Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Trời Sinh Một Đôi
Edit: Thu HằngBeta: SakuraHôn sự của Tam Lang xem như đã xong, cuối cùng Điền thị cũng an tâm, lúc này mới có sức đối phó với kẻ gây họa ở Tây viện.
Nhắc tới Yên Nương, thường ngày cửa lớn không ra, cửa trong không bước, tựa như cố thủ ở trong sân nhỏ kia, làm cho bà muốn bắt lỗi cũng không có cơ hội. Nếu không phải mỗi ngày hai cái đùi của La nhị lão gia đều chạy tới bên đó, bà thật cho rằng đây là một người an phận.
Điền thị gắng gượng quản gia, tất nhiên là có nhiều tiện lợi hơn, huống chi phòng bếp đều là người của bà, hiện tại cũng đơn giản là chờ thời cơ tốt nhất mà thôi.
Điền thị bên này lên tinh thần thu thập Yên Nương, Ngọc Viên Tây Khóa viện cũng không yên ổn.
Lúc trước Hồ di nương viết thư cho ấu đệ, chậm chạp không có hồi âm đành tự mình phái người đi huyện Bảo Lăng một chuyến.
Huyện Bảo Lăng cách kinh thành không xa, ra roi thúc ngựa không quá mười ngày đi về.
Hạ nhân được phái đi không gặp được người, chỉ mang về một lời nhắn
“Đệ đệ nói, bài vở nhiều, không tới được”
Hồ di nương không vui, oán giận với ma ma tâm phúc “Mama, bà xem đệ đệ đây là làm sao, hắn mới mười tuổi, sao bài vở có thể nhiều đây?
Ma ma nhanh chóng an ủi “Thiếu gia từ nhỏ đã hiếu học, theo tiên sinh đã quen, cảm thấy nếu tới kinh thành sẽ trễ nải thời gian …. “
Hồ di nương bóp cổ tay “Hắn còn nhỏ, làm sao hiểu được những thứ này, kinh thành mới là nơi văn nhân tụ tập, chờ hắn tới, trước tiên tìm mấy tiên sinh có học vấn tốt, qua hai năm ta lại cầu lão gia an bài cho hắn đi Quốc Tử Giám học, tương lai đề danh bảng vàng chẳng phải là dễ như trở bàn tay”
Ma ma kia liền không biết nói gì cho phải, tiểu chủ tử đi học là việc đại sự, bà chỉ là một ma ma, dĩ nhiên không hiểu, cũng không nên nói lung tung.
“Không được” Hồ di nương vung khăn “Ta lại viết thư thúc dục hắn”
Nàng đề bút, lưu loát viết thư, tinh tế nói chỗ tốt của kinh thành ra, viết xong thổi thổi nói “Kỳ ca nhi lớn rồi, đã có chủ kiến. Cũng nên nói rõ với hắn. Nếu không tỷ tỷ ta vì tốt cho hắn, ngược lại hắn lại không lĩnh tình”
“Xem ngài nói kìa, sao thiếu gia có thể không hiểu thái thái đây. Tiểu thiếu gia là một tay người nuôi lớn mà”
Hồ thị lúc này mới hé miệng cười, trong đầu thoáng qua hình ảnh đứa bé chững chạc kia, lại càng nhớ ấu đệ”
Tuy là tỉ đệ huyết mạch tương liên, nhưng tình cảm con người cũng cần qua thời gian dài chung đụng mới trở nên thân thiết. Ấu đệ lại ở Bảo Lăng, cho dù có danh tiếng của Phủ Quốc Công che chở, nhưng hắn lại một lòng đọc sách, cũng khó đảm bảo không bị nhóm thân tộc lừa gạt.
Mà ấu đệ sau này có tiền đồ, có thể đậu tiến sĩ, tỷ tỷ là nàng tuy làm di nương, nhưng cũng có vài phần lực lượng.
