Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Tinh Hải Đại Tặc Hành
Chương 78: Độ kiếp tân sinh
. . .
Ấu Long đi ra.
Nó đem vỏ trứng gặm ăn sau, bắt đầu xòe cánh bay lên, lượn một vòng tổ long, lại đáp xuống trước mặt mẫu long.
Mẫu tử dùng loại Long Ngữ giao lưu, ở đó một bên Băng Linh và Lục Kha nhìn trợn cả mắt.
"Chúng ta đi thôi." Lục Kha nhếch miệng, bỗng nhiên Linh Cảm xuất hiện《tốt lành》gợi ý: Vĩnh Cửu Băng Tinh ấp trứng tồn lưu.
A nha.
Lục Kha ánh mắt tỏa sáng.
Vĩnh Cửu Băng Tinh, đây chính là đồ tốt a.
Người khác là lấy không ra, nhưng hắn Cô Đọng Chi Pháp là có thể đem nó năng lượng rút ra nha.
"Băng Linh, ta nghĩ muốn ngươi một chút Băng Tinh năng lượng bên dưới long tổ, có thể sao?"
Băng Linh liếc mắt nhìn Lục Kha, giọng khinh thường: "ngươi 1 cái Võ Sư còn chưa đến, khả năng lấy được Băng Tinh sao?"
"Chỉ cần ngươi đồng ý cho, tự ta liền có cách."
“Tốt a.” Băng Linh phất phất tay ra vẻ không quan trọng: “Tùy ý, nếu muốn ngươi có thể lấy.”
Nó là không tin Lục Kha có thể đem Vĩnh Cữu Băng Tinh cho đào móc, do đó không có để ý.
Lục Kha bước tới chỗ Long Đản trước đó, Cô Đọng Chi Pháp phát động, từng luồng khủng bố năng lượng bị rút ra hội tụ thành Băng Nguyên.
Cực giai Băng Nguyên.
Một khỏa này đủ bù đắp 1 vạn khỏa Nhị Giai Băng Nguyên, Lục Kha đoán chỉ cần 7 khỏa liền sẽ đột phá Võ Sĩ cấp 9.
Băng Linh nhìn thấy Lục Kha dễ dàng như vậy rút ra Băng Tinh cũng là kinh động, há miệng mở to.
"Dễ như vậy?"
Lục Kha cười hắc hắc, đem từng khỏa từng khỏa cực giai Băng Nguyên thu cất.
Chỉ trong một giờ, Lục Kha cô đọng đi ra 22 khỏa, sau đó năng lượng biến mất.
Nơi này cần phải trải qua một thời gian rất lâu sau năng lượng mới hồi phục.
Mượn cơ hội này, Lục Kha ngưng tụ Tinh Thần Lô bắt đầu Luyện Linh, đem cực giai Băng Nguyên hóa thành năng lượng rót vào trong miệng.
Oanh!
Nuốt đến khỏa thứ 9, rốt cuộc đột phá Võ Sĩ cấp 9.
Lại tiếp tục nuốt một lần, rốt cuộc đột phá.
Oanh!
Võ Sĩ cấp 10, cực cảnh!
Hắc hắc.
Cảm nhận nội thân truyền đến khí lực mạnh mẽ, Lục Kha không khỏi vui mừng.
Đạt cực cảnh lần 2, khí lực so với bình thường người gia tăng ít nhất 5 thành, này ưu thế là cực kỳ lớn.
Rời đi Long Quật.
Lục Kha trở lại di tích, đem Thanh Na gọi tới: "ngươi sắp xếp tộc nhân thế nào?"
"Tạm ổn!" Thanh Na những ngày này bận sứt đầu mẻ trán, bộ dáng nhiều có mệt mỏi nói: "Hải Na tộc trưởng t·ử t·rận để không ít người còn nhớ nàng, không chấp nhận được ta là mới tộc trưởng, do đó có chút khó khăn."
Nàng thở dài: "may mắn tiên tri Bà Bà trước đó có lời tuyên bố, nếu không lớp người già sẽ đem ta đuổi xuống."
Hừ hừ!
Lục Kha nghe nói ánh mắt hung ác trỗi dậy: "nói cho bọn họ, sau đó tốt nhất cho ta ngoan ngoãn nghe lời, nếu không, ta sẽ đem người ném trở về."
Lục Kha nói là làm, hắn không có chút cảm tình gì với đám người này, chẳng qua Bà Bà để hắn làm gì làm gì, đó là cách trả ơn nàng cứu hắn.
Thanh Na khóe miệng co giật: "ngươi biết lần này ác kiếp là do đâu?"
Nói nghe xem!
"Linh Ngữ!"
Hả? Nàng?
Thanh Na đem sự tình nàng biết kể rõ, cuối cùng kết luận: "ta đoán tin tức Lôi Long cũng là nàng tung ra ngoài, do đó dẫn đến Đồ Long Điện người xuất hiện, nếu không có bọn họ phía sau chống lưng, hẳn là Tinh Hỏa Tộc mấy người không dám làm càn."
Lục Kha ánh mắt băng lãnh, sát ý phút chốc bốc cao: "trong số người t·ử n·ạn, không có Linh Phong?"
