Tiểu Thư Phế Vật Thật Yêu Nghiệt

Chương 186: Thử, bị thương (2)


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Tiểu Thư Phế Vật Thật Yêu Nghiệt

"Khụ khụ, " Độc Cô Thiên Diệp ho khan, nói: "Đêm nay tam thúc tới tìm muội, muốn muội giúp ông ấy luyện chế Hỏa Long đan, sau đó..."

Độc Cô Thiên Diệp kể lại chuyện buổi tối, cũng nói chuyện mình nói giết Độc Cô Thiên Diệp đoạt nhẫn. Chờ nàng nói xong, bọn Hác Bằng Du mới biết chuyện đã xảy ra.

"Ai, từ nhỏ tiểu sư muội chưa từng gặp phụ mẫu của mình, hơn nữa lúc trước phụ mẫu của mình còn là bị người ta bắt đi, khó tránh khỏi sẽ cẩn thận thử. Dù sao tình huống lúc này của gia tộc các ngươi..." Hác Bằng Du nghe xong, rất cảm thông với hành động của Độc Cô Thiên Diệp.

Độc Cô Dật Lan nhìn Hác Bằng Du, kinh ngạc nói: "Huynh biết gia tộc bọn ta?"

"Biết chứ, lúc trước lần đầu tiên ta nhìn thấy tiểu sư muội điền biểu đã nghĩ nàng có thể là người gia tộc các ngươi, không nghĩ tới đúng vậy." Hác Bằng Du nói.

"Sao ngươi biết gia tộc lánh đời chúng ta? Hác Bằng Du, ngươi là người của hoàng thất Vị Lương quốc?" Độc Cô Dật Lan suy tư một chút, nói.

"Hoàng thất?" Độc Cô Thiên Diệp cũng nhìn Hác Bằng Du đúng là, nàng chưa từng hỏi qua bối cảnh của Hác Bằng Du.

"Đúng vậy. Nhưng từ nhỏ ta đã theo sư phó đến đại lục Không Linh." Hác Bằng Du thừa nhận.

"Người lúc trước nháo sự với Nam Cung gia là ngươi đúng không?" Đột nhiên Độc Cô Dật Lan mở miệng hỏi.

Hác Bằng Du không nghĩ tới Độc Cô Dật Lan sẽ nói đến chuyện trước kia của hắn, sửng sốt, lập tức cười nói: "Tam thúc anh minh, chuyện này cũng đoán được!"

Độc Cô Thiên Diệp nhìn Hác Bằng Du, phát hiện ánh mắt của hắn che dấu không được cô đơn.

"Tuổi như ngươi mà biết được người của gia tộc lánh đời không nhiều lắm, chuyện của các ngươi lúc trước huyên náo như vậy, rất dễ đoán được." Độc Cô Dật Lan giải thích.

"Chuyện gì?" Độc Cô Thiên Diệp hỏi.

"Năm đó..." Độc Cô Dật Lan đang định nói, đột nhiên Hác Bằng Du mở miệng : "Tiểu sư muội không phải muội muốn hỏi chuyện của cha ngươi muội sao?"

Độc Cô Dật Lan nhìn Hác Bằng Du đánh gãy lời nói của ông, thì biết hắn cũng không muốn cho Độc Cô Thiên Diệp biết chuyện lúc trước của bọn họ. Độc Cô Thiên Diệp thấy vẻ mặt của hắn rất gượng ép, biết hắn không muốn nhắc tới. Nàng quay đầu nhìn Độc Cô Dật Lan, nói: "Tam thúc, thúc nói chỉ cần con tới hỏi thúc chuyện của cha nương, thức sẽ nói cho ta biết. Giờ có thể nói cho con biết chưa?"

"Có thể, nhưng trước khi nói với con chuyện này, con phải nói cho ta biết tại sao con đến được nơi đây. Lúc trước chúng ta nhận được tin tức là con không thể tu luyện, nhưng giờ con không chỉ có có thể tu luyện, còn học xong luyện đan, cấp bậc còn cao như vậy."

Độc Cô Thiên Diệp muốn mở miệng nói chuyện lúc trước của mình, đột nhiên Tử Tiêu mở miệng .

"Có chuyện gì tối mai nói sau. Giờ nàng bị thương, cần nghỉ ngơi cho tốt. Ngày mai còn có trận đấu. Chuyện này cũng không phải một chốc có thể nói xong."

Độc Cô Dật Lan gật gật đầu, nói: "Tối mai ta lại tới tìm con, đêm nay dưỡng thương cho tốt trước, không thể ảnh hưởng trận đấu ngày mai." Độc Cô Dật Lan đồng ý.

Độc Cô Thiên Diệp nghĩ nghĩ, cũng hiểu được nếu nói trong đêm nay có lẽ sẽ nói thẳng đến sáng mai, nếu thương thế không được giảm bớt, trận đấu ngày mai sẽ không thể phát huy bình thường.

