Trở Về 1960: Làm Ruộng Làm Giàu Nuôi Dưỡng Nhi Tử

Chương 73: 73


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Trở Về 1960: Làm Ruộng Làm Giàu Nuôi Dưỡng Nhi Tử

Lâm Thanh Hòa ngồi trong lòng Chu Thanh Bách. Xưa nay vốn bình tĩnh trầm ổn nhưng lần này cô có chút đỏ mặt, muốn đứng dậy lại bị Chu Thanh Bách giữ lại.

"Ngươi muốn làm gì, ban ngày ban mặt, lỡ như lát nữa bọn đại oa vào được thì sao đây!" Lâm Thanh Hòa nói.

"Để cho bọn nhỏ tự ngủ, hả?" Chu Thanh Bách không để ý việc này, nhìn cô nói.

"Lớn rồi tất nhiên phải tự ngủ riêng. Nhân tiện, đêm nay ngươi cũng phải ngủ chung với bọn họ" Lâm Thanh Hòa nghĩ một đằng nói một nẻo.

"Vợ, ta nhớ ngươi" Chu Thanh Bách ở cổ của cô hạ xuống một nụ hôn, nhỏ giọng nói.

"Ngươi có thể kìm chế lại, trời còn chưa tối đâu" Lâm Thanh Hòa vội vàng nói.

Ngồi ở trong lòng hắn, cô cảm nhận được rõ ràng sự nhiệt tình của tên người đàn ông này. Thế nhưng bây giờ là lúc nào chứ, phòng kế bên còn có ba đứa nhỏ, bất cứ lúc nào cũng có thể qua đây!

Chu Thanh Bách không nói gì nhưng hai tay vẫn lưu luyến ôm eo cô.

Lâm Thanh Hòa giả vờ bình tĩnh, vỗ vai hắn một cái: "Nhanh lên, buông ta ra. Người ngươi toàn mùi mồ hôi, mau thả ta xuống"

Chu Thanh Bách nghe vậy liền ngửi thử trên người mình, chính xác là có mùi mồ hôi một chút. Vì vậy bất đắc dĩ buông cô ra.

Nhưng mà hắn vẫn rất vui, vợ hắn nói đợi đến tối nay nha.

"Đi tắm thay quần áo lên giường ngủ đi" Lâm Thanh Hòa nói.

Chu Thanh Bách tối nay sẽ có "thịt" ăn đương nhiên sẽ không phản đối. Trực tiếp ra sân tắm nước lạnh rồi thay quần áo. Cũng không cần Lâm Thanh Hòa giặt quần áo, chính hắn tự mình giặt sau đó đem phơi ngoài nắng.

Hắn còn muốn quay về phòng hôn và gần gũi với lão bà của hắn. Mặc dù ban ngày không thể làm gì được nhưng điều này cũng vô cùng tốt.

Nhưng khi hắn quay trở lại phòng thì vợ hắn đã qua phòng cách vách để tránh né hắn.

"Ngươi nhanh đi ngủ sớm một lát đi! Lát nữa còn phải làm viêc" Lâm Thanh Hòa xua tay, nói.

Chu Thanh Bách hơi oán giận nhìn cô một cái. Nhưng Lâm Thanh Hòa giả vờ không nhìn thấy cho nên Chu Thanh Bách cũng chỉ có thể quay lại phòng nghỉ ngơi một mình.

Đứa trẻ Chu Toàn cười tinh nghịch: "Mẹ, cha muốn người cùng hắn ngủ".

"Cha lớn như vậy còn nằm cùng làm gì" Chu Khải hỏi.

"Phải nằm cùng" Bé út Chu Bách ngẩng đầu lên, nghiêm túc nói.

Lâm Thanh Hòa liền xấu hổ, cười híp mắt nói: "Mẹ nằm cùng các ngươi tốt hơn hay cha nằm cùng các ngươi tốt hơn, tự lựa chọn?"

"Theo mẹ!" Chu Bách nhìn cô nói.

"Ta cũng muốn mẹ nằm chung" Chu Toàn cười nói.

