Tổng Tài Đại Nhân Xin Hãy Dịu Dàng

Chương 57: 57


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Tổng Tài Đại Nhân Xin Hãy Dịu Dàng

Vũ Tiểu Kiều biết rằng, Cung Cảnh Hào xuất hiện trước mặt cô sẽ không có điều gì tốt đẹp cá

Mấy năm nay, trong ấn tượng của Vũ Tiểu Kiều, Cung Cảnh Hảo luôn đồng nghĩa với sự diệt vong. Chỉ cần nhìn thấy anh ta, cô sẽ gặp xui xẻo

Vũ Tiểu Kiều nhìn thấy cánh cửa ký túc xá phía sau lưng Cung Cảnh Hào, bị người ta dùng sơn đỏ phun lên với những chữ rất lớn…

“Vũ Tiểu Kiều, đi chết đi!”

Vũ Tiểu Kiều tức giận siết chặt nắm đấm

Không cần phải hỏi, cô chắc chắn rằng những từ đó được viết bởi Cung Cảnh Hào! Những nét chữ ngang ngược, còn có màu sơn đỏ dính lên đầu ngón tay của Cung Cảnh Hào đã đủ giải thích cho tất cả những điều này.

“Cung Cảnh Hào Vũ Tiểu Kiêu gầm gừ giận dữ.

Cung Cảnh Hào nhìn chăm chăm Vũ Tiểu Kiều một cách u ám, khuôn mặt tuấn tú vui buồn không rõ, khi anh ta nhìn thấy những vết đỏ trên má cô do bị móng tay cào, đôi mắt anh ta nheo lại u ám.

“Rốt cuộc anh muốn thế nào! Tiền của anh, tôi đã đưa cho anh rồi! Hai chúng ta đã không còn vướng nợ gì nữa rồi! Anh làm ơn có thể tránh xa tôi ra một chút được không!

Lẽ nào cô vẫn chưa đủ thảm hại sao?

Lúc này, Cung Cảnh Hạo lại còn muốn cửa thêm một nhát dao nữa ư

Đôi mắt của Cung Cảnh Hào co lại, ánh mắt lạnh lùng như băng.

Vũ Tiểu Kiều bướng bình ngẩng đầu lên, không để dòng nước mặt nóng hồi tràn ra ngoài: “Nói đi! Anh còn muốn làm cái gì! Đến cùng một lúc đi

Đến hôm nay, cô cũng không có gì để sợ nữa rồi!

Cung Cảnh Hào vẫn không nói, sắc mặt căng thẳng đứng đó Bây giờ anh ta rất tức giận, người phụ nữ lại dám ném áo khoác của anh ta xuống đất, thà mặc chiếc áo rách chạy ra ngoài cũng không chịu khoác chiếc áo của anh ta.

Trong cơn giận dự, anh không thể trút giận được, chỉ có thể sử dụng cánh cửa ký túc xá của Vũ Tiểu Kiều để trút giận. Vũ Tiểu Kiều lười biếng để chờ anh ta mở lời, liên đấy Cung

Cảnh Hào ra, lao vào phòng và khóa kín cửa lại.

An Tử Dụ và Vũ Phi Phi đều ở trong phòng ký túc xá. Vũ Phi Phi đem đồ của Vũ Tiểu Kiều vứt ra ngoài, An Tử Dụ đang ngăn cản lại.

“Vũ Phi Phi, Tiểu Kiều là bị đình chỉ, không bị đuổi học, hơn nữa đồ của cô ấy bây giờ đều đang ở trong phòng của tôi, cô không có tư cách động tay động chân trong phòng của tôi.” An Tử Dụ tức giận quát.

Vũ Phi Phi hừ một tiếng, liếc nhìn vẻ thảm hại của Vũ Tiểu Kiều, cười hả dạ: “Vũ Tiểu Kiều, tôi đã cảnh báo cô từ sớm rồi, cô có bạn trai rồi thì cũng đừng làm những chuyện đáng xấu hổ đó! Bây giờ tốt rồi, cô đã trở thành cái gai trong mắt mọi người.

