Tu Chân Giả Tại Dị Thế

Chương 271: Ngươi muốn chết


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Tu Chân Giả Tại Dị Thế

- Sưu sưu sưu.
Một tiếng âm thanh xé gió truyền đến, lập tức năm ngọn lửa quang mang chớp điện chắn ở trước mặt Nhạc Thành không xa.
- Gục xuống.
Nhạc Thành nhìn Doanh Thi la lớn, lập tức thủ ấn trong tay đánh ra, quanh thân bố trí một đường màu xanh cương vòng, đồng thời Phần Tiên Liệt Diễm cầu nhanh chóng đón lấy. Nhạc Thành cảm giác được năm ngọn lửa ẩn chứa lực lượng công kích trước kia muốn mạnh hơn nhiều.
- Xuy xuy.
Một chấn động lớn vang lên, sau đó hai bên thạch bích rốt cục bị chấn động một chút, lập tức năm đường sáng bị ngọn lửa bao bọc rơi trên mặt đất, năm đường ngọn lửa ánh sánh có vẻ có chút e ngại Vô Thượng Chân Hoả của Nhạc Thành.
- Xoẹt.
Ngọn lửa ánh sánh cùng Vô Thượng Chân Hoả Nhạc Thành đồng thời dập tắt, lập tức năm cái màu hồng quyển trục rơi trên mặt đất.
- Xoẹt.
Thân ảnh Doanh Thi nhanh chóng đi tới năm cái màu vàng quyển trục, lần này nàng không đưa cho Nhạc Thành.
- Oa...oa... năm cái Thất cấp hậu kỳ Hoả hệ ma pháp quyển trục.
Doanh Thi có chút hưng phấn nói, lập tức nhanh chóng để năm cái Thất cấp hậu kỳ Hoả hệ ma pháp quyển trục thu vào chiếc nhẫn trữ vật của mình, nhìn Nhạc Thành nói:
- Lúc này đây thu hoạch quy ta, tiếp theo quy ngươi, như thế mới công bình.
Nhạc Thành hơi có chút bất đắc dĩ trừng mắt nhìn Doanh Thi, cũng không có quá để ý, dù sao những vật này đối với chính mình cũng không có công dụng quá lớn.
- Cuối cùng đi ra được rồi.
Một lát sau, Nhạc Thành cùng Doanh Thi đi ra khỏi thông đạo, hắn phát hiện phía trước đại sảnh có hình tròn rất lớn, bốn phía cũng là thạch bích bóng loáng, đại sảnh hình tròn bên trong không có vật gì.
Mà ở bên trong căn phòng hình tròn thật lớn, còn có hai mươi bốn đường cửa nhỏ, mỗi đạo môn bộ dáng cũng giống nhau như đúc.
Nhạc Thành cùng Doanh Thi ra không được bao lâu, bên trong đại sảnh thân ảnh lóe lên, một lão già cũng từ thông đạo khác đi ra.
Nhạc Thành nhìn lão giả một chút, phát hiện lão giả này tại giao dịch hội thượng thất tinh họ La Đấu Tông. Mà họ La thất tinh Đấu Tông cũng đang băng lãnh nhìn Nhạc Thành. Bạn đang đọc truyện được copy tại
Nhạc Thành không có quá để ý tới lão già họ La này, cho dù muốn đối phó, hiện tại hắn thấy chưa phải lúc, nhưng nếu hắn đến gây chuyện, Nhạc Thành cũng không ngại thu dọn.
- Tiểu tử, ra hơi sớm đấy, để vạn năm song sinh huyết sâm cùng bảo vật ở trong thông đạo giao ra cho ta, ta đã tạm thời tha cho ngươi một mạng.
Lão già họ La thấy ở đây không có người, lạnh lùng nhìn Nhạc Thành nói, mới vừa rồi hắn ở trong thông đạo lấy được mấy thứ thứ tốt, tin tưởng hai người kia cũng giống như vậy.
- Ngươi muốn chết.
Nhạc Thành lạnh lùng nhìn lão già họ La, không nghĩ tới người này thật sự tìm đến mình phiền toái.
- Cuồng tiểu tử, rượu mời không uống lại uống rượu phạt.
Lão già họ La mỉm cười quát lạnh, trên thân đã có một tia Đấu khí đang rung động.
- Hừ.
Nhạc Thành có chút hừ lạnh một tiếng, nếu thất tinh Đấu Tông dám công kích mình, tuyệt đối muốn cho hắn hối hận, từ trong tay phải ba đường nhẹ nhàng màu vàng kích động, dựa vào ba cái Ám Ảnh kiếm, Nhạc Thành cũng nắm chắc để cho hắn không chết cũng trọng thương.
Đạo khí Ám Ảnh kiếm một kích toàn lực, coi như là bát tinh Đấu Tông cũng có thể giết, một tên thất tinh Đấu Tông, coi như có dị hỏa, Nhạc Thành cũng không để vào mắt.
- La Tiêu, làm sao ngươi là muốn ỷ lớn hiếp nhỏ , nếu không thì ta cùng ngươi chơi đùa.
Một thanh âm trầm thấp từ trong đại sảnh vang lên, lập tức một thân ảnh cũng đi ra thông đạo, đây là người cùng Nhạc Thành quan hệ vô cùng tốt Đỗ Nhuận Minh.