"Tốt lắm, chờ trận đấu ngày mai hoàn thành, tam thúc nhất định phải nói cho con biết chuyện năm đó. Còn có cha mẹ con ở đâu." Độc Cô Thiên Diệp nhìn Độc Cô Dật Lan, nói.

"Được." Độc Cô Dật Lan nói xong đứng dậy chuẩn bị rời khỏi, đột nhiên nhớ tới chuyện gì đó, xoay người lại, nhìn Độc Cô Thiên Diệp.

"Sao vậy?" Độc Cô Thiên Diệp nghi hoặc hỏi.

"Phòng của con bị hủy, vậy đêm nay con nghỉ ngơi ở đâu?" Độc Cô Dật Lan hỏi.

Độc Cô Thiên Diệp còn chưa nói, Tử Tiêu đã mở miệng: "Ở chỗ của ta. Sau này buổi tối ta cũng phải ở cùng nàng."

"Phốc..." Hác Bằng Du đang uống nước, trực tiếp phun ra.

Có cần phải bá khí như vậy không?

"Không được !" Độc Cô Dật Lan vẻ mặt không đồng ý.

"Ta muốn bảo đảm sau này nếu nàng có nguy hiểm ta có mặt." Tử Tiêu nhìn Độc Cô Dật Lan, "Chuyện giống đêm nay, sẽ không để nó xảy ra lần nữa."

"Này, không cần đâu ?" Độc Cô Thiên Diệp nói.

"Hừ, ngươi cũng không phải người gia tộc Độc Cô ta, ngươi dựa vào cái gì nói như vậy? !"

"Chỉ bằng ta là vị hôn phu của nàng, nàng là nữ nhân của ta!" Tử Tiêu nói, "Nam nhân bảo vệ nữ nhân của mình, còn cái lý do gì? !"

"Vị hôn phu? !" Độc Cô Dật Lan nhìn nhìn Tử Tiêu, nhìn Độc Cô Thiên Diệp, dò hỏi: "Khi nào thì con có vị hôn phu ? Cha mẹ của con cũng không biết, sao có thể tính vị hôn phu của con?"

Có đạo lý! Độc Cô Thiên Diệp gật gật đầu, cảm thấy Tử Tiêu bắn ánh mắt lên án tới, bất đắc dĩ nói: "Cái này, tam thúc, hắn, hắn là vị hôn phu của con."

"Cho dù là vị hôn phu cũng không được !" Độc Cô Dật Lan vẫn phản đối.

"Không được, buổi tối ta phải ở cùng nàng." Tử Tiêu nói.

"Khụ khụ, này, ta tự mình là được." Độc Cô Thiên Diệp kháng nghị, chuyện như đêm nay cũng không phải mỗi ngày đều xảy ra, hắn cũng quá lo xa rồi.

"Không được." Lần này vẻ mặt Tử Tiêu kiên quyết, "Dù sao chúng ta cũng không phải chưa từng ngủ cùng nhau, có sao đâu. Hay giờ nàng không muốn phụ trách với ta nữa?"

Tử Tiêu nói xong, lại bắt đầu biến sắc mặt .

Độc Cô Thiên Diệp nghe hắn nói từng ngủ cùng nhau tự nhiên như vậy, sắc mặt nhất thời hơi phiếm hồng. Giả ý ho khan một chút, không nghĩ tranh cãi chuyện này nữa, nói: "Đêm nay ở đây trước đi, tam thúc đi về trước, chuyện sau này thì sau này nói."

Độc Cô Dật Lan nhìn dáng vẻ suy yếu của Độc Cô Thiên Diệp, nghĩ nàng quả thật cần nghỉ ngơi, miễn cưỡng đồng ý , nói: "Con nghỉ ngơi cho tốt trước. Ta đi bảo bọn Thiên Thiên chuyển sang đây trọ, sau này chúng ta cũng ở đây."

Độc Cô Dật Lan nói xong thì rời khỏi , Hác Bằng Du và Mạc Phong cũng đi nghỉ, còn lại hai người Độc Cô Thiên Diệp và Tử Tiêu. Tử Tiêu rót nước cho Độc Cô Thiên Diệp, Độc Cô Thiên Diệp lại lấy mấy viên đan dược ra ăn, sau đó bắt đầu điều tức dưỡng thương. Đản Đản và kim hỏa cùng nhau chữa trị thân thể bị thương của nàng. Tử Tiêu nằm ở quý phi ghế một bên, nhìn Độc Cô Thiên Diệp, không biết suy nghĩ cái gì.

Sáng sớm hôm sau, Độc Cô Thiên Diệp đã chữa thương xong, mở to mắt thì thấy Tử Tiêu đối diện.

