Truyền Nhân Của Thần Y (Thần Y Tái Thế)

Chương 158: Yêu cô ấy thì nên khiến cô ấy hạnh phúc


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Truyền Nhân Của Thần Y (Thần Y Tái Thế)



Lâm Mạc Huy dặn dò một chút chuyện của công ty với Hua Thanh Mây, để cô không lo lắng thì đầu tiên phải ổn định những người này.

Sau đó, Lâm Mạc Huy liền rời khỏi công ty, anh chuẩn bị ra ngoài tìm người nghe ngóng một chút xem chuyện này phải giải quyết thế nào.

Vừa xuống lầu, Lâm Mạc Huy liên nhìn thấy Hứa Đình Hùng và Phương Như Nguyệt ở phía xa.

Lâm Mạc Huy vừa muốn tránh bọn họ, ai ngờ hai người họ lại bước thẳng tới chỗ anh. "Lâm Mạc Huy, cậu đứng lại đó!" Phương Như Nguyệt giận dữ la lên.

Lâm Mạc Huy chỉ có thể dừng lại: "Mẹ, có chuyện gì sao?" Phương Như Nguyệt gật đầu: "Bố của cậu có chuyện muốn nói với cậu!"

Vẻ mặt Hứa Đình Hùng tái nhợt, trừng mắt nhìn Lâm Mạc Huy rồi trầm giọng nói: "Lâm Mạc Huy, chuyện công ty lần này, cậu cảm thấy nên giải quyết thế nào?"


Lâm Mạc Huy thấp giọng nói: "Bố, con đang nghĩ cách giải quyết" "Bố yên tâm, con nhất định sẽ xử lý tốt chuyện này, tuyệt đối sẽ không để công ty có bất kỳ tổn hại nào!"

Phương Như Nguyệt cười lạnh nói móc: "Ôi chao, Lâm Mạc Huy, tài khoác lác của cậu càng ngày càng giỏi rồi đấy!" "Cậu dựa vào cái gì mà đòi giải quyết chuyện này chứ?" "Cậu biết hậu thuẫn cho Hiệp hội Y dược là ai không? Là nhà họ Hoắc, một trong mười đại gia tộc của tỉnh đó!" "Nhà họ Hoắc chính là con quái vật khổng lồ của tỉnh Hải Dương, Nam Bá Lộc cũng còn lâu mới bằng bọn họ, cậu tìm ai để giải quyết chuyện này?" "Bà già nhà họ Triệu đứng trước mặt nhà họ Hoắc cũng chẳng là cái thá gì, cậu dựa vào đâu mà đòi giải quyết chuyện này?"

Lâm Mạc Huy nói: "Mẹ, chuyện nào cũng luôn có cách giải quyết." "Bố mẹ đừng lo lắng, con nhất định có thể giải quyết chuyện này!"

Hứa Đình Hùng xua tay: "Được rồi, cậu cũng đừng đứng đây khoác lác nữa!" "Lâm Mạc Huy, tôi tìm cậu chính là vì việc này." "Cậu nhất định là không giải quyết được chuyện này, nhưng tôi đã có một cách có thể cứu lấy công ty, cũng có thể cứu Thanh Mây, chỉ còn xem cậu có băng lòng hay không!"

Lâm Mạc Huy ngây người ra: "Bố, bố có cách gì sao?" Hứa Đình Hùng nói: "Chuyện lần này của nhà họ Hoắc hẳn là cậu hiểu rất rõ." "Người ta dám đối phó với chúng ta chính là vì chúng ta không có thực lực, không có sức mạnh!" "Nếu như chúng ta có núi để dựa vào thì nhà họ Hoắc còn dám như vậy với chúng ta nữa không?"

Lâm Mạc Huy cau mày lại, câu nói này của Hứa Đình Hùng còn có ý khác nữa. "Tôi nói thật với cậu vậy, trước đây mấy ngày ở bữa tiệc Vân Đình, tôi có quen biết một ông chủ" "Ông ấy có địa vị rất cao ở trong tinh Hải Dương, có quan hệ rất mật thiết với mười đại gia tộc của tinh Hải Dương "Con trai của ông ấy còn chưa kết hôn, là sinh viên xuất sắc của đại học Cambridge, phó tổng giám đốc của công ty, rất xứng đôi với Thanh Mây" "Nếu Thanh Mây kết hôn với con trai của ông ấy thì chúng ta có núi để dưa vào rồi" "Giảm đốc Chinh quan hệ rộng, chút việc này của công ty dược phẩm Hưng Thịnh sẽ giải quyết rất dễ dàng."