Nghĩ tới đây trong lòng Hồ di nương lại khó chịu. Tâm lão gia cũng quá ngoan rồi, bọn họ cũng từng là vợ chồng. Nhưng bây giờ lão gia lại nói thê thiếp địa vị khác nhau, khó được một lần tới nơi này, nàng còn phải mượn tiếng Thất Lang mới có thể làm hắn hướng tới nơi này một hai lần.
Thích thị có bầu, không thể hầu hạ lão gia, hắn lại thà ở tại thư phòng cũng không muốn lui tới chỗ nàng. Nói cho cùng, còn không phải bởi vì nàng là thiếp sao!.
Nàng cẩn thận nghĩ qua, nàng cũng Thích thị có gì khác nhau. Cũng cùng lão gia có mấy năm tình cảm vợ chồng, Thích thị có nhi tử nàng cũng có, nàng so với Thích thị kém cũng chỉ là một tầng thân phận, hết lần này tới lần khác lão gia là công tử phủ Quốc Công, những lễ giáo này …, nàng thực không thể làm gì rồi.
Nếu như không có Thích thị ——
Ý nghĩ này, đã ở trong tâm Hồ thị quanh quẩn từ lâu.
Dựa vào ơn cứu mạng của nàng với lão gia, nói không chừng có thể phá bỏ những quy củ kia, để lão gia đem nàng phù chính.
Dù sao lão gia không phải con trai cả, lại là võ tướng, cho dù có chút không chừng mực, cũng không phải là chuyện lớn.
Cho dù nàng vẫn chỉ có thể là một di nương, lão gia cưới kế thất, kế thất kia cùng lão gia không có tình cảm vợ chồng nhiều năm, lại không có nhi tử, làm sao có thể chèn ép nàng giống như Thích thị.
Hồ di nương kéo kéo khăn, giảm thấp xuống thanh âm hỏi: “Phòng bếp bên kia, chuẩn bị tốt chứ?”
Bả tử gật đầu
Hồ di nương cười.
Cái khác nàng không có, nhưng tiền thì có nhiều.
Nàng cũng hiểu rõ, những hạ nhân kia đều là loại thấy tiền sáng mắt, cái gọi là trung thành cũng chỉ là bạc đã đưa đủ hay chưa.
Mà bình thường nàng cùng những người đó qua lại cũng không có yêu cầu gì, những kẻ đó trong lúc vô tình đã nhận đủ nhiều, muốn chặt đứt quan hệ với nàng cũng rất khó.
Bắt người tay ngắn, đến thời điểm nàng cần dùng người, chẳng lẽ còn có thể từ chối được sao?
“Đừng vội động thủ, xem ra Nhị phu nhân Hinh Viên cũng không chịu được thông phòng trong phòng bà ta có thai đâu, nói không chừng chúng ta đến lúc đó chỉ cần thuận theo dòng nước là được rồi, chuyện cũng không dính dáng tới chúng ta”
Bà tử kia chần chừ gật đầu, trong lòng nghĩ muốn khuyên nhủ nhưng lại đem lời muốn nói nuốt xuồng.
Bà là nhìn thái thái lớn lên, bởi vì mẫu thân mất sớm, cũng không có được chiều chuộng lớn lên như những cô nương bình thường, sau lão gia cũng không còn, tất cả những khó khăn của nàng bà cũng biết đến, có thể chống đỡ môn hộ như vật, như thế nào lại không biết đến chút ít thủ đoạn đây.
Chuyện xuất thủ đối phó với Thích thị, bà vẫn thấy hơi quá, nhưng phàm là chuyện thái thái nhận định, người nào cũng không thể lay chuyển.
Rất nhanh đến tháng sáu, trời nóng lên, sáng sớm ve đã kêu bên ngoài làm cho người ta phiền muộn.
Hôm nay Chân Diệu tới thỉnh an lão phu nhân, cố ý mang theo phỉ thúy lạnh giải nhiệt tới.
