Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Tiên Nghịch
Một lúc sau, ánh mắt hắn hiện lên vẻ vui mừng, cười ha hả nói:
- Quả nhiên là nơi đây, Tằng đạo hữu, tại hạ đi trước một bước!
Nói xong, hắn đạp chân tiến lên một bước, đi vào bên trong chỗ lõm của, bóng dáng hắn loé lên, biến mất.
Nữ tử có tướng mạo khó coi kia hơi do dự, nhìn Mộ Dung Vân một lát, rồi lại nhìn sang Vương Lâm, trầm mặc không nói.
Vương Lâm cười lạnh, không nhìn về Tế Đàn mà chuyển ánh mắt sang Mộ Dung Vân. Tay phải hắn cách không bắn ra một đạo linh quyết, rơi vào mi tâm của người kia.
Nháy mắt khi linh quyết hạ xuống. hai mắt Mộ Dung Vân bỗng mở ra, tay phải đưa lên, nắm lấy đạo linh quyết, miết một cái linh quyết lập tức tan nát. Hắn đứng lên nhìn về phía Vương Lâm, hắc khí lượn lờ trên mặt. Tướng mạo hắn vốn rất anh tuấn, giờ phút nàu đã trở nên dữ tợn.
- Ngươi phát hiện ra từ khi nào?!
Hắn nhìn chằm chằm vào Vương Lâm, trong thanh âm lộ ra một cỗ lực lượng kì dị.
Ánh mắt Vương Lâm vẫn bình tĩnh, nói:
- Ta có thể nói cho ngươi nhưng ngươi phải giải đáp cho ta mấy vấn đề.
Ánh mắt Mộ Dung Vân chớp lên, âm trầm nói:
- Thật thú vị! Ngươi trả lời trước đi đã.
- Mỗi người tu chân đều có túi trữ vật, trong đó đều có mấy bộ đồ để thay đổi, rất ít khi xuất hiện bộ dáng chật vật như ngươi!
Vương Lâm bình thản nói.
Mộ Dung Vân cười lạnh nói:
- Chỉ có thế thôi sao?
Thần sắc Vương Lâm vẫn như thường, nhìn chằm chằm vào Mộ Dung Vân noi:
- Đương nhiên còn nguyên nhân khác. Ta muốn biết ngươi là cái gì?
- Ta là do Mệnh hồn biến thành! Ngươi nói ta biết còn có nguyên nhân nào khác!
Mộ Dung Vân hừ lạnh nói.
- Quần áo của ngươi, đã quá lỗi thời, không giống như của những tu sĩ mới tiến vào nơi đây sử dụng. Mục đích của ngươi là gi?
Vương Lâm nói.
- Ta không có mục đích gì cả, chỉ không muốn cho các ngươi đến được Tu Tinh Tinh mà thôi! Còn nữa, theo như ngươi nói, nguyên nhân chỉ có hai cái này mà thôi sao?
Mộ Dung Vân nhướn mày.
Vương Lâm than nhẹ, lắc đầu nói:
- Một nguyên nhân cuối cùng là bởi vì trên quần áo của ngươi có cái đồ án kia . Nói tới đây, tay phải Vương Lâm đột nhiên khẽ động, tiên lực trong cơ thể chuyển động. Gần như chỉ trong nháy mắt, một đạo bí pháp ẩn chứa tiên lực liền xuất hiện trước người Vương Lâm. Theo tay phải hắn nâng lên, đạo tiên pháp này lập tức xé gió lao ra, hướng về Mộ Dung Vân đánh xuống.
Mộ Dung Vân cười lạnh, thân mình chưa động, nhưng nháy mắt khi đạo tiên quyết kia rơi vào người hắn, cả người hắn rung lên một chút, hoá thành từng đạo khói đen, nháy mắt đã bay vào trong màn sương đen, biến mất không thấy.
Vương Lâm không có truy đuổi, mà trong ánh mắt chợt loé lên vẻ trào phúng. Chỉ nghe một tiếng thét kinh hãi từ trong màn sương đen truyền ra. Sau đó, từng đạo hắc khí nhanh chóng bay trở lại, một lần nữa ngưng kết một chỗ, hoá thành Mộ Dung Vân. Giờ phút này, sắc mặt của Mộ Dung Vân cực kỳ khó coi, hắn nhìn quanh bốn phía, rồi nhìn chằm chằm vào Vương Lâm nói:
- Ngươi không phải là một Anh Biến tu sĩ tầm thường!
