Tổng Tài Phu Nhân Có Thai Rồi

Chương 692: 692


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Tổng Tài Phu Nhân Có Thai Rồi

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 692: Một ngày buồn vui lẫn lộn (1)

 

Tôi bĩu môi, không mở miệng nữa.

Nhìn phong cảnh bên ngoài cửa kính, có chút buồn ngủ, tôi thật sự cảm thấy bản thân mình dạo gần đây quá dễ buồn ngủ.

Về đến biệt thự, thời gian đã không còn sớm, Phó Thắng Nam vẫn còn việc ở công ty vẫn còn chưa xử lý xong, tôi trực tiếp quay về phòng chuẩn bị đi ngủ, lúc tắm táp xong xuôi, thấy trên điện thoại có hiển thị tin nhăn Hoàng Văn Tích gửi đến, tôi cảm thấy có chút ngoài ý muốn.

Suy nghĩ một lúc rồi trả lời: “Có phải cô có chuyện muốn nói với tôi không?” Cô ấy trả lời: “Không có, chỉ là muốn hỏi cô khi nào thì lại đến thôi.” Nếu là người khác, đối với hành vi như thế này, tôi sẽ không để trong lòng, nhưng nhưng cô ấy lại là người có chứng trầm cảm, trong người có một phần âm u khó lường, dường như tôi có thể cảm nhận được sự khác thường của cô ấy so với người khác.

Ngày hôm sau.

Tôi bị tiếng chuông điện thoại đánh thức.

Phó Thắng Nam bật người nghe điện thoại giúp tôi.

Tôi mơ màng mở miệng hỏi: “Ai gọi đến vậy anh?” Anh không trả lời tôi ngay mà đột nhiên từ trên giường ngồi dậy, có chút kinh ngạc.

Tôi lại gọi cho Mạc Thanh Mây, đầu dây bên kia có chút ồn ào; cô ấy mở miệng nói: “Xuân Hinh, hai người mau đến bệnh viện đi, Tuệ Minh bị bệnh rồi” Dường như là bởi vì quá gấp, lời của cô ấy còn chưa kịp nói dứt thì đã vội cúp điện thoại, tôi không kịp nghĩ nhiều được nữa, tìm đại một bộ quần áo mặc vào, Phó Thắng Nam đi ra khỏi nhà tắm, kéo tôi trực tiếp lái xe đến bệnh viện.

Trên đường đi, điện thoại của Phó Thắng Nam không ngừng vang lên, anh lái xe không còn cách nào để tiếp điện thoại, nhìn tôi nói: “Em nghe đi” Tôi nhìn số điện thoại hiển thị trên màn hình, sửng sốt một lúc, nhìn anh nói: “Là bên Thanh Xuân gọi đến!” Anh gật đầu.

có thể..”

Tôi có chút không dám tin, Phó Thắng Nam lái xe, trầm mặc một lúc rồi nói: “Năm đó kết quả mà anh điều tra được là Tuệ Minh đã bị anh ta đưa đến công xưởng hóa học rồi, nhưng sau này khi tìm thấy Tuệ Minh thì con bé đang ở bên cạnh Lâm Diên, lúc đó anh còn nghĩ rằng là do người bên dưới đã báo cáo sai, bây giờ xem ra, bởi vì công xưởng xảy ra cháy nổ nên anh ta mới đưa Tuệ Minh rời khỏi đó”

“Tuệ Minh là con của anh ta mà, tại sao anh ta lại phải làm như thế chứ?” Tôi cưỡng ép chính mình ngăn lại những giọt nước mắt đang chực chờ rơi xuống: “Rõ ràng là anh ta đã biết chỗ đó nguy hiểm như thế, tại sao lại vẫn làm như thế?” Phó Thắng Nam mím môi: “Có lẽ chính anh ta cũng không biết, nếu không sau khi xảy ra chuyện cũng sẽ không giao Tuệ Minh cho Lâm Diên”

Xe đến tầng dưới của bệnh viện, Mạc Thanh Mây ôm lấy Hiên Hiên đang khóc thút thít, trên mặt hiện lên vẻ áy náy nhìn tôi nói: “Xuân Hinh, tớ không có cách nào khác, Hiên Hiên cứ khóc mãi thôi, chắc là không quen với không khí ở bệnh viện, tớ dẫn thằng bé về trước, Hàn Trí Trung thì đã đến trường rồi, tạm thời không thể về ngay được, chị dâu và anh trang đang ở bệnh viện, Tuệ Minh cũng đang làm xét nghiệm, cậu đừng lo lắng, tất cả sẽ tốt thôi mài” Tôi gật đầu, để cô ấy nhanh chóng dẫn cậu bé về nhà, thời tiết ở chỗ này quá lạnh, đứa nhỏ đi ra ngoài, lại đông người ồn ào như thế, thật sự không quen được cũng là chuyện bình thường.

Cô ấy ôm đứa nhỏ rời đi,tôi và Phó Thắng Nam đi vào bên trong bệnh viện, Tuệ Minh đang được bác sĩ đẩy đi làm kiểm tra, Lâm Uyên và Mạc Đình Sinh chạy theo cùng Tuệ Minh.

Tuổi tác của Mạc Đình Sinh đã cao, quay qua quay lại ở bệnh viện nãy giờ cũng mệt, bây giờ đang ngồi trên ghế, thở hắt ra vài hơi, khuôn mặt già nua hiện rõ lên vẻ lo lắng.

Không lâu sau, bác sĩ đi ra, trong tay cầm một xấp giấy, nhìn chúng tôi hỏi: “Trong các vị, vị nào là người thân của bé?” “Chúng tôi!” Tôi mở miệng, ánh mắt rơi xuống trên tờ giấy kết quả xét nghiệm trên tay ông ấy.

Vị bác sĩ kia nhìn chúng tôi một cái, mở miệng nói: “Các vị vẫn nên đi cùng tôi đến phòng làm việc một chút thì hơn!” Nói xong, ông làm động tác mời, tỏ ý muốn chúng tôi đi cùng đến văn phòng.

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Tổng Tài Phu Nhân Có Thai Rồi, truyện Tổng Tài Phu Nhân Có Thai Rồi, đọc truyện Tổng Tài Phu Nhân Có Thai Rồi, Tổng Tài Phu Nhân Có Thai Rồi full, Tổng Tài Phu Nhân Có Thai Rồi chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top