Lão phu nhân từ năm ngoái ăn qua điểm tâm này vẫn nghĩ muốn ăn thêm, thấy đồ mang tới nhất thời tâm tình thật tốt, làm trò trước mặt Chân Diệu ăn hai miếng, cười nói “Nhị thẩm cháu bận rộn chuyện quản gia, Ta xem sắc mặt nàng vẫn không tốt, miễn cho nàng mỗi ngày tới thỉnh an, Tứ thẩm cháu phải an thai, chỗ này của ta ngày ngày thanh tịnh, may nhờ có nha đầu cháu thường lui tới, nếu không lão bà tử ta ăn cái gì cũng không thấy ngon”
Chân Diệu cười nói “Tổ mẫu thích đồ của cháu làm, cháu mới là người cảm thấy cao hứng chứ”
Lão phu nhân uống một hớp trà xanh, chuyển chủ đề nói “Ta nghe nói, hai cái thông phòng Đại lang thả ra đều mang thai rồi?”
Nụ cười trên khóe miệng Chân Diệu cứng lại.
Hai thông phòng kia nàng cũng không để ở trong lòng, làm sao biết được các nàng có thai hay không, ngược lại Lão phu nhân sao lại quan tâm đến cái này?
Lão phu nhân nhìn vẻ mặt này của Chân Diệu, còn không rõ nàng đang suy nghĩ cái gì, nhưng trong lòng bà cũng đau.
Đích tôn tử là độc đinh, thoáng cái đã thành thân gần hai năm, đến nay bụng của cháu dâu vẫn không có động tĩnh, lão phu nhân tuy không thể hiện ra ngoài nhưng trong lòng sao có thể không gấp gáp?
Đây còn không phải là điều lão phu nhân lo lắng nhất sao, sau khi hai thông phòng rời đi, lão phu nhân càng suy nghĩ nhiều hơn, phái người lưu ý bên đó, không nghĩ tới không tới ba tháng sau khi đuổi ra ngoài hai thông phòng đều mang thai!.
Điều này làm lão phu nhân cả người không yên.
Nói khó nghe một chút, không sợ cháu dâu không thể sinh, chỉ sợ tôn tử không thể sinh a.
Đại tôn tử thoạt nhìn sinh long hoạt hổ mà, chẳng lẽ mặt kia có vấn đề sao?
Thấy lão phu nhân vẫn nhìn mình chằm chằm, Chân Diệu miễn cưỡng cười cười “Có thể làm nương tử, sinh con dưỡng cái là các nàng có phúc khí, cũng là cháu dâu sơ ý không quan tâm nhiều những thứ này. Việc lựa chọn nơi chốn cho các nàng, đều là do Thế tử lo liệu”
Nghe tới đây, tâm tình lão phu nhân càng kém.
Lại nói, hai cái thông phòng cũng là tiểu mỹ nhân như hoa như ngọc, Đại lang đuổi người ra ngoài không nói, lại còn lo liệu nhân tuyển, cái này còn không phải do trong lòng không yên sao, không phải là, Đại Lang hắn không thể chứ?
“Vợ Đại lang, cháu gả tới đây cũng hơn một năm rồi nhỉ?” Lão phu nhân vỗ vỗ tay Chân Diệu
Chân Diệu cười có mấy phần miễn cưỡng.
Lời mở đầu này của lão phu nhân, phía sau có phải muốn an bày thông phòng cho Thế tử không?
Tuy nói hôm nay vợ chồng họ cầm sắt hòa minh, hận không thể mỗi ngày quấn quít, không có chỗ cho người thứ ba, nhưng nếu lão phu nhân lên tiếng, nàng thân là con cháu, lại gả tới hơn một năm mà bụng vẫn không có động tĩnh, thật không tốt mở miệng cự tuyệt.