Hứa Đình Hùng nháy mắt nhìn Lâm Mạc Huy: "Lâm Mạc Huy, bây giờ chỉ còn thiếu một chuyện, đó chính là cậu ly hôn với Thanh Mây." "Chỉ cần cậu ly hôn với Thanh Mây, Thanh Mây liền có thể gả cho người ta." "Như vậy vừa có thể cứu được công ty lại vừa có thể cứu được Thanh Mây."

Phương Như Nguyệt liên tục gật đầu: "Không sai, đây là cách duy nhất." "Không chỉ như vậy, Thanh Mây còn có thể tìm được hạnh phúc thuộc về mình." "Lâm Mạc Huy, cậu luôn miệng nói yêu Thanh Mây "Yêu một người, không phải là chiếm lấy cô ấy mà là phải khiến cô ấy hạnh phúc." "Hạnh phúc của Thanh Mây tới rồi, cậu sẽ không muốn con bé lỡ làng chứ?"

Lâm Mạc Huy ngốc luôn rồi, quả là anh không thể hiểu được sao hai cái người già này lời gì cũng nói ra được.

Nói một hơi dài như vậy mà không có chút đỏ mặt nào sao?

Thấy Lâm Mạc Huy không nói gì, Hứa Đình Hùng nghiến răng: "Lâm Mạc Huy tôi biết cậu đang nghĩ gì!" "Như vậy đi, nếu cậu rời đi thì công ty dược liệu coi như tiền bồi thường chúng tôi cho cậu!" chúng "Hơn nữa chuyện của cậu và Tổng Lan cũng tuyệt đối không ngăn cản!"


Ngọc tôi "Lâm Mạc Huy, cơ hội tốt như vậy, nếu cậu bỏ lỡ thì sau này sẽ không còn nữa đâu!" Phương Như Nguyệt nhìn sâu vào mắt Lâm Mạc Huy: "Lâm

Mạc Huy, con người sống một đời, điều quan trọng nhất là phải đưa ra lựa chọn đúng đán." "Có những cơ hội chỉ tới một lần." "Chọn đúng thì lên như diều gặp gió. Chọn sai thì cả đời này cũng không trở mình được, tôi hi vọng cậu có thể đưa ra lựa chọn thông minh."

Lâm Mạc Huy thật sự không còn lời nào để nói, Hứa Đình

Hùng còn muốn ép anh ly hôn với Hứa Thanh Mây đấy.

Hơn nữa còn nói một cách đường đường chính chính như vậy, cái gì mà muốn tốt cho Thanh Mây thì ly hôn với cô đi. Nói trắng ra còn không phải là muốn thực hiện giấc mộng giàu có của bọ họ sao?

Xem ra bọn họ đã có dự định này từ lâu chỉ là mượn luôn cơ hội lần này để gây sức ép cho Lâm Mạc Huy mà thôi. "Bố, chuyện này, còn sẽ không đưa ra lựa chọn!" "Con thật sự yêu Thanh Mây, con sẽ không ly hôn với cô ấy!" "Con sẽ đi giải quyết chuyện của công ty, bố mẹ cứ yên tâm được rồi!"

Lâm Mạc Huy đáp lại.

Hứa Đình Hùng lập tức nổi giận: "Cậu giải quyết u? Cậu có bản lĩnh giải quyết sao?" "Nếu cậu thật sự có bản lĩnh này thì cũng không đến nỗi ăn bám nhà họ Hứa chúng tôi ba năm nay!" "Cậu chỉ biết khoác lác thôi!" "Để cậu đi giải quyết còn không bằng để tôi dứt khoát đóng cửa công ty luôn!”

Phương Như Nguyệt cũng giận dữ nói: "Lâm Mạc Huy, cậu luôn miệng nói minh yêu Thanh Mây, kết quả chữ yêu của cậu chính là như vậy sao?" "Cậu có biết không, yêu không phải là chiếm lấy, yêu chính là khiến con bé được sống tốt hơn!" "Cậu hoàn toàn không yêu Thanh Mây, cậu chỉ là muốn thỏa mãn dục vọng chiếm giữ ích kỷ của bản thân minh thôi." "Có phải cậu nhất định phải nhìn Thanh Mây nhà tôi phá sản, nhìn Thanh Mây nhà tôi nợ nần chống chất thì cậu mới vui vẻ phải không?" "Cậu thật sự phải hại chết Thanh Mây nhà tôi mới được sao há?"

