Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Tổng Tài Daddy Không Thể Trêu
Chương 954: Đôi Tình Nhân Ngọt Ngào.
Trang Noãn Noãn ngẳng đầu nhìn người đàn ông ở bên cạnh, Kiều Mộ Trạch nhẹ nhàng gật đầu, để cô nói ra thân phận thật sự của anh.
“Anh đi mua chút hoa quả, một lúc là về.” Kiều Mộ Trạch lưu lại không gian riêng cho hai người.
“Tiểu Mộ, tối nay đến nhà ăn cơm nhé!” Bà nói một câu.
“Vâng! Vậy cháu tiện đường mua thêm ít thức ăn về.” Kiều Mộ Trạch mỉm cười đáp.
Sau khi Kiều Mộ Trạch rời đi, bà không nhịn được cười khen nói: “Noãn Noãn, đứa nhỏ này trông vừa đẹp trai vừa ôn nhu, nhìn ra được là đối với cháu rất tốt, cháu đừng có chọn nữa, liền nó đi!”
Trang Noãn Noãn không ngờ lại trực tiếp như vậy! Cô cười gật gật đầu: “Vâng! Cháu cũng thích anh ấy.”
“Máy bay đến đón bà lần này có phải là của thằng bé hay không? Nhà thằng bé giàu lắm à? Làm sao lại có hẳn một chiếc máy bay vậy?” Bây giờ bà mới ý thức được điểm này, trước đây, bà vẫn cho rằng Kiều Mộ Trạch là trợ lý của Trang Noãn Noãn.
Trang Noãn Noãn cũng biết không thể giấu diếm thân phận của anh được nữa, cô gật đầu nói: “Bà ngoại, cháu nói cho bà thân phận thật sự của anh ấy, nhưng mà, bà trước đừng kích động được không?”
“Vậy thì cháu nói nhanh lên đi! Đứa nhỏ này bà rất thích.”
Bà giục cô nói.
Trang Noãn Noãn vẫn có chút khẩn trương nói: “Bà ngoại, còn nhớ Kiều Việt Dương không? Tổng giám đốc của tập đoàn Kiều thị năm đó.”
“Ông chủ lớn của tập đoàn Kiều thị mà, làm sao bà lại không nhớ chứ?” Sắc mặt của bà vẫn là thay đổi, bởi vì trước đây bà đúng là vô cùng oán hận người của Kiều gia, nên có một bóng ma đối với Kiều gia.
“Bà ngoại, anh ấy không phải là họ Mộ, mà anh ấy họ Kiều là con trai của Kiều Việt Dương – Kiều Mộ Trạch.” Trang Noãn Noãn nói sự thật.
Bà lập tức khiếp sợ quay đầu nhìn cô: “Cái gì? Nó là người của Kiều gia? Con trai Kiều Việt Dương?”
“Bà ngoại, mặc dù anh ấy họ Kiều, nhưng chính anh ấy đã giúp con điều tra lại bản án của ba mẹ, để bản án của ba mẹ được phúc thẩm, người giết hại ba mẹ con năm đó, là chú của anh ấy Kiều Huy Dương, nhưng không liên quan đến những người khác của Kiều gia.” Trang Noãn Noãn cố gắng giải thích một cách tỉ mi.
Bà lại giật mình: “Qủa nhiên người giết ba mẹ của con chính là người của Kiều gia, năm đó bà nghỉ ngờ chính do bọn họ làm.”
“Bà ngoại, cho dù Kiều Huy Dương là chú ruột của Mộ Trạch, nhưng mà, người đích thân đưa ông ta vào tù, cũng là anh ấy.”
“Cái gì? Là Tiểu Mộ cùng giúp cháu đưa chú của nó vào tù hay sao?”
“Năm đó Kiều Huy Dương uy hiếp ép ba làm giả sổ sách cho ông ta, để lấy đi 100 triệu của tập đoàn Kiều thị, chuyện này, chỉ là ông ta sai cấp dưới của ông ta làm, không liên quan đến những người khác.” Trang Noãn Noãn nói rõ ràng.
Bà thở dài một hơi, mặc dù bà không biết gần đây xảy ra chuyện gì, nhưng, nhân phẩm của Kiều Mộ Trạch, bà đặt ở trong mắt.
“Noãn Noãn, trên đời này, có người xấu, cũng có người tốt, bà không thể bởi vì nó họ Kiều mà nhìn nó bằng cặp mắt khác, chỉ cần cháu thích là được rồi.” Bà vỗ bờ vai của cô: “Bà ngoại không trách cháu.”
“Cảm ơn bà ngoại, bây giờ chúng ta chỉ cần chờ quan tòa thẩm án, có lẽ là phải chờ mấy ngày nữa, đến lúc đó, bà cũng đến xem thẳm án đu, nhìn xem kết cục của những người đó, để cho ba mẹ con được yên nghỉ.”
