Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 670: Sản sinh phân kỳ (1)


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Vạn Cổ Chí Tôn

Yêu Long chính là Thượng Cổ Chân Long cùng Đại Yêu kết hợp sinh ra hậu duệ, tuy rằng chỉ còn dư lại hồn thể, nhưng trong linh hồn vẫn có Long khí cao ngạo cùng uy thế Đại Yêu, đối với những người Yêu tộc có lực uy hiếp cực cường.

Trừ khi bước vào Cửu thiên cảnh giới, ngưng tụ đế khí, thành tựu Cửu thiên Vũ Đế, mới có thể không nhìn loại uy thế truyền thừa trong huyết mạch kia.

Ầm!

Hai đạo quyền phong đánh vào nhau, sức mạnh kinh khủng ở trên hai nắm đấm đè ép ra, không gian bốn phía không ngừng phá nát, hiện ra vết nứt không gian.

Dĩ nhiên thế lực ngang nhau!

Nhưng dưới giằng co, ưu khuyết lập tức hiển lộ ra. Thân thể Vũ dần dần không chống đỡ nổi, có dấu hiệu hỏng mất. Tuy rằng Lý Vân Tiêu cũng cắn chặt hàm răng, sắc mặt tái nhợt, nhưng càng đánh càng hăng, Bá Thiên Luyện Thể quyết của hắn trực tiếp hấp thu một bộ phận lực công kích của đối phương chuyển hóa thành sức mạnh của mình, càng kéo dài, lập tức phân cao thấp!

Ầm!

Nắm đấm của Vũ tiên sinh phá nát ra, cả người thống khổ hét lớn một tiếng, toàn bộ cánh tay từng tấc từng tấc nổ tung, máu tươi tung toé.

Tùng tùng tùng!

Đột nhiên tiếng nổ liên tiếp bài sơn đảo hải, trống trận kinh thiên động địa, mỗi một tiếng đều chấn động trái tim tất cả mọi người, như búa lớn đánh ngực, khiến người ta khí huyết khuấy động, tựa hồ huyết dịch muốn phá thể mà ra.

Trên U Minh Chiến hạm, một ít võ giả tu vi thấp, ở trong tiếng trống trận trực tiếp chấn động đến mức ngất đi, còn có một chút miệng lớn phun ra huyết, cả người tiến vào trạng thái phát điên.

Sau khi Lý Vân Tiêu một quyền đập vỡ tan cánh tay của Vũ, cũng cả người thoát lực, bóng Yêu Long trở nên cực kỳ ảm đạm, trở lại trên thân thể. Trống trận lôi động, chấn động đến mức màng nhĩ của hắn phá nát, thân thể phảng phất muốn tan vỡ ra.

Hắn ngưng mắt nhìn tới, xa xa khuôn mặt Lê lạnh lẽo, một trống trận to lớn hiện lên ở giữa không trung, tay phải nàng không ngừng đánh ra, mỗi một tiếng đều dẫn tới thiên địa rung động.

Mà Thương thì bị nàng ôm bên người, không biết sống chết.

Nhưng có lẽ không chết a, trong mắt Lý Vân Tiêu tinh mang lấp lóe, nếu như chết rồi, Lê chắc chắn sẽ không bình tĩnh như vậy. Trong tay hắn hiện ra Hoàng Triều chung, nhẹ nhàng đánh một cái, cô lập thanh âm trống trận ở bốn phía ra.

- Trở về!

Lê nhẹ giọng quát lên, theo tiếng trống này truyền ra, vẫn là rõ ràng truyền tới trong tai mỗi người.

Phù cùng Dực biến sắc, lộ ra vẻ cực kì không cam lòng, nhưng mấy người đều sẽ không đi cãi lời Lê, Vũ thống khổ kêu rên, đồng thời thần trí yêu hóa cũng dần dần khôi phục, lạnh lẽo nhìn Lý Vân Tiêu, kéo yêu thể to lớn bắt đầu không ngừng hướng về Lê bay đi.

Lý Vân Tiêu ở dưới sóng âm kết giới của Hoàng Triều chung, không chút nào bị trống trận ảnh hưởng, chỉ là lạnh lùng nhìn. Tuy rằng hắn một quyền sụp đổ cánh tay của Vũ, nhưng muốn triệt để giết chết hắn, lấy tình huống bây giờ vẫn là tuyệt đối không thể.

Phù ra sức bổ mọi người của Thiên Nhất Các vây công hắn, nổi giận đùng đùng lui về, đồng thời nắm lên Đường Kiếp xa xa quan chiến dẫn tới.

Dực trong nháy mắt nhốt Vũ Văn Cao lại, cũng đồng thời lao đi.

Vũ Văn Cao thay đổi sắc mặt, không ngừng kêu cứu, nhưng không người nào để ý hắn, Mộc Không càng là lộ ra vẻ dễ dàng cùng cười trên sự đau khổ của người khác.

Thanh La thay đổi sắc mặt, cả giận nói:

- Đường Kiếp lưu lại!

