Tu Chân Giả Tại Dị Thế

Chương 363: Hàn ngọc luân (2)


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Tu Chân Giả Tại Dị Thế

- Xích.
Khương Vũ tay phải nắm đao, thân ảnh ở giữa không trung đồng thời quay lại, trong tay đao mang cường hãn cũng không lưu tình chút nào đánh xuống. Lực lượng tràn ngập ra, lúc này có thể cảm giác áo xám thanh niên có thực lực không dưới Trầm Linh.
- Hàn quang nhận.
Trầm Linh khẽ kêu một tiếng, lập tức ngọc thủ tung bay, hàn quang chói mắt tựa hồ theo không gian, hung hăng về phía đao mang đối phương.
- Xích.
Hai cỗ lực lượng ở giữa không trung va chạm vào nhau, hơi thở áp chế làm cho đệ tử Hồ Điệp cốc có tu vi Đấu Vương đều có cảm giác hít thở không thông, đấu tôn cường giả đối chiến, khí thế cũng không phải Đấu Vương có thể chống lại.
- Oành.
Lúc này thân thể mềm mại của Trầm Linh nhất thời bị đẩy lui, mà Khương Vũ tựa hồ cũng không hơn, thân hình cũng bị lực lượng cường đại đẩy lui ra sau mấy chục thước. Kết quả này hình như Khương Vũ cũng đã sớm dự đoán, thân hình vừa mới đứng vững, đồng thời đấu khí run run, thân hình lại tiến lên, lập tức đại đao trong tay đao mang càng sâu, hung hăng hướng về phía Trầm Linh công kích.
Nhìn áo xám thanh niên giữa không cùng Trầm sư tỷ đối chiến, đệ tử bình thường đều vô cùng kinh ngạc, không ngờ Triệu sư tỷ mang đến nam nhân kia có thực lực khủng bố như thế, không phải lúc chọn lựa đều là người bình thường sao, một màn này làm cho đám đệ tử đều không thể hiểu.
- Tên này thật đúng là người được tuyển sao.
Hồ điệp cốc đệ tử, Dương Tú Tú đang đứng ở trong đám người, nhìn thấy hắc bào thanh niên, sắc mặt không khỏi có chút động dung. Lúc trước Nhạc Thành cho nàng năm khỏa thất phẩm cao giai đan dược, nàng tự nhiên là nhớ rõ Nhạc Thành rồi.
- Trường hợp này hắn cũng chưa hề nhúng tay vào, ai.
Dương Tú Tú nhìn chăm chú vào Nhạc Thành không khỏi thở dài một hơi.
La Phương cùng áo lam lão phụ cũng nhìn chăm chú Trầm Linh, vẻ mặt tựa hồ cũng không mấy lạc quan.
- Hừ.
Giữa không trung, Khương Vũ cùng Trầm Linh đã tiến vào kịch chiến, Triệu Hoa nhìn chăm chú Nhạc Thành, tựa hồ là không thích Trầm Linh, cho nên nàng đem khí tức đổ vào trên người Nhạc Thành, hung hăng nhìn Nhạc Thành hừ lạnh một tiếng, sau đó hàn băng đấu khí đánh về phía Nhạc Thành.
Lúc này ở trong mắt Triệu Hoa, Nhạc Thành chính là một người bình thường mà thôi, vì sợ vạn nhất Triệu Hoa vẫn dùng thực lực của nhất tinh đấu tôn, cho dù là nhất tinh đấu tông thì Nhạc Thành cũng khó tiếp được. Lúc này Triệu Hoa tựa hồ muốn đánh chết Nhạc Thành rồi.
- Thật đúng là đủ độc, bất quá là khinh thường ta rồi.
Nhìn Triệu Hoa công kích chính mình, Nhạc Thành thần sắc khẽ biến đổi, trong miệng cũng hô to:
- Cứu mạng...
Đồng thời thân ảnh ngã xuống lăn lộn.
"Oành" một tiếng nổ, ngay tại chỗ Nhạc Thành vừa ngã, đương nhiên lại hiểm hiểm né tránh được công kích của Triệu Hoa, mà hàn băng đấu khí của Tiệu Hoa cũng không đánh trúng Nhạc Thành, lập tức oanh kích tạo thành một cái hố to thật lớn, một mảnh cát đá bay loạn lên không trung.
Sau khi cát đá xung quang kích tán, sau đó bị hàn băng khí đông thành khối băng, lập tức rơi trên mặt đất.
- Cứu mạng.
