Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Tinh Hải Đại Tặc Hành
Chương 59: Noban
. . .
Băng Linh đem đồ vật đưa tới.
Băng Sương long tức 100 giọt, Long Huyết 10 bình, mỗi bình 100 giọt, cùng 100 cân Long Thịt, những này thịt vụn và Long Huyết là long mẫu chiến đấu thụ thương lưu lại, không cho Lục Kha cũng là bỏ đi.
Có thể, ba thứ này đối với Băng Sương Cự Long chính là đồ bỏ, nhưng với loài thằn lằn mà nói chính là trân bảo khó cầu, chỉ cần một vật cũng đủ để nó huyết mạch tăng lên, lột xác trở nên mạnh mẽ.
Lục Kha đem ba thứ đồ vật thu cất, muốn xoay người rời đi lúc, bỗng dưng nghe Băng Linh lại cất tiếng nói: "vừa rồi Sương Nhi cho ta biết, đám người kia cắt ngang quá trình ấp trứng đã gây ra một chút gián đoạn, nó sợ thời gian ấp trứng sẽ kéo dài, bản thân nó thọ nguyên không nhiều, có thể sẽ không kịp nhìn thấy long tử chào đời, ngươi sau này nếu như có tinh hồn dư ra, có thể tìm ta trao đổi."
Tinh hồn?
Lục Kha xoay người nhìn Băng Linh dọ hỏi: "ngươi cần tinh hồn loài nào, có yêu cầu gì sao?"
Mẫu thú để Băng Linh tìm tinh hồn, cũng không nói rõ, do đó Băng Linh cũng không có yêu cầu cái gì.
"Bất kỳ loài đều có thể, ta cần một số, càng mạnh mẽ càng tốt."
Vậy a?
Lục Kha không suy nghĩ nhiều, chỉ nhẹ gật đầu: "ta muốn đi đâu tìm ngươi để giao dịch?"
"Bên ngoài Băng Xà Cốc có ta một cái hóa thân, ngươi đến đó tìm ta là được, thù lao tùy ngươi ra."
Hóa thân?
Vậy ra ngày đó Lục Kha nhìn thấy Băng Linh không phải là chân thân, do đó nó không có đối với Lục Kha động thủ.
Tốt!
Lục Kha nhẹ phất tay, mở ra không môn bước vào trong, lát sau đi ra cầm lấy trên tay một cái tinh hồn.
Đây là Long Đa tinh hồn, bị Lục Kha dùng Cô Động Chi Pháp đem nó ngưng tụ thành khỏa cầu tròn cỡ nắm tay, bên trong hãy có một đoàn sương trắng nhàn nhạt.
Phất tay đóng lại thông môn, Lục Kha lại ngưng tụ một cái Tinh Thần Lô nhỏ như tiểu đỉnh, đem tinh hồn ném vào, bắt đầu Luyện Linh.
Tinh hồn có ý chí tồn tại, cho ăn Long Đản rất là nguy hiểm, Lục Kha đã giúp thì giúp cho trót, dùng Luyện Chi Pháp đem nó tinh hồn luyện chế xóa bỏ ý chí, chỉ giữ lại tinh hồn thuần khiết chi lực.
Băng Linh nhìn thấy cảnh này có chút ngoài ý liệu, "ngươi còn biết Luyện Linh?"
Lục Kha cũng không đáp, hắn tin Băng Linh nếu đã nói ra câu này, nói rõ nó cũng biết Luyện Linh, không cần hắn đáp.
Xong!
Mấy phút thời gian trôi qua, trước mặt Lục Kha trôi nổi một đoàn thuần khiết trong suốt tinh hồn chi lực, nhìn nó không có tạp chất lưu lại, Lục Kha hài lòng đem ném cho Băng Linh.
"Cho ngươi!"
Nói xong liền muốn rời đi.
Băng Linh cầm lấy tinh hồn trên tay dò xét, trong mắt lóe lên kinh ngạc chi sắc: "cực phẩm, không, phải nói là hoàn mỹ."
Một khỏa Tứ Giai hoàn mỹ tinh hồn.
Này, điều này,. . .
