Tu Chân Giả Tại Dị Thế

Chương 393: Luyện Dược sư công hội không bằng chó má


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Tu Chân Giả Tại Dị Thế

Dị hỏa mạnh như vậy khiến cho không ít người được mở rộng tầm mắt, cũng có không ít người trở nên hâm mộ, nếu như bọn họ có được dị hỏa này thì thực lực tuyệt đối sẽ tăng vọt.
- Linh hồn lực không tệ lắm, hẳn là đã phục dụng không ít đan dược tăng cường.
Nhạc Thành nhìn thủ đoạn dị hỏa của Dương Thiếu Phong, cái này phải nhờ linh hồn lực rất mạnh mới làm được, Dương Thiếu Phong này xem ra cũng rất cường hãn
Nhìn thấy con chó sói lửa tiến tới, sắc mặt của tam tinh Đấu Tôn một lần nữa thay đổi, đấu khí phòng ngự toàn thân một lần nữa cuồng mãnh lay động.
Tam tinh Đấu tôn kia lại gào thét một tiếng, lập tức mốt chưởng ấn ngưng tụ trên không trung.
- Chưởng ấn này phỏng chừng cũng là thiên giai đấu kỹ, thật đúng là rất mạnh.
Nhạc Thành lẩm bẩm trong lòng mà nói, nhìn thấy một chưởng này ngưng tụ, tam tinh Đấu Tôn cũng có uy lực kinh người.
- Thịch thịch.
Con sói lửa gào thét trên không trung va chạm vào chưởng ấn này, một mảng lực lượng khổng lồ xé toang không gian, một mảng bạch quang xuất hiện mang theo một lực lượng cường hãn.
- Thịch thịch.
Một thanh âm phá hủy, không gian bị kích tán ở trên không trung.
- Xong rồi, đi xuống cho ta.
Mọi người nhìn thấy tam tinh Đấu Tôn hiện tại chỉ có thể miễn cưỡng chống lại một kích, sau đó thân ảnh của Dương Thiếu Phong xuất hiện ở trên đỉnh đầu, một chưởng ấn vô cùng lớn vung xuống.
- Thịch.
Tam Tinh Đấu tôn kia bị rơi xuống mặt đất, sau khi rơi xuống, miệng máu phun ra, giãy dụa hồi lâu mà vẫn không đứng dậy được.
- Thiếu tông chủ.
Mấy người linh tông hung hăng nhìn Dương Thiếu Phong rồi tới đỡ tam tinh Đấu Tôn ở trên mặt đất.
- Không biết lượng sức, đáng đời.
Dương Thiếu Phong lạnh lùng ở trên không trung, thần sắc tự ngạo vô cùng.
- Còn có ai muốn tới khiêu chiến không , ta sẽ phụng bồi.
Mọi người nhìn thấy tam tinh Đấu Tôn trong ba chiêu đã bị đánh cho trọng thương thì còn ai dám lên nữa, may ra chỉ có Khương Sơn của U Minh tông.
Trong đại sảnh, mọi người đều đưa mặt nhìn nhau, Nhạc Thành nhìn từng người rồi im lặng.
- Hồ Điệp Cốc chẳng lẽ không có người xuất hiện, còn có Cuồng Sư Môn, Vạn kim Môn nữa?
Dương Thiếu Phong thấy không ai khiêu chiến với mình thì hung hăng nhìn về đám người Nhạc Thành.
- Hừ, tên này cũng quá cuồng ngạo rồi, khi dễ người của Hồ Điệp Cốc.
Trầm Linh hiện tại là cốc chủ của Hồ Điệp Cốc, nghe thấy đối phương khiêu khích như vậy dĩ nhiên là nàng tức giận.
- Hừ.
Lê Tiêu Dao và Nam Cung Lạc Nhan cũng biến đổi sắc mặt, tuy nhiên cả hai đều biết mình không phải là đối thủ của đối phương.
Vạn kim Môn cùng với Cuồng Sư Môn mấy vị trưởng lão đều nổi giận, tuy nhiên không có cách nào lên trên trường bọn họ cũng chỉ có thể tức giận mà thôi.
- Thế nào, Hồ Điệp Cốc, Vạn kim Môn, Cuồng Sư Môn thật sự không dám lên trường?
Dương Thiếu Phong cười lạnh nói.
Nghe thấy lời nói của Dương Thiếu Phong trong đại sảnh mọi người đều nhìn về phía Nhạc Thành.
- Chủ nhân, để thuộc hạ lên giáo huấn hắn.
Tứ Sí Ma Ưng nói với Nhạc Thành.
- Không cần, để tự ta lo.
Sắc mặt của Nhạc Thành xuất hiện hàn ý, đối phương muốn tìm cái chết, hắn dĩ nhiên là không bỏ qua.
