Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 91: Lý Thuần Dương (2)


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Vạn Cổ Chí Tôn

Lạc Vân Thường nói:

– Việc này xác thực có vấn đề, ta sẽ hồi bẩm bệ hạ. Còn có một việc muốn hỏi ngươi, nội thương của Tiêu thống lĩnh ngươi có thể trị hết không?

Lý Vân Tiêu cười nói:

– Chỉ cần ta không chết, lẽ ra có thể chữa khỏi.

Lạc Vân Thường nói:

– Này liền được, trước khi ngươi chữa khỏi thương thế của Tiêu thống lĩnh, ta sẽ phái người canh giữ ở bên cạnh bảo vệ ngươi.

Trên mặt Lý Vân Tiêu lộ ra vẻ vui mừng, Lạc Vân Thường xuất hiện để thân phận bối cảnh của Lý Dật từ từ bạo lộ ra, lại có Vũ Quân cấp bảo tiêu ở bên người, làm sao cũng không thể là người bình thường. Nếu như tên Vũ Quân cường giả này không phải Tần Chính phái cho hắn, vậy mặc dù là Tần Chính, cũng quyết không thể tha hắn!

Lạc Vân Thường đi rồi, hắn liền dặn dò mọi người ở bên ngoài canh giữ, mình thì trực tiếp đi đến trong đại viện Lý gia, chuyển qua vài cái hành lan, đi tới một tiểu viện hoang phế, khóa lớn trên cửa cũng đã rỉ sét loang lổ.

Lý Vân Tiêu vỗ bay xích sắt, liền đẩy cửa đi vào. Bên trong cỏ dại um tùm, các loại động vật nhỏ chuyển động loạn lên, hiển nhiên từ lâu không dấu chân người.

Hắn xoay chuyển vài vòng, đột nhiên cười nói:

– Lão đầu tử, còn chưa cút ra, chẳng lẽ muốn ta xốc sàn nhà của ngươi?

Bên trong tiểu viện lặng lẽ, không có một tiếng vang.

Lý Vân Tiêu lạnh rên một tiếng, đi tới trước một gian phòng, lấy ra Hắc Nữu đại kiếm muốn chặt bỏ!

Thịch!

Hắc Nữu đại kiếm của hắn bị một luồng kình khí trực tiếp đánh văng ra, hổ khẩu của Lý Vân Tiêu vỡ toang, đại kiếm tuột tay bay ra ngoài, cắm ở trên đất hoang trong tiểu viện. Một giọng già nua vang lên.

– Ngươi là làm sao phát hiện ta?

Một lão giả toàn thân vải thô chẳng biết lúc nào xuất hiện sau lưng Lý Vân Tiêu, đầy mặt đều là vẻ kinh ngạc.

Lý Vân Tiêu vẫy vẫy cánh tay, nhìn lòng bàn tay nứt ra vệt máu, cười hắc hắc nói:

– Huyết hòa tan thủy a, đây là tâm linh cảm ứng. Nào có thể so với lão gia ngài, ra tay tàn nhẫn như thế!

Trong mắt lão giả này lộ ra một vẻ vui mừng, cao hứng nói:

– Kinh mạch trong cơ thể ngươi thật sự thông suốt toàn bộ? Tứ tinh Võ sĩ, hay, hay! Quá tốt rồi! Không hổ là tôn tử của Lý Thuần Dương ta, so với chó má thiên tài gì đó, mạnh hơn vô số lần!

Lý Vân Tiêu hừ lạnh nói:

– Ngươi còn có thể quản sự sống chết của ta sao? Lão gia ngài trốn ở chỗ này làm gì? Chơi trò gì đây? Nếu không phải vừa nãy nhận ra được khí tức của ngươi, ta còn tưởng rằng ngươi thật bị 8527 giết chết đây này.

Lý Thuần Dương cả giận nói:

– Chuyện cười! Chỉ là một nô tài, làm sao có khả năng đối phó ta!

Trong mắt hắn đột nhiên lộ ra một tia khiếp sợ.

– Ngươi nói cái gì? Vừa nãy ngươi nhận ra được khí tức của ta?

Lý Vân Tiêu khinh thường nói:

– Ngươi cho rằng ngươi trốn rất tốt sao? Vừa nãy Lý Dật ra tay với ta, nếu không phải nhận được khí tức của lão gia ngài, ngươi cảm thấy bằng ta một tứ tinh Võ sĩ, có lá bài tẩy gì dám đứng ở đó bất động không tránh?

Lý Thuần Dương một mặt dại ra.

– Này, sao có thể có chuyện đó?

Lý Vân Tiêu phất phất tay nói:

– Đừng nói cái này, nói đi, hiện tại Lý gia bộ dáng như vậy, ngươi có ý kiến cùng dự định gì?

Lý Thuần Dương trầm tư một lúc lâu, thở một hơi thật dài, trong mắt hắn loé ra một chút ánh sáng hỏi:

– Ngươi cảm thấy ta có tính toán gì? Ngươi lại là dự định làm sao?