"Khôi phục thế nào?" Tử Tiêu hỏi.

Độc Cô Thiên Diệp gật gật đầu, nói: "Tuy chưa khôi phục hoàn toàn, nhưng hẳn là sẽ không ảnh hưởng trận đấu hôm nay."

"Vậy nàng rửa mặt một chút, lát nữa chúng ta đi ra ngoài."

Độc Cô Thiên Diệp xuống dưới rửa mặt một phen, phát hiện Tử Tiêu đã chuẩn bị xong nước rửa mặt thủy. Sau khi rửa mặt sau hai người mở cửa ra ngoài, vừa vặn gặp Điền Bá. Điền Bá vừa thấy hai người đi ra từ trong phòng Tử Tiêu, ánh mắt nhất thời mở còn to hơn mắt trâu.

Đêm qua Điền Bá và Hạ Hầu Thanh Đế ra ngoài, cũng không biết trong phòng Độc Cô Thiên Diệp xảy ra chuyện, vừa thấy đến hai người đi ra, sau đó người tuổi không nhỏ này lại hiểu sai một lần nữa, cảm thấy mình nên coi chừng lại bị kích thích .

"Thiếu gia à, ngài trăm ngàn đừng đi lại thân cận quá với Bách Lý Tà này! Nếu như này bị dạy hư, ta trở về phải ăn nói thế nào với lão gia phu nhân đây!"

"Ngươi đang nói thầm cái gì?" Hạ Hầu Thanh Đế đi ra, vừa vặn nghe thấy Điền Bá đứng trước cửa phòng hắn nhỏ giọng nói gì đó.

Điền Bá cả kinh, xoay người nhìn Hạ Hầu Thanh Đế, nói: "Thiếu gia, vừa nãy ta nhìn thấy Bách Lý Tà và Tử Tiêu kia đi ra từ một phòng, tối hôm qua ngủ cùng nhau. Người như vậy chắc chắn không phải là người tốt gì, thiếu gia, ngài không thể thân cận với hắn quá, nếu ngài..."

Điền Bá nói liên miên cằn nhằn nói xong, ngẩng đầu mới phát hiện, Hạ Hầu Thanh Đế đã chạy tới cầu thang rồi.

"Thiếu gia ngài đợi ta với, ta còn chưa nói xong đâu." Điền Bá hô với bóng dáng Hạ Hầu Thanh Đế, mình cũng chạy nhanh theo.

Gần đây thành Phi Sa có thể nói là nóng bỏng nhất từ trước tới nay, toàn bộ người trên đại lục Vũ Linh đi tới nơi này, thậm chí còn có người của không gina khác tới. Theo thời gian trận đấu cuối cùng, mọi người cũng càng ngày càng chú ý trận đấu này, người đến hiện trường quan khán trận đấu cũng càng ngày càng nhiều.

Khi Độc Cô Thiên Diệp thật vất vả đến nơi thi đâu, còn không lâu nữa thì trận đấu bắt đầu. Nhìn người trên đài thừa dịp trận đấu còn chưa bắt đầu hò hét với tuyển thủ phía dưới, Độc Cô Thiên Diệp cảm thấy những người này thật sự quá cuồng, không khác fan hâm mộ ở địa cầu lắm!

Sa Nham đến sân thi từ sớm, nhìn thấy Độc Cô Thiên Diệp xuất hiện, hắn cười với nàng, ánh mắt đáng khinh. Độc Cô Thiên Diệp chán ghét nhìn hắn một cái, rồi không để ý tới nữa.

"Giờ ngươi cứ giả thanh cao đi, chờ trận đấu xong, còn không phải sẽ theo ta sao. Ha ha!" Hình như Sa Nham đã thấy được cảnh tượng hắn lấy được hạng nhất.

Hạ Hầu Thanh Đế đi tới sân thi sau Độc Cô Thiên Diệp không lâu, năm tuyển thủ dự thi đều đến đông đủ .

Thời gian vừa đến, người duy trì đi lên, xua tay ý bảo người trên khán đài im lặng. Chờ toàn bộ sân thi an tĩnh lại, hắn bắt đầu nói.

"Trận đấu hôm nay, là luyện chế một viên đan dược Quy Nguyên đan cấp 9 sơ cấp. Nếu không thể luyện chế Quy Nguyên đan, có thể lựa chọn từ bỏ trận đấu lần này, cũng có thể luyện chế một viên đan dược cấp cao nhất mà mình có khả năng luyện ra được. Luyện chế ra đan dược cấp 9, sẽ dựa theo cấp bậc đan dược luyện chế và thời gian hoàn thành để cho điểm, cuối cùng tuyển ra ba thứ hạng cao nhất, tiến vào tổng trận chung kết cuối cùng. Đồng dạng, Công hội Luyện đan sư chuẩn bị dược liệu cho các ngươi lựa chọn. Có thể bắt đầu."

