Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 676: Không thể lạc quan (2)


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Vạn Cổ Chí Tôn

Trong lòng hắn hơi động, bắt đầu ở trong đầu tiến hành thống kê phân loại, hiện nay mới thôi tổng cộng thấy qua năm lần loại văn tự này. Lần thứ nhất là Đại Diễn thần quyết, lần thứ hai là trong Thiên Đãng sơn mạch, lần thứ ba là Đại Giới Thần quyết, lần thứ bốn là trong Tu Di Sơn, lần thứ năm là Hỗn Thiên Nghi.

Những đồ vật kia tất cả đều là cực kỳ huyền ảo, tối nghĩa khó hiểu. Hắn cho tới bây giờ, có thể chân chính nắm giữ, đồng thời rõ ràng hàm nghĩa chỉ bất quá bảy văn tự mà thôi, hơn nữa mỗi một cái đều hàm chứa sức mạnh quy tắc vô thượng, uy lực vô cùng.

Nhưng ở trong đầu hắn ghi nhớ tới 366 chữ, nếu như có thể thông hiểu toàn bộ hàm nghĩa, này...

Đột nhiên Lý Vân Tiêu cảm thấy một loại cảm giác khủng bố lan tràn ở trên người, hắn thật giống như rõ ràng cái gì, trong đôi mắt ánh sáng lấp lóe.

...

Giờ khắc này, ở nơi nào đó trên yêu nguyên, linh khí tràn ngập, một mảnh linh khí mịt mờ từ từ bay lên, linh khí ở chung quanh hóa thành thủy vụ bao phủ, dường như tiên cảnh.

Một đạo hào quang màu xanh từ trên trời rơi xuống, bắn vào trong thủy vụ, đánh văng ra linh khí bốn phía, lộ ra bóng người trong ánh sáng màu xanh, chính là Tiểu Thanh, một mặt trắng xám, hơn nữa ánh sáng trên người lúc nào cũng có thể sẽ biến mất.

Hắn nhẹ nhàng ngồi ở trong linh khí hóa dịch, hai tay ngắt cái ấn quyết, bắt đầu điều tức.

Từng vòng ánh sáng ở trên người hắn lan tràn, bắt đầu cùng bốn phía hòa làm nhất thể.

Đột nhiên một thanh âm rất nhỏ truyền đến nói:

- Tiểu Thanh, ngươi bị thương?

Ở phía trước Tiểu Thanh hiện ra một hình bóng Linh Thử to lớn, nhàn nhạt như ẩn như hiện, chính là Hoàng Đế của hết thảy Ngũ hành Phệ Linh Thử trên yêu nguyên!

Tiểu Thanh từ trong tu luyện phục hồi tinh thần lại, mệt mỏi mở mắt ra nói:

- Thử Hoàng, ta cần ngươi hỗ trợ.

Bóng người Thử Hoàng dần dần hiện ra một chút nói:

- Là giúp ngươi báo thù?

Tiểu Thanh khẽ gật đầu nói:

- Lần này bên trong vũ giả đến yêu nguyên, những người Yêu tộc kia đối với ta uy hiếp rất lớn. Hơn nữa mục tiêu của bọn họ chính là bản thể của ta… Vạn Cổ Trường Thanh thụ. Trong đó quan hệ lợi hại nói vậy ngươi cũng biết!

Thanh âm Thử Hoàng trầm thấp truyền đến nói:

- Ta tự nhiên biết, nếu không có bản thể của ngươi tẩm bổ, mảnh yêu nguyên này không có thể trở thành thiên đường của chúng ta.

Tiểu Thanh nói:

- Giữa chúng ta hẳn là lẫn nhau sinh tồn, nếu không có tộc ngươi ngàn tỉ năm qua hấp thụ linh khí trên bản thể ta, bản thể ta đã sớm tiến hóa đến cực điểm, bị thiên địa quy tắc tiêu diệt. Dù sao ta không thể như tiểu Côn, lợi dụng Phượng Hoàng chi hỏa không hạn chế niết bàn sống lại. Chính bởi vì các ngươi không ngừng gặm nhấm hấp thu, mới để cho bản thể ta vẫn gắn bó ở trạng thái cân bằng, ta mới có thể ở trong mấy ngàn năm này hoá hình.

Hắn ngóng nhìn Thử Hoàng một chút nói:

- Nguyên bản chúng ta bất kỳ bên nào nguy hiểm, đối với một phương khác mà nói đều là trí mạng. Thế nhưng hiện tại ta đã hoá hình, dần dần thoát ly ỷ lại bản thể, mà các ngươi lại không thể. Nhưng ta cũng không hi vọng bản thể của mình bị người sử dụng, ngươi hẳn là rõ ràng.

Thử Hoàng trầm giọng nói:

- Ta hiểu được. Không chỉ là kẻ địch của ngươi, hơn nữa tựa hồ cũng có kẻ địch chuyên môn nhằm vào bộ tộc ta lẻn vào. Bởi vì ta vẫn chú ý cao thủ lần này tiến vào yêu nguyên, vì lẽ đó không chú ý cùng thủ hạ liên hệ. Hiện tại bên trong Ngũ hành Thử Vương, chỉ còn Thủy hành Thử Vương, còn lại đã mất tích.

