Tình Cảm Là Chuyện Mưa Dầm Thấm Lâu

Chương 52: Suna (1)


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Tình Cảm Là Chuyện Mưa Dầm Thấm Lâu

Hiện tại vẫn đang là giữa hè, thời tiết vẫn đặc biệt nóng, và dù muốn hay không, Gaara vẫn phải lếch xác đi làm

Dĩ nhiên, là 1 con người vô trách nhiệm đến quen, Gaara sẽ chẳng bao giờ nghiêm túc đi làm cả. Thay vào đó, hắn lại như 1 thói quen đi tìm Sashiko gây sự rồi cùng cô đánh nhau

Sashiko không hề phát hiện ra lý do của Gaara, vẫn vô tư cùng hắn đánh nhau như thường, chỉ là dạo đây thằng gà bông tốt lắm, đánh nhau xong sẽ đưa cô đi ăn, tuy không hiểu sao tự dưng hắn lại tốt với cô như vậy, nhưng có lộc ăn mà, cô cũng không ngu đần mà đi từ chối đâu

"Ăn từ từ thôi". Gaara nhăn mặt nhìn cô. "Có ai giành với mày đâu mà ăn như sắp đi đầu thai tới nơi vậy?"

Thứ con gái ăn thùng uống vại như vậy, không hiểu tên đội phó đội 2 kia lại thích nữa!!

"Ông chủ, cho cháu tô nữa". Sashiko vui vẻ đẩy bát bề phía ông chủ tiệm mì Ichiraku


"Hôm nay có định phá kỷ lục hôm qua không đây?". Ông chủ vừa trụng mì vừa cười nói với cô

"Chắc không đâu". Sashiko đáp. "Cháu còn phải về nhà ăn cơm nữa. Hôm nay Itachi mua lươn, cháu nhất định phải ăn thật nhiều mới được"

"Đã ăn hết 15 tô ramen mà mày còn muốn ăn cơm lươn". Gaara nói. "Mày đúng là quái vật"

Sashiko không thèm để ý hắn, chuyên tâm ăn tiếp tô mì của mình

"Đội trưởng, anh đây rồi". Đột nhiên 1 tên cấp dưới của Gaara chạy đến, vừa đi vừa thở dốc, rõ ràng là đang rất gấp

"Chuyện gì?". Gaara nhướng mày (mặc dù hắn không có lông mày)

"Anh có thể về sở 1 chút được không ạ?". Cấp dưới nói

"Có chuyện gì?"

Cấp dưới e dè nhìn Sashiko, sau đó mới lại gần và thì thầm vào tai Gaara

Không biết là chuyện gì, nhưng sau khi nghe xong, sắc mặt Gaara thoáng hiện lên nét không vui


"Cậu đi trước đi". Gaara nói. "Tôi sẽ về ngay"

"Vâng ạ". Cấp dưới vâng lệnh, lập tức chạy đi

"Có chuyện gì à?". Sashiko hiếu kỳ nhìn Gaara

"Trưa nay mày về trước đi nhé". Gaara nói. "Sở cảnh sát có chút chuyện gấp, tao cần quay về xem thử, e là trưa nay không đi ăn mochi với mày được rồi"

"Sở cảnh sát xảy ra chuyện gì à?". Sashiko tỏ vẻ lo lắng nhìn hắn. "Có cần tao giúp gì không?"

"Bà cô của tôi ơi, cô thì giúp gì được cho tôi chứ?". Gaara buồn cười nói. "Cứ về trước đi, mai tao sẽ đưa mày đi ăn mochi bù nhé?"

"Cũng được". Sashiko đáp. "Vậy ngay mai tao đến sở cảnh sát tìm mày"

Gaara chỉ cười không đáp, đợi thanh toán xong, 2 người liền 2 ngã

Trưa ngày hôm sau, Sashiko ăn xong bữa trưa liền đến sở cảnh sát. Thiếu nữ ăn mặc phong phanh, tay cầm ô dỏ, vừa đi vừa hát dưới ánh mặt trời, vô cùng năng động hoạt bát


Sở cảnh sát Suna mọi hôm luôn ồn ào và náo nhiệt, nhưng hôm nay lại đặc biệt im lặng. Sashiko khó hiểu nhìn vào trong, không có lấy 1 bóng người qua lại

"Sashiko-san?". Matsuri tình cờ trông thấy Sashiko đang trèo tường, vô cùng hoảng hốt kêu lên

"Yo Matsuri". Sashiko nhanh chóng nhảy xuống khỏi tường. "Sao hôm nay sở cảnh sát của các cậu vắng tanh như chùa bà đanh dị nè?"

