Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Tiên Nghịch
-Ta còn tưởng rằng, ngươi thủy chung sẽ không ra tay chứ!!!
Nam nhân áo xanh thân mình hướng tới phía trước, theo sát phù văn, nhằm về Vương Lâm.
Tay phải Vương Lâm hư chỉ đại ấn, lập tức ấn nhoáng lên một chút, trực tiếp bay ra, xoay tròn giữa không trung, ầm ầm hướng tới nam nhân áo xanh. Cùng lúc đó, thân hình Vương Lâm nhoáng lên một bước, đi tới bên người Tháp Sơn, tay trái vỗ lên người, xuất ra một đạo nguyên lực vận chuyển trên người Tháp Sơn.
Thân hình Tháp Sơn lập tức bị ném đi, thẳng tới những vụ thú đang bên trong tòa nhà kia.
Làm xong việc này, Vương Lâm xoay người song chỉ thành kiếm, nâng lên rồi mạnh mẽ trảm một cái xuống phía dưới. Phù văn đang tấn công lập tức tan vỡ, hóa thành một gợn sóng tiêu tan.
Trong thời khắc mảnh vỡ đại ấn hạ xuống, nam nhân áo xanh trong mắt hàn quang chợt lóe, hai tay bấm niệm thần chú, tiên nguyên vận chuyển, lập tức một thanh trường thương biến ảo mà thành trong tay.
Trường thương toàn thân màu trắng, tràn ngập tiên khí. Người này vừa cầm lấy, lập tức cười dài đâm tới mảnh vỡ đại ấn ở trong không trung.
Ầm một tiếng nổ vang vọng, thana hình nam nhân áo xanh lùi về phía sau, ánh mắt ngưng trọng, chỉ có điều mảnh vỡ đại ấn kia cũng bị đẩy lùi lại phía sau mấy trượng.
-Ti tộc nô phù, cùng ta ra tay!
Nam nhân áo xanh lui về sau, quát khẽ trong miệng.
Thanh âm hắn rơi vào tai những tộc nhân Tiên Tuyển Tộc đang giãy dụa trên mặt đất lập tức trở thành mệnh lệnh, theo bản năng bọn họ không thể phản kháng được. Tức khắc một đám tộc nhân Tiên Tuyển Tộc bay lên, ánh mắt tràn ngập bi ai cùng phản kháng, nhưng thân thể giống như tia chớp, nhất tề vây lấy Vương Lâm.
Ánh mắt Vương Lâm chợt lóe, thân mình lùi về phía sau, Xạ Thần Xa hóa thành bươm bướm vẫn thủy chung theo bên người Vương Lâm lúc này cũng lùi lại theo Vương Lâm, phảng phất như một cái bóng của hắn vậy.
Trong lòng Vương Lâm vừa động, chiếc Xạ Thần Xa thứ ba này rối cuộc có uy năng như thế nào, hiện giờ hằn hoàn toàn không rõ. Nhưng lúc này trong mắt hắn hàn quang chợt lóe, lúc lui ra phía sau là tay phải bấm niệm thần chú, lập tức một đạo ấn quyết xuất hiện trong tay hắn, ấn hạ lên người bươm bướm.
Sát khí trong mắt Vương Lâm chợt lóe ra, lập tức chỉ tới nam nhân áo xanh.
Con bươm bướm này không có nửa điểm biến hóa, cánh vẫn nhẹ nhàng vỗ, chẳng qua tốc độ nhanh hơn một chút, một đám sương phấn nhiều màu, từ trong những cái vỗ cánh xuất hiện phiêu tán ra bốn phía.
Thân mình nam nhân áo xanh lập tức dừng lại, mắt lộ ra quang mang cảnh giác, con bươm bướm này hắn đã chú ý từ trước. Trên người con bươm bướm này có một loại cảm giác làm cho hắn vô cùng kinh hãi, nếu không như vậy hắn đã sớm ra tay mà không chờ tới bây giờ.
Tộc nhân Tiên Tuyển Tộc ở bốn phía, một đám thân hình dường như không bị khống chế, nhất tề bay lên, thẳng tới Vương Lâm. Trong mắt bọn họ phản kháng ngày càng nồng đậm, nhưng căn bản không thể chống cự được lượng lượng truyền thừa bản năng này.
Ánh mắt Vương Lâm sáng như đuốc, nhìn chằm chằm vào bươm bướm, hắn nghĩ muốn biết xem chiếc Xạ Thần Xa thứ ba này rốt cuộc kỳ dị ở chỗ nào. Đúng lúc này, con bươm bướm vỗ cánh rời khỏi Vương Lâm bay tới trước, trong khoảnh khắc đôi cánh lại chập chờn vỗ về.
