Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Tiên Y
Hồi lâu sau, Trương Văn Trọng thu hồi thần thức trở về trong cơ thể, mở đôi mắt, Vưu Giai vội vã dò hỏi: “Thế nào Trọng ca, có phát hiện được tình huống gì dị dạng bên dưới nền đất hay không?”
Trưởng lão các tông phái đang vây quanh bên người hắn tuy rằng không mở miệng hỏi, nhưng trong ánh mắt bọn họ nhìn về phía hắn cũng bao hàm nghi vấn thật sâu, hắn cười hồi đáp: “Suy đoán của em rất chính xác, ở bên dưới mặt đất, đích thật có linh khí dị dạng ba động, nhưng linh khí dị dạng này giấu sâu bên dưới năm trăm thước, hơn nữa cực kỳ yếu ớt, nếu không phải có em nhắc nhở, chỉ sợ anh đã bỏ qua nó.”
Nghe được người yêu mình tán thưởng, trên mặt Vưu Giai không khỏi đỏ lên, thoải mái nở nụ cười, ngay trước mặt nhiều người ngoài, nàng cũng không hề kể công, trái lại đưa tất cả công lao đều đặt lên trên người yêu: “Có thể phát hiện được linh khí dị dạng ba động, còn không phải chỉ nhờ vào thần thức cường đại của anh sao? Hơn nữa dù vừa rồi em không nhắc anh, anh cũng sẽ rất nhanh nhìn ra được điểm này phải không?” Thấy dáng dấp nhu tình mật ý của hai người, Vương Hân Di không khỏi cười trộm, trêu ghẹo nói: “Được rồi, được rồi, hai người đừng khen ngợi lẫn nhau nữa, nghe tới mức da gà của chị nổi lên rồi nè, hai người phải kín đáo một chút…”
“Chị Hân Di…” Tuy đã là người của Trương Văn Trọng, nhưng ở trước mặt nhiều người như vậy, Vưu Giai vẫn không kiềm chế được sự e thẹn trong lòng, vội vàng kéo cánh tay Vương Hân Di, khe khẽ nói nhỏ.
Trương Trạch Thụy cau mày, đột nhiên mở miệng nói: “Sâu năm trăm thước dưới mặt đất? Vậy làm sao đi xuống dưới a? Không lẽ đi gọi đội công trình tới, đào mặt đất của trường lật ngược lên trời sao?” Mặc dù hắn được sự trợ giúp của Trương Văn Trọng, đã trở thành một người tu chân, nhưng bởi vì mới bước vào lĩnh vực tu chân với thời gian quá ngắn, cho nên tư duy xử sự đều còn dừng lại ở suy nghĩ của người phàm.
Vì vậy hắn mới có thể nói ra những lời khiến cho những người tu chân đứng chung quanh bật cười vang lên: “Vị này là đệ tử nhà ai nha? Thỉnh đội công trình đến đào mặt đất lật ngược lên sao? Ha ha…Mệt cho hắn có thể nghĩ ra biện pháp như vậy.
Chúng ta không phải là người thường, mà là người tu chân nha, nếu như phải đợi dùng phương pháp như vậy, tốn thời gian tốn sức không nói, còn mất hết mặt mũi, thật không biết sư phụ hắn nếu nghe được lời nói này, sẽ có cảm tưởng gì đây?”
Trương Văn Trọng không để ý đến tiếng cười vang của mọi người, chỉ nhìn Trương Trạch Thụy nói: “Cha, không cần gọi đội công trình, chúng ta có biện pháp xuống dưới nền đất bên dưới.”
Cha? Xưng hô này của Trương Văn Trọng làm tiếng cười vang của những người tu chân chung quanh dừng bặt, bọn họ giống như bị kháp ngang cổ, trợn trừng mắt há hốc nhìn Trương Trạch Thụy, lão gia hỏa này không ngờ lại là cha của Trương tiên sinh? Không nói thì thôi, sau khi tỉ mỉ nhìn một phen, gương mặt hai người thật đúng là có bảy phần tương tự, vừa nghĩ chính mình mới cười nhạo cha của Trương tiên sinh, những người tu chân đang có mặt chợt cảm giác có một cỗ hơi lạnh thấu xương nảy lên trong lòng.