Một cây đại phiên cao ba trượng từ trong màn sương đen bay ra, lá cờ dài chừng mười trượng, phô trương mở ra, như những con sóng dập dềnh không ngừng. Một số lượng lớn hồn phách từ bên trong tràn ra, tràn ngập bốn phía. Hơn mười cái Chủ hồn, loé lên bất định trong màn sương đen bốn phía, ánh mắt chúng toàn bộ tập trung vào Mộ Dung Vân.
Trong số những Chủ hồn này còn có một đầu Kỳ Lân màu tím đen, đôi mắt rất lớn loé ra từng trận hung mang.
Trên đường, Thập Ức Tôn Hồn Phiên được Vương Lâm và Tư Đồ Nam không ngừng luyện hoá. Những hồn phách hắn hiện có đã dung hợp vào trong Tôn Hồn Phiên. Hồn phách của Lý Nguyên Phong và tàn hồn của Kỳ lân giờ phút này đều trở thành Chủ hồn của Tôn Hồn Phiên.
Giờ phút này, bên trong Thập Ức Tôn Hồn Phiên có đến hai mươi tám Chủ hồn.
- Ngươi cho rằng như thế này là có thể vây khốn ta hay sao?!
Mộ Dung Vân cười lạnh, thân mình đột nhiên lao lên, cả người hoá thành vô số hắc khí, giống như tơ tằm, điên cuồng hướng về phía miệng mũi của Vương Lâm định chui vào.
Thân mình Vương Lâm lui về phía sau, ánh mắt lộ ra hàn mang. Tay phải hắn vung lên, điểm nhẹ về phía trước, trong miệng thốt lên:
- Phong!
Bỗng nhiên, một cây đại phiên từ trong màn sương đen xuất hiện. Hồn Phiên này rung lên, vô số cấm chế lập tức điên cuồng mạnh mẽ hiện ra, lấy tốc độ nhanh nhất, từ bốn phương tám hướng xé gió lao đến, hình thành một khối cầu cao bằng một thân người và nhanh chóng thu nhỏ lại. Cuối cùng biến thành khối cầu nhỏ bằng nắm tay. Khối cầu này được tạo thành từ các cấm khí, một loạt cấm chế sắp xếp dày đặc, đem những sợi tơ tằm phong kín lại bên trong.
Linh vật từ mệnh hồn tạo thành rất khó giết chết, hơn nữa cho dù giết chết, thì người chết cũng không phải là bọn chúng cũng mà là chủ nhân của mệnh hồn ở Chu Tước tinh.
Nếu Vương Lâm sử dụng tiên lực, không chút bảo lưu thực thực, triển khai toàn bộ thực lực thỉ cũng có thể giết được được mệnh hồn này! Nhưng mệnh hồn này biến mất lại có nhiều mệnh hồn hơn ngưng kết lại thành Linh vật. Có thể nói, loại Linh vật tạo thành từ mệnh hồn này trên một phương diện có thể coi là bất tử.
Trừ khi Tu Tinh Tinh tan vỡ nếu không mệnh hồn này tử vong thì cũng không ai có thể biết được trong số những mệnh hồn tiếp theo xuất hiện có mệnh hồn của người mình quen biết hay không. Một khi xuất hiện thì làm sao có thể ra tay. Nếu là có mệnh hồn của chính mình thì cũng không sao, dù sao giữa trong đó cũng có một cỗ cảm ứng đặc biệt.
Đương nhiên, những tu sĩ tiến vào trong Chu Tước Mộ cũng có không ít người tuyệt tình, lãnh huyết. Cũng có người sau một thời gian quan sát biết được bí mật này mà triển khai đồ sát. Bọn họ lần lượt huỷ diệt từng mệnh hồn một, chờ đợi Linh vật lại trọng tổ từ những mệnh hồn khác. Cứ như thế, vòng đi vòng lại, lấy loại phương pháp ngu ngốc này, chờ đợi có thể gặp được mệnh hồn của chính mình. Kiền Phong là một trong số đó.
Giờ phút này, Kiền Phong bị một ngọn núi cao nhất bên trong Chu Tước Mộ ngăn cản. Nơi này có một hang động thật lớn, Kiền Phong khoanh chân ngồi ở bên ngoài hang đá, sắc mặt cực kỳ âm trầm.
