Tổng Tài Bá Đạo Cám Dỗ Em

Chương 208: Chỉ Là Thích!


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Tổng Tài Bá Đạo Cám Dỗ Em



Tại bệnh viện.
Khoảng hai giờ đồng hồ sau, La Vưu Phi được đưa ra khỏi phòng điều trị, nhìn vào sắc mặt nhợt nhạt của cô nằm trên giường, Đường Hoan không khỏi xót xa.

Chợt nhớ tới lần trước Đường Vãn Tình nói với cô thấy La Vưu Phi và Đoạn Lâm Phong đi chung với nhau, cô không biết đây rốt cuộc có phải là khổ nhục kế mà Đoạn Lâm Phong và La Vưu Phi cùng diễn hay không, nếu như cô ấy vì muốn lấy được lòng tin của cô mà dựng ra cảnh này….Đã từng là bạn tốt của nhau, tại sao tới bây giờ lại biến thành như vậy?
Khi cô vẫn còn đang thất thần suy nghĩ, đầu ngón tay của người nằm trên giường bệnh khẽ cử động, đôi mắt nhằm chặt từ từ mở ra.

Đập vào mắt cô lúc này là trần nhà trắng toát, tầm nhìn mơ hồ dần trở nên rõ hơn, mùi thuốc khử trùng xộc vào mũi khiến cô chau mày, một giọng nói nhẹ nhàng bỗng vang lên bên tai: “Tỉnh rồi à? Uống ngụm nước đi.
Ngoảnh đầu, lúc này mới phát hiện Đường Hoan ngồi ở bên cạnh, cô khẽ gật đầu, nhờ Đường Hoan đỡ cô ngồi dậy.

Sau khi uống nước, cổ họng khô rất dễ chịu hơn không ít, đưa mắt nhìn sang Đường Hoan, đầy lòng cô vô cùng day dứt.
“Cảm ơn cậu đã cứu mình.
Ngữ điệu xa lạ khiến sắc mặt của hai người thiếu tự nhiên, Đường Hoan mỉm cười nói: “Cảm ơn gì chứ, chuyện này vốn dĩ từ mình mà ra, bác sĩ nói cậu chỉ bị thương ngoài da thôi, nghỉ ngơi hai ngày là không sao rồi.

Cậu nghỉ ngơi đi nhé, mình đi trước đây, ngày mai sẽ lại tới thăm cậu.”
Cô vẫn chưa biết nên đối mặt với La Vưu Phi ra sao, càng không biết cô ấy rốt cuộc có hùa với Đoạn Lâm Phong để tiếp tục lừa dối cô nữa hay không, bây giờ điều duy nhất mà cô có thể làm chính là giữ khoảng cách với La Vưu Phi, để bản thân không phải chịu nhiều tổn thương, dẫu sao thì bây giờ cô không phải chỉ có một mình nữa.
“Hoan Hoan.

Thấy cô định rời đi, La Vưu Phi vội vàng lên tiếng, “Có phải cậu rất hận mình không?” Bước chân chợt dừng lại, Đường Hoan đưa mắt nhìn.
La Vưu Phi, ánh mắt cô đượm buồn, “Mình không có.

Tuy ngoài miệng trả lời là vậy, nhưng nói không để bụng tuyệt đối là giả dối, nhất là khi cô biết được La Vưu Phi vẫn gặp mặt Đoạn Lâm Phong sau khi xin lỗi cô, rất cuộc là tại vì sao? “Cậu nói dối.” La Vưu Phi đau khổ nói, “Nếu như cậu không hận mình, vậy tại sao lại lạnh nhạt với mình như vậy?” Chiếc ga giường đã bị đầu ngón tay của cô làm cho biến dạng, hai mắt cô rưng rưng, đáng lẽ ngay từ đầu khi nhận lời với Đoạn Lâm Phong, cô nên suy nghĩ trước về điều này.
Thấy La Vưu Phi có vẻ nghi ngờ, Đường Hoan hít sâu một hơi, quay người, cô hờ hững nhìn La Vưu Phi rồi nói: “Lẽ nào cậu thật sự không biết gì sao?”
Cứ tự suy diễn lung tung cũng không phải là cách, chẳng bằng hỏi trực tiếp cho rõ ràng, cô trước nay đều không thích phức tạp hóa mọi chuyện.
“Mình biết, là do mình không đúng với cậu, cậu hận mình trách mình mắng chửi mình, mình đều chấp nhận, nhưng xin cậu có thể đừng làm ngơ mình được không, thấy cậu như vậy mình thực sự rất đau lòng.”
Cho tới bây giờ cô mới cảm nhận được Đường Hoan đối với cô quan trọng tới nhường nào, nếu như có thể quay về quá khứ, cô nhất định sẽ không ngu ngốc làm ra những chuyện như vậy.
“Chuyện trước đây mình đã tha thứ cho cậu rồi, nhưng tại sao ở trước mặt mình cậu lại nói một kiểu, sau lưng mình lại làm một kiểu khác?” Giọng nói của Đường Hoàn có phần run rẩy, cô thu chặt cánh tay đang xách túi của mình, ánh mắt có chút thất vọng khi nhìn vào La Vưu Phi.
La Vưu Phi sững sờ giây lát, “Mình không có…
“Vậy tại sao sau khi gặp mình xong, vừa ngoảnh đầu một cái cậu đã có thể tới gặp Đoạn Lâm Phong rồi?” Đường Hoan không vòng vo mà nói thẳng.
Đối với cô mà nói, bất cứ một ai phản bội lại cô cô đều không quá bận tâm, nhưng La Vưu Phi lại là người bạn mà cô để quan tâm nhất cuộc đời này.

