Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Tinh Tế Chi Tình Cũ Khó Truy
Chương 70 Phương Vân Kiệt sắp đến
“Sao đệ lại cảm thấy người nọ có khả năng là đại tẩu.” Phương Vân Kiệt có chút vội vàng hỏi.
“Lần đầu tiên gặp mặt, em cảm thấy trên người hắn có mùi hương Huyễn Thải, sau đó lại cảm thấy không giống, tựa hồ chỉ có chút giống mùi hương Huyễn Thải.” Lục Vân Sơ có chút buồn rầu nói.
“Mùi hương Huyễn Thải rất đặc biệt, khác biệt rất lớn với mấy loại nước hoa thông thường.” Phương Vân Kiệt nói.
“Đúng vậy! Nhưng cái mùi hương kia có chút không tả nổi.”
“Chẳng lẽ bên trong Huyễn Thải trộn lẫn mùi nước hoa khác? Huyễn Thải giá trị liên thành, nhưng cao tầng tập đoàn Đỉnh Thiên vẫn mua nổi, lấy sự khôn khéo của đại tẩu đệ, nếu hắn quyết định làm công nhân tái chế, không có khả năng công khai dùng Huyễn Thải, nhiều khả năng là đem Huyễn Thải ngụy trang thành nước hoa thấp kém.”
Lục Vân Sơ híp mắt, nói: “Có khả năng này.”
Đôi mắt Phương Vân Kiệt đỏ hoe, dù cách màn hình Lục Vân Sơ vẫn là có thể cảm nhận được tâm tình Phương Vân Kiệt đang cực độ phấn khích.
“Ca, anh bình tĩnh một chút, em chỉ hoài nghi mà thôi, kỳ thật tỷ lệ không lớn, người nọ bị hủy dung, hơn nữa, lớn lên cũng không giống đại tẩu.” Lục Vân Sơ nói.
“Hủy dung thì đúng rồi, trước kia đại tẩu đệ cũng từng tự hủy dung, nhưng bị ta trị lành.” Phương Vân Kiệt nói.
“Sao em lại không biết? Đại tẩu sao lại tự mình hủy dung.” Lục Vân Sơ khó hiểu nói.
Thời điểm Lục Vân Sơ còn ở Vân Thủy Tinh, cậu chưa từng gặp mặt vị Đường Tuyên dũng cảm hơn người kia, nhưng đã xem qua không ít hình ảnh Đường Tuyên.
“Đại tẩu đệ là nhân vật tàn nhẫn, chính hắn tự rạch mặt mình, cho rằng hắn hủy dung thì ta sẽ không thượng hắn. Đúng là buồn cười, tắt đèn rồi cái gì cũng không nhìn thấy, ta còn quản hắn trông như thế nào à? Hơn nữa, hắn tự hủy dung, ta sẽ không trị cho hắn sao? Công nghệ phục hồi gien tiên tiến như vậy, dù hắn có chọc mấy chục cái hố trên mặt, ta vẫn có thể chữa khỏi cho hắn, huống chi hắn chỉ cắt vài vết sẹo.”
Lục Vân Sơ: “……” Đại ca, anh không hổ danh là cặn bã trong cặn bã.
“Đệ tìm người giám sát hắn chưa, đại tẩu đệ trơn trượt như cá chạch, hơi không lưu ý một chút hắn liền chuồn mất không còn bóng dáng.” Phương Vân Kiệt nói.
“À, vẫn chưa .” Lục Vân Sơ thẹn thùng nói.
“Còn chưa? Sao đệ lại chưa làm? Thật vất vả mới bắt được một chút bóng dáng, một khi không cẩn thận lại bay mất.” Phương Vân Kiệt táo bạo nói.
“Lừa gạt anh thôi, vì cái khả năng một phần ngàn kia em đánh cược cả vòng bảo hộ Hoàng kim, nếu để hắn chạy mất, chẳng phải là lỗ vốn sao.” Lục Vân Sơ nói.
Phương Vân Kiệt: “……”
“Đệ tìm người theo dõi hắn thật kỹ, hai ngày nữa ta sẽ đến Trung Ương Tinh.” Phương Vân Kiệt nói.