Trương tiên sinh là ai? Đó là đệ tử thân truyền của tiên nhân, có danh hiệu chuyên gia diệt môn, bản thân hắn có một thân tu vi kinh khủng, mọi người từng nhìn thấy qua, hiện tại mọi người lại cười nhạo cha hắn, vạn nhất chọc cho hắn tức giận, chẳng phải là tìm phiền tới cửa? Có người tráng lá gan, run giọng dò hỏi: “Trương…Trương tiên sinh, vị lão tiên sinh này, là phụ thân của anh sao?”
“Không sai, vị này là phụ thân ta.” Trương Văn Trọng tựa hồ cũng không để chuyện vừa rồi trong lòng, giới thiệu: “Phụ thân ta và gia đình của ta đều mới trở thành người tu chân trong thời gian gần đây, cho nên bọn họ đối với chuyện tu chân giới chỉ có kiến thức nửa vời.”
Nghe được câu trả lời của hắn, những người tu chân vừa cười vang khi nãy, thái độ nhất thời liền chuyển biến, ồn ào nói: “Nguyên lai là như vậy, kỳ thực tinh tế nghĩ lại, kiến nghị do Trương lão tiên sinh vừa đưa ra, cũng thật hợp lý.
Tuy rằng hao tổn thời gian cùng sức lực, nhưng tiết kiệm được linh lực…” Cũng có người am hiểu thái độ làm người xử thế, vội vàng lấy ra linh tài liệu, pháp bảo cùng đan dược ngạnh sanh nhét vào trong tay Trương Trạch Thụy, vẻ mặt tươi cười lấy lòng nói: “Trương lão tiên sinh, chúng ta lần đầu tiên gặp mặt, không có gì hiếu kính ngài, những lễ mọn này còn thỉnh ngài vui lòng nhận lấy cho, tuy rằng chúng tôi cũng biết Phong Sơn phái các vị không thiếu, nhưng dù sao cũng là một phen tâm ý của chúng tôi, còn mời không nên cự tuyệt…” Theo những người này xem ra, lấy lòng Trương Trạch Thụy không thể nghi ngờ chính là lấy lòng Trương Văn Trọng, mặc kệ tu vi hiện tại của hắn ra sao, dù cho hắn có là một phàm phu tục tử bình thường, chỉ cần hắn là cha Trương Văn Trong, như vậy có lấy lòng hắn thế nào cũng là đương nhiên.
Cũng có một ít người tin tức linh thông, ở trong lòng âm thầm nói: “Trương tiên sinh nói người nhà của hắn vừa trở thành người tu chân…trước đây cũng từng nghe tin đồn, nói những đệ tử Phong Sơn phái hiện tại vốn không hề có tư chất tu chân, nhưng dưới sự bồi dưỡng của Trương tiên sinh, bọn họ đều đã trở thành người tu chân…Lẽ nào Trương tiên sinh thực sự nắm giữ một loại phương pháp cho người thường có thể bước vào tu chân giới? Trời ạ, nếu như tất cả đều là sự thực, đây chẳng phải có ý nghĩa, chỉ cần Trương tiên sinh nguyện ý, phần phật một chút liền có thể biến ra ngàn vạn người tu chân sao? Dù tu vi của họ đều rất yếu, nhưng nếu phân phối đủ pháp bảo, phù chú và đan dược, cộng thêm Tụ Linh trận, chỉ sợ cao thủ có cường thịnh đều phải ngã quỵ dưới chiến thuật biển người? Phong Sơn phái quả nhiên quá thần bí, quá đáng sợ…”
Đối với thái độ chuyển biến của những người chung quanh, Trương Trạch Thụy đầu tiên thoáng sửng sốt, sau đó cũng nghĩ ra then chốt trong đó, cười khổ lắc đầu thầm nghĩ: “Không nghĩ tới, tu chân giới không ngờ cũng lợi thế như vậy…”
Trương Trạch Thụy và Trương Văn Trọng cũng không cự tuyệt xã giao của những người kia, để đệ tử Phong Sơn phái tiếp nhận hết lễ vật, bởi vì họ đều rõ ràng ở lúc này nếu cự tuyệt sẽ khiến họ sợ hãi và bất an.
Cùng lúc đó, Trương Văn Trọng cũng triệu hoán Bàn Long Ngọc Xích ra khỏi Càn Khôn Hồ, nhìn thấy chuẩn tiên khí tản ra màu xanh biếc linh khí nhộn nhạo, trong ánh mắt những người chung quanh đều lộ ra thần thái ước ao, nhưng cũng chỉ là ước ao mà thôi, bọn họ cũng không có can đảm có ý nghĩ cướp đoạt trong đầu.