“Ngươi biết?”
Lục Kha tất nhiên biết.
"Trước đó, Linh Đông và Linh Phong hai người bị Linh Mẫu sai phái ra ngoài, ta đoán nàng không muốn nhìn thấy hai người bị g·iết cho nên để hắn chạy, vì vậy thoát một kiếp."
"Thì ra là vậy."
Bỗng dưng, Thanh Na giống như cảm nhận được thứ gì đó, quay sang nói cho Lục Kha.
"Linh Thụ để ngươi đi 1 chuyến nhìn thấy nó."
Dẫn đường!
Thanh Na dẫn Lục Kha đi ra phía hậu sơn, nơi có một thác nước chảy xuống đầm nước rộng lớn, nơi đó hãy có một cái cây rất lớn mọc lên giữa hồ, so với Linh Đảo hồ cảnh sắc hãy đẹp.
Lục Kha giẫm trên con đường băng đi qua đảo nhỏ, đi vào trong nhà.
Đi qua một trận chiến, Linh Thụ bây giờ tàn phá không chịu nổi, cành lá rách nát biến mất không còn, chỉ còn trơ gốc nhưng nhiều nơi bong tróc thảm thương.
Đi vào trong nhà, Lục Kha nhìn thấy tiên tri Bà Bà hư ảnh ngồi tại vị trí quen thuộc nhìn xuống hồ nước.
"Thanh Na, ngươi ra ngoài trước đi."
Đợi cho Thanh Na rời đi hồ nước, tiên tri Bà Bà mở lời nói: "ta ở trong hồ lưu lại tàn niệm, chính là vì báo cho ngươi mấy lời."
Mời nói!
"Ta là tiên tri, nhìn thấy được chuyện xảy ra với ngươi sư phụ, nhưng đáng tiếc không thấy được con đường cứu, do đó chỉ có thể để ngươi sư phụ g·ặp n·ạn, việc này ta bất lực."
“Ta biết!” Lục kha nghiêm giọng nói: “chuyện này không trách ngài, bởi ta biết Tiên Tri Giả bị pháp tắc hạn chế, thậm chí ta đoán được vì sao ngài không dám rời căn nhà này, không muốn ngước nhìn thiên, bởi vì ngài bị kiếp."
Tiên tri Bà Bà không quá bất ngờ việc Lục Kha còn nhỏ nhưng biết nhiều, bởi người Địa Cầu từ nhỏ tiếp xúc tri thức so với bọn họ nhiều lắm, nhiều đến mức không tưởng.
"Nếu không phải thiên có kiếp, ta nghĩ ngài hẳn sẽ không giống như tình trạng bây giờ a."
Tiên tri Bà Bà gật đầu xác nhận.
Lục Kha trong đầu ám đạo:"quả là thế, chuyện này trong phim điện ảnh và tiểu thuyết đều viết giống nhau."
"Ta ở lại đây chờ ngươi, chính là muốn nhờ."
Chuyện gì?
"Ta muốn độ kiếp, độ nghiệp kiếp, cũng là ta mệnh kiếp," Bà Bà thở dài: "ta biết mình sẽ không sống được dưới thiên khung lôi nộ, nhưng ta nhìn ra được một đường sinh cơ ở chỗ ngươi, ngươi hẳn là có cách nào đó lưu giữ một hạt giống sinh mệnh, đúng không?"
Lục Kha nghe nói trầm ngâm giây lát, đáp: "không dám chắc, nhưng có thể thử."
"Tốt! Xin nhờ ngươi."
“Không có gì.”
Lục Kha rời đi nhà gỗ, đến dưới đại thụ.
"Ngươi chuẩn bị, ta muốn hành động."
Linh Thụ nhẹ truyền ra dao động, giống như nói 'sẵn sàng'.
Lục Kha đem bàn tay áp lên thụ thân, trong đầu ý niệm phát động: "Cô Đọng Chi Pháp!"
Lập tức Linh Thụ sinh cơ và tinh hồn bị Lục Kha ý niệm dẫn dắt hội tụ thành một đoàn xanh biếc khỏa cầu trên tay.
Lát sau, cảm nhận thụ thân suy yếu chỉ còn một nửa sinh mệnh, liền dừng lại.
Đúng là Thần Linh sáng tạo pháp, cho dù là thiên địa pháp tắc cũng không phát hiện được.
Lục Kha vốn còn sợ cô đọng đi ra tinh hồn sẽ bị lôi kiếp đâu, không nghĩ tới có thể qua mặt pháp tắc thiên địa, không dẫn tới thiên kiếp.
Nói như vậy, nàng cơ hội sống là rõ ràng.
Lục Kha vỗ vỗ nhẹ Linh Thụ, nói: "ngươi có thể an tâm độ kiếp, cho dù độ không qua ngươi cũng còn có ta ở đây, không cần lo lắng."
Sau đó Lục Kha rời đi đảo hồ.
Linh Thụ chủ động buông ra che đậy, chỉ thấy căn nhà đột ngột biến mất không còn.
Ầm ầm. . .
