Tôi Thực Sự Là Tra Thụ

Chương 43: Thế Giới Thứ Hai: Ngược Thượng Tướng Tinh Tế (43)


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Tôi Thực Sự Là Tra Thụ

Hội nghị quân sự là hoạt động thường ngày của quân bộ, hầu như ngày nào cũng có, có lẽ bên Morris nghe được tiếng gió về tin này ở đâu nên mới biết hội nghị hôm nay bàn luận một vài vấn đề bọn chúng quan tâm.

Suy tư một lát, Trì Chiếu đã có ý tưởng.

Bữa sáng là do người máy quản gia làm, hương vị cũng ổn, Trì Chiếu an tĩnh ngồi trên ghế, từng muỗng một ăn cháo, lúc Louis ăn cơm cũng không thích nói chuyện, hơn nữa  tốc độ hắn ăn rất nhanh, chỉ chưa đầy vài phút đã ăn xong rồi.

Làm việc như sấm rền gió cuốn là bản chất đặc biệt của quân nhân bởi không biết khi nào sẽ xuất hiện tình huống bất ngờ, sau khi ăn xong, Louis không đi mà vẫn còn ngồi nguyên chỗ, hắn rũ mắt nhìn điểm tin tinh tế quan trọng trên giao diện Tinh Võng, phút chốc lại ngẩng đầu nhìn Trì Chiếu, sau đó đưa cậu cốc nước, hoặc đưa một tờ giấy ăn.

Một bữa cơm sáng hài hòa vô cùng, Louis gần gũi và chăm sóc theo kiểu rất tự nhiên, không quá mức nhiệt tình nhưng cũng không quá mức lãnh đạm, tóm lại là gãi đúng chỗ ngứa, Trì Chiếu không thấy không quen ở đâu cả.

Lau miệng xong, Trì Chiếu buông tay ngoan ngoãn nhìn Louis, “Mấy giờ anh từ quân bộ về nhà?”

Lúc không có chiến tranh thì Louis chỉ đến quân bộ điểm danh theo đúng hạn, hắn ôn hòa trả lời: “5 giờ, anh nhớ là hai giờ em tan học, để anh cử người đón em?”

Trì Chiếu lắc đầu, “Không cần, tôi đến quân bộ tìm anh, đến lúc đó chúng ta cùng về nhà.”

Louis không trả lời ngay, Trì Chiếu làm bộ rất không vui, “Làm sao, tôi không thể đi quân bộ? Hay anh cảm thấy tôi kém cỏi, đến đó khiến anh mất mặt?”

Louis: “……”

Hắn bật cười, “Anh không có ý đó, chỉ là…… Hoàn cảnh trong quân bộ nghiêm túc, không khí nặng nề, không có chỗ nào chơi cả, em đi sẽ thấy chán.”

Trụ sở quân bộ là một toà nhà rất lớn, không có nhiều vũ khí cơ mật và thiết bị quân dụng như cảng quân vụ, cho nên an ninh cũng không quá nghiêm ngặt, nếu phu nhân thượng tướng muốn tới cũng không ai ngăn cản.

Trì Chiếu không nghe, “Khi còn nhỏ tôi thường xuyên tới quân bộ tìm ông nội, quen thuộc quân bộ cũng chẳng kém anh, còn nữa, tôi cũng không phải đứa nhỏ, không thích chơi.”

Người yêu muốn tới nơi làm việc chờ mình tan làm, ai là đàn ông cũng đều sẽ cảm thấy mừng rỡ trong lòng, Louis không ngoại lệ, lúc này hắn không từ chối nữa, chỉ gật đầu, “Được, để anh nhắc cảnh vệ trước, bảo  họ dẫn em đến văn phòng anh.”

Nghe vậy, cuối cùng Trì Chiếu mới lộ ra một nụ cười vừa lòng.

Tính đến lúc này đã là lần thứ ba Trì Chiếu học đại học, hai lần trước Trì Chiếu còn có thể nghe được, nhưng bây giờ cậu đã có cảm giác ghét học, không muốn nghe giảng, nên đến trường hoặc là ngủ, không thì chơi thứ khác, hành vi không khác nguyên chủ là bao.

