Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Tiên Y
Những người tu chân ở đây, đều là chưởng môn một phái, trưởng lão, tự nhiên liền biết phía sau câu chuyện tưởng chừng như không chút thu hút này, cất giấu tai họa ngầm lớn thế nào.
Vì vậy sau khi nghe được lời của béo hòa thượng, không ít người hít sâu một hơi, sắc mặt trong nháy mắt biến thành ngưng trọng.
Lục Hòe đứng gần Tam Si và béo hòa thượng nhất, cau mày nói: “Nếu như Lệ Yểm và cửu ma bị chuyện này làm kinh động, muốn đột phá vòng vây dời qua chỗ khác, chỉ dựa vào phòng tuyến của chúng ta bên ngoài nhà bảo tàng, thật không thể ngăn trở nổi bọn hắn…”
Lời nói của Lục Hòe đều được đại đa số người tu chân có mặt tán thành.
Trên mặt họ không hẹn mà cùng toát ra một tia lo lắng.
Dù sao đối thủ lần này, cũng không phải yêu ma bình thường, mà là thượng cổ yêu ma Lệ Yểm có thực lực có thể so sánh với tiên phật, cho dù hắn mới từ trong Hỗn Độn Tu La Giới trốn ra, lực lượng còn chưa hoàn toàn khôi phục ở trạng thái đỉnh cấp, nhưng cũng không thể khinh thị!
Tôn Đình Quân cau mày, vẻ mặt lo lắng nói: “Dù Lệ Yểm và cửu ma tiếp tục ở lại trong nhà bảo tàng, tình huống cũng không lạc quan.
Bởi vì nhà bảo tàng Ung Thành này, chính là Cửu Âm Địa Mạch.
Một khi mấy tên cướp và con tin xảy ra chuyện bên trong bị mất mạng, như vậy dưới tác dụng của âm khí Cửu Âm Địa Mạch, bọn họ rất có khả năng biến thành quỷ hoàng hoặc bạch mao phi cương, trở thành trợ lực lớn nhất của Lệ Yểm và cửu ma! Nhưng những suy đoán này còn chưa đáng sợ nhất, chân chính đáng sợ nhất là một khi Lệ Yểm bằng bất cứ giá nào, liều mạng rước lấy nguy hiểm thiên kiếp không tiếc hi sinh tính mạng cửu ma mạnh mẽ thi triển ma đạo bí pháp, nuốt chửng máu tươi cùng linh hồn của mấy tên cướp cùng con tin, lại được âm khí cường đại của Cửu Âm Địa Mạch tác dụng, làm thực lực của hắn ở trong thời gian ngắn khôi phục tiêu chuẩn đỉnh cao! Nếu thật sự là vậy, dù Trương tiên sinh có luyện chế ra một đống tiên khí, chỉ sợ chúng ta cũng đấu không lại Lệ Yểm…”
Nếu như nói, lời của Lục Hòe chỉ làm những người tu chân lộ vẻ lo lắng, như vậy lời nói của Tôn Đình Quân, làm sắc mặt họ trắng bệch, thậm chí còn run rẩy.
Lệ Yểm thời kỳ đỉnh cấp, rốt cục có bao nhiêu đáng sợ?
Những người tu chân ở đây tuy chưa từng tận mắt thấy qua, cũng từng đọc qua ghi chép trong một ít điển tịch liên quan.
Dựa theo điển tịch ghi chép, Lệ Yểm thời đỉnh cấp, dù tiên phật cũng phải tránh đi mũi nhọn, không dám đơn giản tranh đấu.
Những người như bọn họ, không phải tiên phật, chỉ là một đám người tu chân bình thường mà thôi, dựa vào cái gì đấu với Lệ Yểm? Sợ chỉ là họ còn chưa thấy được rõ hình dáng của hắn, đã bị một chiêu giết chết.
Nếu như kết quả đúng như lời Tôn Đình Quân nói, như vậy tuyển chọn duy nhất là thừa dịp Lệ Yểm chưa phát uy, mau nhanh thoát khỏi Ung Thành! Có bao xa chạy bao xa!