Trong viện hiện tại thật vất vả mới thanh tĩnh lại, nếu lại chuẩn bị an bài thêm người, nghĩ tới thôi cũng bực bội. Thỉnh thần dễ tiễn thần khó, nếu lại có thêm thông phòng mới bị đuổi ra ngoài, đến lúc đó thanh danh của nàng cũng mất hết.
Chân Diệu suy nghĩ một thoáng, cân nhắc lợi hại.
Mà thôi, nhân sinh trên đời, sao có thể trong ngoài đều muốn, nàng cũng không thể vì danh tiếng tốt mà khiến cho mình ngột ngạt, nếu danh tiếng sớm muộn cũng hỏng, vậy cũng không cần tạo phiền toái về sau, nếu lão phu nhân mở miệng đề nghị nàng cũng không chú ý tới cái thể diện này nữa, trực tiếp cự tuyệt. Danh tiếng cũng không thể ăn uống, nàng mới không có thời gian bồi dưỡng đâu.
Chân Diệu quyết định cự tuyệt, ngược lại thong dong hơn nhiều, nhàn nhạt cười nói “Đúng vậy ạ, cuộc sống trôi qua thật mau, khi đó cháu dâu vừa mới cập kê ạ”
Chuyện vợ chồng trong phòng, vợ Đại lang khẳng định khó nói, lão phu nhân cũng có tâm nhãn trực tiếp gạt đi nói “Vợ Đại lang, cháu bị ủy khuất lâu như vậy, sao lai không nói cùng tổ mẫu?”
Gì?
Chân Diệu nháy mắt mấy cái.
Lời này, dường như có gì đó không đúng!
Nàng bị ủy khuất gì?
Chẳng lẽ, Thế tử bởi vì trọng sinh nên thái độ thất thường, đặc biệt là chuyện đối với nàng lúc nóng lúc lạnh bị lão phu nhân phát hiện?
Điều này sao có thể, đây là chuyện vợ chồng bọn họ đóng cửa trong phòng nói, lão phu nhân làm sao biết? Chẳng lẽ Thanh Phong Đường có nội gián, hay ánh mắt của lão phu nhân quá tốt?
Trong lòng Chân Diệu dậy sóng, lại gặp ánh mắt Lão phu nhân nhìn nàng, chỉ đành ứng phó nói “Cháu không ủy khuất, Đại lang … Đại lang hiện tại rất tốt ….”
Lão phu nhân hít vào một hơi.
Cái gì? Hiện tại rất tốt, đây là nói trước kia quả thật không xong? Mà nhìn bộ dạng miễn cưỡng của vợ Đại lang, nói không chừng hiện tại cũng không được!
Lão phu nhân cả người không yên, không nhịn được nói “Vợ Đại lang, từ lúc cháu gả vào, tổ mẫu coi cháu như cháu ruột, cháu bị ủy khuất lớn như vậy làm sao lại vẫn giấu ở trong lòng”
Chân Diệu có chút cảm động, lại có mấy phần xấu hổ, thì ra lão phu nhân không phải muốn an bày thông phòng cho Thế tử, mà lo lắng nàng bị ủy khuất.
“Tổ mẫu, cháu dâu thật không cảm thấy ủy khuất, ngài cứ yên tâm”
Lão phu nhân có chút không thở nổi, vỗ ngực nói “Ta làm sao có thể yên tâm. Vợ Đại lang, thân thể Đại lang có vấn đề làm sao cháu không nói sớm? Nữ nhân thân thể có vấn đề điều trị được thì nam nhân cũng vậy mà. Đại Lang sĩ diện không nói tới, làm sao cháu cũng hồ đồ nghe theo?”
Cái gì?
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau:
Trời Sinh Một Đôi,
truyện Trời Sinh Một Đôi,
đọc truyện Trời Sinh Một Đôi,
Trời Sinh Một Đôi full,
Trời Sinh Một Đôi chương mới
Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!