Lục Vân Sơ: “……”
Cái gọi là trọng sắc khinh đệ chính là như thế này đi, em trai mới đi ra từ trong sinh tử còn
không biết an ủi một chút, chỉ biết đau lòng cái vòng bảo hộ Hoàng kim bỏ đi kia, giờ cậu nói đến lão bà, đại ca quả thực giống như muốn mọc cánh chạy như bay lại đây vậy.
“Ca, khả năng người nọ là đại tẩu rất nhỏ, em thấy vẫn là chờ em điều tra rõ một ít rồi nói tiếp.” Lục Vân Sơ nghĩ nghĩ nói.
Phương Vân Kiệt vẫy vẫy tay, nói: “Ta không phải đến vì đại tẩu đệ, vừa lúc ta cùng công ty cơ giáp Phi Nhạc có một giao dịch lớn cần bàn, vốn dĩ phải đi qua nhìn xem, thuận tiện điều tra chuyện đại tẩu đệ một chút.”
Lục Vân Sơ nhìn Phương Vân Kiệt, thầm nghĩ: Đại ca nhà cậu thật xem cậu như ngốc tử mà giễu cợt, có giao dịch lớn cần bàn, sao trước đó một chút tiếng gió cũng không có, hiện tại đột nhiên nói cái gì mà có giao dịch lớn cần bàn, lão ca có hiểu rõ cái gì là trọng điểm, cái gì là thuận tiện không?
…………
Sân huấn luyện.
“Lão đại, tâm tình không tốt sao?”
Tần Duệ trầm mặt, không trả lời.
“Lão đại vừa cứu Lục thiếu, hẳn là quan hệ giữa hai người đã hoàn hoãn một ít đi, sao tâm tình anh còn không tốt, Lục thiếu không nhận tình cảm của anh hả?” Lý Lập Tiệp hỏi.
“Ta không phải tâm tình không tốt, chỉ là đang suy nghĩ, đến tột cùng vì sao em ấy lại phát động vòng bảo hộ Hoàng kim, lúc đó em ấy đã thoát khỏi nguy hiểm.”
“Vòng bảo hộ Hoàng kim giá trị 30 tỷ, thật không thể tin được Lục thiếu còn có loại đồ vật này.” Tạ Đào nhịn không được nói.
“Đúng là khó tin, em ấy nói là do Phương Vân Kiệt cho, ta không biết hóa ra Phương Vân Kiệt có thể vì Lục Vân Sơ làm đến nông nỗi này.” Tần Duệ nhắm mắt lại nói.
“Lão đại, anh tính bỏ cuộc à, trên tài liệu điều tra không phải nói cái tên Phương Vân Kiệt kia có khuynh hướng bạo lực nghiêm trọng sao?” Lý Lập Tiệp nói thầm nói.
Tần Duệ không cần nghĩ ngợi nói: “Ta không có muốn bỏ cuộc.” Chỉ là cảm thấy áp lực sâu sắc.
“Lão đại vẫn còn ưu thế mà.” Chu Hằng an ủi nói.
“Ưu thế gì?” Tần Duệ mở mắt ra hỏi.
“Thì là gần quan được ban lộc, Lục Vân Sơ đã thành đồ đệ Thẩm Khiêm đại sư, hẳn phải ở lại Trung Ương Tinh. Phương Vân Kiệt là tên nhát gan sợ chết luôn trốn ở nơi quỷ quái Thủy Vân Tinh, sợ đi ra ngoài sẽ bị ám sát. Năm rộng tháng dài, quan hệ giữa bọn họ sẽ xảy ra xa cách.” Chu Hằng nói.
“Nói đúng, Phương Vân Kiệt chính là một tên cuồng tìиɦ ɖu͙ƈ, ta không tin Lục thiếu ở lại Trung Ương Tinh, Phương Vân Kiệt có thể nhịn xuống không đi ăn vụng.” Tiếu Trạch Dương nói.
“Lời này nói không sai, nhưng Phương Vân Kiệt có tiền như vậy, cả ngày không phải đưa cái này, chính là đưa cái kia, Lục Vân Sơ nhìn vật nhớ người, chỉ sợ là không thể quên được Phương Vân Kiệt.” Lý Lập Tiệp nói thầm.
Lý Lập Tiệp ngẩng đầu thấy bọn Chu Hằng tràn đầy vô ngữ nhìn hắn, xấu hổ gãi gãi đầu, “Là ta nói hươu nói vượn, Phương Vân Kiệt không chịu xuất hiện thì có đưa nhiều đồ vật cũng đâu có ích lợi gì.”
