Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Truyền Thuyết Chi Chủ Đích Phu Nhân
Thời gian chờ đợi dài đằng đẵng, Du Tiểu Mặc nghe lời nam tử tạm thời án binh bất động, có điều cho dù hắn muốn động cũng không được, bây giờ chỉ có thể mở mỗi túi trữ vật, không gian vẫn không nhúc nhích.
Trước kia hắn lo bị trộm mất túi trữ vật, cho nên đa số đồ dùng đều bỏ vào không gian, trong túi trữ vật chẳng có bao nhiêu thứ, bây giờ cũng thế, nhưng cũng may mà trong túi trữ vật còn hai bình linh thủy và mấy bình linh đan.
Trước khi cửa thứ hai bắt đầu, Phục Hồn đan và Phục Linh đan hắn lấy ra dùng chưa bỏ vào không gian mà ném trong túi trữ vật, còn linh thủy, chủ yếu là để tiện dùng, hôm nay cũng đến lúc phát huy công dụng rồi.
Bị giam ở đây vài ngày, Du Tiểu Mặc đã thân quen với nam tử phòng bên cạnh, biết tên của y là Hà Đông, người này đã bị Thông Thiên Điện giam gần năm trăm năm rồi.
Nhưng cảnh ngộ của y không giống như Du Tiểu Mặc, bởi vì y quang minh chính đại lấy được vị trí thứ hai chung cuộc, sau đó mới gia nhập Thông Thiên Điện.
Khi ấy y cũng như những người khác, phi thường hướng tới Thông Thiên Điện, nhưng không lâu sau, ước mơ của y bị những kẻ này đập tan thành từng mảnh vụn, chưa đầy ba tháng, y đã trở thành một thành viên trong nhà tù này.
Du Tiểu Mặc còn thăm dò được một vài tình huống của những người bị kéo đi và không bao giờ trở về kia, mặc dù không rõ ràng Thông Thiên Điện đang âm mưu gì, nhưng thí nghiệm của chúng không có quy luật, vì vậy người không an phận thường chết rất nhanh.
Ngoài ra, trong nhà tù có tổng cộng một trăm ba mươi tư người, nhiều người như vậy, hơn nữa đều là cường giả từ Thần cảnh trở lên.
Lúc Du Tiểu Mặc nghe Hà Đông nói mà không nhịn được hít một hơi, số lượng này quá lớn, nếu như có nhiều người cùng mất tích như vậy chắc chắn sẽ cực kỳ gây chú ý, nhưng nếu cứ cách một đoạn thời gian lại có một người mất tích, đại lục Thông Thiên lại có nhiều cường giả như vậy, chưa chắc đã có người chú ý.
Có một điều mà Du Tiểu Mặc không ngờ là, Thông Thiên Điện còn ra tay với chính người của mình.
Nói sao thì giữa Tiêu Dao Viện và Thông Thiên Điện cũng có chút quan hệ, vậy mà Thông Thiên Điện lại mượn danh nghĩa này để bắt người một cách trắng trợn, quá lớn mật.
Du Tiểu Mặc không khỏi hoài nghi, liệu có phải thí nghiệm kia đã tiến hành đến giai đoạn gần cuối, hoặc là sắp hoàn thành rồi, cho nên bọn chúng càng ngày càng không kiêng dè?
Thời điểm Du Tiểu Mặc đưa ra nghi vấn này, Hà Đông phải thay đổi cái nhìn về hắn.
Đúng là Hà Đông không ngờ hắn lại nhạy cảm như vậy, không che giấu nữa, “Đúng như ngươi nói, thực ra ta cũng nghi ngờ, rất có thể âm mưu của Thông Thiên Điện sắp thành công, trước kia cứ cách mỗi ba, bốn tháng Thông Thiên Điện mới tới nơi này mang đi một người, nhưng đoạn thời gian gần đây, mấy ngày nay chắc ngươi cũng chú ý, bọn chúng gần như là mỗi ngày đều đến bắt người.”
Hai trăm nhà tù đã có mười mấy gian trống không, trước kia nếu chỉ cần có một gian trống là sẽ có người được bỏ thêm vào, bây giờ lại trống dần.
“Cho nên ý ngươi là, không bao lâu nữa sẽ đến phiên chúng ta?” Du Tiểu Mặc trợn tròn mắt, hắn không hy vọng sẽ đến phiên mình nhanh như vậy.
“Đại khái là vậy.” Hà Đông không chắc chắn lắm: “Nếu như thí nghiệm đã sắp hoàn thành, vì diệt khẩu, bọn họ cũng không bỏ qua cho chúng ta, cho dù chúng ta hoàn toàn không biết họ đang tiến hành âm mưu gì.”
Nghe y nói vậy, Du Tiểu Mặc cũng có cảm giác nguy cơ.
