Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Tổng Tài Bá Đạo Chiều Vợ Yêu
“Đúng vậy” Linh Tử ngại ngùng cười, sau đó liên vội vàng chuyến chủ đề: “Thôi không nói cái này nữa, Tiếu Nặc, bạn trai của cậu thật sự là một người tốt, cậu không cần phải lo lắng gì cả, chỉ cần đi theo người ta là được rồi. Về sau có gặp khó khăn gì chỉ cần các cậu ở bên nhau, thì có gì mà không vượt qua được chứ.”
“Linh Tử” Ngôn Tiểu Nặc chỉ biết cười: “Sao mà lần nào cậu cũng nhắc tới anh ấy vậy?”
“Còn không phải là do tớ quan tâm cậu sao? Nha đầu ngốc này” Linh Tử trừng mắt nhìn cô: “Từ nhỏ cậu đã như vậy rồi, trong lòng có dự tính gì cũng không nói ra, người khác nói cậu, cậu còn khó chịu.”
“Làm gì có.” Ngôn Tiểu Nặc không nhận: “Được rồi, không nói những chuyện này nữa. Bây giờ anh Lực ngày nào cũng phải làm việc, còn cậu làm gì đó? Tớ nói cậu này, cậu tuyệt đối không được ngôi chơi đâu đấy.”
“Ngày nào tớ cũng nấu cơm cho anh ấy, làm việc cùng anh ấy, lấy đâu ra ngôi chơi.” Linh Tử nhìn bóng lưng đang làm việc vất vả của chồng chưa cưới, khéo môi cong lên cười.
“Cậu không có ý định kiếm tiền sao?” Ngôn Tiểu Nặc nhẹ giọng nói.
“Không có” Linh Tử lắc đầu, nụ cười trên mặt càng đậm hơn: “Tớ đồng ý với anh Lực rồi, sẽ ở nhà chăm sóc gia đình thật tốt. Anh ấy ngày nào cũng mệt rồi, tớ và anh ấy, nhất định phải có một người chăm sóc gia đình.”
Ánh mắt của Ngôn Tiểu Nặc mờ đi: “Có lẽ là cậu đúng.
“Bạn trai cậu kiếm được nhiều tiên như vậy, chắc chắn trong nhà có rất nhiều người giúp việc.” Linh Tử cười nói: “Cuộc sống chắc không phải lo lắng điêu gì rồi.”
Ngôn Tiểu Nặc không nói tiếp câu nói của Linh Tử.
“Tớ đi thăm bà ngoại, cậu làm gì thì làm đi” Ngôn Tiểu Nặc chào tạm biệt Linh Tử.
“Được, có thời gian thì lại tới đây thăm tớ.” Linh Tử nói một câu lièn đi.
Cô vẫn chưa kịp gõ cửa thì bà ngoại đã mở cửa ra, nhìn thấy Tiểu Nặc, trên khuông mặt già nụ nở nụ cười: “Tiểu Nặc, nghe giọng nói là biết cháu, sao hôm nay lại quay trở về?”
“Người của tập đoàn Đế Quốc tới cho nên cháu theo bọn họ tới, sau đó cháu tới thăm bà xem bà có khỏe không?” Ngôn Tiểu Nặc khoác bắp tay của bà ngoại: “Bà ngoại, lần trước bác sĩ bảo sẽ tới khám cho bà, vậy bọn họ tới chưa?”
“Tới rồi” Bà ngoại cười nói: “Hôm qua tới rồi, mọi thứ vẫn bình thường không sao cả”
Ngôn Tiểu Nặc hơi gật đầu: “Huyết áp của bà hơi cao, nhất định phải chú ý”
“Không sao đâu, bà vẫn uống thuốc đều mà” Bà ngoại vỗ lên tay cô an ủi: “Lần này đi tham gia buổi đấu giá Sotheby thấy thế nào?”
“Cháu đi có một ngày thôi” Ngôn Tiểu Nặc nói: “Nhưng mà, bà ngoại, cháu nhận lời nhờ vả của thái tử Carter nước S, giúp anh ta thiết kế quà tặng sinh nhật cho hoàng hậu Olina.”
Lúc đầu bà ngoại hơi kinh ngạc, về sau trên mặt nở nụ cười: “Tiểu Nặc của bà thật giỏi, đúng rồi, đây chắc là một chuyện rất quan trọng, vậy cháu thiết kế xong chưa?”
