Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Trọng Sinh Chi Lãng Tử Quay Đầu
Locker cùng Laurent nghiêm mặt đi vào phi thuyền, cửa khoang đóng lại, hai người lập tức cười ngã trước ngã sau “Mau chóng thông báo cho người của Fillet cùng Thạch Sư, mục đích đã đạt được! Bảo bọn họ cứ yên tâm thi đấu!”
Sau khi phóng viên tản ra, liền nghiền ngẫm cẩn thận lời nói của Randall một lần.
Tuy Randall điện hạ nói bọn họ sẽ đúng hạn tham gia thi đấu, nhưng căn bản không nói rõ bọn họ là ai! Suy đi tính lại, vẫn quyết định xóa bỏ những lời khiến dư luận tranh cãi này, chỉ hàm hồ nói nhóm Randall sẽ đúng hạn tham dự giải đấu, còn lại tận lực bỏ qua.
Giữa trưa 11h30, tiểu tổ dự thi của Lạp Hỗ tinh cầu trực tiếp xuất phát từ trong điện của hoàng cung, cưỡi phi thuyền loại xuyên qua không gian Màu Bạc X đi đến tiểu hành tinh M – sân tập trung chuyên dụng của giải đấu siêu cấp tinh cầu.
Bởi vì trước khi rời đi mọi người cũng không báo cho phóng viên đến phỏng vấn, cũng không giải thích tình huống của các tuyển thủ dự thi, cho nên toàn bộ nhân dân Lạp Hỗ tinh cầu đều mặc nhiên cho rằng Hạ đại sư sẽ không tham dự thi đấu.
Tiểu hành tinh M trực thuộc Gammar, nghe nói khí hậu quỷ dị, trong vòng một ngày có thể cảm thụ một lần cả bốn mùa trong năm. Cũng bởi vì khí hậu không tầm thường như vậy mà thực vật ở đây rất thưa thớt, toàn bộ tinh cầu đều là sa mạc mênh mông vô bờ.
Đội tàu của Randall được tạo thành từ 9 chiếc phi thuyền Màu Bạc X. Ngoại trừ chiếc phi thuyền dành cho các tuyển thủ dự thi thì tám chiếc còn lại đều chở các thành viên của đội hộ vệ.
Đội phi thuyền dừng lại ở bãi đậu, bọn họ xem như là đến sớm nhất, ngoại trừ đội ngũ dự thi của Gammar tinh cầu, đoàn phóng viên của liên minh cùng với binh lính vốn đóng quân ở đấy ra thì không hề có một người nào khác.
Cửa phi thuyền mở ra, Alpha Vu Dục mặc quần áo ngụy trang quân đội dẫn đầu bước ra phi thuyền.
Gail đứng bên người A Đạt, thấy Vu Dục không khỏi trước mắt sáng ngời, nhỏ giọng hỏi: “Đây là đầu lĩnh của tiểu đội Lạp Hỗ đúng không?”
A Đạt hơi nhíu mày, ngữ khí không quá tự nhiên nói: “Hắn đã kết hôn.”
“Cậu đang nói cái gì a? Tớ không quan tâm hắn có kết hôn hay không, chỉ là cảm thấy khí chất của hắn vô cùng hấp dẫn người mà thôi.”
A Đạt động khóe miệng, không hé răng.
Gail sầu lo mà chống cằm, “Lạp Hỗ đêm qua mới gặp phải Hắc Vương Tinh đánh lén, hơn nữa tớ nghe nói Hạ Mạt cũng bị trọng thương, không biết bọn họ có tới….”
Gail còn chưa nói xong đã cảm thấy đoàn phóng viên bên cạnh xôn xao to nhỏ, ngẩng đầu nhìn về phía trước thì thấy Randall tóc vàng mắt xanh đang đi xuống phi thuyền.
Randall giống với Vu Dục, trên người mặc áo ngụy trang, khung xương cao lớn rắn chắc được bao bọc trong bộ quần áo làm cả người lộ ra một loại sức mạnh sạch sẽ lưu loát.
Gail không tránh được lại ngây ngốc.
A Đạt tự giác xem nhẹ biểu tình khoa trương của hắn, thần sắc bình tĩnh nhìn Randall.
Ánh mắt của hai Alpha gặp nhau giữa không trung. Randall mặt vô biểu tình mà nhìn hắn hai giây, không nói một lời đi phía sau Vu Dục.