Một cái vỗ cánh này, không có dấu hiệu gì, nhưng nam nhân áo xanh đang cảnh giác ở xa xa không dám tới gần kia, sắc mặt lập tức tái nhợt, bên người hắn không có gió, nhưng tóc hắn lại bị thổi phất phất, nhẹ nhàng tản ra về phía sau.
Phịch một tiếng truyền ra, thân hình hắn giương lên, hồng vụ từ trong miệng hắn phun ra, những hồng vụ này ngưng tụ trong không trung, không ngờ hóa thành một con bướm màu đỏ. Con bướm màu đỏ này vừa mới xuất hiện, lập tức vỗ vỗ hai cánh.
Phịch một tiếng, trước ngực nam nhân áo xanh này lại phun ra một ngụm huyết vụ, huyết vụ này lại hóa thành bươm bướm, vỗ cánh.
Bang bang những tiếng nổ vang vọng, thân hình nam nhân áo xanh này không ngừng lùi về phía sau, không ngừng bị nổ tung, mỗi lần đều có một tảng huyết vụ lớn hóa thành bươm bướm. Mỗi một lần bươm bướm vỗ cánh đều tạo thành vết thương khó có thể tưởng tượng được cho hắn.
Ánh mắt hắn lộ ra vẻ kinh hãi, thậm chí còn có chút sợ hãi. Hắn căn bản không thể phản kháng, thậm chí, bao gồm cả tiên nguyên, trong giờ phút này dường như không phải của mình nữa, mà bị một cỗ lực lượng kỳ dị phong ấn.
Bươm bướm xuất hiện trong huyết vụ, đôi cánh vỗ vỗ, thân mình của nam nhân áo xanh lại bay ra ngoài, liên tục không ngừng, một mực lui ra xa tới nghìn trượng, trong mắt hắn sợ hãi đã tới cực điểm rồi.
-Lôi, Bạo!
Trong giãy dụa, nam nhân áo xanh gần như rống lên, quanh thân hắn truyền tới những tiếng động ầm ầm, tay phải bỗng biên tan vỡ, hóa thành huyết nhục, trong huyết nhục ẩn chứa lực lượng có tính hủy diệt vô cùng.
Nương theo lần bùng nổ này, sắc mặt tái nhợt của hắn tạm thời khôi phục lại một chút, mặc dù khống chế được tiên nguyên, nhưng linh hồn phách lạc, trong nội tâm hoảng sợ gần như đã chiếm hết toàn bộ tinh thần và thể xác của hắn rồi.
“Đây là thần thông gì??? Đây là pháp bảo gì???” Cả đời hắn, chưa từng gặp qua pháp bảo nào quỷ dị như vậy, thậm chí hắn không thể có lực phản kháng, chỉ có một cánh bướm đã khiến cho hắn suýt nữa hỏng hẳn.
Lúc này hắn không chút do dự, thân hình chợt lóe, thẳng tới tế đàn bên dưới, muốn thoát đi.
Ánh mắt Vương Lâm ngưng đọng, hấp một ngụm chân khí, hắn cùng với Xạ Thần Xa có cảm ứng kỳ dị, trong mơ hồ, hắn có một cảm giác, dường như công kích mạnh nhất của Xạ Thần Xa vẫn chưa triển khai.
Đúng lúc này, con bươm bướm nhiều màu sắc bên cạnh Vương Lâm, nhẹ nhàng phất cánh bên trái.
Nam nhân áo xanh kia đang trốn với tốc độ cực kỳ nhanh, trong khoảnh khắc trước khi cửa tế đàn đóng lại, thân mình hắn bỗng nhiên dừng lại một chút, ánh mắt lộ ra vẻ không thể tin nổi. Thân thể bắt đầu tiêu tan từ lòng bàn chân, trong khoảng khắc lan tới đầu, tiêu tan vĩnh viễn.
Lúc nam nhân áo xanh tử vong, dưới khoảng không âm u vô tận, một người ngồi khoanh chân trong u minh thú, người này toàn thân phát ra hắc khí, kỳ dị nhất chính là, trong hắc khí không ngờ lộ ra tiên lực.
Lúc này ánh mắt hắn chợt mở ra, nhìn chằm chằm về phía trước, trong mắt lộ ra vẻ khiếp sợ vô cùng.
“Dễ dàng hủy đi phân thân của ta…đây là pháp bảo gì???”
Khoảnh khắc nam nhân áo xanh tử vong, cửa lớn của tế đàn đóng lại trong tiếng ầm ầm vang vọng. Vương Lâm thần sắc như thường, nhưng trong lòng cũng kinh hãi vô cùng, nhìn con bươm bướm nhỏ nhiều màu sắc đang vỗ cánh bên cạnh mình, Vương Lâm lâm vào trầm lặng, thắt ấn ký, cẩn thận hướng tới con bướm.