Mấy ngày nay hắn lén thí nghiệm với phòng ngự của nhà tù, tất cả đều vô dụng, ngược lại còn khiến sức mạnh linh hồn trong cơ thể xói mòn nhanh hơn, giống như chỉ cần phóng thích sức mạnh linh hồn, nơi này sẽ sinh ra một lực hút, như thể muốn hút sạch sức mạnh linh hồn trong cơ thể hắn vậy.
Từ sau lần kia, Du Tiểu Mặc không dám thử nữa, còn sức mạnh linh hồn bị xói mòn, hắn không lập tức bổ sung lại.
Ngày hôm sau, Du Tiểu Mặc tiếp tục tìm Hà Đông nói chuyện phiếm.
Bên cạnh phòng giam của hắn, ngoại trừ Hà Đông thì phía bên kia cũng có một lão giả tóc bạc phơ, thường xuyên không nói một lời.
Du Tiểu Mặc từng thử bắt chuyện với lão, kết quả là hắn nói trăm câu, lão giả còn chẳng nhìn hắn lấy một cái, ngày hôm sau hắn vẫn thử bắt chuyện, kết quả không khác gì, về sau hắn không nói chuyện với lão nữa.
Không khí trong nhà tù rất trầm lặng, người chịu nói chuyện với hắn cũng chỉ có Hà Đông.
Du Tiểu Mặc rất nghi ngờ liệu có phải trước khi Hà Đông bị giam vào đây từng là một người rất thích nói, chỉ là sau khi đến nơi này, bởi vì người xung quanh không có tâm trạng nói chuyện, cho nên mới tạo thành tính cách trầm mặc ít nói.
Bây giờ có Du Tiểu Mặc, Hà Đông nhẫn nhịn bao nhiêu năm như vậy cuối cùng cũng có chỗ để xả, hắn chỉ đoán như vậy, còn không biết sự thật thế nào.
Du Tiểu Mặc không chỉ nói với hắn về chuyện của Thông Thiên Điện, thỉnh thoảng cũng kể về bên ngoài, mặc dù Hà Đông luôn lén lút xách mé lời hắn, hiển nhiên là chưa hoàn toàn tin tưởng, nhưng Du Tiểu Mặc kể rất hào phóng.
Nói đến cuối, rốt cuộc thì Hà Đông cũng chịu tin Du Tiểu Mặc, nhất là sau khi biết hắn mới hai mươi mấy tuổi đã có tu vi tứ phẩm, nếu không có người cung cấp một số lượng lớn linh thảo thì sao có thể lên cấp nhanh như vậy được.
“Bối cảnh của ngươi vững vàng như vậy, thật khó tin, không hiểu sao Thông Thiên Điện lại bắt ngươi đến, trừ phi trên người ngươi có thứ gì đó mà chúng mong muốn, nói không thì chẳng còn gì giải thích được.” Hà Đông nhìn hắn vài lần, đột nhiên nói.
Du Tiểu Mặc hốt hoảng trong lòng, cũng có khả năng lắm, hắn vô thức nghĩ tới không gian của mình, nhưng nếu thứ Thông Thiên Điện muốn là không gian của hắn, vì sao đến bây giờ vẫn chưa hành động.
Với bản lĩnh của Thông Thiên Đế, chắc gã không thể nào bó tay, thậm chí còn nhốt hắn ở đây mấy ngày không thèm quan tâm, trừ khi mục tiêu của gã không phải là không gian.
“Tiểu huynh đệ, có phải ngươi nghĩ tới gì không?” Hà Đông thấy nét mặt quái dị của hắn, thăm dò.
Du Tiểu Mặc tỉnh táo lại, lập tức lắc đầu, “Nếu như trên người ta thật sự có thứ mà chúng muốn, thì chắc hiện tại ta không ngồi ở đây để nói chuyện với ngươi đâu, mà đã bị mang đi từ lâu rồi.”
Hà Đông cười cười, “Nói cũng phải.”
Vừa dứt lời, xung quanh đột nhiên chìm vào yên tĩnh.
Du Tiểu Mặc biết rõ Hà Đông không tin, hắn cũng không có ý định giải thích, nói nhiều chẳng khác nào giấu đầu hở đuôi.
Đúng lúc này, nhà tù đột nhiên chấn động kịch liệt, như có động đất vậy, mọi người càng hoảng sợ hơn, đây là lần đầu tiên, từ xưa tới nay chưa từng xảy ra.
Những người tuyệt vọng đến chết lặng đều chuyển động, rối rít bám vào song sắt, dùng ánh mắt vừa tò mò vừa hy vọng nhìn lối vào nhà lao.
Một lát sau, một gã áo choàng trắng đột nhiên xông vào nhà tù, vội vã nói với hai người canh gác bên ngoài: “Có người xông vào, các ngươi chú ý, đừng để bất cứ kể xa lạ vào tới gần nơi này.”