Sau Randall, các thành viên còn lại của tiểu đội cũng lần lượt đi ra, thế nhưng tổng cộng chỉ có chín người, hơn nữa cũng không có Hạ Mạt.
Các phóng viên có thể cướp được vị trí truyền hình trực tiếp của giải đấu đều là những người xuất sắc trong ngành, khứu giác đối với bát quái của bọn họ không phải nhạy bén bình thường, xem đi, lập tức đã có người đặt câu hỏi với Vu Dục: “Vu Dục đội trưởng, trước đó trong danh sách dự thi đã công bố có tên của Hạ Mạt, nhưng trong chín vị tuyển thủ này đều không thấy mặt cậu ấy. Xin hỏi có phải cậu ấy giống như lời đồn, bị trọng thương trong lần đánh lén của Hắc Vương Tinh tối qua?”
Câu hỏi của phóng viên quá mức trực tiếp, nếu là người bình thường có lẽ đã bị vấn đề này làm cho bối rối, nhưng Vu Dục lại bằng vào mấy chục năm kinh nghiệm trà trộn quân đội mà hoàn mỹ ứng phó các câu hỏi của phóng viên, phương pháp mà hắn sử dụng chính là hoàn toàn làm lơ.
Vu Dục xoải bước đi về phí tiểu đội trưởng của Gammar, một Beta nam khoảng 40 tuổi.
Beta nam tươi cười ôn hòa, chủ động vươn tay phải “Xin chào Vu Dục đội trưởng, tôi là Tạ Nhân Ngôn.”
“Xin chào Tạ đội trưởng, xin hỏi nơi nghỉ ngơi của Lạp Hỗ ở chỗ nào vậy?”
Tạ Nhân Ngôn cười cười: “A Đạt, mang các vị bằng hữu Lạp Hỗ đi nghỉ ngơi đi.”
“Vâng.” A Đạt tiến lên hai bước, “Nơi đó khá xa, mời các vị điều khiển phi thuyền đi theo cháu.”
Đoàn người Randall lại một lần nữa trở lại phi thuyền, đi theo A Đạt.
Nơi dừng chân của bọn họ cách sân đón tiếp quả thật có một đoạn, phi thuyền bay hai phút mới đến xưởng Sà Lan.
Sau Lạp Hỗ, tám tinh cầu dự thi còn lại cũng lục tục đến.
Căn cứ quy định của giải đấu, để phòng ngừa những xung đột vũ khí không cần thiết xảy ra, các đội ngũ đến từ các tinh cầu khác nhau không được phép chạm mặt trước giải đấu, đương nhiên, ngoại trừ chủ nhà Gammar.
Chính bởi vì như vậy, tuy nói Fillet cùng Thạch Sư đã sớm nhận được tin tức Hạ Mạt không thể tham dự giải đấu từ chỗ Locker nhưng bọn họ lại không thể trước tiên nhục nhã Randall, điều này làm cho bọn họ cảm thấy vô cùng tiếc nuối.
Đội ngũ dự thi của các quốc gia nghỉ ngơi và ăn xong cơm chiều, sau khi nghỉ thêm một giờ liền xuất phát đến hội trường khai mạc giải cơ giáp.
Nhân số tham dự lễ khai mạc cũng không nhiều, mười tinh cầu cộng lại cũng chỉ khoảng 100 người.
Người chủ trì lễ khai mạc là MC kim bài của Gammar tinh cầu, nghe nói phí thuê hắn của các chương trình khác đều đắt kinh người nhưng đến chương trình này lại không thu một đồng nào, bởi vì bản thân hắn chính là fan trung thành của các giải đấu cơ giáp.
Khi đội ngũ của Lạp Hỗ tinh cầu đến, chín tinh cầu còn lại đều đã đến đông đủ, đội ngũ dự thi dựa theo thứ tự xếp hạng thực lực tổng hợp để đứng, người đứng đầu mỗi hàng chính là tiểu đội trưởng của mỗi đội.
Vu Dục mang theo thành viên của tiểu đội đi về phía vị trí của mình, D.Mongolia đứng ở vị trí cuối cùng của hàng thứ ba, liếc mắt nhìn thấy vị trí cuối cùng của Lạp Hỗ được lấp đầy liền kinh ngạc không thôi. Từ góc nhìn của hắn, tuy không thể thấy được người đứng song song với mình là ai, nhưng hắn có thể nhìn thấy rõ ràng người đứng ở vị trí thứ hai đếm ngược, là một Omega tóc đen.