“Được! Bà ngoại đang chờ ngày đấy đây! May mà có các cháu, mới để cho bà trước khi nhắm mắt xuôi tay có thể nhìn thấy ngày này, sau này xuống dưới suối vàng, cũng có mặt mũi để gặp ba mẹ cháu.”
Hóc mắt Trang Noãn Noãn nóng lên, không khỏi bị câu nói này của bà ngoại lây nghiễm cảm xúc đau thương.
“Bà là người sống được ngày nào là tốt ngày ấy, chỉ cần cháu sống tốt, thì bà đã thấy mãn nguyện lắm rồi.” Bà cảm khái.
Sau 30 phút, Kiều Mộ Trạch cầm hoa quả và thức ăn bước vào, lúc anh vào, hình ảnh tay cầm túi thức ăn, khiến cho.
thân phận cao quý của anh nhiều thêm một phần khói lửa nhân gian, vô cùng gần gũi.
Bà nhìn anh như vậy, trong lòng cũng vô cùng thoải mái, sau khi biết thân phận của anh, lại nhìn thấy dáng vẻ hạ thấp mình đi mua thức ăn cho người nhà của anh, chắc là thật lòng yêu cháu gái của bà. Trang Noãn Noãn đưa tay cầm lấy đồ ăn nói: “Chút nữa để em nấu cơm cho!”
Kiều Mộ Trạch nhìn cô, dùng ánh mắt hỏi, Trang Noãn Noãn nhẹ gật đầu, bày tỏ đã nói rõ với bà ngoại rồi.
“Để anh làm! Em nói chuyện cùng với bà ngoại đi.” Kiều Mộ Trạch quyết định tự mình xuống bếp.
Bà ngoại ở bên cạnh nghe thấy, ngạc nhiên nhìn anh: “Tiểu Kiều à! Hai đứa cháu đều nghỉ ngơi đi, để bà làm!”
“Không cần, bà ngoại, cháu làm, để Noãn Noãn tâm sự với bà.” Kiều Mộ Trạch nghe thấy bà thay đổi xưng hô với anh, trong lòng trở nên nhẹ nhõm hơn.
Còn may, bà không để ý anh là người của Kiều gia.
Trang Noãn Noãn cũng muốn anh thể hiện trước mặt bà ngoại, cô đành phải cười nói: “Vậy được rồi! Bữa tối hôm nay giao cho anh đấy.”
Điều này khiến bà gấp lên, bà là người của thế hệ trước, làm gì thấy đàn ông bận rộn ở trong bếp, còn phụ nữ thì lại nhàn nhã ở ngoài đâu?
“Con bé này, nhanh đi giúp nó đi! Bà đi vào trong phòng chỉnh sửa lại quần áo.” Bà đẩy Trang Noãn Noãn một chút, không cho phép như vậy.
Trang Noãn Noãn cười một tiếng: “Được, vậy cháu đi giúp anh ấy.”
Trang Noãn Noãn đi vào phòng bếp không được lớn lắm, nhìn thấy người đàn ông cao lớn đang hơi khom mình xuống, ở cạnh bồn rửa rau thấp bé rửa rau, cô cười bước đến: “Để em rửa rau, anh thái!”
Kiều Mộ Trạch bị cô chen ra một bên, vốn phòng bếp đã nhỏ, thân hình hai người dựa sát vào nhau, cũng là ngọt ngào ấm áp, Kiều Mộ Trạch cũng không đi, cứ như vậy nhìn cô, sau đó, lén hôn một cái vào má cô.
Trang Noãn Noãn giật nảy mình, nhanh chóng quay đầu nhìn về phía cửa sổ thủy tinh, cũng may bà ngoại đi về phòng rồi, nếu không, cô phải ngại chết mắt.
“Ở đây đừng như vậy.” Trang Noãn Noãn có chút giận dỗi.
Kiều Mộ Trạch híp mắt cười: “Vậy ý của em là, ở nhà của anh chúng mình có thể như vậy sao?”
Trang Noãn Noãn nghẹn lại, cảm thấy anh luôn bới móc từ của cô, nhưng mà, cái kiểu thả thính như này, vẫn khiến cho trái tim cô cảm tháy ngọt ngào.
“Cả hai đều không cho.” Cô làm bộ nói.
Hai người trẻ tuổi ở trong căn bếp nhỏ chen tới chen lui, nhưng lại có một loại hạnh phúc riêng, thỉnh thoảng truyền đến tiếng cười, khiến bà ở trong phòng nghe được, cũng không khỏi cảm thấy vui lây.
