Tiên Ngục

Chương 413: Một khỏa Long Châu (tt)


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Tiên Ngục


Kế tiếp, hai người Tô Triệt có thể rời đi khỏi chỗ này, về phần truyền thừa Thiên Nhai Hải Các, Hỗn Nguyên kiếm phái căn bản không cần thông qua cái gọi là nghi thức truyền thừa kia, có thể triệt để khống chế cả bí cảnh. Một ít chuyện này đối với một cái siêu cấp môn phái mà nói, nhất định là không hề khó khăn.

Bay khỏi Thiên Uyên Hải, lại đi không đến hai nghìn dặm, quả nhiên tao ngộ ba người Long Phong Tử chặn lại.

Tô Triệt hoàn toàn có thể dựa vào tốc độ của Tinh Đế la bàn vứt bỏ bọn họ, nhưng vẫn đón công kích chính diện do bọn họ phát ra. Bạn đang đọc truyện được copy tại

Lúc tầm bảo trong bí cảnh, ba người Long Phong Tử một mực đợi ở dưới bảo khố trong mặt đất, căn bản không có được chứng kiến lợi hại của Tô Triệt.

Như thế rất tốt, tam đại thần thông Nhiếp Hồn, Tù Ma, Phá Diệt thi triển đi ra, hơn nữa chiến đội Tiên Ngục đột nhiên ra mặt, ba người Long Phong Tử không kịp đề phòng, chỉ là đối mặt lần thứ nhất, liền bại một cách triệt để.

Chỉ có mấy hơi thời gian, Long Phong Tử một mình một người hốt hoảng mà chạy, Ngột Nhai cùng Lệ Huyết bị Nhiếp Hồn và Tù Ma định trên không trung, lại bị Tô Triệt, Thủy Nguyệt, Xà Nữ, Quỷ đế cùng Hỏa Nha dừng lại quần ẩu, cuối cùng nhất, chỉ có thể bị bắt vào Tiên Ngục.

Mắt thấy Long Phong Tử hóa thành độn quang bỏ chạy nơi chân trời, Tô Triệt cũng không có cảm thấy đáng tiếc gì, bởi vì trước mắt mà nói, thực lực của mình không có khả năng bắt được một Kim Đan hậu kỳ, cho dù là đánh lén ám toán, khả năng cũng không lớn.

Hơn nữa, Long Phong Tử cực kỳ giảo hoạt, cơ hồ là trong nháy mắt, thì đoán được không thể làm gì được Tô Triệt, bởi vậy, không hề do dự xoay người rời đi, căn bản không thèm để ý Ngột Nhai cùng Lệ Huyết chết sống.

Đừng nói là không thể nào cứu trợ hai người Ngột Nhai, khi tất yếu, Long Phong Tử không ngại tự tay chấm dứt tánh mạng của hai người, lẫn nhau trong lúc đó không hề có giao tình đáng nói.

Tô Triệt cho rằng, hoàn toàn có lý do tin tưởng, người như Long Phong Tử, với ai cũng khó có khả năng có giao tình; Mặc dù có giao tình, quay đầu đi cũng có thể bán đứng người khác...

Xế chiều hôm đó, Tô Triệt và Thủy Nguyệt an toàn quay trở về Thiên Huyền Tông.

Trong điện phủ Huyền Ngục Phong, hai người mặt đối mặt ngồi xuống, rốt cục có thể triệt để buông lỏng, triệt để nghỉ ngơi.

- Sau này có ý kiến gì không?

Tô Triệt ấm giọng hỏi.

Thủy Nguyệt nháy mắt mấy cái, nhẹ giọng trả lời:

- Nếu Huyền Ngục Phong của sư huynh nguyện ý tiếp nhận ta, ta sẽ ở lại đây.

Giờ phút này, Thủy Nguyệt cho rằng, dưới đời này chỗ an toàn nhất, chính là Huyền Ngục Phong của đại sư huynh. Dù sao, nếu trở về Huyền Linh Phong, còn phải đề phòng sư tôn và sư tỷ, tuyệt đối không thể để các nàng biết rõ, mình có được Thiên Nguyên Thủy Trọng, nếu không...

Chỉ là ở lại Huyền Ngục Phong, hết thảy đều không cần lo lắng, bởi vì bí mật của mình, đại sư huynh Thiên Vũ đã biết, hơn nữa, hắn đã là người đáng giá tín nhiệm nhất trong suy nghĩ của mình.

Yêu cầu như thế, Tô Triệt nhất định là vui vẻ đáp ứng, một giúp đỡ tốt như vậy, đương nhiên là cầu còn không được.

Thủy Nguyệt ở Huyền Linh Phong chỉ là một đệ tử nội môn, Tô Triệt lợi dùng quyền lực trong tay, chẳng những có thể điều nàng đến Huyền Ngục Phong của mình, còn có thể chuyển đổi thân phận cho nàng, nhập môn một lần nữa, thậm chí giúp nàng xin một thân phận Kim Đan trưởng lão. Những chuyện này, đều không là vấn đề, cho đến ngày nay, Tô Triệt đối với vị trí Thủ tịch chân truyền của bản thân, đã có càng nhiều nhận thức.

Tựa như Thủy Nguyệt nói, trong bổn môn có thể hoành hành không sợ, từ nay về sau đi ra ngoài cũng là tương đối dễ làm.