Lâm Mạc Huy không biết phải làm sao: "Bố mẹ, những lời con nói là sự thật." "Con thật sự sẽ giải quyết được chuyện này!"

Hứa Đình Hùng phẫn nộ xua tay: "Đã đến nước này rồi mà cậu còn ở đây khoác lác sao?" "Lâm Mạc Huy, chúng tôi không mong cậu có thể có bản lĩnh lớn đến đâu, nhưng ít nhất cậu cũng phải chuyện nào ra chuyện nấy chứ?" "Chuyện này là từ cậu mà ra." "Cậu nên giúp nhà chúng tôi xử lý chuyện này!" "Cậu không có bản lĩnh giải quyết, bây giờ tôi nghĩ cách giúp cậu, cậu lại không đồng ý thực hiện." "Con người cậu sao không có chút trách nhiệm nào vậy?"


Lâm Mạc Huy nghiêm túc nói: "Bố, con thật sự có thể giải quyết được chuyện này mà!" "Bố mẹ cho con chút thời gian, con nhất định sẽ giải quyết xong chuyện này!"

Phương Như Nguyệt tức giận: "Lâm Mạc Huy, cậu thật sự là đang ảo tưởng đầy!" "Cậu cho rằng mình sẽ giải quyết được chuyện này à? Cậu đừng có nằm mơ nữa!" "Tôi nói cho cậu biết, nếu cậu quả thật có thể giải quyết tốt chuyện lần này." "Về sau hai kẻ già này sẽ coi cậu là ông lớn mà hầu hạ!" "Có điều, nếu cậu không làm được thì sau này cậu phải ly hôn với Thanh Mây, mãi mãi không được phép bước nửa bước vào nhà họ Hứa, thể nào?" Hứa Đinh Hùng liên tục gật đầu, theo như ông ta thấy thi Lâm Mạc Huy hoàn toàn không thể nào xử lý được chuyện này.

Lâm Mạc Huy lắc đầu: "Me, Thanh Mây là người con yêu nhất trên đời này, con sẽ không dùng cô ấy để đánh cược!"

Phương Như Nguyệt lập tức châm biếm: "Đồ nhát gan, tôi đã nhìn ra cậu chẳng có dũng khí!" "Bản lĩnh khác thì đều không có, chỉ biết khoác lác, cậu là cái thả gì chứ?" "Còn muốn đi giải quyết chuyện này, tôi khinh!" "Lâm Mạc Huy, cậu thật sự khiến tôi khinh thường!" Lâm Mạc Huy nghien chặt răng: "Mẹ, cho dù có thể nào con cũng không lấy Thanh Mây để đánh cược đâu!" "Nhưng mà, nếu mẹ nhất định bắt con phải đưa ra một lời, có thể thôi!" "Nếu con không giải quyết được chuyện này thì con sẽ từ trên lầu bên kia nhảy xuống, thể nào?"

Phương Như Nguyệt liếc mắt nhìn cái tòa nhà mà Lâm Mạc Huy chỉ có tới mười mấy tầng. Từ đó mà nhảy xuống chắc chắn là chết rồi!

Bà ta và Hứa Đình Hùng liếc nhìn nhau rồi lập tức gật đầu: "Được, lời này là cậu nói đấy!" "Lâm Mạc Huy, tới lúc đó không được phép hối hận!" Lâm Mạc Huy bất lực thở dài một hơi, vì để thoát khỏi anh mà hai người này thật sự hận không thể đẩy anh đi tìm cái chết sao!

Có điều đến cuối cùng anh cũng không nói gì chỉ chầm chậm gật đầu, chấp nhận chuyện này.

Dù sao đây cũng là bố mẹ của Hứa Thanh Mây, anh cũng không thể cãi nhau ầm ỹ với bọn họ khiển Hứa Thanh Mây rơi vào thế khó xử được.




Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Truyền Nhân Của Thần Y (Thần Y Tái Thế), truyện Truyền Nhân Của Thần Y (Thần Y Tái Thế), đọc truyện Truyền Nhân Của Thần Y (Thần Y Tái Thế), Truyền Nhân Của Thần Y (Thần Y Tái Thế) full, Truyền Nhân Của Thần Y (Thần Y Tái Thế) chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top