Do vậy sau khi biết La Vưu Phi làm ra những chuyện như vậy, trong lòng cô vừa giận vừa hận, nhưng nhiều hơn đó là đau lòng.

Vốn tưởng rằng La Vưu Phi sẽ giải thích, không ngờ cô đột nhiên lắc đầu, bật cười một tiếng: “Cậu hiểu nhầm rồi, lần trước Đoạn Lâm Phong tới tìm mình vì muốn mình cùng với anh ta đối phó với các cậu, nhưng bị mình từ chối rồi, chính vì vậy mới có chuyện xảy ra ngày hôm nay” Một câu đơn giản, nói rõ ngọn ngành đầu đuôi câu chuyện.
Dẫu sao thì Đường Hoan cũng là một người thông minh, không cần La Vưu Phi giải thích quá nhiều cô ắt sẽ tự nhiên hiểu ra nguyên do.
“Do vậy ngày hôm đó cậu gặp mặt anh ta là vì từ chối anh ta.
“Đúng vậy.” La Vưu Phi gật đầu rồi nói tiếp, “Mình đã tự hứa sẽ không bao giờ làm thêm bất cứ chuyện gì hại tới cậu, nhưng mình vẫn thất hứa, hôm nay vì cứu mình thiếu chút nữa làm cậu bị thương, mình… Cứ nói như vậy, trong lòng lại càng thêm áy náy, cô đột nhiên hiểu ra tại sao Giang Chi Thịnh lại thích Đường Hoan rồi.
Cũng vào lúc này, cánh cửa phòng bệnh đột nhiên bị ai đó đẩy ra, một cơn gió lạnh thổi tới, hơi ấm trong phòng bệnh bỗng hạ thấp xuống vài độ.

Sau khi La Vưu Phi nhìn rõ người vừa tới, cả người cô khẽ run lên.

“Có thể đi được chưa?” Giọng nói lạnh lùng của người đàn ông phát ra, đôi mắt sâu thẳm của anh không nhìn lấy La Vưu Phi một cái.
Đường Hoan không ngờ rằng Đoạn Kim Thần vẫn chưa đi, sững sờ vài giây rồi gật đầu, quay ra nói với La Vưu Phi: “Vưu Phi, mình đi trước đây, cậu nghỉ ngơi cho tốt nhé, mình đã báo với bác trai rồi, ông ấy chắc cũng đang trên đường tới đây!
Nói không để bụng cũng không phải, khi phải đối diện trực tiếp với cô như lúc này, trong lòng vẫn có chút ngăn cách, hoàn toàn không thể coi như chưa từng có chuyện gì xảy ra.

Đúng lúc Đoạn Kim Thần tới rồi, cô cũng không cần mượn cớ nữa, bằng không có thật sự không biết phải đối mặt với La Vưu Phi thế nào.

La Vưu Phi gật đầu, cũng không níu giữ nhiều, dù sao thì khi phải đối diện với Đoạn Kim Thần, cô vẫn khó có thể kiềm chế được nỗi sợ hãi trong lòng.
Cánh cửa phòng đóng lại, bầu không khí trong phòng bệnh bỗng trở nên im lặng, nụ cười trên gương mặt của La Vưu Phi vụt tắt, từ tận đáy lòng cô cảm thấy vô cùng thất vọng với bản thân, cảm giác khoảng cách giữa cô và Đường Hoan đang ngày càng xa dần.