"Sao cậu lại ở đây?". Matsuri hỏi. "Mà sao cậu lại leo tường vào đây?"

"Thằng gà bông hẹn tôi đi ăn mochi. Tôi đến tìm nó". Sashiko đáp. "Ban nãy tôi định vào trong tìm người, nhưng 2 tên gác cổng cứ nói gì mà là ngày nghỉ, không cho người khác ra vào, vậy nên tôi chỉ có thể leo tường"

Matsuri mím môi nhìn cô, lát sau mới nói. "Hôm nay sở cảnh sát đúng là không tiện thật"

"Có chuyện gì à?". Sashiko nhíu mày

"Hôm qua cấp trên cử đến 1 tốp thanh tra". Matsuri nói. "Họ bảo là sở cảnh sát dạo đây vi phạm quá nhiều nội quy, vậy nên sẽ tiến hành 1 cuộc cải cách nhằm tăng cao danh tiếng, nếu làm sai sẽ bị trừ lương hoặc sa thải ngay, vì vậy giờ mọi người ở đây đều bị 1 đống quy tắc áp đặt lên, nên ai cũng căng thẳng hết"
"Mọi người đâu cả rồi?". Sashiko nhìn xung quanh và hỏi

"Họ bị điều đi tập luyện rồi". Matsuri nói. "Sư phụ hôm nay e là không thể cùng Sashiko-san ra ngoài rồi"

"2 người làm gì ở đây vậy?". Đột nhiên có tiếng ai vang lên làm Sashiko và Matsuri giật hết cả mình

"Hidan-san, tôi...". Matsuri lúng túng nói

Người đàn ông trước mắt là người khá cao to, ít nhất cũng tầm mét 8, tóc màu bạc hơi dài, phần mái vuốt ngược về sau, đôi mắt tím sậm. Người này nhìn qua có vẻ không phải là người tốt, không biết vì sao nhưng Sashiko lại đột nhiên đi đến kết luận như vậy

"Đây là?". Hidan nhướng mày nhìn Sashiko

"Dạ đây là Sashiko-san ở tiệm Vạn Năng nhà Uchiha". Matsuri vội vã noi. "Cô ấy đến tìm sư ph, ý tôi là Gaara-san"

"Sao cô ta lại vào đây được?". Hidan nhướng mày

"Leo tường vào". Sashiko ăn ngay nói thật đáp
"Cái gì cơ?". Hidan nhíu mày

"Tôi nói tôi leo tường vào". Sashiko đáp. "Thằng gà bông ở đâu? Tôi muốn gặp nó"

"Cô ỷ cô là ai mà dám nói chuyện với tôi như vậy?". Hidan trán nổi gân xanh

"Vậy anh là ai mà dám to tiếng với tôi?". Sashiko cũng mạnh mồm đáp lại

Hidan có vẻ không phải là người giỏi kiềm chế, mới nói có mấy câu là gã đã bị Sashiko châm cho 1 ngòi lửa giận. Gã nắm cây lưỡi hái mang trên vai xuống, nhanh như chớp chém xuống

Sashiko lập tức đẩy Matsuri qua 1 bên, dùng ô chắn đòn

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Tình Cảm Là Chuyện Mưa Dầm Thấm Lâu, truyện Tình Cảm Là Chuyện Mưa Dầm Thấm Lâu, đọc truyện Tình Cảm Là Chuyện Mưa Dầm Thấm Lâu, Tình Cảm Là Chuyện Mưa Dầm Thấm Lâu full, Tình Cảm Là Chuyện Mưa Dầm Thấm Lâu chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top