Con ngươi của Tiểu Thanh co rụt lại, sau đó khôi phục yên lặng, bật cười đứng dậy nói:

- Thật là có người không có mắt, ở trên yêu nguyên này, bộ tộc Ngũ hành Phệ Linh Thử tồn tại vô số năm, dĩ nhiên cũng có người dám trêu. Thử Hoàng, ngươi quá lâu không phát uy, tất cả mọi người nghĩ đến ngươi là mèo bệnh rồi, ha ha ha ha!

Khí tức trên người Thử Hoàng dần dần lạnh lẽo, trầm giọng hừ nói:

- Những nhân loại đáng chết này, mỗi lần xuyên qua yêu nguyên đều giết không ít hài nhi của ta, ta cũng mở một con mắt nhắm một con mắt, chỉ cần không phải quá đáng, liền cho phép bọn họ đi. Không nghĩ tới hiện tại đánh chú ý tới Ngũ hành Thử Vương của ta, làm không cẩn thận mục tiêu cuối cùng vẫn là nhằm vào ta. Xem ra cũng là thời điểm nên cho những nhân loại kia một ít giáo huấn rồi!

Tiểu Thanh gật gật đầu, đột nhiên khắp khuôn mặt là vẻ nghiêm túc hỏi:

- Đúng rồi, phong ấn đó phá giải làm sao?

Thử Hoàng trầm mặc lên, than thở:

- Hi sinh vô số hài nhi, vẫn như cũ không tìm được then chốt phá giải. Thật không biết người năm đó bày xuống phong ấn này, đến cùng là nhân vật nghịch thiên cỡ nào.

- Hừ, còn có thể nghịch thiên làm sao, bây giờ trong Thiên Vũ giới, chỉ có Cửu Thiên đỉnh cao mà thôi.

Tiểu Thanh hừ lạnh nói:

- Những Thần Cảnh kia ta cũng từng thấy, chỉ bất quá mấy chục ngàn năm qua, người kia xác thực là cao thủ hàng đầu. Hắn phong ấn ở dưới bản thể của ta, chí ít là ngụy Thần khí không thể nghi ngờ!

Thử Hoàng trầm tư nói:

- Lần này rất nhiều vũ giả tràn vào yêu nguyên, có thể cùng ngụy Thần khí này có quan hệ hay không? Có thể là mấy ngàn năm qua chúng ta không ngừng phá giải phong ấn, để bên trong tràn ra sức mạnh bị người nhận biết được?

Tiểu Thanh than thở:

- Thử Hoàng, ngươi thật cho rằng sức mạnh của chúng ta có thể lay động phong ấn đó? Loại sức mạnh này tràn ra hẳn là người kia cố ý giả thiết, chúng ta cũng là dựa vào nguồn sức mạnh này ảnh hưởng, ngươi mới có thể mở ra linh trí, mà ta cũng có thể hoá hình. Thế cục hôm nay, ta sợ là người kia ở mấy ngàn năm trước cũng đã tính ra.

- Cái gì!

Thử Hoàng không thể tin tưởng khiếp sợ, thân thể có chút buồn bực di chuyển, tựa hồ khó có thể tin tưởng Tiểu Thanh phán đoán.

Tiểu Thanh một mặt bất đắc dĩ, thở dài nói:

- Thần vật tự có kỳ chủ, chúng ta không công đạt được chỗ tốt nhiều năm như vậy, đã rất đáng giá. Tuyệt đối không nên lưu luyến đồ vật ở ngoài lực lượng của chúng ta, bằng không mặc dù là ngươi ta, cũng khó tránh khỏi rơi vào kết cục đạo tiêu ngã xuống.

Thử Hoàng trầm mặc không nói, bầu không khí lập tức yên tĩnh lại.

Tiểu Thanh mở miệng nói:

- Ta biết ngươi không cam tâm, ta làm sao không phải như vậy. Nhưng nhiều năm qua chúng ta đều không thể đạt được, ngươi cho rằng vật này sẽ thuộc về ngươi ta sao?

Hắn dừng một chút, lại nói:

- Đúng rồi, Hác Liên Thiếu Hoàng kia làm sao?

Thử Hoàng có chút buồn bực nói:

- Ta đã đem hắn dẫn vào Thủy Nguyệt, đến lúc đó chỉ cần hắn cảm ngộ đầy đủ, hẳn là có thể đột phá đến Cửu Thiên Đế cảnh.

Trong mắt Tiểu Thanh lộ ra ánh sáng mừng rỡ nói:

- Nhất định phải bảo đảm hắn đột phá đến Cửu thiên cảnh, đến lúc đó hắn ở trong Thủy Nguyệt ngưng luyện quy tắc, tụ tập đế khí, đối với ngươi ta đều có lợi ích khổng lồ! Còn những cái đuôi đi theo phía sau hắn kia, ngươi liền giúp hắn giải quyết đi, để tránh ảnh hưởng hắn xung kích đế cảnh.

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Vạn Cổ Chí Tôn, truyện Vạn Cổ Chí Tôn, đọc truyện Vạn Cổ Chí Tôn, Vạn Cổ Chí Tôn full, Vạn Cổ Chí Tôn chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top