- Ta cũng không muốn ra tay, vốn ta còn xem thường Luyện Dược sư công hội chó má, nhưng mà chính ngươi muốn tìm cái chết thì ta cũng không khách khí.
Nhạc Thành từ từ đứng lên mà nói.
Nhạc Thành vừa nói xong, mọi người còn tưởng rằng mình nghe lầm, Nhạc Thành mắng Dương Thiếu Phong còn chưa tính, bây giờ còn dám mắng cả Luyện Dược sư công hội.
- Tiểu tử này khẩu khí thật là lớn, chẳng lẽ Luyện Dược sư công hội không bằng chó má?
Đột nhiên người của Luyện Dược sư công hội biên sắc, ba lão giả âm trầm tiến tới, sắc mặt nổi giận.
- Luyện Dược sư công hội thì thế nào, ta thấy chó má cũng không bằng, chủ nhân nói các ngươi Luyện Dược sư các ngươi không bằng chó má, còn ta thấy không bằng đống rác.
Thanh Bối Ma Ngưu, Tứ Sí Ma Ưng và bốn con Địa Ma lang đứng ở sau lưng Nhạc Thành lớn tiếng thóa mạ.
- Luyện Dược sư công hội đúng là không được lắm, ba lão già các ngươi muốn động thủ, vậy thì thử xem sao.
Đột nhiên ở trong sảnh tràn ngập mùi thuốc súng, ba lão giả của Luyện Dược sư công hội kia không dám loạn động, đối phương Đấu Tôn nhiều hơn họ rất nhiều, ba người đánh tuyệt đối không phải là đối thủ.
Trong đại sảnh mọi người đều nhìn nhau, xem bộ dáng thì Cuồng Sư Môn, Hồ Điệp Cốc, Vạn kim Môn muốn liên thủ đối phó với Luyện Dược sư công hội.
Về phần Khương Luân Xa thì âm thầm mỉm cười, bây giờ U Minh Tông nếu như liên hiệp với Luyện Dược sư công hội đối phó với Hồ Điệp Cốc, Vạn kim Môn, Cuồng Sư Môn thì tuyệt đối không có vấn đề gì.
- Hừ, tiểu tử ngươi thật càn rỡ, chết vô luận, rất hợp ý ta, có giỏi thì tiến lên.
Dương Thiếu Phong hung hăng mà nói.
- Đỗ cốc chủ, chúng ta sống chết vô luận, Đỗ Cốc chủ không để ý chứ?
Nhạc Thành quay đầu lại hỏi Đỗ Kiều Kiều.
- Các ngươi cũng đồng ý dĩ nhiên là ta không phản đối.
Sắc mặt của Đỗ Kiều Kiều hơi biến đổi rồi lập tức nói.
- Đa tạ Đỗ cốc chủ.
Nhạc Thành mỉm cười sau đó đi ra ngoài phòng.
- Nhạc Thành, cẩn thận một chút.
Trầm Linh cùng với Lê Tiêu Dao, Nam Cung Lạc Nhan mặc dù biết thực lực của Nhạc Thành vẫn lo lắng không thôi.
Sáu vị trưởng lão của Cuồng Sư Môn và Vạn kim Môn cũng hơi cười mà ngồi xuống, thực lực của Nhạc Thành bọn họ đã tận mắt thấy qua, một năm trước có thể chống lại tứ tinh Đấu Tôn thì hiện tại giết tứ tinh Đấu Tôn cũng không có nhiều vấn đề.
Về phần Thanh Bối Ma Ngưu, Tứ Sí Ma Ưng, bốn con Địa Ma Lang thì cũng cười cười, bọn họ nhìn thấy bộ dạng của chủ nhân thì biết tên kia đã xui xẻo.
- Tiểu tử, hôm nay ta muốn cho ngươi biết rõ ngươi chết kiểu nào.
Dương Thiếu Phong hung hăng nhìn Nhạc Thành mà nói.
Nhạc Thành nhìn về phía Dương Thiếu Phong, trong mắt hiện ra lãnh ý tràn ngập, hiện tại Nhạc Thành đã xác định, người này dám có chủ ý với nữ nhân của mình thì bất kể thế nào cũng không để cho hắn sống.
- Xoẹt. Bạn đang đọc truyện được copy tại
Ở giữa không trung, một khí tức nóng bỏng truyền tới, Dương Thiếu Phong vẫn tự phụ về Phần Tâm Thiên Hỏa của mình, có Phần Tâm Thiên Hỏa hắn chăm chú nhìn Nhạc Thành.
- Đùa với lửa.
Nhạc Thành lạnh lùng cười, dị hỏa tuy không tệ nhưng so với Vô Thượng Chân Hỏa của hắn thì không đáng là gì.

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Tu Chân Giả Tại Dị Thế, truyện Tu Chân Giả Tại Dị Thế, đọc truyện Tu Chân Giả Tại Dị Thế, Tu Chân Giả Tại Dị Thế full, Tu Chân Giả Tại Dị Thế chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top