Chu Khải tỏ ý mình đã trưởng thành, không cần mẹ nằm chung.

"Làm bài nhanh lên một chút, chưa làm xong thì không được phép ngủ" Lâm Thanh Hòa trợn mắt nói.

Chu Khải đã vắt hết óc để làm bài rồi, đúng được năm câu còn ba câu làm sai. Còn dám than rằng câu hỏi khó hơn giáo viên của bọn hắn, bị Lâm Thanh Hòa dạy dỗ một phen, sau đó liền sửa lại cho hắn.

"Tuần này dự định đi thị trấn một chuyến. Nếu như ngươi học tập giỏi, đến lúc đó ta mua mạch nha về cho em trai của ngươi, ngươi cũng sẽ có một phần. Còn ngược lại.. ngươi đành nhìn bọn hắn ăn đi" Lâm Thanh Hòa nói.

"Mỗi ngày ta đều học tập, ta là ủy viên học tập trong lớp!" Chu Khải nói.

"Học kỳ sau tranh thủ làm lớp trưởng, chỉ là một ủy viên học tập mà ngươi đã dám kiêu ngạo" Lâm Thanh Hòa nói.

"Làm lớp trưởng có chỗ nào tốt?" Chu Khải nói.

"Làm lớp trưởng thì ngươi sẽ có mặt mũi ở trong lớp học. Nhưng đối với ta thì cũng có chỗ không tốt. Ngươi xem có muốn làm hay không, không làm thì ta cũng không tổn thất gì" Lâm Thanh Hòa cười híp mắt nói.

Chu Khải cảm thấy mẹ hắn đặc biệt muốn lừa hắn.

"Nhưng nhìn ngươi như vậy, ta cũng định sẽ học tập thêm. Xem về sau có cơ hội để tiếp tục học không" Lâm Thanh Hòa nói.

"Mẹ đã làm mẹ mà còn phải học à?" Chu Khải kinh ngạc nhìn cô nói.

Chu Toàn cũng ngạc nhiên, còn bé út Chu Bách thì vẫn tiếp tục vẽ chính mình.

"Con người vẫn phải học mãi cho đến già. Nếu không.. sẽ bị xã hội đào thải. Sinh mệnh chưa dứt thì học tập không ngừng. Học tập ghi nhớ được chính là năng lực của mình, đi đến chỗ nào cũng đều áp dụng được. Còn nữa, về sau nếu như ba anh em các ngươi không hiếu thuận, ta cũng có khả năng tự nuôi sống bản thân" Lâm Thanh Hòa khoát tay nói.

"Vậy người sẽ không nuôi cha sao?" Chu Khải nói.

"Cha ngươi thì cứ tiếp tục làm ruộng đi, không phải hắn thích làm ruộng sao, để hắn làm cả đời đi. Đến lúc đó ta như một cành hoa tuổi mười tám, còn hắn tựa như một ông già. Đi ra ngoài cùng nhau người ta còn tưởng con gái của hắn cũng không chừng" Lâm Thanh Hòa khoanh tay, nói.

Bản thân ngủ không được nên Chu Thanh Bách dự định đến bồi ba mẹ con cô, liền nghe được mấy câu này.

Nhất thời có chút dở khóc dở cười.

"Còn Chu Khải ngươi nữa, có phải ngươi quan tâm sai chuyện rồi không?" Lâm Thanh Hòa nhéo lỗ tai của hắn, nói.

Chu Khải ném vở bài tập, kêu lên: "Đau, đau, mẹ, đau ta!"

"Biết mình sai ở chỗ nào chưa?" Lâm Thanh Hòa nói.

"Đã biết đã biết" Chu Khải lập tức nói.

"Sai chỗ nào nói ta nghe một chút coi" Lâm Thanh Hòa thản nhiên nói.

"Em hai, em út có hiếu thuận hay không ta không biết, nhưng ta nhất định sẽ hiếu thuận!" Chu Khải nói.