Lý Vân Tiêu biết lão gia tử là đang kiểm tra hắn, cười nhạt nói:

– Lão gia ngài trốn đi, tự nhiên là muốn rời xa nơi thị phi. Một là nhìn thái độ của Tần Chính, hai là yên lặng nhìn thế cuộc phát triển, dù sao Tần Chính tuổi tác đã cao, Thiên Thủy quốc sợ là không lâu sẽ trở giời rồi. Lão gia tử trốn đi cũng là vì nhìn rõ ràng cục diện tốt hơn, vì Lý gia mưu một con đường lâu dài. Bằng không một hạ nhân cấp thấp ở trước mặt lão gia ngài, há có thể lật ra sóng gió?

Trong mắt Lý Thuần Dương lập loè ra ánh sáng kinh hỉ, trong con ngươi lộ ra vẻ khó mà tin nổi, cả kinh nói:

– Điều này cũng bị ngươi nhìn ra? Chuyện này... làm sao có khả năng? Ngươi là nghĩ như thế nào đến?

Trong mắt Lý Vân Tiêu ngậm lấy ý cười, nhẹ nhàng nói:

– Nguyên bản ta còn không dám khẳng định, sợ lão gia ngài thật sự không cẩn thận trúng chiêu, bị nô tài kia hại. Thế nhưng vừa nãy nhận ra được khí tức của ngài, ta liền khẳng định suy đoán trong lòng.

Ánh mắt của hắn ngưng lại, khẽ cười nói:

– Bởi vì lão gia ngài, đã đột phá đến Ngũ Hành cảnh giới, trở thành Vũ Vương cường giả!

Con ngươi của Lý Thuần Dương đột nhiên co rút, phảng phất như không quen biết Lý Vân Tiêu, trong mắt liên tục lướt qua vẻ kinh hãi, hắn nhìn chằm chằm Lý Vân Tiêu nửa ngày, lúc này mới cất tiếng cười to lên.

– Ha ha, Lý gia ta có người nối nghiệp! Tiểu tử ngươi thật là có thể trang a, không chỉ toàn bộ thủ đô, ngay cả lão tử ta cũng nhìn lầm, cho rằng ngươi chỉ là công tử bột! Móa, thậm chí ngay cả ta cũng lừa!

Trong miệng hắn liên tục mắng to, nhưng trên mặt lại hết sức vui mừng cùng hạnh phúc, trong đôi mắt vẩn đục tựa hồ còn có ánh huỳnh quang điểm điểm.

Lý Thuần Dương lẫm lẫm liệt liệt mắng một lúc, hiển nhiên là tâm tình thật tốt, cười nói:

– Trừ hai điểm ngươi nói ra, ta còn có một mục đích, chính là muốn nhìn một chút lúc ta không có mặt, trong gia tộc ai có thể chịu nổi đòn dông. Kết quả... ai, thật làm cho Lão đầu tử ta thất vọng rồi! Cha ngươi cũng bí mật về kinh một lần, sau khi gặp mặt ta mới an tâm rời đi. Người còn lại, chỉ có tứ thúc của ngươi, nhưng vậy..., ai!

Trong mắt hắn đột nhiên sáng ngời, vui vẻ nói:

– Nhưng hiện tại không giống, biểu hiện của ngươi ra ngoài dự liệu của ta! Nếu không phải hiện tại có cục diện này, sợ là tiểu tử ngươi còn đang giả ngu a? Nhanh nói cho ta một chút, ngươi đối với tình thế hiện tại có cái nhìn ra sao? Hơn nữa có tính toán gì không?

Lý Vân Tiêu từ tốn nói:

– Đối với thế cuộc của gia tộc, ta không có quá nhiều ý nghĩ, ngươi muốn tìm người thừa kế, vẫn là tìm người khác đi. Mục tiêu của ta là võ đạo cực hạn, việc nhỏ như thế này, ta sợ không có quá nhiều tâm tư. Thế nhưng từ thế cục trước mắt của Thiên Thủy quốc đến xem, tương lai được giang sơn xã tắc, tất nhiên là Nhị vương tử Tần Nguyệt không thể nghi ngờ.

Lý Thuần Dương trong nháy mắt dại ra, không nghĩ tới Lý Vân Tiêu dĩ nhiên sẽ nói lời như vậy. Một gia tộc to lớn dĩ nhiên không bị hắn đặt ở trong mắt, hắn muốn truy tìm dĩ nhiên là võ đạo cực hạn...

Trên mặt hắn lướt qua một tia không vui, nhưng rất nhanh liền thoải mái. Tiểu tử này dã tâm quá to lớn, Thiên Thủy quốc không chứa nổi hắn, đây là chuyện tốt a! Hắn kỳ quái nói:

– Làm sao ngươi biết tương lai được giang sơn xã tắc sẽ là Nhị vương tử? Phải biết Lý gia chúng ta vẫn đứng ở bên đại vương tử.

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Vạn Cổ Chí Tôn, truyện Vạn Cổ Chí Tôn, đọc truyện Vạn Cổ Chí Tôn, Vạn Cổ Chí Tôn full, Vạn Cổ Chí Tôn chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top