Vừa đến hai giờ, Trì Chiếu lập tức ra khỏi phòng học, dưới hiên cậu lại gặp Trịnh Thanh Võ, hai người đi ngược chiều, gật đầu coi như chào hỏi, Trì Chiếu không quan tâm người không quan trọng, hiện tại cậu chỉ muốn đến quân bộ thật nhanh.

Morris nói, chắc chắn trong tay Louis có  một phần biên bản hội nghị, đây không phải văn kiện quan trọng cho nên Louis sẽ không giấu đi, chỉ cần Trì Chiếu tranh thủ lúc không có người lén liếc mắt một cái rồi đi chỗ khác là được. Sẽ không ai hoài nghi cậu.

Trì Chiếu chấp nhận, Thiệu Trạch An hoàn toàn không có lí do phản bội Đế Quốc, nên không một ai nghĩ đến cậu ta lại là gián điệp cả.

Sau khi đi vào quân bộ, cảnh vệ gác cửa đã biết phu nhân mới cưới của thượng tướng West đến, tỉ mỉ xác nhận thân phận của Trì Chiếu xong thì dẫn Trì Chiếu đến văn phòng

Louis.

Louis mặc quân trang nghiêm cẩn màu đen, vừa thấy cậu tiến vào đã lập tức đứng lên, cảnh vệ đưa Trì Chiếu vào sau đó rất chu đáo đóng cửa lại.

Đây không phải lần đầu tiên Trì Chiếu nhìn thấy Louis mặc quân trang, nhưng đây là lần đầu tiên cậu nhìn thấy hắn mặc quân trang ở nơi đầy không khí quân sự như thế này, nhìn quân hàm thượng tướng trên vai Louis, đột nhiên Trì Chiếu cảm thấy Louis đúng thật là sinh ra để làm tướng quân.

Louis rất hưởng thụ ánh mắt chuyên chú từ thiếu niên, hắn đi đến bên cạnh Trì Chiếu, nhẹ nhàng gạt nhẹ tóc mái vương trên trán cậu, “Hôm nay ở trong học viện thế nào?”

Trì Chiếu chớp chớp mắt, thành thật trả lời: “Vẫn như ăn no chờ chết như cũ.”

Louis bị cậu chọc cười, tiếng cười của hắn giống tiếng đàn cello, trầm thấp và dễ nghe, “Vốn dĩ em học những cái đó cũng không có tác dụng, lúc nào anh lấy cho em vài tài liệu giáo dục phù hợp.”

Trì Chiếu rất không biết ơn, “Không cần, tôi không muốn học.”

Thứ Louis lấy cho cậu chắc chắn là tài liệu liên quan đến tinh thần lực, cậu không cần xem, càng không cần học, gần đây cậu không muốn học tập bất cứ thứ gì, thứ hai là cũng không muốn chịu nguy cơ bị phát hiện.

Ba tiếng nữa mới tan làm nhưng Louis cũng không rảnh rỗi, không lâu sau, phó quan đã tiến vào gọi hắn đi, Trì Chiếu tận dụng mọi thứ, trước tiên cậu bảo hệ thống rà soát toàn bộ văn phòng một lần, sau khi tìm ra biên bản hội nghị, cậu nhanh chóng đi qua đó mở biên bản ra xem qua loa một lần. Cùng lúc đó hệ thống vẫn luôn rà soát tình huống bên ngoài để trông chừng cho cậu, bỗng nhiên Louis đột ngột quay lại, hệ thống vừa muốn lên tiếng nhắc nhở thì đã thấy Trì Chiếu nhanh tay buông biên bản hội nghị xuống, lấy tư thế sét đánh không kịp bưng tai khôi phục tình trạng của toàn bộ đồ vật trên bàn như cũ, sau đó chạy như bay về chỗ ngồi, đến khi Louis đẩy cửa ra thì chỉ còn nhìn thấy Trì Chiếu đang bình tĩnh uống trà.