Vũ Phi Phi tiếp tục chế giễu: “Trong thế giới này, nhà họ Tịch giống như hoàng cung, có biết bao nhiêu người muốn được gả vào nhà họ Tịch, trở thành thông gia của hoàng tộc!”

“Cô đã chạm vào điều cấm kỵ trong thế giới này, cô xứng đáng bị đánh!”

Vũ Phi Phi nói rất thoải mái, muốn về lấy Vũ Tiểu Kiều tát cô ấy một cái để xả giận.

Bởi vì Vũ Tiểu Kiều, đã hại cô bỏ lỡ cơ hội tiếp cận Tịch Thần Hạn, cơn tức này hôm nay cuối cùng cũng được giải quyết. An Tử Dụ quát lên: “Vũ Phi Phi, cô im mồm đi! Kiều Kiều, cậu đừng để ý đến cô ta!”

Vũ Tiểu Kiều nhìn chăm chăm vào Vũ Phi Phi một cách lạnh lùng và nói với An Tử Dụ “Tất cả chuyện này, chắc chắn sẽ không đơn giản như vậy! Làm sao mà những người đó lại dám khẳng định người trong video là mình! Chắc chắn là có người cổ tình loan tin hại mình

Vũ Phi Phi sợ hãi trước đội mắt lạnh lùng của Vũ Tiểu Kiều Đột nhiên, Vũ Phi Phi lại nhìn lên, nhìn Vũ Tiểu Kiều một cách khinh bỉ.

Một đứa con riêng không thể nhìn thấy ánh sáng như Vũ Tiểu Kiều, tại sao lại phải sợ cô ta! Hơn nữa, Vũ Phi Phi cô rất nhanh sẽ trở thành người phụ nữ bên cạnh Tịch Thần Hạn, trở thành nữ chính thực thụ, người phụ nữ đứng trên đỉnh cao của cả thành phố Kinh Hoa! “Vũ Tiểu Kiều, cô hãy nhanh chóng thu dọn đồ đạc rồi cút đi mau! Đừng trách tôi không nhắc nhở cô, rời đi muộn một chút, chỉ sợ cô sẽ không thể rời đi nổi.

Người trong trường sẽ không dễ dàng bỏ qua cho Vũ Tiểu Kiều, hơn nữa khi đánh Vũ Tiểu Kiều, một vài người cũng bị cào xước, bọn họ làm sao có thể dễ dàng tha Vũ Tiểu Kiều được chứ!

An Tử Dụ cũng lo lắng cho sự an toàn của Vũ Tiểu Kiều, vội vàng giúp Vũ Tiểu Kiều thu dọn đồ: “Kiều Kiều, mình đưa cậu đi!”

Vũ Tiểu Kiều trừng mắt nhìn Vũ Phi Phi: “Vũ Phi Phi, có những chuyện, tôi sẽ tìm cô tính số rõ ràng!”

Vũ Phi Phi cười khẩy: “Được thôi, tôi sẽ đợi.

An Tử Dụ giúp Vũ Tiểu Kiều thu dọn đồ xong liền đưa Vũ Tiểu Kiều ra khỏi cửa.

Cung Cảnh Hào vẫn đang đứng ở trước cửa ký túc xá, nhìn thấy Vũ Tiểu Kiều đi ra liền đi theo Vũ Tiểu Kiều xuống tầng Ngay khi Vũ Tiểu Kiều bước ra khỏi tòa nhà ký túc xá, cô nhìn thấy có rất nhiều người đang chen chúc ở dưới tầng, dáng vẻ không chịu tha cho cô, người đứng đầu trong đó chính là những người đã bị cô cào xước da khi đánh nhau trong lớp học.

An Tử Dụ nằm chặt lấy tay Vũ Tiểu Kiều trong vô thức, khuôn mặt tái nhợt vì sợ hãi, một lớp mô hội xuất hiện trong lòng bàn tay.

Vũ Tiểu Kiều tiến lên một bước, để An Tử Dụ ra sau để bảo vệ cô ấy, tránh người khác làm tổn thương đến An Tử Dụ.

“Kiều Kiều.”