Đường Hoan vẫn luôn đi bên cạnh Đoạn Kim Thần, nhìn vào sắc mặt u ám của anh, đôi mắt cô hiện ra vẻ khó hiểu.

Kể từ khi anh bắt đầu xuất hiện ở khách sạn, sắc mặt của anh vẫn luôn u ám, như thể cô nợ anh tiền vậy.
Khi đầu óc cô tựa như vẫn còn đang trên đường đi lạc, không hề phát hiện khoảng cách giữa hai người đang dần cách xa nhau, đi mãi đi mãi, đột nhiên đầu cô bị đụng phải thứ gì đó.

Cơn đau từ phần đầu mũi truyền tới khiến nước mắt cô trào ra, sau vài giây lấy lại hoàn hồn trở lại, ngẩng đầu trừng mắt nhìn vào người đàn ông: “Anh làm gì thế? Đang yên đang lành tự dưng dừng lại làm gì chứ? Đau chết đi được.

Đưa tay xoa đầu mũi, trong lòng thầm chửi anh.
Đôi mắt sắc lạnh của Đoạn Kim Thần chăm chú nhìn vào cô, bờ môi anh khẽ động.
“Tại sao Đoạn Lâm Phong tìm em em không nói cho anh biết? Lỡ như anh tới muộn hơn thì liệu em có biết hậu quả là gì hay không?”

Nghe anh nói như vậy, Đường Hoan chớp chớp đôi mắt, khỏe môi khẽ cong lên.
“Em chỉ là sợ sẽ làm phiền tới anh mà thôi.”
“Haha…Hóa ra là em nghĩ như vậy.

Người đàn ông nhìn cô thêm một lần nữa, lạnh giọng buông ra một câu rồi quay người sải bước rời đi.
Vẻ mặt Đường Hoan khó hiểu, vội vã đuổi theo anh, sau khi hai người lên xe, chiếc xe chạy như bay trên đường.

Bầu không khí trong xe ngột ngạt đến khó thở, cảm nhận thấy sắc mặt của Đoạn Kim Thần không tốt, do dự hồi lâu, Đường Hoan mới lên tiếng: “Hôm nay cũng nhờ có anh, em thay Vưu Phi cảm ơn anh.
Bàn tay nắm vô lăng của Đoạn Kim Thần cứng lại, lạnh lùng liếc mắt nhìn cô một cái rồi nói: “Không cần em thay cô ta cảm ơn!”
Câu nói này của anh khiến Đường Hoan sững người lại, càng nghĩ càng cảm thấy kỳ quặc, cô rõ ràng là thật lòng muốn cảm ơn, sao anh lại không cần cơ chứ? “Vưu Phi là bạn tốt của em, em thay cô ấy cảm ơn anh không được sao?” Đường Hoan chau mày hỏi.
“Cô ta nhờ em cảm ơn anh đấy à?” Đường Hoan cạn lời, sau một hồi suy nghĩ mới mở miệng nói: “La Vưu Phi là vì em nên mới bị Đoạn Lâm Phong bắt cóc, em cứu cô ấy là lẽ hiển nhiên, em không nói với anh là vì sẽ ảnh hưởng tới anh, còn anh lại xuất hiện đúng thời khác quan trọng nhất để cứu bọn em ra, em tất nhiên phải tử tế cảm ơn anh rồi!” Giọng nói trong trẻo của Đường Hoan vang khắp xe, cô vẫn luôn cảm thấy tâm trạng của anh quá khó hiểu, lẽ nào anh lại đang giận vì cô có chuyện mà không nói với anh? Bằng không thì tại sao anh lại nổi giận chứ? Tâm trạng vốn có chút mơ hồ của anh vì câu giải thích của Đường Hoan mà dần dần chuyển sang trạng thái tốt hơn.

“Không cần lời cảm ơn của em.

Đảo mắt một vòng, không biết phỏng đoán của bản thân có đúng hay không, đánh liều thăm dò một chút.

“Cần chử, dẫu sao thì hai chúng ta chỉ là vợ chồng hợp pháp chứ không phải là vợ chồng thật sự, những chuyện này anh cũng không có nghĩa vụ phải giúp em, em biết anh không thích nghe lời cảm ơn xuống, bằng không thì… Lời của cô còn chưa nói hết, chiếc xe bỗng tăng tốc khiến lời nói của cô bị mắc nghẹn trong cổ họng, hai cánh tay theo bản năng giữ lấy dây an toàn, sau khi ngồi chắc mới ngoảnh đầu nhìn sang Đoạn Kim Thần ở bên cạnh.

