Từ Dị Giới Bắt Đầu Đóng Vai

Chương 10: Thu hoạch


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Từ Dị Giới Bắt Đầu Đóng Vai

Đêm đến, Twice lại về khu trồng trọt. Lúc này đã nửa đêm, hắn chuẩn bị ra tay.

Sau một phen thăm dò xung quanh, thấy rằng người canh gác cũng chỉ còn mấy người, còn lại đều về phòng ngủ.

Twice liền phân thân ra, chuẩn bị cùng một lúc xử lý mấy người này để tránh bại lộ. Chỉ thấy trên tay Twice, một lượng lớn nước màu trắng biến thành vô số phân thân.

Sau đó, hắn ra hiệu để phân thân tản ra, tiến tới gần doanh trại để ẩn nấp.

Chỉ thấy mấy phân thân liên tục tiến tới gần những người canh gác ở bên cạnh thân.

Thấy đã vào vị trí, Twice liền ra hiệu động thủ. Mỗi người đều có mấy cái phân thân ở gần. Vừa nhận được tín hiệu, liền lập tức ra tay.

Một cái bịt miệng, khóa tay chân. Những bộ phận có thể dùng đều bị ngăn chặn. Cuối cùng, một cái đánh vào sau đầu, đem đánh ngất.

Liền kéo bọn hắn vào góc khuất che giấu một phen, liền đứng gần lại mấy cái còn có người nghỉ ngơi canh ở bên cạnh.

Twice thấy mọi việc đều thuận lợi theo kế hoạch, cũng không khỏi vui mừng. Hết thảy đều theo như kế hoạch, đều rất tốt.

Thấy thuận lợi như vậy làm Trần Hạo không khỏi nghĩ: chả lẽ chính mình còn có cái loại này thiên phú hay sao, như thế thuận lợi.

Thấy đã ổn, Twice liền tiếp tục phân thân ra nhiều hơn. Sau đó, liền là một trận càn quét xung quanh, đem tất cả những gì có thể cầm đều cầm tới.

Nói thật, Twice cũng không biết rõ mấy loại cấp 1 thực vật này có tác dụng gì.

Nhưng hắn cũng có thể nghĩ ra thứ này chắc cũng có giá trị nhất định. Nếu không, chúng cũng không được trồng ở đây. Dù sao cũng phải bán được ít tiền, không phải sao?

Nghĩ đến mình vậy mà cái gì cũng không nhận ra, sau đó không khỏi than thở: "Ai, sau khi về phải học thêm phương diện này, tránh sau này gặp bảo vật mà cũng không biết."

Liên quan đến phương diện này, bình thường chỉ có dược tề sư mới học. Hắn cũng không có hứng thú với mấy thứ này, nên cũng không học quá nhiều liên quan tri thức.

Còn bọn hắn, học sinh bình thường chỉ được giới thiệu một chút loại thường gặp, cũng không hề được trường học dạy thứ này.

Sau khi hoàn thành công việc và thấy không có gì đáng chú ý trong phòng, Twice liền lập tức rời đi để tránh một đêm dài lắm mộng.



Sáng, Trần Hạo đang đứng trên một ngọn đồi nhỏ.

Lúc này, Trần Hạo đã biến về bản thể. Lần này thu hoạch cũng khá.

Không chỉ lượng lớn cấp 1 thực vật, mà còn rất nhiều hung thú. Quanh đây, một vùng cấp 1 quái thú đã bị hắn giải quyết hết.

Theo hắn nghĩ, từng này hẳn đủ để đạt được hạng nhất. Thế là hắn liền bắt đầu kiểm kê chút thu hoạch lần này.

Sau đó, hắn liền gọi hệ thống đến.

"Hệ thống, đóng vai độ Twice như thế nào rồi?"

[Keng! Đóng vai độ Twice: 419/500]

"Ừm, cũng được. Hết đợt này hẳn là đủ đóng vai độ, nhưng thu hoạch chính hẳn là đống cấp 1 thực vật kia."

Xem lại một chút, chỗ này có chừng mấy ngàn gốc. Tuy không rõ nhưng thứ này chắc chắn đáng tiền.

Lần trước bán đi chút mạo hiểm giả trang bị cũng rất khá. Một bộ cũng hơn 100000 đấy, vẫn là đồ cũ.

Chế dược tề với sản xuất v·ũ k·hí quả thật là quá kiếm tiền. Sau này hắn hẳn là làm cái thiên phú liên quan.

Không có sản xuất khiến hắn rất khó chịu, nếu có đường ai nghĩ đánh c·ướp đâu.

Trong vài ngày tiếp theo, Trần Hạo không còn đóng vai nữa, mà thay vào đó, anh tự mình săn g·iết quái vật để rèn luyện bản thân.

Sau mấy ngày, Trần Hạo đang săn g·iết quái vật trên đường thì gặp được Bạch Thi Thi.

Thấy nàng, Trần Hạo liền đi qua nói: "Thi Thi, không ngờ ở đây gặp ngươi. Xem ra chúng ta còn rất có duyên đi."

Nghe được Trần Hạo, Bạch Thi Thi cũng đáp lại: "Hừ, ai cùng ngươi hữu duyên."



Thấy vậy, Trần Hạo liền lên ý trêu chọc nàng một chút: "Chúng ta thế nhưng đã từng là tình nhân đâu, đừng lạnh lùng thế chứ."