Nghỉ ngơi một đêm, ngày hôm sau, Tô Triệt trước tiên xử lý chuyện tình của Thủy Nguyệt, tạm thời điều nàng đến Huyền Ngục Phong, nàng liền có thể danh chính ngôn thuận đợi ở đây, những chuyện khác, sau này lại chậm rãi giải quyết.

Sau đó, Tô Triệt tiến đến Chưởng giáo đại điện, yết kiến các vị sư tổ, kể lại hành trình tầm bảo ở Thiên Uyên Hải một phen.

Đối với phúc duyên của Tô Triệt, các vị Lão tổ đều là thấy nhưng không thể trách, dù sao, tiểu tử này đi nơi nào, cũng sẽ không tay không mà về, nhất định sẽ lợi nhuận lấy vật tốt...

- Quảng Thành Sư Tổ, đây là Ngũ Hành Thiên linh hỏa cấp mười, xin ngài đào tạo giúp ta.

Tô Triệt lấy Thanh Đồng bảo hồ, thả hỏa chủng Ngũ Hành Thiên linh hỏa ra.

Quảng Thành Sư Tổ chính là Nguyên Anh kỳ đại tu sĩ, do hắn đào tạo hỏa chủng, hiệu suất so với Tô Triệt mau gấp trăm lần. Huống hồ, đào tạo ra càng nhiều hỏa diễm, cũng có thể phân cho Quảng Thành Sư Tổ một phần, coi như là một điểm hiếu tâm của Tô Triệt. Phải nói, đây là nhất cử lưởng tiện, hai bên cùng có lợi.

- Ngũ Hành Thiên linh hỏa.

Quảng Thành Sư Tổ cũng không khỏi động dung, lần này, quả thật là báu vật vô giá...

Cao cấp linh hỏa, vĩnh viễn đều là vật báu vô giá trong mắt luyện hỏa giả, nhiều hơn nữa cũng sẽ không ngại nhiều.

Sau chuyện này, Tô Triệt lại lấy ra một cái bình, hỏi:

- Các vị sư tổ, ta muốn dùng Toàn Cơ Ngọc Dịch cửu cấp đổi lấy Âm Hỏa cửu cấp, không biết có được hay không?

Hiện nay, chuyện như vậy, phải hỏi các trưởng bối một chút mới có thể áp dụng, miễn cho mình không hiểu, làm mua bán lỗ vốn, vậy cũng sẽ không có lời. Dù sao, danh xưng Toàn Cơ Ngọc Dịch này, mình cho tới bây giờ cũng không có nghe nói qua, thật sự không biết giá trị của nó là bao nhiêu.

- Cái gì?

Vài vị Lão tổ đồng thời động dung, nhất là Chưởng Giáo Chí Tôn, đúng là thần sắc kích động cực kỳ hiếm thấy, lớn tiếng hỏi:

- Thật vậy chăng Thiên Vũ, ngươi xác định là Toàn Cơ Ngọc Dịch?

Nhìn thấy thần sắc của Chưởng Giáo Chí Tôn kích động, trong nội tâm Tô Triệt nói ra:

- Có lẽ Toàn Cơ Ngọc Dịch có chút địa vị, không chỉ là linh thủy cửu cấp đơn giản như vậy.

Đối với Toàn Cơ Ngọc Dịch, tuy Thủy Nguyệt tiếp nhận qua Thiên Nhai Hải Các truyền thừa, cũng chỉ biết rõ nó là một loại linh thủy cửu cấp, ngoại trừ có thể dùng để tu luyện công pháp thủy hệ, phương diện cụ thể khác còn có tác dụng gì, lại cũng không rõ.

Huống hồ, những nhận thức này còn là tới từ bảy vạn năm trước, đã nhiều năm như vậy, Tu Chân Giới hiện nay còn có thể dùng nó làm những thứ gì.

- Thiên Vũ, có thể cho ta xem một chút được không?

Chưởng Giáo Chí Tôn khống chế tâm tình, ấm giọng hỏi.

Tô Triệt lập tức đưa cái chai qua, Chưởng Giáo Chí Tôn mở nắp bình ra, tâm thần thẩm thấu, cẩn thận quan sát, mấy hơi qua đi, tràn ngập mừng rỡ địa nhìn vài vị Lão tổ nói ra:

- Quả nhiên là Toàn Cơ Ngọc Dịch, thật tốt quá, lần này, phái ta có thể thêm một vị Nguyên Anh Lão tổ nữa...

Nói đến đây, quay đầu nhìn về phía Tô Triệt:

- Đương nhiên, còn phải xem Thiên Vũ có nguyện ý bán cho ta hay không.

Tô Triệt không chút do dự trả lời:

- Nếu Chưởng giáo sư tổ dùng được, vậy thì cứ lấy, sao lại nói tới chuyện bán buôn chứ.

Cho đến ngày nay, Tô Triệt đã sớm rõ ràng, liên hệ cùng vài vị sư tổ, tuyệt đối sẽ không có hại. Giờ phút này, mình biểu hiện được càng lớn, sau này có thể thu hoạch hồi báo cũng sẽ càng dày.

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Tiên Ngục, truyện Tiên Ngục, đọc truyện Tiên Ngục, Tiên Ngục full, Tiên Ngục chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top