Băng Linh trong lòng thầm so sánh nếu là vừa rồi bản thân luyện chế, bởi vì tinh thần lực không đủ mạnh, chất lượng cao nhất cũng chỉ thượng phẩm là cùng, không thể đạt đến hoàn mỹ như vậy.
Nó dù sao cũng tu luyện không lâu, một lần trước ngã xuống tinh thần lực đã tiêu tán, bây giờ phải luyện lại từ đầu, còn chưa đủ mạnh để đạt đến hoàn mỹ cấp độ.
"Ngươi muốn thứ gì?"
Băng Linh nhìn thấy Lục Kha đi xa, vội nói với theo.
"Không cần! Cám ơn ngươi cho ta nhiều hơn một phần đồ tốt."
Hắn nhận nhiều hơn mong muốn, lại không cần thêm cái gì.
Đổi là bỏ ra Mộng Tinh mua, hắn là muốn mài đao chém một bút.
. . .
Hy Mã Lạp Sơn một tòa động quật nào đó.
Oanh một t·iếng n·ổ lớn kèm theo chấn động truyền ra, một bóng người từ trong động quật bay rớt ra ngoài, nhìn lại, người này hay là Sơn Ba lão.
Từ dưới động quật chỗ sâu, hai cái dã nhân cao lớn toàn thân tuyết trắng bộ lông, ánh mắt đỏ rực nhìn chằm chằm Sơn Ba ông lão, vừa rồi chính là hai cái dã nhân một quyền đem Sơn Ba đánh cho bay rớt ra ngoài.
Khặc khặc!
Một tiếng cười chợt cất lên, từ trong hang động chỗ sâu một thân ảnh thấp lùn cất bước đi tới, nhìn thấy người này chiếc đầu bên trên một nửa là hộp sọ thủy tinh, bên trong còn có một số thiết bị công nghệ phát ra ánh sáng trông cực kỳ quái dị, không chỉ như thế, lão đôi mắt sáng quắc đang không ngừng thay đổi tròng mắt tiêu cự để quét hình phân tích Sơn Ba, cho thấy đó chính là đôi mắt công nghệ cực kỳ cao cấp, chi phí hẳn phải rất cao.
“Sơn Ba a Sơn Ba, ngươi mười năm qua một chút tiến bộ cũng không có, khặc khặc, không giống như ta một thân hoàn toàn thay đổi, tiến bộ rất xa.”
Sơn Ba ông lão chật vật từ dưới đất bò dậy, ánh mắt kinh hãi nhìn ông lão nửa người nửa máy trước mặt, trong lòng không khỏi e ngại: “ngươi rốt cuộc làm được?”
Người này danh gọi Noban, học vị tiến sĩ, từng là một nhà khoa học nổi tiếng làm việc cho Vũ Trụ Liên Minh, một đời dốc lòng nghiên cứu phương thức tái tạo cơ thể để duy trì sự sống, thậm chí không ngại đem thân thể cho thay thế bằng các bộ phận máy móc, ấy vậy mà thật sự thành công.
Chẳng qua, Sơn Ba lão rất không tin tưởng cái này thành công sẽ kéo dài sự sống, mà chẳng qua là nhất thời hoạt động, không bao lâu sẽ xảy ra sự cố hoặc là gặp phải thân thể đào thảy quá trình cho thất bại, giống như quá khứ đã từng.
“Khặc khặc! Ngươi chẳng lẽ không nhìn thấy sao?”
Noban đem bàn tay giơ cao, cho thấy đó rõ ràng là một cánh tay hoàn toàn là kim loại, không còn là huyết nhục chi khu nhưng cũng không phải là máy móc, lại hoạt động bình thường và linh hoạt không khác gì hàng thật, thậm chí hãy còn mạnh mẽ hơn cánh tay huyết nhục gấp nhiều lần.
Sơn Ba chợt nhận ra đây là năm đó Lục Gia đã từng công bố đi ra nghiên cứu, lão ánh mắt sắc lạnh nhìn vào Noban, lạnh giọng hỏi: “nếu ta không lầm, đây hẳn là Lục Gia năm đó trả giá đại giới nghiên cứu ra Humananor, hay còn gọi là người phân tử?”
Khắc khặc khặc!!!