Béo hòa thượng thở dài, vẻ mặt lo lắng nói: “Không phải như vậy sao? Chuyện này xảy ra, một khi xử lý không tốt, hậu quả sẽ thật đáng sợ.
Nhẹ thì đáp tính mạng chúng ta, nặng thì hơn trăm vạn dân chúng Ung Thành đều lâm nạn, làm cho tòa thành thị này, ở trong một đêm máu chảy thành sông, biến thành nhân gian luyện ngục! Ngày trước vì không muốn đập cỏ động rắn, chúng ta cũng không bố phòng quanh bốn phía nhà bảo tàng, ai biết lại sinh ra việc như vậy! Ai, thật sự là khó lòng phòng bị.”
Tam Si không có tâm tình cảm thán, cau mày nhìn Lưu Phong Huy hỏi: “Trương tổ phó còn phải bế quan luyện khí thêm bao lâu?”
Lưu Phong Huy không chút do dự nói: “Lão sư từng nói qua, một khi xuất hiện tình huống khẩn cấp, có thể cắt đứt việc luyện khí của lão sư.
Thỉnh hai vị chờ chốc lát, tôi đi đem việc này hồi báo lão sư.”
Tuy rằng nói, Lưu Phong Huy xuất thân tán tu, cũng không có gặp qua ghi chép về Lệ Yểm, thế nhưng nghe được lời của Tôn Đình Quân, gặp được biểu tình khiếp sợ của mọi người, hắn liền hiểu được chuyện này nghiêm trọng đáng sợ cỡ nào.
Cho nên sau khi nói với Tam Si, hắn lập tức xoay người chuẩn bị đi vào linh cư, đi gặp Trương Văn Trọng hồi báo việc này.
Nhưng ngay khi Lưu Phong Huy vừa xoay người, dị tượng lại đột nhiên phủ xuống!
Một cỗ linh khí bá đạo đến cực điểm đột nhiên từ trong linh cư phóng ra, giống như nước lũ tràn đê, tràn về phía những người tu chân đang tụ tập ngoài cửa linh cư.
Không đợi họ làm ra phản ứng, lại nặng nề đánh lên trên người bọn họ.
Đứng gần cửa linh cư nhất là Lưu Phong Huy, béo hòa thượng và Tam Si.
Tu vi ba người yếu nhất trong số những người tu chân có mặt tại đây.
Lúc này bị linh khí bá đạo tập kích bật lui vài bước.
Nếu không phải bốn người Lục Hòe phản ứng cấp tốc, đúng lúc đỡ họ, chỉ sợ họ sẽ bị cỗ linh khí bá đạo trực tiếp đánh bay ra.
Dù là như vậy cả ba cũng không hề dễ chịu.
Trong ngực đau đớn không nói, linh lực còn mơ hồ có dấu hiệu tan vỡ.
Không chỉ có họ, những người khác cũng cảm giác không khỏe, không ngừng thay đổi sắc mặt.
Họ không dám chậm trễ, vội vận linh lực chống lại, đồng thời kinh hô: “Cỗ linh khí bá đạo kia là gì vậy?”
“Trong linh cư rốt cục xảy ra chuyện gì?”
“Hay là Trương tiên sinh luyện khí thất bại, tạc lô rồi?” Tạc lô, suy nghĩ này vừa nói ra liền được mọi người tán thành.
Những người ở đây mặc kệ có am hiểu việc luyện đan luyện khí hay không cũng từng chứng kiến tình hình bị tạc lô.
Tuy rằng tình hình lần này có chút vừa giống vừa không giống, nhưng Trương Văn Trọng lại dùng thuật luyện khí thất truyền do tiên nhân truyền thụ, tình hình tạc lô nói không chừng cũng không giống bình thường thì sao? Huống chi linh khí bá đạo phóng ra trong linh cư, thật giống như sau khi bị tạc lô thì tràn ra bên ngoài thật điên cuồng.
Tình hình này làm cho bốn người Lục Hòe vốn tràn đầy lòng tin với hắn cũng không tự chủ được nổi lên hoài nghi.
Rất sợ bị lan đến, họ vội vã túm ba người Tam Si lui nhanh ra sau, muốn tránh thoát cỗ linh khí bá đạo, để ngừa thụ thương.