“Ừm, hôm qua cháo đã gửi bản thảo cho người ta rồi” Ngôn Tiểu Nặc cười nói: “Thái tử Carter rất hài lòng, cho nên đã tìm người để làm rồi ”
“Vậy thì tốt, vậy thì tốt” Bà ngoại vui tới mức nói hai câu liền, sau đó mới đi tìm tạp đề: “Bà phải đi làm món ngon cho cháu, cháu muốn ăn cái gì?”
“Bà ngoại, cháu muốn ăn canh củ cải chiên và sườn heo nướng” Ngôn Tiểu Nặc thuận theo lời nói của bà ngoại, đôi mắt to trần ngập vui vẻ.
“Được được.” Bà ngoại nói: “Cháu đi ngủ một giấc đi, làm xong thì bà sẽ gọi cháu.”
“Ừm” Ngôn Tiểu Nặc nhìn theo bóng lưng vui vẻ của bà ngoại, quyết định giấu chuyện cậu mợ tới tìm Mặc Tây Quyết ở trong bụng.
Một mình ngồi ở trong phòng ngủ, cô muốn ngủ một giấc, nhưng mà không sao ngủ nổi. Nằm ở trên giường lăn đi lăn lại, lúc sau cô lấy điện thoại ra.
Lên weibo một chút, kể từ khi đăng nhập weibo tới giờ, cô rất ít khi cập nhập tin tức. Nhưng mà ngày nào cũng có người chào hỏi và nhắc nhở cô.
Nghĩ ngợi một lúc, cũng chẳng có gì để nói, cô lại đóng weibo lại.
Lúc trước nhắn tin cho Mặc Tây Quyết thông báo cô đã tới Liên Sơn rồi, sau khi anh trả lời lại thì cũng không nói thêm chữ nào nữa, có lẽ là anh ấy đang bận.
Trong lòng đột nhiên có một cảm giác cô đơn, đúng lúc này, điện thoại hiển thị cô có người gọi tới.
Là Mặc Tây Quyết.
Cô ấn nút nghe: “Alo?”
“Đang làm gì đó?” Ở đầu bên kia vang lên giọng nói của Mặc Tây Quyết.
“Em đang nằm trên giường nghỉ ngơi chút vậy” Trong giọng nói của cô bất giác mang theo một chút nũng nịu.
“Ô?” Mặc Tây Quyết ở bên kia lập tức vui vẻ: “Lát nữa nhớ chụp ảnh gửi cho anh”
“Đáng ghét!” Mặt của Ngôn Tiểu Nặc lập tức đỏ bừng: “Anh đang làm gì vậy?”
“Vừa mới họp xong, giờ chuẩn bị lại họp tiếp, chỉ được nghỉ 5 phút, mà anh thấy nhớ em rồi” Mặc Tây Quyết vắn tắt báo cáo hành trình của mình với cô.
“Cái đó..” Ngôn Tiểu Nặc cắn môi: “Em ăn xong cơm trưa thì sẽ quay trở về”
“Ừm, quay trở về lâu đài nhá” Mặc Tây Quyết nhẹ giọng nói: “Tòa lâu đài gần công ty, thì anh sẽ nhìn thấy em sớm hơn.
Nhịp tim của Ngôn Tiểu Nặc dường như bị ngắt quãng, giọng nói của cô càng bé hơn: “Ừm, em biết rồi ”
“Em có nhớ anh không?” Đột nhiên Mặc Tây Quyết hỏi.
Trái tim như sắp nổ tung ra: “Anh, chẳng phải anh sắp họp sao?”
“Nói.” Mặc Tây Quyết rất kiên trì.
“Nhanh đi họp đi!” Ngôn Tiểu Nặc đặt tay lên trán, bất lực nói.
Mặc Tây Quyết không quan tâm thủ đoạn của cô, vẫn kiên trì: “Em nói đi rồi anh đi họp”
“Nhớ”
“Nhớ cái gì?” Giọng nói của Mặc Tây Quyết mang theo ý cười.
Ngôn Tiếu Nặc cảm thấy mặt của mình ngày càng nóng, hít thở vội vàng. Cô nhằm mắt lại, nhẹ giọng nói: “Nhớ anh”
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Tổng Tài Bá Đạo Chiều Vợ Yêu, truyện Tổng Tài Bá Đạo Chiều Vợ Yêu, đọc truyện Tổng Tài Bá Đạo Chiều Vợ Yêu, Tổng Tài Bá Đạo Chiều Vợ Yêu full, Tổng Tài Bá Đạo Chiều Vợ Yêu chương mới
Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!