Noban cũng không thèm che giấu, trực tiếp thừa nhận: “không sai, ta cánh tay này chính là Humananor, là năm đó Lục Gia mất trăm năm nghiên cứu đi ra bí mật, nhưng ha ha, bọn họ thành quả lại làm lợi cho ta.”
Quả nhiên là vậy.
Sơn Ba lão liền hiểu, năm đó Lục Gia sau khi công bố nghiên cứu không lâu tức thì bị người trong bóng tối diệt gia, kết quả là toàn bộ nghiên cứu tài liệu liên quan đều bị người c·ướp sạch, bây giờ nhìn lại hay là Vũ Trụ Liên Minh làm ra.
Cũng đúng, Lục Gia to lớn và mạnh mẽ như vậy, nếu không phải là lực lượng tối cường như Vũ Trụ Liên Minh, ai có thể làm ra loại sự tình đó?
“Là các ngươi Vũ Trụ Liên Minh trong bóng tối diệt đi Lục Gia?” Sơn Ba lão dọ hỏi.
Hắc hắc!
Noban không chút ý tứ che giấu, nhe răng cười nói: “năm đó Lục Gia quá sáng chói, có được thành quả nghiên cứu Humananor nhưng nhất quyết không đem bí mật tiết lộ cho các gia tộc hay cùng Liên Minh chia sẻ lợi ích, do đó mới có cái kia một tràng âm mưu dẫn đến diệt gia, khặc khặc, kết quả bọn họ sau đó cái gì cũng không có, thậm chí mạng nhỏ cũng không.”
Nghe được chính miệng Noban thừa nhận, Sơn Ba lão hít vào một hơi khí lạnh bình phục tâm tình, lại nhìn chằm người lùn trước mặt bằng ánh mắt quái dị, thắc mắc: “ngươi dám tiết lộ bí mật, không sợ người Lục Gia trả thù sao?”
“Hắc hắc, diệt gia là Vũ Trụ Liên Minh làm ra sự tình, liên quan gì ta?”
Noban làm ra bộ dáng chẳng thèm để ý chút nào, bởi vì sự thật lão không có nhúng tay vào chuyện đó, càng không nói lão vì trộm bí mật Humananor đã từ bỏ Liên Minh chạy trốn đến địa cầu ẩn cư, như vậy Lục Gia càng không có lý do để tìm tới trên đầu mình báo thù.
Quan trọng nhất là, Noban không cho rằng có ai đủ sức lật đổ được Vũ Trụ Liên Minh, do đó không ngại nói thẳng: “năm đó Lục Gia cường thịnh còn không động được Liên Minh góc áo, ngươi nói ai có khả năng đem bọn họ diệt đâu?
Vũ Trụ Liên Minh là tinh hải bá chủ, đừng nói một người, cho dù liên hiệp các gia tộc cũng không thể nào có đủ lực lượng làm việc đó, cho nên lời nói của Sơn Ba đã bị xem thường, xem như đánh rắm h·ôi t·hối một chút nhưng không làm được trò trống gì.
Có thể Sơn Ba lại không cho là như vậy, bởi vì Lục Gia hãy còn một cái Lục Kha, một kẻ so với ai đều là quái dị, chính Sơn Ba lão cũng không biết Lục Kha rốt cuộc trên thân cất giấu bí mật gì, nhưng rõ ràng là sinh mạng cực kỳ dai dẳng.
Năm đó còn nhỏ, Lục Kha biết bao nhiêu lần ăn phải độc trùng độc vật, nhưng một chút sự tình đều không có, ngược lại là báo hại bọn nhỏ cô nhi viện suýt chút toàn bộ đều mệnh vong, thậm chí là lần đó đốt cháy căn nhà bị phỏng thương cực nặng nhưng qua mấy ngày lại chẳng còn một chút v·ết t·hương, chạy nhảy bình thường như bao người khác.
Chính vì đó lý do, Sơn Ba lão đã từng cùng Ngoại Bà nói, nếu mà dễ c·hết, Lục Kha không biết đ·ã c·hết bao nhiêu lần.
Cho nên đối với hắn, lão rất là yên tâm.