Bạch Thi Thi nghe vậy liền có chút giận, khuôn mặt xương lạnh nói: "Ngươi sao không tiếp tục tìm nữ nhân khác nữa."

Trần Hạo nghe vậy cũng nói: "Ta đã khác xưa rất nhiều. Lúc trước ta ngạo mạn, lại tự luyến. Nhưng ta bây giờ là tự tin, là kiêu ngạo."

Nghe được như thế, Bạch Thi Thi liền có chút không hiểu hỏi: "Thế có gì khác đâu chứ."

Trần Hạo: "Ngạo mạn là cực đoan, ngu ngốc. Tự luyến là quá coi trọng bản thân mà không nhìn người khác."

"Tự tin là niềm tin vào bản thân. Ta cho rằng chính mình có thể đi đến đỉnh thế gian này."

Trần Hạo nói như thế cũng là muốn vãn hồi một chút hình tượng của mình trong lòng nàng. Hắn rất hiểu Bạch Thi Thi, chỉ cần thể hiện đặc thù một chút là được.

Bạch Thi Thi nghe vậy liền muốn thử xem Trần Hạo tự tin như thế nào, liền nói: "Chỉ dựa vào cấp F thiên phú sao?"

Trần Hạo: "Không chỉ dựa vào ta có thể đánh bại ngươi."

Bạch Thi Thi: "Thế chúng ta thử một chút."

Trần Hạo: "Được, đến đây đi. Ta sẽ cho ngươi thấy ta thế nào dựa vào cấp F thiên phú đánh bại ngươi."

Chỉ thấy Trần Hạo sử dụng thiên phú của mình, hình chiếu ra 5 cái chính mình t·ấn c·ông về phía Bạch Thi Thi.

Bạch Thi Thi nhìn thấy vậy liền nhớ đến kẻ kia mấy ngày trước, nghĩ đến liền giận. Tự nhiên t·ấn c·ông chính mình.

Nàng liền chỉ tay, liền số lớn quang từ trên trời giáng xuống.

Trần Hạo đã sớm biết chiêu này, bản thể đã thừa lúc trốn đến sau một tảng đá.

Trần Hạo chiêu này không phải là phân thân mà là hình chiếu, không có thực thể.



Nhân lúc đó, Trần Hạo liền vòng qua đằng sau Bạch Thi Thi.

Lúc này, Bạch Thi Thi đang thi triển ra một đạo quang tuyến bắn đến một cái hình chiếu đằng trước.

Trần Hạo liền đợi lúc này, liền xông ra từ đằng sau khóa lại tay chân nàng.

Bạch Thi Thi: "Ngươi vậy mà chơi đánh lén."

Trần Hạo: "Ngươi không chấp nhận sao? Nếu ta muốn g·iết ngươi thì ngươi đ·ã c·hết."

Bạch Thi Thi có chút giận nhưng vẫn nói: "Hừ, xem như ngươi thắng."

Nàng từ nhỏ đã được dạy, thua chính là thua, không có lý do gì hết. Đây cũng là do nàng khinh thường Trần Hạo, cũng không có nghiêm túc.

Tuy nàng không nói gì, nhưng lòng kiêu ngạo không cho phép nàng tự dối lòng. Nếu thua thì thua, nhưng sau này sẽ đòi lại liền có thể.

Sau đó nàng nghĩ: Xem ra Trần Hạo cũng đã có chút thay đổi, quả thật có chút tài năng.

Nghĩ đến việc này, Bạch Thi Thi liền hỏi: "Ta cảm giác ngươi thay đổi rất nhiều, đã có chuyện gì xảy ra sao? Trước kia ngươi cũng tự tin nhưng không có như vậy."

Nghe vậy, Trần Hạo cũng trong lòng cả kinh, nghĩ chính mình làm sao để lộ. Trong lòng nghĩ lại các loại, miệng thì nói: "Thi Thi, ngươi vẫn là quan tâm ta đi. Không sao, chỉ là ta có chút cơ duyên, điều này khiến ta tự tin hơn thôi."

Nghe được Trần Hạo lại bắt đầu trêu chọc, nàng liền không để ý đến hắn, đi một bên.

Trần Hạo thấy nàng ngồi đấy phụng phịu, không khỏi cười, đi lên xoa đầu nàng nói.

"Không sao, chỉ là luận bàn một chút. Nếu là sinh tử quyết chiến, ta chắc chắn là thua."

Trần Hạo cũng tự mình hiểu rõ. Hắn là ăn cảnh giới cao hơn cùng với đánh l...én thôi, nếu thật sự đánh, hắn thật sự không lại.

"Thi Thi, ngươi vẫn như vậy a, lại kiêu ngạo, lại mềm lòng, rất đáng yêu a."

Bạch Thi Thi khuôn mặt nóng lên liền đi về phía trước nói, "Không để ý đến ngươi."

Trần Hạo thấy nàng giận, nhưng vẫn cười. Trong lòng hắn, tình cảm dành cho Bạch Thi Thi vẫn còn rất nhiều. Hai người tiếp tục đi cùng nhau, đối diện với những thử thách và kẻ thù trong hành trình.

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Từ Dị Giới Bắt Đầu Đóng Vai, truyện Từ Dị Giới Bắt Đầu Đóng Vai, đọc truyện Từ Dị Giới Bắt Đầu Đóng Vai, Từ Dị Giới Bắt Đầu Đóng Vai full, Từ Dị Giới Bắt Đầu Đóng Vai chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top