Hệ thống: “……”

Thế giới này ký chủ có bàn tay vàng trợ giúp, tác dụng của nó tụt hẳn đi rồi.

Nhiệm vụ hoàn thành, Trì Chiếu hết việc, lúc nhìn biên bản hội nghị xong, cậu đã hiểu rõ  Morris muốn biết điều gì, hội nghị hôm nay thảo luận tổng cộng tám sự kiện, trong đó chỉ có một sự kiện có liên quan đến bè lũ Morris, đó là hai ngày sau sẽ xuất quân tấn công một đám tinh tặc ở khu vực Tử Vong tinh hà gần nơi Đế Quốc đóng quân, mà thế lực sau đám tinh tặc kia lại chính là phản quân, mục đích của Đế Quốc là lùng sục ra thế lực cầm đầu, rồi bắt vài cứ điểm phản quân khích lệ tinh thần quân nhân.

Nhưng nếu tình báo này bị Morris biết, bọn chúng sẽ có thể đảo khách thành chủ, mai phục trước ở khu tinh tặc, tập kích đón đầu Đế Quốc, hoặc thâm độc hơn là thừa dịp lực lượng ở khu đóng quân còn mỏng, trực tiếp đánh tới khu vực đó, khiến bọn họ trở tay không kịp.

Tin tức là một yếu tố vô cùng cốt lõi trên chiến trận, ít hay nhiều thêm một chữ cũng đã có thể đảo ngược tình thế hai bên và mạng sống của mấy vạn người.

Morris giục cậu nhanh chóng báo cáo tình báo, Trì Chiếu lấy cớ đi vệ sinh, hạ giọng, nhanh chóng thuật lại tình báo, không thiếu một chữ.

Hệ thống không hiểu, chẳng phải Trì Chiếu đã thống nhất là động tay chân một chút sao? Nói hết tình báo ra rồi, còn gian lận kiểu gì nữa?

Nghe hệ thống nói, Trì Chiếu bày ra vẻ ông cụ non trả lời: “Đúng là tuổi trẻ chưa hiểu sự đời, thiếu kiên nhẫn như vậy không được, phải động não nhiều vào, biết không?”

Hệ thống: “……” Nhưng nó không có não mà,  ôi hiện thực bi thương quá.

Thời gian nhoáng cái đã tới 5 giờ chiều, Louis đúng giờ tan làm, lúc ra khỏi văn phòng, phó quan đi theo bọn họ, đồng thời trong tay còn ôm một đống văn kiện để bàn giao cho phòng hồ sơ.

Biên bản toàn bộ của hội nghị hôm nay ở trong đó.

Đã đến giờ tan làm, rất nhiều người đi ra ngoài, bọn họ nhìn thấy Louis thì đều dừng lại hành quân lễ(*), Trì Chiếu đi bên cạnh hắn, bây giờ mới thấm thía cái gì gọi là cáo mượn oai hùm.

(*)hành quân lễ: chào theo kiểu quân đội

Chỗ nào có người chỗ đó ắt có hội bà tám, tin tức Louis đã kết hôn truyền khắp toàn quân bộ chỉ sau một đêm, bọn họ hành quân lễ xong còn tò mò nhìn Trì Chiếu một cái, khẽ gật đầu với cậu coi như chào hỏi lần đầu.

Phòng hồ sơ ở một toà nhà khác, phó quan  đưa Louis ra ngoài trước, sau đó mới đưa văn kiện đến phòng hồ sơ. Quân bộ đã sớm quy định không cho phép đi xe không gian trong viện, chỉ có thể đi bộ.

Ba người cùng đi về phía thang máy, đứng chờ một lát, cửa thang máy mở, Louis đi vào cùng Trì Chiếu trước, phó quan đứng phía sau, hắn đột nhiên cảm giác hơi mệt, ngáp một cái rồi xoa xoa mắt đi đến cạnh cửa sổ sát đất, mở cửa sổ hít thở không khí trong lành, sau đó xoay cánh tay cho đỡ mỏi, trong tay hắn vẫn đang cầm phần văn kiện vừa nãy, xoay tay hai vòng, trong nháy mắt, phó quan đột nhiên buông lỏng ngón tay, ô mẹ nó ——

Văn kiện bị phó quan quăng về phía xa, không hổ là phó thượng tướng, lực cổ tay thực sự kinh người, Trì Chiếu trơ mắt nhìn văn kiện hình chấm đen phía xa xa, sau đó xìu đi hẳn.