Giờ chỉ còn lại có năm người, nhưng mỗi một người đều là người nổi bật trong giới luyện đan. Lựa chọn tài liệu, mở lò, dự nóng, tinh luyện tài liệu, hơn một ngàn loại tài liệu cần chuẩn bị dựa theo trình tự luyện chế, nhưng là bọn họ vẫn tiến hành đâu vào đấy như cũ.

Trên khán đài, ba người Độc Cô Dật Lan và Độc Cô Thiên Kỳ nhìn trận đấu phía dưới. Đêm qua bởi vì Độc Cô Thiên Kỳ và Độc Cô Thiên Thiên đã bị bảo xuống dưới lầu trước, cũng không chú ý tới chuyện trên lầu, sau khi Độc Cô Dật Lan về cũng không nói cho bọn họ, cho nên, bọn họ cũng không biết Bách Lý Tà là Độc Cô Thiên Diệp, khi về Độc Cô Dật Lan nói muốn đổi khách sạn tới chỗ Độc Cô Thiên Diệp thì họ cảm thấy rất kỳ quái.

Nơi khác ên, vài hắc y nhân cũng chú ý tình huống phía dưới, Âu Dương Lâm cầm đầu ánh mắt lạnh lùng nhìn Độc Cô Thiên Diệp, hỏi: "Xác định là nàng sao?"

"Đúng vậy. Đêm qua Độc Cô Dật Lan đi tìm nàng. Sau đó bọn họ đã xảy ra tranh chấp, không biết có phải bởi vì chuyện báo thù không." Hắc y nhân bên cạnh nói.

"Nhưng Bách Lý Tà này cũng không phải người có khả năng đoạt giải quán quân nhất." Một người nói, "Vậy nàng có thể luyện chế ra đan dược cấp mười không?"

Ánh mắt giống như độc hạt Âu Dương Lâm nhìn Độc Cô Thiên Diệp, nói: "Thà rằng giết lầm, không thể buông tha."

"Vâng." Mấy người bên cạnh đáp.

Trận đấu luyện đan vẫn liên tục diễn ra, bởi vì luyện chế đan dược cấp chín tiêu phí rất nhiều thời gian, cho nên khi mọi người đều kết thúc, trời đã sắp tối.

Đan dược bị trọng tài đưa đến nhất nhất kiểm nghiệm, trừ Ngũ Hợp không luyện chế ra đan dược cấp chín, bốn người khác đều luyện chế thành công. Sa Nham và Hạ Hầu Thanh Đế luyện chế là trung cấp, Mạnh Hà và Độc Cô Thiên Diệp đều là sơ cấp, nhưng vì Độc Cô Thiên Diệp chấm dứt sớm hơn Mạnh Hà 5 phút, cho nên Mạnh Hà bị loại.

Người chủ trì đi lên tuyên bố kết quả, cũng tuyên bố bởi vì gần đây mọi người luyện tập cho trận đấu, cho nên Công hội Luyện đan sư quyết định, trận chung kết cuối cùng sẽ diễn ra vào ngày 30 tháng 11. Có gần mười ngày cho bọn họ nghỉ ngơi thả lỏng.

Đối với việc Độc Cô Thiên Diệp được chọn, mọi người đều tỏ vẻ đây là chuyện trong dự kiến. Tuy lúc bắt đầu nàng nhìn một chút cũng không thấy được [không nổi bật ấy], nhưng lại luôn vững vàng tiến vào, không ngừng đánh nghiêng sự hiểu biết của người khác về nàng.

Sau khi trận đấu kết thúc, trời đã tối rồi. Vì không để bị nhiều chen lấn, Độc Cô Thiên Diệp chờ người trên khán đài đi gần hết mới đi ra ngoài, Tử Tiêu và Hác Bằng Du nhìn thấy Độc Cô Thiên Diệp không nhúc nhích, tự nhiên bọn họ cũng hiểu được ý tứ của nàng, đợi khi bọn họ ra ngoài, thời gian lại trôi qua hơn nửa giờ.

Bốn người đi ở trên đường về, lúc này người trên ngã tư đường đã ít hơn. Độc Cô Thiên Diệp nghĩ sớm về hỏi chuyện Độc Cô Dật Lan, mọi người đều vội vàng đi tới, khi đi ngang qua một cái góc, đột nhiên cảm thấy sát khí đầy trời đè xuống từ bốn phía.

_Hết_

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Tiểu Thư Phế Vật Thật Yêu Nghiệt, truyện Tiểu Thư Phế Vật Thật Yêu Nghiệt, đọc truyện Tiểu Thư Phế Vật Thật Yêu Nghiệt, Tiểu Thư Phế Vật Thật Yêu Nghiệt full, Tiểu Thư Phế Vật Thật Yêu Nghiệt chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top