Hạ Mạt?!
Sao có thể?!
Không phải nói hắn đã bị thương sắp chết?! Làm sao lại có thể đến sân thi đấu?!
MC đứng trên đài, đang làm một bài diễn thuyết mãnh liệt, nhưng D.Mongolia lại hoàn toàn không có tâm tư để ý xem hắn đang nói cái gì! Bởi vì tất cả lực chú ý của hắn đều bị bóng dáng Omega tóc đen kia hấp dẫn!
Là Hạ Mạt sao?
Sẽ là Hạ Mạt sao?
Hắn nhíu chặt mày, tâm tình bực bội, đúng lúc này, hắn bỗng nhiên nghe thấy mười tiểu đội phát ra tiếng xôn xao, hắn vội vàng tóm bừa một người ở đội ngũ bên cạnh, chỉ vào Hạ Mạt hỏi: “Người kia là ai?”
“……”
D.Mongolia cảm thấy mình bị lừa gạt nghiêm trọng!
Không phải nói Hạ Mạt sắp chết sao?!
Không phải nói hắn sẽ không tham gia thi đấu sao?!
Nội Các đều bị mù sao?! Một người sống lớn như vậy mà không nhìn thấy?! D.Mongolia tức giận muốn chết, nhưng trước mặt lại không có cách nào phác tác!
Người vừa nói chuyện với hắn lúc nãy lại nhỏ giọng nói thầm, “Thật là, quy tắc của giải đấu năm nay lại thay đổi! Cái gì chứ, tại sao lại muốn loại bỏ người lớn tuổi nhất trong mỗi đội tham dự?”
“Cái gì?” D.Mongolia lúc này mới phản ứng lại “Loại bỏ người lớn tuổi nhất?”
“Đúng vậy, vừa nãy cậu không nghe thấy sao?”
Ngữ khí của D.Mongolia đối với Omega này có chút khác thường, hắn liếc mắt nhìn người kia một cái, làm người sợ đến mức ứa mồ hôi lạnh.
Tiểu đội Lạp Hỗ.
Vu Dục xoay người về phía sau, nhìn chín đội viên còn lại, bất đắc dĩ nói: “Cái này thật không phải là ta không muốn tham gia thi đấu, mà là người bên trên không cho phép. Những người trẻ tuổi, trận đấu này cuối cùng vẫn phải giao vào tay của các con.”
Mọi người nhìn hắn không nói chuyện.
Vu Dục cười cười, vỗ vỗ bả vai của Randall: “Chỉ cần có Randall ở đây, cho dù không có ta thì các con vẫn có thể lấy được thành tích không tầm thường dưới sự dẫn dắt của hắn. Yêu cầu của ta không nhiều, cũng chỉ có một điều.: Câu nói kế tiếp hắn không nói ra miệng mà thông qua quang não để truyền đến tất cả mọi người.
Randall cúi đầu nhìn quang não, chỉ có ngắn ngủn mấy chữ, “Đề phòng ác ý đánh lén.”
Sau khi người lớn tuổi nhất của mười đội ngũ rời khỏi, người chủ trì tiếp tục nói “Hiện tại xin mời mỗi tiểu đội phân công vị trí của từng thành viên trong vòng một phút, cũng chọn ra đội trưởng.”
Thời gian một phút vô cùng ngắn, mọi người cơ bản sẽ không dùng ít thời gian như vậy để tự tiến cử, trực tiếp dứt khoát lưu loát làm ra quyết định.
Phân công thành viên xong, MC lại nói: “Thành viên đã xác định xong, mời các vị tiểu đội chuẩn bị dựa theo yêu cầu trong quang não đã được phát đến từng người. 9h tối hôm nay thi đấu sẽ chính thức bắt đầu.”
Hết chương 388.
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau:
Trọng Sinh Chi Lãng Tử Quay Đầu,
truyện Trọng Sinh Chi Lãng Tử Quay Đầu,
đọc truyện Trọng Sinh Chi Lãng Tử Quay Đầu,
Trọng Sinh Chi Lãng Tử Quay Đầu full,
Trọng Sinh Chi Lãng Tử Quay Đầu chương mới
Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!