- Đỗ Nhuận Minh, mắc mớ gì tới ngươi, chẳng lẽ ngươi dự định xen vào việc của người khác sao.
Lão già họ La có chút nhìn chăm chú nhìn Đỗ Nhuận Minh, sắc mặt không khỏi có chút không được tự nhiên, nếu Đỗ Nhuận Minh thật sự muốn che chở áo đen thanh niên này, hắn thật sự không có cách nào.
- Là ta muốn nhúng tay vào đấy, Nhạc Thành tiểu huynh đệ thanh trừ độc tố trong cơ thể ta, ta thiếu hắn một cái nhân tình, nếu ngươi đối phó hắn trước hết qua một cửa ta.
Đỗ Nhuận Minh nhìn La Tiêu nói, thất tinh Đấu Tông mặc dù rất mạnh, nhưng hắn không sợ, mình là Ma pháp sư cấp bảy hậu kỳ, thực lực coi như gặp phải bát tinh Đấu Tông cũng có thể chống lại, La Tiêu có thêm dị hỏa thực lực cũng là bát tinh Đấu Tông mà thôi.
- Nhạc Thành tiểu huynh đệ, các ngươi không có sao chứ.
Đỗ Nhuận Minh đi đến bên người Nhạc Thành, nhìn Nhạc Thành hỏi.
- Đỗ đại ca, ta không sao, một con chó già mà thôi, cắn không chết người đâu.
Nhạc Thành nhìn Đỗ Nhuận Minh nói, trong ánh mắt lạnh lùng chăm chú nhìn La Tiêu, trong lòng hắn đã nổi lên sát ý, có cơ hội Nhạc Thành không ngại giết lão giả này, miễn về sau là một tai họa ngầm.
- Tiểu tử cuồng vọng, ta không giáo huấn ngươi không được.
Nghe thấy Nhạc Thành chỉ cây dâu mà mắng cây hòe, La Tiêu mặt già đã tái nhợt, hắn chưa từng bị người mắng qua.
- La Tiêu, có bản lĩnh ngươi đi lên thử xem.
Đỗ Nhuận Minh nhìn La Tiêu la lớn, hắn cũng không có nghĩ đến Nhạc Thành còn có thể đi mắng La Tiêu một phen như vậy, dĩ nhiên là quyết định che chở Nhạc Thành, hắn dự định tiếp tục bảo vệ xuống dù sao cũng không sợ La Tiêu.
- Đỗ Nhuận Minh, ngươi ngươi sẽ phải hối hận.
La Tiêu hung hăng chăm chú nhìn Nhạc Thành cùng Đỗ Nhuận Minh, hắn biết rõ Đỗ Nhuận Minh thực lực cũng không phải dưới hắn, hơn nữa áo đen thanh niên này lại có dị hỏa, thực lực cũng không quá kém, mình một đối hai, có vẻ thiệt thòi hơn.
- Hối hận cái gì, ngươi nếu dám loạn động, ngươi trước tiên sẽ hối hận, không tin là thử xem.
Đỗ Nhuận Minh cũng không sợ La Tiêu nói.
- Xoẹt.
La Tiêu đang muốn nói cái gì, trong thông đạo lúc này có hai người đi ra, La Tiêu cũng chỉ tạm thời nhịn lại.
Nhạc Thành đánh giá hai người đi ra, chính là Lưu đại đầu Tam Tinh môn, ngoài ra còn có một Tam Tinh môn ngũ tinh Đấu Tông.
- La huynh đệ, ngươi làm sao.
Lưu đại đầu vừa ra khỏi thông đạo nhìn La Tiêu hỏi, hắn nhìn thấy La Tiêu vẫn còn tức giận không tiêu.
- Lưu đại đầu, ngươi tới vừa đúng lúc, giúp ta giáo huấn tiểu tử này, giúp ta ta ngăn Đỗ Nhuận Minh.
Nhìn thấy Lưu đại đầu, khuôn mặt La Tiêu khẽ cười lên, Lưu đại đầu cùng hắn nhưng là mấy chục năm bạn bè.
Lưu đại đầu chăm chú nhìn Nhạc Thành cùng Đỗ Nhuận Minh, lập tức lại nhìn La Tiêu một chút, trong lòng đã hiểu rõ tại giao dịch hội áo đen thanh niên làm cho La Tiêu hai lần xuống đài không được, mối thù này đã kết xuống rồi.
- Vị tiểu huynh đệ này, ta xem ngươi cùng với La huynh đệ xin lỗi một câu, mọi người hiện tại cũng là ở tại trong kết giới, còn có người của Cự Giải môn, chúng ta cũng đừng đấu tranh nội bộ nữa.
Lưu đại đầu nhìn Nhạc Thành nói, ý là bảo Nhạc Thành cùng La Tiêu đi xin lỗi.
Nhạc Thành nhìn Lưu đại đầu một cái, nói:
- Ngươi bảo lão cẩu ở trước mặt ta dập đầu ba cái, ta đã tạm thời tha cho hắn.
- Người trẻ tuổi, đừng quá vô lể, đến lúc đó thiệt thòi là mình mà thôi.

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Tu Chân Giả Tại Dị Thế, truyện Tu Chân Giả Tại Dị Thế, đọc truyện Tu Chân Giả Tại Dị Thế, Tu Chân Giả Tại Dị Thế full, Tu Chân Giả Tại Dị Thế chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top