Có thể nói hắn là người đầu tiên tiến vào Chu Tước Mộ. Ở trong này hắn gặp được một Linh vật tạo thành từ mệnh hồn. Linh vật này căn bản là giết không chết. Cuối cùng, những Tu sĩ tiến vào nơi đây sớm nhất và nhóm người Tiên Di Tộc cũng lần lượt gặp được những thứ như Mộ Dung Vân, đi đến chỗ Vương Lâm đang đứng lúc này. Nơi này có người bị lừa tiến nhập vào trong Tế Đàn, nhưng Kiền Phong không bị mắc mưu, âm thầm thoát đi, cuối cùng trải qua bao vất vả khổ cực mới tìm được cửa vào chân chính, tiến vào bên trong Chu Tước Mộ.
Bên trong tuy nhỏ hơn so với bên ngoài nhưng thực tế cũng rất lớn. Nhất là những Linh vật do mệnh hồn tạo thành, chẳng những còn nhiều hơn so với bên ngoài mà còn có một số còn có thực lực rất mạnh. Kiền Phong không thể chống lại, chỉ có thể tháo chạy. Mấy ngày bên trong này, trước sau hắn vẫn không tìm được phần mộ của một đời Chu Tước Tử. Theo thời gian trôi qua, tu sĩ và người của Tiên Di Tộc tiến vào trong cũng ngày càng nhiều hơn.
Kiền Phong đã tận mắt chứng kiến một tu sĩ Anh Biến kỳ mà hắn quen biết cùng mấy tên Tiên Di Tộc liên thủ, không tiếc tổn hao đại lượng phù văn lực (1), giết chết một Linh vật cường đại. Sau đó, hai mắt của Anh Biến kỳ tu sĩ kia lập tức trở nên ảm đạm, ngã xuống bỏ mạng mà không có dấu hiệu nào báo trước.
(1) phù văn lực: lực lượng của ký hiệu
- Bạo! Kiền Phong quát khẽ.
Lời này vừa thốt ra, tinh quang tiểu cầu kia lập tức bùng nổ, tạo ra một cỗ tiên lực tấn công cực kỳ mãnh liệt, lấy tốc độ nhanh hơn cả tia chớp, xé gió hướng về bốn phía lao đi.
Toàn bộ ngọn núi bỗng nhiên rung lên, rất nhiều đất đá sụp xuống. Trong tiếng ầm ầm kia có vô số sợi tơ bay lên, không có ngoại lệ, toàn bộ tiêu tan sạch sẽ, trực tiếp bị tiêu diệt.
Đây đã là cái thứ sáu mươi chín, vẫn không gặp được mệnh hồn của ta.
Kiền Phong chau mày, hắn biết phương pháp hiện nay không phải là biện pháp tốt nhất. Nhưng không nói đến bên trong Chu Tước Mộ rất lớn, cũng có rất nhiều nguy hiểm. Lấy tu vi của hắn không thể tra xét toàn bộ được. Không tìm được Tu Tinh Tinh thì chỉ có thể lựa chọn biện pháp ngu ngốc này để chờ mong kỳ tích xuất hiện.
Bên trong Chu Tước Mộ, trên ngọn núi có Toà Tế trận, Vương Lâm cầm một khối cầu màu đen, thân mình từ trên đỉnh núi nhảy xuống.
Về phần nữ tử có tướng mạo khó coi kia Vương Lâm không để ý đến.
- Ta không thể giết ngươi nhưng có thể phong ấn ngươi lại, Loại phong ấn này có tính vĩnh cữu, mặc dù bây giờ ngươi không chết, nhưng sau khi tuổi thọ của người chủ nhân tạo ra mệnh hồn ngươi đã hết, phải chết thì ngươi cũng sẽ hoàn toàn tử vong!
Thanh âm Vương Lâm bình thản, từ từ nói.
Mấy ngày ở Chu Tước Mộ, trong đầu Vương Lâm thường xuyên suy nghĩ đó là làm thế nào để đối phó với loại linh vật mệnh hồn này. Sau khi cân nhắc cẩn thận, hắn mới nghĩ ra biện pháp này.
Lấy số lượng lớn cấm chế trong cấm phiên, phong ấn lại mệnh hồn của Linh vật. Do đó, trong một thời gian dài sẽ đạt được tác dụng giam cầm. Hơn nữa, chỉ cần bị một hồn phách có tu vi tương đương bên trong Thập Ức Tôn Hồn Phiên dung nhập thì có thể gián tiếp làm cho Linh vật này không còn khả năng trọng tổ lại.
Quyển 2: Tu Chân Huyết Ảnh
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Tiên Nghịch, truyện Tiên Nghịch, đọc truyện Tiên Nghịch, Tiên Nghịch full, Tiên Nghịch chương mới
Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!