Nàng mang theo ba tên Vũ Tôn cao thủ muốn xung phong đi tới, ánh mắt Lê lạnh như băng xẹt qua, trống trận trong tay đánh mạnh một thoáng, một đạo sóng âm công kích mà mắt thường có thể thấy đẩy ra không khí, rất xa kinh sợ mà đến, hướng về ba người xung kích. Ba người đều là cả người chấn động, khí huyết hỗn loạn, lại cảm nhận được ánh mắt vài tên Đại Yêu hàn khí bức người, lập tức đình trệ trên không trung, không còn dám tiến lên một bước.

Sắc mặt Đường Kiếp trắng bệch, thoáng tới gần bên người Lê. Cùng những Yêu tộc này đi, hắn ngược lại an toàn hơn, nếu như rơi vào trong tay Thiên Nhất Các, liền thật sự phiền phức. Tuy rằng Thương Minh ở bề ngoài là một chỉnh thể, nhưng bên trong tranh đấu, so với bang phái khác còn muốn kịch liệt.

Đùng!

Theo Lê gõ xuống một đòn tối hậu, không gian ở bốn phía bọn hắn chấn động đến mức tầng tầng cong lên, liền muốn phá không mà đi.

Ánh mắt Lê lạnh như băng rơi vào trên người Lý Vân Tiêu, tựa hồ muốn đem hắn nhìn thấu, vững vàng ghi khắc ở trong cốt tủy!

Lý Vân Tiêu đương nhiên sẽ không sợ hãi ánh mắt của nàng, nhưng trong con ngươi lại hơi co rụt lại, tựa hồ nhận ra được cái gì, hai hàng lông mày nhíu chặt, nhẹ giọng nói:

- Lẽ nào là...

Hết thảy Yêu tộc toàn bộ trầm mặc không nói, trên mặt khôi phục vẻ yên tĩnh, dần dần theo không gian vặn vẹo chậm rãi biến mất ở trên bầu trời.

Toàn bộ bầu trời lập tức yên tĩnh lại, tất cả mọi người đều lặng lẽ không nói, mỗi người có đăm chiêu.

Ánh mắt Thanh La nhìn Lý Vân Tiêu cũng rất chuyển biến, nói:

- Không hổ là biểu đệ của phong hào Vũ Đế, thực lực viễn siêu ta tưởng tượng.

Lúc này mọi người mới trở lại trên Chiến hạm, Thanh La đầy mặt nặng nề dò hỏi:

- Chư vị, hiện tại nên làm thế nào cho phải? Những người Yêu tộc kia thực lực không mạnh, nhưng huyền khí cấp chín lại khó có thể đối phó, lần này để bọn họ chạy trốn, lần sau muốn bắt Đường Kiếp, sẽ càng thêm khó khăn.

Tất cả mọi người đều trầm mặc, bọn họ cũng không có một chút biện pháp nào. Lúc trước có tâm ý xem thường, kết quả hơn mười Vũ hoàng cường giả trong nháy mắt biến thành tro bụi, cũng là tổn thất thật lớn. Sau đó trống trận của Lê nổ vang, ở trên Chiến hạm còn té xỉu một mảnh không tỉnh lại.

Tất cả mọi người là ngươi xem ta, ta nhìn ngươi, không quyết định chắc chắn được, cuối cùng bất tri bất giác hết thảy ánh mắt đều rơi vào trên người Lý Vân Tiêu, bao quát mọi người Thánh Hỏa điện cùng Mộc Không, tất cả đều là vẻ dò hỏi.

Lý Vân Tiêu nói:

- Gây ra động tĩnh lớn như vậy, chúng ta sợ là đã trở thành bia ngắm của mọi người. Đường Kiếp phải tiếp tục truy, nhưng không thể cùng những thế lực khác va chạm, tận lực biết điều làm việc.

Trong mắt Thanh La sáng ngời nói:

- Không sai, chính là như vậy! Nếu không tiếp tục lẻn vào trong hư không đi?

Lý Vân Tiêu có chút không nói gì, thực lực Thanh La này là không tệ, nhưng lãnh tụ còn lâu mới bằng Thẩm Ly, hắn nói:

- Không cần, hiện tại toàn bộ võ giả trên yêu nguyên cơ bản đã biết chúng ta tồn tại, cứ đi tới như vậy đi. Trong hư không sợ sẽ mất dấu những Yêu tộc kia, huống hồ phỏng chừng cũng không có bao nhiêu người dám chọc chúng ta.

Thanh La nhất thời truyền lệnh xuống, lần theo khí tức Yêu tộc lưu lại đi qua.

Hiện tại tất cả vũ giả trên yêu nguyên đều là sắc mặt nghiêm túc, vừa nãy loại diệt thế oai kia rung động tâm linh của mỗi người thật sâu, cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, toàn bộ bắt đầu hội tụ.

- Khang lão quái, vừa nãy uy thế kia quá dọa người, hiện tại chúng ta đi qua, chẳng phải là rất nguy hiểm?

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Vạn Cổ Chí Tôn, truyện Vạn Cổ Chí Tôn, đọc truyện Vạn Cổ Chí Tôn, Vạn Cổ Chí Tôn full, Vạn Cổ Chí Tôn chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top