“Đại ca, anh xem tin tức trên màn hình lớn đi.” Tạ Đào nói.
“Bổn đài đưa tin, tổng giám đốc tập đoàn Phương thị Phương Vân Kiệt sắp tới thăm Trung Ương Tinh, lần cuối Phương tổng đến Trung Ương Tinh phỏng vấn đã là chuyện bốn năm trước.”
“Bốn năm trước, Phương Vân Kiệt cùng công ty tinh xe Thiên Hành ký kết hiệp ước, khiến công ty Thiên Hành nhảy lên trở thành công ty tinh xe lớn nhất Trung Ương Tinh, giá cổ phiếu tăng hơn gấp ba lần. Chuyến thăm lần này của Phương Vân Kiệt sẽ mang đến cho giới kinh doanh ở Trung Ương Tinh ảnh hưởng gì? Chúng ta hãy cùng chờ xem.”
“Ai nha, ai nha! Không hay rồi, đại ca, tên tiểu bạch kiểm giàu có Phương Vân Kiệt muốn tới Trung Ương Tinh.” Lý Lập Tiệp thất thần nói.
Chu Hằng tức giận nói: “Còn không phải tên tiểu bạch kiểm Phương Vân Kiệt sắp tới thôi sao? Nhìn ngươi bị dọa kìa, không tiền đồ.”
Tiếu Trạch Dương gật đầu, phụ họa nói: “Đúng vậy! Tiểu bạch kiểm cũng chỉ là tiểu bạch kiểm, còn không phải giàu hơn ngươi thôi sao, giàu có thì sao chứ?”
Tạ Đào nhìn Tần Duệ, nói: “Lão đại, anh yên tâm, bọn đệ đều sẽ đứng về phía anh.” Tạ Đào nói hào hùng vạn trượng nhưng trong mắt lại không tự chủ được toát ra vài phần thương hại.
“Lão đại, anh yên tâm, tên tiểu bạch kiểm Phương Vân Kiệt yếu đuối mong manh, nếu luận đánh nhau hắn tuyệt đối không phải đối thủ của anh.” Lý Lập Tiệp nói.
Tiếu Trạch Dương xoa xoa mũi, thầm nghĩ: “Tiểu bạch kiểm Phương Vân Kiệt dù đánh không lại lão đại, nhưng người ta có thể dùng tiền đập chết lão đại.”
“Tại sao Phương Vân Kiệt lại đột ngột đến ngay lúc này?” Tạ Đào có chút khó hiểu hỏi.
“Có thể là hắn nghe được Lục Vân Sơ xảy ra chuyện nên tới đây xem tình hình!” Lý Lập Tiệp nói.
“Trước giờ không nghe nói Phương Vân Kiệt là một kẻ nữ nhi tình trường a!” Tiếu Trạch Dương nói.
“Đúng rồi, trên chợ đen có người tuyên bố treo giải thưởng một chiếc cơ giáp cấp chín đổi tánh mạng thủ lĩnh tập đoàn Mặc Vân.” Tạ Đào nói.
“Cơ giáp cấp chín?” Lý Lập Tiệp không khỏi trừng lớn mắt.
“Tuy rằng giải thưởng được nặc danh tuyên bố nhưng mọi người đều nói là do tập đoàn Mặc Vân quá kiêu ngạo, khiến Thẩm Khiêm đại sư tức giận.” Tạ Đào nói.
Máy truyền tin của Tần Duệ bỗng nhiên vang lên dữ dội.
Tần Duệ tiếp nhận thông tin, sắc mặt lại biến hóa.
“Lão đại, làm sao vậy?” Tiếu Trạch Dương hỏi.
Tần Duệ cau mày, nói: “Bên quân bộ gửi tin tức, nói ta đã tố giác lượng lớn tư liệu phạm tội của tập đoàn tố giác Mặc Vân tập đoàn, hiện tại chính phủ đã hạ lệnh tra rõ.”
“Lão đại, anh tố giác tập đoàn Mặc Vân, từ khi nào anh lại bốc đồng như vậy?” Tạ Đào có chút nghi ngờ hỏi.
Tần Duệ cau mày, nói: “Ta đúng là có ý định này, nhưng còn không kịp động thủ, chỉ mới thuê người tra xét công ty kia.”
“Vậy là sao?” Tạ Đào khó hiểu hỏi.