An Tử Dụ dùng sức lôi Vũ Tiểu Kiều, rất muốn kéo cô lại, nhưng Vũ Tiểu Kiều bướng bỉnh, không thể nào mà khuyên nổi. Đảm phụ nữ muốn cùng xông lên, cho dù Vũ Tiểu Kiều có chút võ cũng không thể chống lại nổi sức mạnh của đám đông. Nhưng bây giờ, Cung Cảnh Hào lại đang đứng phía sau Vũ

Tiểu Kiều, khuôn mặt sắc sảo siết chặt lại, ánh mắt lạnh lùng nhìn mọi người, khiến mọi người không dám hành động. Những năm gần đây, mặc dù Cung Cảnh Hào không muốn nhìn thấy Vũ Tiểu Kiều, luôn đối đầu với Vũ Tiểu Kiều, nhưng

Cung Cảnh Hào hình như không thích người khác nhúng tay vào. Chiếc điện thoại đã vỡ nát của Bạch Lạc Băng đã cảnh báo cho họ.

Một lần, có một người bạn học đã trộn thuốc tiêu chảy vào thức ăn của Vũ Tiểu Kiều, khiến Vũ Tiểu Kiều phải chạy vào trong nhà vệ sinh ba ngày liền, cuối cùng nhập viện.

Cung Cảnh Hào đá cánh cửa lớp học của Vũ Tiểu Kiều, nói với tất cả mọi người: “Tôi hi vọng sẽ không có ai dùng thủ đoạn bẩn thỉu, hủy hoại danh dự của Strickland! Nếu không, bất kể là ai, hãy cút ra khỏi Strickland cho tôi!”

Thủ đoạn đối phó với Vũ Tiểu Kiều của Cung Cảnh Hào cũng không trong sáng hơn so với việc dùng thuốc tiêu chảy là bao nhiều! Nhưng Cung Cảnh Hào đã mở lời, từ đó về sau, đám con trai giàu có cũng chỉ dám dùng ánh mắt hoặc những lời chế giễu mỉa mai công kích Vũ Tiểu Kiều.

Nếu không, với thân phận của Vũ Tiểu Kiều đã sớm bị tra tấn như một con búp bê trên tay đám con trai giàu có đó rồi. Hôm nay là do Bạch Lạc Băng mở lời, cũng bởi vì Vũ Tiểu Kiều trèo lên giường Tịch Thần Hạn, đảm phụ nữ mới nhất thời tức giận ra tay với Vũ Tiểu Kiều.

Đám người đang chen chúc nhìn thấy ánh mắt sắc lạnh của Cung Cảnh Hào liền lặng lẽ lùi về sau một bước.

Vũ Tiểu Kiều quay đầu nhìn Cung Cảnh Hảo, nhưng Cung

Cảnh Hào vẫn không nói một lời, thậm chí còn không nhìn cô Vũ Tiểu Kiều đột nhiên lóe lên một tia sáng trong lòng. thêm.

Hôm đó, khi Cung Cảnh Hào uy hiếp cô nếu không trả hết 90 vạn ( ~280 triệu VNĐ), anh ta đã nói rằng có một máy quay giám sát 24 giờ ở lối vào của Ngự Hải Long Loan. Xem ra, đoạn video lan truyền Tịch Thần Hạn cưỡng hiếp cô gái chính là tác phẩm của Cung Cảnh Hào!

Trong ánh mắt của Vũ Tiểu Kiều hiện lên một sự căm phẫn, lạnh lùng nhìn xuyên qua trái tim của Cung Cảnh Hào. An Tử Dụ nhanh chóng kéo Vũ Tiểu Kiều lên xe và nổ máy.

Vũ Tiểu Kiều nhìn ra ngoài cửa sổ xe, khoảng cách giữa cô và đại học Strickland ngày càng xa dần, trái tim cô lại chua chát và đau đớn.

Lúc này, cô thật sự căm hận Tịch Thần Hạn.

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Tổng Tài Đại Nhân Xin Hãy Dịu Dàng, truyện Tổng Tài Đại Nhân Xin Hãy Dịu Dàng, đọc truyện Tổng Tài Đại Nhân Xin Hãy Dịu Dàng, Tổng Tài Đại Nhân Xin Hãy Dịu Dàng full, Tổng Tài Đại Nhân Xin Hãy Dịu Dàng chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top