Con bướm kia cánh hơn động một chút, hóa thành nhiều điểm sáng, chậm rãi tản ra, một lát sau, liền trở thành bộ dạng của Xạ Thần Xa.
Trong lòng Vương Lâm nhẹ nhàng thở ra, trên trán mơ hồ toát ra mồ hôi hột, đối với hắn mà nói, cảm giác mồ hôi lạnh này, cũng không gặp nhiều. Nhưng vừa rồi khi con bướm vỗ cánh, làm cho nguyên thần của một tu sĩ Dương Thực đỉnh tan vỡ, điểm này làm cho nội tâm hắn cực kỳ hoảng sợ.
“Xạ Thần Xa này phối hợp với Tử Mẫu Đạo Khô, ta có thể chiến với Khuy Niết!” Ánh mắt Vương Lâm lộ ra tinh quang, đảo qua tộc nhân Tiên Tuyển Tộc ở chung quanh. Sau khi nam nhân áo xanh tử vong, đã khôi phục lại bình thường, cả đám trong mắt lộ ra bi ai, mang theo mê man nồng đậm, trầm mặc ngồi trên đất không nói gì.
Xa xa Tháp Sơn cầm theo thương trở về, trong tay cầm một bình lớn, hiểu nhiên đã bắt được vụ thú muốn thôn phệ những hài đồng kia. Nhưng mà thương thế của hắn quá nặng, kiên trì quay trở lại, liền hôn mê ngã xuống đất.
Thời gian nhoáng một cái đã trôi qua mười ngày, trong mười ngày này, Vương Lâm ở trong bộ tộc Tiên Tuyển, lão nhân tiên tổ của tộc, đã chuẩn bị cho hắn một nơi rất yên tĩnh, cung kính cho hắn ở lại.
Trong mười ngày này, Vương Lâm cũng không thanh nhàn, sau khi nghe chuyện lão nhân kia tỉ mỉ kể lại. Vương Lâm dần dần cảm giác được những gì mình tiên đoán lúc trước có tới tám phần là đúng.
Chẳng qua việc này cũng không có quan hệ với hắn, trong lòng Vương Lâm trọng điểm là rời khỏi nơi này như thế nào.
Chân trời nơi đây, Vương Lâm đã tới rồi, nhưng đúng theo lời Tháp Sơn đã nói, cuối chân trời là một bức tường vô biên vô hạn, chẳng qua trên vách tường lộ ra ánh sáng màu lam. Như thế mới khiến cho nơi này thoạt nhìn phảng phất giống như ngoại giới.
Ngoại trừ không trung, bốn phía đại lục này, Vương Lâm cũng gần như tìm kiếm một phen rồi, tới cuối cùng thủy chung vẫn không có lối ra. Tới tận đây, Vương Lâm tin tưởng, truyền tống trận trong Huyền Âm đỉnh kia chắc chắn là đường rời khỏi đây!
“Trước không nói chi linh thủ hộ truyền tống trận trên Huyền Âm đỉnh, chỉ tính riêng nam nhân áo xanh lúc trước cũng khiến cho nơi đây cực kỳ quỷ dị. Nam nhân áo xanh tự xưng là tiên nhân, hơn nữa lực lượng hắn dùng, tương tự tiên lực, nhưng lại ẩn chứa khí tức nguyên lực.
Điểm này, cực kỳ tương tự với Thanh Thủy Tiên Quân của Lôi Chi Tiên Giới. Hơn nữa biểu hiện của tộc nhân Tiên Tuyển tộc, nếu đã nhìn thấy cảnh tượng này, nam nhân đó nhất định có khả năng là tiên nhân thật sự!”
Vương Lâm trong trầm ngâm, ra khỏi phòng bước một bước liền biến mất tại chỗ. Trên một mảnh bình nguyên ở phía đông đại lục, bóng dáng Vương Lâm biến ảo xuất hiện.
Thân hình hắn vừa xuất hiện, chỉ thấy một tiếng gào thét vui mừng truyền tới. Văn Thú bay múa trên không trung, xoay vài vòng rồi mang theo cuồng phong tiến tới.
Trên thảm cỏ xa xa, Lôi Oa nằm sấp như một ngọn núi nhỏ, mí mắt vừa lật, liếc mắt nhìn Vương Lâm một cái rồi lại nhắm lại.
Hứa Lập Quốc đã không biết đi nơi nào tìm thú vui.
Văn Thú tiến tới, khóe miệng Vương Lâm mỉm cười, vỗ nhẹ lên đầu Văn Thú. Con thú này lộ ra biểu tình thoải mái, lại bay lên không trung xoay vài vòng.
Quyển 7: Danh chấn La Vân
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Tiên Nghịch, truyện Tiên Nghịch, đọc truyện Tiên Nghịch, Tiên Nghịch full, Tiên Nghịch chương mới
Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!