Không nói tới thực lực của Trương Văn Trọng mạnh đến bao nhiêu, chỉ cần người ta mang vài viên đan dược lục, thất phẩm treo giải thưởng, đủ cho bọn họ xong đời, sứt đầu mẻ trán, thậm chí bị giết chết.
Trong khoảng thời gian này chuyện xảy ra tại Vân Thai thị, đại đa số tông phái tu chân đều có chung nhận thức: Vô luận như thế nào, cũng không nên chọc tới Phong Sơn phái, không nên trêu chọc Trương Văn Trọng.
Trương Văn Trọng cũng không niệm tụng chú ngữ, hắn ném Bàn Long Ngọc Xích lên giữa không trung, Bàn Long Ngọc Xích vốn chỉ dài chừng một thước, lập tức được một đoàn quang mang màu xanh biếc bao phủ, hóa thành một con thanh sắc giao long uy vũ, bởi vì sợ dân thường nhìn thấy sẽ dẫn phát khủng hoảng, cho nên thanh sắc giao long bay rất thấp, chỉ cao hơn đầu mọi người chừng nửa thước.
Vương Hân Di đang đứng nói chuyện với Vưu Giai, ngẩng đầu thấy Bàn Long Ngọc Xích biến thành thanh sắc giao long, kinh ngạc nói: “Em trai, đây là pháp bảo gì vậy? Thật là lợi hại, không ngờ còn có thể biến thành một con thanh long.”
Trương Văn Trọng vừa cười vừa nói: “Thế nào chị hai, chị thích không? Hôm nào em tặng cho chị một kiện pháp bảo như vậy.”
“Còn em?” Vưu Giai và Tô Hiểu Hồng đều đồng thanh hỏi.
“Đều có.” Nhìn dáng dấp vội vã của hai nàng, hắn không khỏi bật cười nói: “Không chỉ có chị hai cùng hai người, mỗi người trong nhà đều sẽ có một kiện.”
Hắn cũng không phải đang hứa hẹn lung tung, sau hội đấu giá tu chân, hắn có được rất nhiều linh tài liệu cao phẩm, thậm chí thiên cấp linh tài liệu cũng có hơn mười kiện.
Hơn nữa Hỗn Độn Lô đã đề thăng tới cấp bậc chuẩn tiên khí, tỷ lệ luyện chế ra chuẩn tiên khí không thể nghi ngờ gia tăng thật lớn, cho nên luyện chế pháp bảo cho người nhà cũng không có gì là không được.
Câu nói của hắn làm người nhà hắn vui vẻ ra mặt, làm những người tu chân chung quanh đều kêu khẽ.
“Trời ạ, Trương tiên sinh nói sẽ luyện chế pháp bảo chuẩn tiên khí cho họ?”
“Ta không có nghe lầm đi? Trương tiên sinh nói thật là pháp bảo chuẩn tiên khí sao? Sẽ không phải linh khí, bảo khí, pháp khí? Lúc nào pháp bảo chuẩn tiên khí có thể tùy ý tặng người như vậy? Đây là chuẩn tiên khí hay rau cải trắng a?”
“Trong tay Trương tiên sinh rốt cục có bao nhiêu kiện chuẩn tiên khí?”
Trương Văn Trọng cũng không để ý tới tiếng kinh hô cùng suy đoán chung quanh, hắn kháp kiếm quyết, chỉ xuống mặt đất, quát khẽ: “Đi.”
Thanh sắc giao long đang xoay quanh trên đỉnh đầu mọi người há mồm phát ra một tiếng long ngâm, mạnh mẽ đâm xuống đất.
“Oanh” một tiếng nổ vang, vô số bụi đất tung lên, tạo thành như ngọn đồi nhỏ, cùng lúc đó một con đường do Bàn Long Ngọc Xích mở ra đi xuyên lòng đất, xuất hiện ngay trước mặt mọi người.
“Giai Giai, tiểu muội, mọi người ở lại đây, ta và các trưởng lão xuống dưới nhìn xem.”
Hắn quay đầu phân phó một tiếng, liền thả người nhảy xuống đường hầm đen kịt tận sâu trong.
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Tiên Y, truyện Tiên Y, đọc truyện Tiên Y, Tiên Y full, Tiên Y chương mới
Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!