Louis: “……”

Những người còn lại thấy cảnh này “……”

Phó quan: “……= khóc =!”

Im lặng nhìn văn kiện biến mất, Louis chuyển tầm mắt cực chậm, nhìn thẳng vào mặt phó quan, người kia nơm nớp lo sợ, “Tôi, tôi chỉ thuận tay đã……”

“Còn không đi tìm nhanh lên!”

Phó quan nhanh chóng dẫn theo mấy binh lính ra ngoài tìm văn kiện, người chung quanh đều không hiểu ra sao, người có thể trở thành phó thượng tướng thì chỉ số thông minh chắc chắn cao hơn so với người bình thường, tại sao lại làm ra chuyện ngu ngốc thế này?

Louis dĩ nhiên cũng nghĩ vậy, hắn nhíu mày đi khỏi thang máy, hai giây sau, hắn lại đột nhiên quay đầu, ánh mắt sắc bén và nghi hoặc chạm tới người Trì Chiếu, người phía sau tiếp nhận ánh mắt hắn rồi vô tội chớp chớp mắt.

Xâm nhập không gian tinh thần của người khác đồng nghĩa với việc có thể khống chế tâm trí người khác tạm thời, cấp bậc tinh thần lực chênh lệch không nhiều nên việc có thể làm cũng hạn chế, nếu cấp bậc tinh thần lực chênh lệch rất lớn thì sẽ có thể hoàn toàn khống chế cơ thể đối phương, hơn nữa còn không để đối phương nhận ra bản thân bị người khác thao túng.

Phó quan có thể chất AA, người có thể thao túng hắn tất nhiên chỉ có thể là S.

Nhưng mà Thiệu Trạch An tại sao lại làm việc này, tuy rằng cậu có lúc rất tùy hứng, nhưng cũng không phải người sẽ đùa kiểu như vậy.

Ánh mắt Trì Chiếu trông vừa hồn nhiên vừa ngây thơ, giống như chuyện này thật sự  không liên quan đến cậu, nhưng trên thực tế trong lòng lại loạn gần chết.

Nhạy bén thật, cậu chỉ thao túng phó quan trong 0.1 giây, trước đó chỉ dùng tinh thần lực dẫn dắt phó quan đi đến cạnh cửa sổ mà thôi, vậy mà chỉ trong 0.1 giây này đã bị Louis hoài nghi rồi.

Louis mím môi, “Em về nhà trước đi, lát nữa anh về.”

Xảy ra chuyện này chắc chắn Louis không thể đi ngay được, Trì Chiếu gật gật đầu, “Về sớm một chút, tôi chờ anh cùng ăn cơm.”

Louis cười cười, Trì Chiếu ấn nút đóng cửa, cửa thang máy đóng lại rất nhanh.

Cửa mới vừa đóng lại, biểu cảm của Louis đã tức khắc thay đổi, hắn xoay người thật mạnh đi về một hướng khác.

Mà ở trong đám người phía sau vây xem bọn họ, Thiệu Trạch Lâm cầm quân lệnh mới vừa nhận được đang nhíu mày.

Vì sao Louis lại đi về phía em trai hắn?

Hành vi của phó thượng tướng đột nhiên khác lạ, vậy tại sao Louis lại nhìn em trai hắn?

Tác giả có lời muốn nói: Tác giả: Ông anh vợ ra tay【 hét lớn 】

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Tôi Thực Sự Là Tra Thụ, truyện Tôi Thực Sự Là Tra Thụ, đọc truyện Tôi Thực Sự Là Tra Thụ, Tôi Thực Sự Là Tra Thụ full, Tôi Thực Sự Là Tra Thụ chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top