"Anh cả ngươi đừng nói mò, ta sau này nhất định sẽ hiếu thuận" Chu Toàn liếc mắt nhìn hắn.

"Đau lòng cho mẹ" Bé út Chu Bách cũng ba hoa.

Lâm Thanh Hòa buông tha Chu Khải, lúc này mới ôm bé út hôn một cái: "Đây mới là con ngoan của mẹ"

Chu Thanh Bách không có đi vào, quay trở lại phòng nghỉ ngơi một hồi. Lâm Thanh Hòa bên này ôm bé út đi ngủ. Cô cũng không dám đi qua phòng bên kia để trêu chọc Chu Thanh Bách. Nếu không.. đảm bảo tên nam nhân cấm thịt quá lâu này sẽ làm ra chuyện gì đó dù cho là ban ngày.

Chu Thanh Bách tỉnh dậy phải bắt đầu làm việc rồi. Trước khi đi còn yêu cầu Lâm Thanh Hòa hôn hắn một cái mới chịu rời đi.

Lâm Thanh Hòa cảm thấy bản thân không có ý chí tiến thủ, bởi vì hai chân cô như nhũn ra!

Vừa quay đầu liền thấy Chu Toàn trợn to mắt nhìn cô, còn bé út thì chạy tới đòi cô hôn nhẹ một cái.

"Khụ, khụ" Lâm Thanh Hòa ho khan, sau đó hôn trên tráng Chu Toàn một cái, hàm hồ nói: "Mỗi người một cái".

Chu Toàn lúc này mới thỏa mãn gật đầu, đồng thời nói rằng: "Ta lần đầu tiên chứng kiến mẹ hôn cha nha".

"Chứng tỏ ta và cha người tình cảm rất tốt, nhưng mà không thể đi ra ngoài nói cho người khác biết" Lâm Thanh Hòa khuyên bảo.

"Đương nhiên không nói, ta nghe Sắt Thép nói với mọi người, cha hắn nằm chồng trên người mẹ hắn, đã bị người ta cười nhạo một thời gian dài" Chu Toàn gật đầu nói.

Lâm Thanh Hòa sờ sờ đầu hắn, nói: "Vậy tối nay cho phép ngươi yêu cầu một món ăn mà trong nhà có nguyên liệu để làm"

"Ta muốn ăn mì!" Chu Toàn mắt lóe sáng nói.

"Vậy cho ngươi thêm một ít dưa cải chua ngọt cùng với trứng chần nước sôi, thấy thế nào?" Lâm Thanh Hòa nói.

"Được" Chu Toàn hài lòng nói.

Hiếm khi được ăn mì, tối nay liền được ăn rồi.

Lâm Thanh Hòa vào phòng bếp bận bịu, làm mì sẵn trước xong liền đi ra vườn.

Diện tích trồng rau quả trong vườn có thể được mở rộng thêm trong năm nay. Bao gồm rau hẹ, cần tây, hành lá, rau xanh, đậu bắp và dưa leo.

Nhưng loại được trồng nhiều nhất trong vườn là cà chua, trồng rất nhiều, bởi vì cả gia đình đều thích ăn.

Cà chua lúc này là cà chua tinh khiết nhà trồng, cực kỳ ngon. Không chỉ dùng làm rau dưa mà còn có thể làm hoa quả, chua chua ngọt ngọt, ăn đặc biệt ngon.

Nhưng vừa mới trồng không lâu, phải chờ khoảng hai ba tháng nữa mới có trái!

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Trở Về 1960: Làm Ruộng Làm Giàu Nuôi Dưỡng Nhi Tử, truyện Trở Về 1960: Làm Ruộng Làm Giàu Nuôi Dưỡng Nhi Tử, đọc truyện Trở Về 1960: Làm Ruộng Làm Giàu Nuôi Dưỡng Nhi Tử, Trở Về 1960: Làm Ruộng Làm Giàu Nuôi Dưỡng Nhi Tử full, Trở Về 1960: Làm Ruộng Làm Giàu Nuôi Dưỡng Nhi Tử chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top