Bên ngoài cấm địa, thiên khung chợt tối, mây đen vần vũ xoay tròn thành một vòng xoáy khổng lồ.
Không qua mấy phút, lôi kiếp hàng lâm, những tia lôi điện khủng bố đánh xuyên qua không gian hạ xuống bí cảnh, đánh vào Linh Thụ trên đảo hồ.
Oành!!!
Chỉ một đợt, thụ cây bị lôi kiếp đánh nát.
Oành!!!
Lại thêm một đợt, thụ thân chỉ còn trơ gốc.
Oành!!!
Lần thứ 3 lôi kiếp, toàn bộ linh thụ phần thân bị triệt để xóa bỏ, đánh nát không còn chút cặn.
Linh Thụ sinh mệnh dập tắt, lôi kiếp lập tức tán đi, biến mất nhanh chóng cứ như chưa từng xuất hiện.
Lục Kha nhanh chóng lao đến đảo hồ đi vào Linh Thụ cây vị trí.
Linh Cảm xuất hiện chỉ dẫn, để Lục Kha đào ra một chút rễ cây còn sót lại đoạn nhỏ.
Đem nó trồng lại vị trí Linh Thụ, lại xuất ra nó tinh hồn cho rót vào.
Sinh mệnh lực cùng với tinh hồn nhập vào đoạn rễ, nó sinh cơ bùng lên, bắt đầu mở rộng vươn cao.
Một lát sau, đoạn rễ đã hóa thành một chồi cây, sinh ra chiếc lá đầu tiên, phất phơ đón gió.
"Thành công!"
Đến đây có thể xác định Linh Thụ đã tái sinh.
Từ đó quá khứ đã diệt, mới linh Thụ sinh ra hoàn toàn không liên quan gì đến quá khứ.
Gọi đến Thanh Na, để nàng thường ngày để mắt chăm sóc Linh Thụ, Lục Kha trở về trong nhà.
Này căn nhà là hắn một người ở, cách biệt với đám tộc nhân.
Những người này mặc dù không nói, nhưng Lục Kha biết bọn họ căm hận Linh Ngữ từ đó hận lây sang hắn.
Nhưng không quan trọng, bởi vì hắn chỉ làm theo tiên tri Bà Bà lời dặn dò, cũng vì sư phụ bang một chút bọn họ mà thôi.
Không có chút gì tình cảm, càng không nói ràng buộc.
Đến mức vì tộc nhân xả thân đi c·hết, hắc, chuyện đó cũng đừng nghĩ.
Chẳng qua, hắn cũng từ bi, thông qua Thanh Na, đem chỗ tốt ở di tích nói cho tộc nhân, để họ tự mình trải nghiệm.
Mỗi tháng 1 lần mở ra thông môn để người đi qua Thí Luyện Tháp rèn luyện, sau đó cái gì cũng không làm.
Đối với Thanh Na, cảm ân nàng, Lục Kha đem nàng tinh thần lực cưỡng ép tăng lên đến 1 vạn, sau đó để nàng lên quảng trường lĩnh ngộ ý cảnh.
Không phụ mong đợi, nàng mất 3 ngày thành công lĩnh ngộ ra Sinh Chi ý cảnh hoàn mỹ, lấy được Thanh Sắc Chân Quả.
Lục Kha thay nàng cao hứng, cũng chứng thực phán đoán của mình.
"1 vạn tinh thần lực sẽ dễ dàng lĩnh ngộ ý cảnh hoàn mỹ thu được Chân Quả."
Đây là một phát hiện rất quý giá.
Căn dặn Thanh Na một câu: "ngươi tuyệt đối không được để lộ bản thân có Chân Quả, nếu không phiền phức vô cùng."
Nếu như Đồ Long Điện nhân biết nàng lĩnh ngộ ra Chân Quả, chắn chắn toàn lực đuổi g·iết đến cùng trời cuối đất, không c·hết không thôi.
"Ta hiểu được."
Thanh Na cũng không ngốc, nàng hiểu được Chân Quả là ý nghĩa gì, nàng tự nhù dù c·hết cũng tuyệt không nói ra.
Đuổi đi Thanh Na, Lục Kha lại bắt đầu tu luyện ý chí.
Những ngày này, hắn toàn bộ chú trọng tu luyện ý chí, đến hiện tại đã gần như đánh lại được Kim Miêu, chẳng qua là nó tốc độ quá nhanh, Lục Kha cầm cự qua 5 phút liền phải lui ra.
Nhiều lần chiến đấu luyện tập, rốt cuộc đến lần thứ 791, Lục Kha ý chí đánh g·iết Kim Miêu.
Đem nó g·iết c·hết, tất cả ý chí lực đều bị hấp thu, Lục Kha ý chí tăng mạnh, đột phá một loại gông cùm xiềng xích nào đó bước ra ánh sáng.
Ý chí đệ nhất cảnh!
. . .
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau:
Tinh Hải Đại Tặc Hành,
truyện Tinh Hải Đại Tặc Hành,
đọc truyện Tinh Hải Đại Tặc Hành,
Tinh Hải Đại Tặc Hành full,
Tinh Hải Đại Tặc Hành chương mới
Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!