Tổng Tài Bá Đạo Chiều Vợ Yêu

Chương 80: 80


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Tổng Tài Bá Đạo Chiều Vợ Yêu

Một giọng nói phẫn nộ vang lên, Ngôn Tiểu Nặc nhanh chóng quay đầu lại, khi thấy dáng người cao lớn, nước mắt cô gần như trào ra.

Là Mặc Tây Quyết.

Anh siết chặt cổ tay một kẻ đàn ông đang giữ tay cô, Ngôn Tiểu Nặc nghe thấy rõ tiếng xương gãy, và tên đàn ông đó hét lên vì đau đớn.

Mặc Tây Quyết đưa tay ôm cô vào lòng, Ngôn Tiểu Nặc nghe thấy tiếng khóc thút thít của Phó Cảnh Dao: “Anh!”

Chỉ thấy Phó Cảnh Thâm và Mặc Tây Quyết rất nhanh chóng hạ gục bọn côn đồ xuống đất.

Mặc Tây Quyết nhìn vào vết đỏ trên mặt của Ngôn Tiểu Nặc và vết giày in trên quần cô, đôi mắt đen của anh lập tức trở nên đáng sợ.

Anh đạp lên bụng kẻ vừa kéo Ngôn Tiểu Nặc, giọng nói của anh dường như tới từ địa ngục: “Mày dám đánh vào mặt, lại còn đá cô ấy nữa sao?”

Người đàn ông đau không nói lên lời, chỉ rên rỉ.

Mặc Tây Quyết càng giẫm mạnh hơn, người đàn ông tròn mắt đau đớn và co giật, giường như anh ta sắp chết.

Ông chủ nhà hàng Thực Vì Thiên vội vàng chạy ra, vừa nhìn thấy cảnh này ông đột nhiên sợ hãi, rồi nói lắp bắp: “Các vị, có gì thì từ từ thương lượng!”

Một tiếng hét kêu lên, Mặc Tây Quyết một chân đá ông chủ xuống đất, và giọng nói của anh giống như một con dao thép: “Thương lượng sao?”

Bàn tay của ông chủ bị Mặc Tây Quyết giẫm lên, đau đến mức ông nói không lên hơi: “Anh, anh là ai?”

“Mặc Tây Quyết.”

Ông chủ sợ hãi như bay mất hồn vía khi nghe thấy ba từ này: “Cậu Mặc, xin, xin lỗi, xin cậu tha mạng, xin tha mạng cho tôi!”

“Bỏ qua cho ông?” Mặc Tây Quyết cười lạnh lùng, rồi chỉ vào Ngôn Tiểu Nặc, “Những thứ cô ấy phải chịu cứ thế bỏ qua sao?”

Khốn khiếp, người phụ nữ của anh, anh còn không dám động vào, lại ở đây bị mấy tên côn đồ đánh.

Mặc Tây Quyết phẫn nộ giẫm lên cổ tay của ông chủ nhà hàng một cách dữ dội, và âm thanh gãy xương kêu lên, đầu bị đá ra xa bởi đôi giày da đắt tiền của Mặc Tây Quyết, có cả vết máu dính trên đất.

Bác sĩ Phó Cảnh Thâm không dám nhìn nữa ngoảnh mặt về hướng khác.

Ngôn Tiều Nặc chưa bao giờ thấy Mặc Tây Quyết tức giận như vậy, ngay cả khi cô cãi nhau với anh cũng không đến nỗi giận dữ như vậy.

Toàn thân một luồng sát khí, ai dám động vào anh coi như tìm đường chết.

Quản gia Duy Đức dẫn vệ sĩ tới, Mặc Tây Quyết thả người đàn ông ra, giọng nói lạnh như băng: “Hãy khiến những người này và cái nhà hàng này biến mất ngay!”

“Vâng, cậu chủ.” Quản gia Duy Đức lập tức đáp lại, đưa tay ra hiệu với vệ sĩ.

Ông chủ quán bị đá ra một bên đột nhiên ngất đi.

Phó Cảnh Thâm nhẹ nhàng an ủi Phó Cảnh Dao người đang vô cùng sợ hãi, rồi đưa cho Mặc Tây Quyết một lọ thuốc: “Đây là thuốc chống tụ máu.” Rồi nhanh chóng đưa Phó Cảnh Dao về nhà.

Mặc Tây Quyết cầm chặt lấy lọ thuốc, và bế Ngôn Tiểu Nặc lên xe.

Ngôn Tiểu Nặc ngồi cạnh anh, không nói một lời nào, Mặc Tây Quyết giờ đang ở trạng thái có thế bùng phát bất cứ lúc nào. “Sau này buổi tối không được phép ra ngoài nữa!” Mặc Tây Quyết phá vỡ sự im lặng trước tiên.

Ngôn Tiểu Nặc bào chữa, nói một cách yếu ớt: “Hôm này là tai nạn ngoài ý muốn…”

“Tai nạn ngoài ý muốn?” Khuôn mặt Mặc Tây Quyết đột nhiên thay đổi, “Tối nay nếu như anh đến trễ một bước thì em có biết em sẽ gặp phải điều gì không?”

Ngôn Tiểu Nặc không thể bác bỏ, nếu như không có sự xuất hiện của Mặc Tây Quyết, cô sẽ không dám nghĩ về những gì sẽ xảy ra tối nay. “Cảm ơn anh đã cứu em.” Ngôn Tiểu Nặc nhìn vào khuôn mặt góc cạnh của anh trong bóng tối nói khẽ.

Bị ánh mắt dịu dàng của cô nhìn anh, Mặc Tây Quyết có giận như thế nào cũng không thể phát ra ngoài. Ngôn Tiểu Nặc chưa kịp nói gì thì đã bị Mặc Tây Quyết hôn chặt.

Cái ôm chặt của anh, hương thơm mát lạnh quen thuộc khiến trái tim cô dần dần bị tan chảy thành dòng nước, khi anh buông cô ra thì Ngôn Tiểu Nặc đã như người mất hồn, khuôn mặt đầy ngơ ngác.

Mặc Tây Quyết thấy mặt bên trái cô vẫn còn dấu tay, tự nhiên đôi mắt anh nguôi đi: “Sớm biết như vậy anh đã nhốt em ở nhà rồi.”

Ngôn Tiểu Nặc trong lòng lo sợ, rồi cắn răng, rướn người lên, cô ôm chặt lấy cổ của Mặc Tây Quyết, đôi môi nhỏ hôn lên đôi môi mỏng của anh.

Đôi mắt đen của Mặc Tây Quyết có chút bất ngờ, rồi ngay lập tức hôn lại cô, mãnh liệt hơn cả nụ hôn vừa rồi.

Cô bị anh bế xuống xe, anh vừa hôn vừa đưa cô vào phòng ngủ, Ngôn Tiểu Nặc bị anh đè lên giường và cởi sạch đồ ra.

Xong xuôi, anh ôm cô vào nhà tắm rồi bôi thuốc cho cô.

Thuốc mỡ thanh mát bôi lên mặt cô, những chỗ sưng và đau bắt đầu dần dần biến mất. Ngôn Tiều Nặc thấy khuôn mặt cô trong gương rồi mỉm cười: “Đỡ nhiều rồi, anh xem, mặt em không đỏ nữa rồi.”

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Tổng Tài Bá Đạo Chiều Vợ Yêu, truyện Tổng Tài Bá Đạo Chiều Vợ Yêu, đọc truyện Tổng Tài Bá Đạo Chiều Vợ Yêu, Tổng Tài Bá Đạo Chiều Vợ Yêu full, Tổng Tài Bá Đạo Chiều Vợ Yêu chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top