“Hẳn là có người đã hack quang não của ta, sử dụng danh nghĩa của ta.” Tần Duệ nói.
“Ai lại làm ra loại chuyện này a?” Tạ Đào nói thầm, Tần Duệ là dòng chính Tần gia, hành động của Tần Duệ ở mức độ nào đó chính là đại diện cho thái độ Tần gia.
Tần Duệ lắc đầu, nói: “Ta không biết.”
Tần Duệ ngẩng đầu lên, trên màn hình cực lớn trong phòng huấn luyện vẫn đang phát tin tức Phương Vân Kiệt sắp tới thăm Trung Ương Tinh, Tần Duệ gắt gao nhìn chằm chằm hình ảnh Phương Vân Kiệt trong màn hình, như muốn đục hai lỗ thủng trên mặt hắn.
“Chẳng lẽ là vị Phương thiếu gia này?” Lý Lập Tiệp nói.
“Không, chính là ta làm.” Tần Duệ trầm mặc một hồi, ảm đạm nói.
“Lão đại, anh bị người ta vu oan, liền nhận như vậy sao?” Lý Lập Tiệp trừng lớn mắt hỏi.
“Tập đoàn Mặc Vân cũng không trong sạch, nên dẹp sạch một chút, nếu tùy ý để tập đoàn này bành trướng, thiên hạ sẽ đại loạn.” Tần Duệ lạnh lùng thốt.
……
Tập đoàn Đỉnh Thiên.
“Phương Vân Kiệt sắp tới, xem ra hắn rất lo lắng cho ngươi a!” Thẩm Khiêm nhìn Lục Vân Sơ nói.
Lục Vân Sơ cười cười, không yên tâm hắn? Phương Vân Kiệt không yên tâm cũng không phải là hắn.
“Sư phụ,anh ấy là tới nói chuyện làm ăn.” Lục Vân Sơ cúi đầu, lời này cậu nói ra cũng chột dạ a!
“Ta biết rồi, hắn tới đây để bàn chuyện làm ăn.” Thẩm Khiêm cười tủm tỉm nói.
Máy truyền tin trên tay Lục Vân Sơ vang lên, đôi mắt Lục Vân Sơ nhịn không được sáng ngời.
Thẩm Khiêm nhìn vẻ mặt Lục Vân Sơ tràn đầy vui mừng, không khỏi hỏi: “Làm sao vậy?”
“Mộc Tây đại sư trả lời con, trước đây vẫn luôn cũng chưa nhận được hồi âm từ Mộc Tây đại sư, con còn tưởng rằng ngài ấy không nhớ con.” Lục Vân Sơ tràn đầy hưng phấn mà nói.
Sắc mặt Thẩm Khiêm lập tức trầm xuống.
Lục Vân Sơ nhìn vẻ mặt Thẩm Khiêm, có chút khó hiểu nói: “Đại sư, người làm sao vậy?”
“Không có việc gì, liên hệ được thì tốt rồi.” Thẩm Khiêm âm thầm nói, gia hỏa Mộc Tây hẳn còn đang bế quan mới đúng, sao có thể liên lạc sớm như vậy được.
Lục Vân Sơ trở lại ký túc xá, cùng Mộc Tây hàn huyên hồi lâu, hai người trò chuyện với nhau thật vui vẻ.
Đối với mâu thuẫn giữa Lục Vân Sơ cùng Tần Phàm, Mộc Tây biểu hiện lòng đầy căm phẫn.
Mộc Tây mắng to Thẩm Khiêm có mắt không tròng, để tên Tần Phàm phẩm đức thấp hèn, miệng đầy dối trá, thực lực thấp kém lại hèn hạ bại hoại cũng vào được vòng đấu bán kết.
So sánh với Mộc Tây lòng đầy phẫn nộ, Lục Vân Sơ biểu hiện thực bình tĩnh, cậu nhân nhượng chịu đựng Tần gia quá nhiều, Lục Vân Sơ đã quen với điều này.
Phát hiện thời gian đã quá muộn, Lục Vân Sơ sợ chậm trễ Mộc Tây nghỉ ngơi, lưu luyến nói lời tạm biệt với Mộc Tây.
Lục Vân Sơ không biết cậu vừa mới ngắt liên lạc với Mộc Tây, Mộc Tây liền điên cuồng dùng liên lạc oanh tạc Thẩm Khiêm.
……
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!