Vừa vặn lúc này đá vụn dừng lại ở quanh thân Nhạc Thành, mọi người chỉ thấy Nhạc Thành bị Triệu Hoa công kích đánh bay, lập tức lại thấy Nhạc Thành chạy trối chết tránh né đá vụn, đá vụn này trên không có khối hơn mười cân, nếu nện vào người thường mà nói, nhất định không chết cũng bị thương. Không nghĩ Nhạc Thành có thể ở trong tay Triệu Hoa tránh được mội kích, lúc này mọi người tưởng Nhạc Thành có vận khí quá tôt, đến ngay cả hộ pháp cùng trưởng lão cũng đều nhìn không ra.
Còn Hồ điệp cốc nữ đệ tử nhìn thấy bộ dáng của Nhạc Thành, đều nhịn không được cười phá lên, bọn họ nghĩ rằng người này vận khí quá tốt rồi.
- Tiểu tử này đang làm gì.
Chỉ có La Phương cùng áo lam lão phụ nghi hoặc không thôi, dựa vào hiểu biết của hai người về Nhạc Thành, Nhạc Thành cho dù không địch lại Triệu Hoa, thì cũng chưa chắc không có lực hoàn thủ.
- Nhạc Thành cẩn thận.
Nghe thấy Nhạc Thành hô to cứu mạng, Trầm Linh nhất thời sốt ruột lên, trong tay lực lượng đánh lui áo xám thanh niên ra phía sau, ngay sau đó nàng chạy về bên cạnh Nhạc Thành.
- Lưu lại cho ta.
Nhìn thấy Trầm Linh muốn đi cứu hắc bào thanh niên, Khương Vũ hét lớn một tiếng, một mảnh đao mang trong tay cũng đánh thẳng vào trước người Trầm Linh.
Mà Triệu Hoa nhìn thấy một kích của mình đánh vào người bình thường mà vẫn né tránh được, không khỏi nổi giận vô cùng.
- Cứu mạng, cứu mạng. Bạn đang đọc truyện tại - www.Truyện FULL
Ở giữa không trung đá vụn đang rơi xuống, Nhạc Thành chạy trối chết hoang mang rối loạn chạy về phía Triệu Hoa.
- Muốn chết.
Triệu Hoa sắc mặt trầm xuống, vừa mới một kích ngay cả một người bình thường đều không có đánh chết, nghe được Hồ điệp cốc đệ tử bình thường đều cười lớn, giống như là đang cười nàng vậy, trong tay nàng lúc này lại ngưng tụ hàn băng công kích về phía Nhạc Thành.
Mà lúc này, Triệu Hoa đã dùng đến tam thành lực lượng, chung quanh vài trăm thước đều xuất hiện hàn băng đấu khí bao phủ, đừng nói là một người bình thường muốn tránh thoát, cho dù là ba tinh đấu tông cũng không thể tránh né được.
Hàn băng đấu khí làm cho chung quanh rét lạnh, lúc này đệ tử Hồ điệp cốc đều nhìn hắc bào thanh niên mà mồ hôi lạnh chảy ra, nếu không có gì ngoài ý muốn, hắc bào thanh niên này xem như chết chắc rồi, lần này tuyệt đối là không có vận may nữa.
- Ai, ta cũng vô năng vô lực.
Dương Tú Tú nhìn Nhạc Thành, sắc mặt cũng bất đắc dĩ vô cùng.
- Cứu mạng.
Nhạc Thành như cũ tiếp tục hướng về phía Triệu Hoa chạy tới, công kích của Triệu Hao cách Nhạc Thành không đến mấy thước. Chính là mọi người không có nhìn thấy khóe miệng Nhạc Thành nồi lên một tia mỉm cười, trên người mơ hồ có kim mang tràn ngập.
Kim mang trên người Nhạc Thành va vào hàn băng đấu khí trước mặt, cũng rất khó bị người phát hiện. Mà lúc này Nhạc Thành còn chạy đến, Triệu Hoa trên mặt cũng lộ ra một tia hàn ý, lúc này nàng cũng không tin một người bình thường có thể tránh thoát được công kích của mình.
- Nhạc Thành cẩn thận.
Trầm Linh ở giữa không trung bị hắc y thanh niên dây dưa, nàng lúc này muốn cứu Nhạc Thành cũng không có khả năng, vốn nàng nhiều lần hỏi, Nhạc Thành đều thừa nhận chiến lực. Mà lúc này nàng thật không ngờ Nhạc Thành có bộ dáng chật vật, lại không giống lúc trước cùng Thái thượng trưởng lão đối mặt.

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Tu Chân Giả Tại Dị Thế, truyện Tu Chân Giả Tại Dị Thế, đọc truyện Tu Chân Giả Tại Dị Thế, Tu Chân Giả Tại Dị Thế full, Tu Chân Giả Tại Dị Thế chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top