Cũng không cho rằng khi Lục Kha biết được Vũ Trụ Liên Minh chính là kẻ thù của mình, trong Liên Minh các đại gia tộc sẽ còn được hưởng ngày tháng thái bình yên ổn.
Vũ Trụ Liên Minh tuy đại, nhưng nó cũng là do các đại gia tộc cấu thành, chỉ cần đem các đại gia tộc từng cái nhổ, Sơn Ba tin chắc cho dù là cường thịnh thế nào cũng phải đổ xuống mà thôi.
Lúc này, Noban lại là cười lên khặc khặc, nói: “Sơn Ba a Sơn Ba, ngươi rốt cuộc cũng có ngày đến cầu xin ta.”
Nghe nói lời này, Sơn Ba lão thần sắc biến ảo rất khó coi.
Hai người từ nhỏ đã là đối thủ, còn liên lụy rất sâu ân oán cá nhân, hận thù sâu đến mức không thể hòa giải, thế nhưng lần này vì một đám trẻ mà Sơn Ba phải đến hạ mình khẩn cầu giúp đỡ, điều này khiến lão mất hết mặt mũi.
Bất quá, so với sinh mệnh 12 đứa trẻ, mặt mũi cái gì Sơn Ba cũng không cần, sẵn sàng vứt xuống.
Đây là một sự hy sinh cao cả mà không phải ai cũng có thể bỏ ra.
“Ngươi nghĩ thế nào cũng được,” Sơn ba ánh mắt phức tạp nhìn đến lão lùn đối thủ một mất một còn, cắn răng nói ra: “chỉ cần đáp ứng giúp ta đem 12 người kia cứu sống, ta chấp nhận bỏ qua cho ngươi năm đó lỗi lầm với nàng, nếu ngươi không đồng ý, hừ hừ, hôm nay ta sẽ liều mạng đem ngươi cái này ổ nhỏ cho bưng.”
Khặc khặc!
“Ngươi không nhìn lại mình xem có đủ năng lực hay không?” Noban ném cho lão đối thủ ánh mắt khinh thường.
Bất quá nghe nhắc đến nàng, Noban lại là rơi vào trầm mặc.
Đi qua mấy khắc thời gian im lặng, trong lòng lắng đọng sau khi, lại gật đầu nói: “ta chỉ có thể đem người mệnh nhỏ cho giữ lại, cũng để bọn họ rơi vào ngủ say, còn chữa trị phải chờ ngày tháng sau này tìm biện pháp.”
Nhiễm vào Thâm Uyên khí tức, chưa từng có ai tỉnh lại, do đó Noban cũng không chắc mình có thể đem người cứu sống, chỉ có thể làm cho người ngủ say, sau đó lại nghĩ biện pháp.
“Tốt, ta sẽ đem chuyện này nói cho nàng, xem như lỗi lầm năm đó đều xóa bỏ.”
Sơn Ba đem một khỏa cầu ném ra, thình lình chính là lĩnh vực thu nhỏ, bên trong có 12 người trẻ tuổi đang ngủ say, bọn họ trên thân ai nấy đều xảy ra dị biến, hình dáng bề ngoài đã thay đổi biến thành dị dạng, bộ dáng rất là khó nhìn.
Noban vươn tay bắt lấy khỏa cầu, trong mắt lóe lên sự hưng phấn nhưng lại cố che giấu đi, tự mình xoay người đi vào trong động, “ngươi đi đi, sau đó đừng đến phiền ta, không tiễn!”
Hai người đã là đối thủ có thù rất sâu, bất quá có nàng tại thế, ai nấy cũng lưu luyến và sợ hãi mà không dám liều mạng, nhưng ai cũng đều không nguyện ý muốn gặp lại nhau.
Nếu là không có nàng, có thể hôm nay hai người sẽ là một trận chiền kết thúc, chỉ một trong hai có thể sống sót tồn tại trên đời.
. . .
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau:
Tinh Hải Đại Tặc Hành,
truyện Tinh Hải Đại Tặc Hành,
đọc truyện Tinh Hải Đại Tặc Hành,
Tinh Hải Đại Tặc Hành full,
Tinh Hải Đại Tặc Hành chương mới
Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!