Ngôi nhà này đã yên tĩnh quá lâu rồi, cũng coi như là thêm được máy phần náo nhiệt, nếu như lại thêm hai đứa bé nữa, vậy thì cái nhà này, sẽ không còn lạnh lẽo nữa.
Lúc chạng vạng tối, Kiều Mộ Trạch sắp đồ ăn lên bàn, hai người cũng bận rộn làm ra được một bàn thức ăn phong phú, mà lại đều là thức ăn thanh đạm thích hợp với người già, mà lại đều là những món ăn dinh dưỡng.
Bà nhìn, không khỏi khen tài nghệ nấu nướng của Kiều Mộ Trạch, xem ra sau này cháu gái của bà có lộc ăn rồi.
Trong biệt thự của Lam Thiên Hạo, Lam Sơ Niệm ngủ liền một mạch đến lúc này, chờ cô mơ mơ màng màng mở mắt ra nhìn, tầm mắt của cô nhìn thấy một đôi chân dài, sau đó, cô ngước mắt lên, mới nhìn thấy Lam Thiên Hạo đang cầm ipad ngồi làm việc cạnh cô.
Mà, cô còn ngủ ở trong phòng của anh, cô bắt giác đỏ hai má, nhanh chóng chống tay ngồi dậy.
“Anh, anh không ngủ sao?” Lam Sơ Niệm hiếu kì hỏi một câu.
“Ngủ đủ chưa?” Lam Thiên Hạo dịu dàng nhìn cô.
“Vâng, em… em làm sao lại ngủ trên giường của anh vậy!”
Lam Sơ Niệm có chút xáu hỗ hỏi.
“Phòng của em cũng lâu rồi không dọn dẹp, anh sợ trên giường có bụi, liền ôm em vào phòng anh.” Lam Thiên Hạo giải thích.
Lam Sơ Niệm cười ngọt ngào, cũng không để ý, đoạn thời gian này, cô vẫn không suy nghĩ tử tế chuyện sau này của bọn họ, bây giờ, chuyện của ba cũng coi như xong rồi, cô bắt đầu suy nghĩ về tương lai của cô và anh.
“Anh, anh nói xem, sau này chúng ta ở bên nhau sẽ không bị người khác nói chứ?” Lam Sơ Niệm vừa hỏi, vừa ngồi dựa vào đầu gối của anh.
Lam Thiên Hạo đưa tay ôm lấy cô, ánh mắt có chút đau lòng nhìn vào gương mặt có chút khổ sở của cô nói: “Không cần quan tâm ánh mắt của người khác, chúng ta cùng nhau gánh vác, chỉ cần chúng ta có đủ kiên định, thì sẽ không sợ ánh mắt của người đời.”
“Lần trước ba có nói với em, chờ sau khi ba trở về, thì ba sẽ họp báo công khai thân phận của em, đồng thời ba cũng hy vọng em có thể đổi về tên cũ, sau này em sẽ tên là Y Ân Vũ, chúng ta chính là người của hai nhà khác nhau.”
Lam Thiên Hạo mím môi cười: “Xem ra bác trai đã nhìn ra rồi.”
“Hẳn là ba đã biết.” Lam Sơ Niệm mắc cỡ đỏ mặt, rúc vào trong ngực của anh: “Người nhà đều ủng hộ chúng ta!”
“Mọi người đều không có ý kiến, chỉ cần hai người chúng ta thích nhau, thì mọi người sẽ chúc phúc cho chúng ta.”
“Anh…” Lam Sơ Niệm còn muốn nói gì, thế nhưng rất nhanh trên đầu truyền xuống một câu chỉnh lại lời của cô: “Sau này không cho phép em lại gọi anh cả nữa.”
“Hả?” Lam Sơ Niệm nháy nháy mắt, không hiểu nhìn anh: “Vì sao?”
“Gọi tên của anh!” Lam Thiên Hạo uốn nắn cô.
Lam Sơ Niệm nghĩ nghĩ, liền hơi nhỏ giọng thì thầm: “Lam Thiên Hạo… Thiên Hạo!”
“Nói lớn tiếng lên, anh không nghe thấy.”
“Thiên Hạo…” Lam Sơ Niệm cười lớn tiếng. Đôi mắt cong thành hình trăng khuyết vừa đáng yêu vừa động lòng người, khiến Lam Thiên Hạo lập tức ném ipad sang bên cạnh, hôn lên đôi mắt cười của cô.
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Tổng Tài Daddy Không Thể Trêu, truyện Tổng Tài Daddy Không Thể Trêu, đọc truyện Tổng Tài Daddy Không Thể Trêu, Tổng Tài Daddy Không Thể Trêu full, Tổng Tài Daddy Không Thể Trêu chương mới
Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!