“Vâng.” Hai người lưu loát đáp.
Gã áo choàng trắng đi rồi, nhà tù liền sôi trào, mặc dù gã đã cố nói nhỏ, nhưng đối với những người ở đây lại rất rõ ràng, nhất là những người bị giam ở vị trí tương đối gần, còn nghe được rành mạch.
Tin tức có người xông vào Thông Thiên Điện thoáng cái đã truyền khắp cả nhà tù.
Điều này có ý nghĩa gì?
Phải biết trong mắt nhiều người, Thông Thiên Điện chính là tường đồng vách sách, bao nhiêu năm rồi vẫn chưa có ai thành công xông vào, chớ nói chi là chạy, không ai dám gây sự trước mắt Thông Thiên Đế, bởi vì có lời đồn, Thông Thiên Đế là người mạnh nhất đại lục Thông Thiên, mạnh hơn Du Chấn Thiên nhiều, là nam nhân tùy thời cũng có thể đột phá khỏi Thánh cảnh đỉnh phong.
“Nhất định là Lăng Tiêu tới cứu ta!” Du Tiểu Mặc vui mừng nói, mặc dù đã qua một năm, nhưng hắn biết Lăng Tiêu chưa bao giờ bỏ cuộc, chỉ cần không xác định được hắn có chết hay không, y sẽ không bao giờ bỏ cuộc.
“Lăng Tiêu?” Hà Đông nghe thấy hắn nói, lập tức nhớ tới những điều hắn kể trong ngày đầu tiên. “Lăng Tiêu mà ngươi nói là nam nhân của ngươi hả, ngươi xác định thật sự là hắn?”
“Ta xác định!” Du Tiểu Mặc nói không chút do dự, hắn có cảm giác này.
Hà Đông không khỏi vì sao hắn lại khẳng định như vậy, nhưng bây giờ y đã tin tưởng Du Tiểu Mặc 100%, không chỉ mình y, những tù nhân khác đều biết chuyện của hắn.
Mấy vạn năm qua, Thông Thiên Điện chưa từng xảy ra bất cứ sự cố nào, vậy mà Du Tiểu Mặc vừa tới không bao lâu lập tức có biến, nói không chừng họ thật sự có thể nhờ hắn để chạy thoát.
“Ngươi có biện pháp nào liên lạc với nam nhân của ngươi không? Nếu có, ngươi hãy bảo hắn làm lớn chuyện lên, tốt nhất là khiến Thông Thiên Điện luống cuống, như vậy tạo cơ hội cũng tiện hơn.” Hà Đông lập tức truyền âm cho hắn.
“Việc này…” Du Tiểu Mặc khó xử, nói đến truyền âm, hắn nghĩ tới đá truyền âm đầu tiên, nhưng ngày đầu tiên hắn đã từng thử rồi, đá truyền âm hoàn toàn không có phản ứng, hình như giữa họ cũng chỉ có phương thức liên lạc này.
“Không được sao?” Hà Đông lo lắng hỏi.
Du Tiểu Mặc gãi gãi đầu, đương nhiên là không được, nếu như hắn có cách thì đã liên lạc với Lăng Tiêu từ lâu rồi.
Không cần hắn trả lời, Hà Đông đã biết đáp án, thoáng thất vọng, “Được rồi, hiện tại chỉ có thể hy vọng nam nhân của ngươi là người thông minh.”
Du Tiểu Mặc sờ mũi, tên kia đâu chỉ thông minh bình thường, nghĩ vậy, hắn liền nói: “Hà Đông, ta cảm thấy ngươi hoàn toàn có thể yên tâm, ta hiểu hắn rất rõ, nếu chuyện gì không nắm chắc, nam nhân của ta sẽ không làm, hắn có thể gây ra động tĩnh lớn như vậy, chứng tỏ lần này hắn đến là có chuẩn bị, lần này Thông Thiên Điện không mất một lớp da thì không xong đâu.”
Hà Đông nhìn hắn, tựa hò đang muốn suy nghĩ có nên tin lời hắn nói hay không, dù sao chuyện này rất quan trọng, không được qua loa, một khi thất bại, chỉ sợ sau này không có cơ hội rồi.”
Sự thật chứng minh, Du Tiểu Mặc không nói sai.
Hành động của Lăng Tiêu lần này rất rầm rộ.
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau:
Truyền Thuyết Chi Chủ Đích Phu Nhân,
truyện Truyền Thuyết Chi Chủ Đích Phu Nhân,
đọc truyện Truyền Thuyết Chi Chủ Đích Phu Nhân,
Truyền Thuyết Chi Chủ Đích Phu Nhân full,
Truyền Thuyết Chi Chủ Đích Phu Nhân chương mới
Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!