Nhưng ngay khi họ định lui ra tránh né thì cỗ linh khí bá đạo đột nhiên biến mất.
Linh khí bá đạo đến đột ngột, làm những người tu chân nhất thời ngây ngẩn cả người, hai mặt nhìn nhau, không biết đến tột cùng xảy ra chuyện gì.
Nếu như là tạc lô, linh khí trút ra từ trong đỉnh lô sao lại ngắn như vậy liền dừng lại? Mà không phải tạc lô, linh khí bá đạo làm sao giải thích?
Đang lúc mọi người mờ mịt không giải thích được, Lưu Phong Huy cũng hồi phục tinh thần, mừng rỡ như điên kêu lên: “Không phải tạc lô! Đó không phải tạc lô! Là lão sư của ta luyện khí thành công rồi!”
Luyện khí thành công!
Câu nói của Lưu Phong Huy làm những người tu chân hồi thần lại.
Bốn người Lục Hòe cũng mừng rỡ kêu lên: “Không sai, tình hình vừa rồi đích xác không giống tạc lô, thật giống dị tượng xuất hiện sau khi luyện khí thành công! Ha ha, qua hai ngày bế quan, cuối cùng Trương tiên sinh cũng luyện chế ra pháp bảo!”
Bốn người Lục Hòe thật vất vả mới thành lập được quan hệ thật tốt với Trương Văn Trọng, tự nhiên không hi vọng hắn xảy ra chuyện.
Huống chi việc đối phó Lệ Yểm cùng cửu ma, còn cần hắn chủ trì.
Nếu như lúc này hắn gặp chuyện không may, như vậy hành động chống đối Lệ Yểm cũng chỉ đành bỏ dở.
Không phải tạc lô là tốt rồi…
Câu nói của họ làm những người có mặt nhất thời thở dài một hơi.
Nhưng cũng có người dùng loại giọng nói chua chua, lầm bầm:
“Dị tượng cũng nhỏ quá đi thôi? Xem ra lần này luyện khí tuy rằng không thất bại, nhưng cũng chưa chắc luyện chế được pháp bảo cao phẩm gì đâu nha…”
Tuy nói nhỏ, nhưng ai cũng nghe thấy được.
Những người khác còn không có phản ứng, nhưng Lưu Phong Huy, béo hòa thượng cùng Tam Si với bốn người Lục Hòe có quan hệ thân mật với Trương Văn Trọng, cùng thay đổi sắc mặt, xoay người nhìn chằm chằm mọi người tìm xem ai vừa nói chuyện.
Tính tình Lục Hòe nóng nảy nhất, lúc này trừng mắt phẫn nộ quát lớn: “Ai? Là ai vừa nói bậy? Không ngờ còn dám dùng loại khẩu khí này nghị luận Trương tiên sinh! Hừ, dù Trương tiên sinh luyện ra không phải pháp bảo cao phẩm gì, nhưng chỉ cần có dị tượng, đã biết là một kiện chuẩn tiên khí! Đừng nói ta khinh thường ngươi, ngươi có thể luyện ra một kiện chuẩn tiên khí sao? Chỉ sợ cả linh khí ngươi cũng luyện không được đi? Hoàn hảo còn dùng loại châm chọc khiêu khích này nói Trương tiên sinh, ngươi không thấy xấu hổ à?”
Có lẽ vì chột dạ, hoặc bởi nguyên nhân khác, mặc kệ hắn nói thế nào cũng không ai bước ra nhận mình vừa nói.
Lục Hòe bất mãn lầm bầm: “Ngay cả thừa nhận cũng không dám sao? Thật đúng là nhát gan! Còn đi làm một trưởng lão? Cũng không ngại mất mặt? Theo ta thấy ngươi mau nhanh thoái vị nhượng hiền…”
Ngay khi hắn còn đang mắng hứng khởi, một người tu chân đưa tay chỉ lên không trung, kinh hô: “Các ngươi mau nhìn! Mau nhìn a! Đó là vật…vật gì vậy? Trời ạ!”
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Tiên Y, truyện Tiên Y, đọc truyện Tiên Y, Tiên Y full, Tiên Y chương mới
Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!