Đoạn Kim Thần mặt không cảm xúc, dường như chẳng thể nhìn ra chút giận dữ nào từ anh, nhưng ánh mắt anh lúc này u ám hơn cả lúc sắp mưa.

Phỏng đoán trong lòng được kiểm chứng, Đường Hoan thầm mừng trong lòng, đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy anh trong bộ dạng như vậy, khỏe mỗi cô bằng cong lên.


“Đoạn Kim Thần… anh đang giận em đấy à?” Ánh mắt của anh càng thêm u ám, cô rõ ràng là đang cố ý chọc tức anh đây mà.

Quả nhiên dám nói họ không phải là vợ chồng thật sự, lẽ nào cô vẫn còn muốn ở bên cạnh Giang Chi Thịnh hay sao? Người phụ nữ đáng chết
Đi mãi đi mãi, xe và mặt đất ma sát vào nhau phát ra một thứ âm thanh vô cùng khó nghe, lúc này Đường Hoan mới phát hiện ra đã về tới nhà rồi.

Mở cửa xe đi xuống, nhìn theo bóng lưng cao lớn của người đàn ông, đuôi mắt của Đường Hoan bằng cong lên, mỉm cười đi theo anh.

Khi đi tới hành lang tầng hai, Đường Hoan đột nhiên nhanh bước đuổi theo anh, dưới ánh mắt hoài nghi của Đoạn Kim Thần, cô bằng đưa tay ôm chầm lấy anh, Trong phút chốc, cả người anh căng cứng lại, Đoạn Kim Thần từ từ đưa tay ôm lấy cô, tất cả mọi sự khó chịu trước đó dường như điều biến mất theo cái ôm này của cô.

Mùi hương bạc hà nam tính của anh truyền tới đầu mũi cô, thứ mùi hương luôn khiến cô cảm thấy an tâm, cô có cảm giác chỉ cần ngửi thấy mùi hương này, cô sẽ không cần phải đề phòng cảnh giác, hay nói tóm gọn hơn, cô có thể dựa dâm vào người đàn ông mang mùi hương này trên người.

Sau một hồi vùi đầu vào lòng anh, Đường Hoan mới từ từ ngẩng đầu lên, trên khuôn mặt nhỏ nhắn của cô để lộ ra một nụ cười chân thành.
“Đoạn Kim Thần, có phải anh yêu em rồi không?” Nếu như không yêu cô, vậy thì tại sao mỗi khi cô gặp nguy hiểm, anh luôn kịp thời xuất hiện? Tại sao lại để tâm tới sự tồn tại của Giang Chi Thịnh?
Ánh mắt chờ đợi nhìn vào anh, nhưng sau khi nghe xong câu nói này từ cô, mọi cảm xúc của anh dường như đều tan biến hết, anh hướng mắt nhìn về phía khác, như không muốn thấy cô bị tổn thương, lạnh lùng nói: “Anh không yêu em, anh chỉ là có chút thích em.”
Nếu như nói không có cảm giác gì với cô là anh đang nói dối, khi thấy cô đi cùng với người đàn ông khác trong lòng anh vô cùng khó chịu, mỗi khi cô gặp nguy hiểm anh sẽ không màng tới bản thân mà tới cứu cô.

Chỉ là lúc này anh hoàn toàn không biết vị trí của anh trong lòng Đường Hoan rốt cuộc sâu đậm tới mức nào, càng không biết cảm giác của anh với cô có phải từ lâu đã vượt qua cả yêu.
Nghe thấy câu trả lời của anh, Đường Hoan như nghe thấy cả tiếng vỡ vụn trong trái tim cô, khó khăn lắm cô mới có thể chấp vá được trái tim đã tan nát trước đó của mình, cuối cùng nó vẫn lại mang đầy vết thương.

Cánh tay của cô từ từ buông lỏng, lùi về sau một bước, ánh mắt chịu tổn thương dù có giấu thế nào cũng chẳng thể giấu đi hết “Em biết rồi.”
Chỉ là thích, không phải là yêu.


Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Tổng Tài Bá Đạo Cám Dỗ Em, truyện Tổng Tài Bá Đạo Cám Dỗ Em, đọc truyện Tổng Tài Bá Đạo Cám Dỗ Em, Tổng Tài Bá Đạo Cám Dỗ Em full, Tổng Tài Bá Đạo Cám Dỗ Em chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top