại nhân.

Mai Đông Nhi bi thương hô to một tiếng, vọt vào trước, khóc lớn không thôi.

Mọi người liếc nhìn nhau, đều lắc đầu thở dài không thôi, theo bộ pháp Cửu Di tiến vào trong.

Cảnh tượng trước mắt lập tức khiến mọi người chấn động, chỉ thấy cánh cửa này mở trên một vách núi đá dựng đứng, trước mắt là một phiến vân hải mênh mổng, hoặc nói chính xác hơn hẳn là linh khí chi hải. Mà phía dưới linh khí như hóa dịch đang chảy xuôi lấy, chỉ vừa nhìn qua đã thấm vào ruột gan, thoải mái nói không nên lời.

Lệ Phi Vũ kinh hãi nói:

- Trời ạ hoàn cảnh linh khí cường đại như thế, làm sao có thể, Mai gia mấy ngàn năm qua chưa từng nghe qua có cường giả tuyệt thế gì xuất hiện, nhưng loại hoàn cảnh này không có khả năng không bồi dưỡng ra được a!

Lý Vân Tiêu cau mày nói:

- Không đúng, linh khí này tựa hồ có vấn đề.

Cửu Di chấn động, ánh mắt lộ ra vẻ kinh hãi mãnh liệt, nói:

- Vân thiếu quả nhiên lợi hại, nhanh như vậy đã phát hiện tình huống

Ánh mắt nàng lộ vẻ đắng chát, nói:

- Linh khí ở đây không biết sao, bên trong ẩn chứa thứ không bình thường, lịch đại tổ tiên Mai gia nghiên cứu thời gian ài, mới tìm được căn nguyên, bên trong những linh khí nà ẩn chứa một loại độc tính gọi là Hà Uấn

- Hà Uấn? Trong thiên hạ kịch độc có thể ảnh hưởng đến tu vị võ giả có thể đếm được trên đầu ngón tay, nhưng chưa từng nghe qua loại này a.

Lệ Phi Vũ nói:

- Chẳng lẽ mấy ngàn năm qua không có vị tiền bối nào tìm được cách hóa giải sao?

Cửu Di cười khổ nói:

- Hóa giải? Lệ công tử, loại Hà Uấn này chính là vật mấu chốt trong giám định thần thuật của Mai gia. Chính cần hút vào đại lượng loại độc tính này, người Mai gia mới có thể tu luyện ra giám định thần thuật, hơn nữa tiền bối phỏng đoán, lịch đại người Mai gia sinh ra đều là nữ tử, cũng có thể có quan hệ đến loại độc này.

- Cái này...

Lệ Phi Vũ thở dài:

- Thiên hạ to lớn, vật thần kỳ thật sự quá nhiều. Hà Uấn này đến cùng là tốt hay xấu, thực không cách nào nói rõ được.

Cửu Di chỉ vào một chỗ vách đá nói:

- Mai Đông Nhi, ngày đó cha mẹ ngươi chính là ở chỗ này chìm xuống đáy sông.

- Mẫu thân đại nhân, phụ thân đại nhân.

Mai Đông Nhi khóc lớn quỳ xuống, chỉ cảm thấy một mảnh hôn thiên ám địa, vậy mà trực tiếp ngã vào trên vách núi ngất đi.

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Vạn Cổ Chí Tôn, truyện Vạn Cổ Chí Tôn, đọc truyện Vạn Cổ Chí Tôn, Vạn Cổ Chí Tôn full, Vạn Cổ Chí Tôn chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top