Tiên Nghịch

Chương 437: Ngươi đồng ý, xuân phong nhất độ(2).


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Tiên Nghịch

Một rồng một hổ lập tức gào thét lao đến, đuổi theo lên tầng thứ nhất. Phía sau chúng, cuộn tranh kia phát ra những tia yêu dị chậm rãi thổi tới.

Vương Lâm vừa mới đi vào tầng thứ nhất, một rồng một hổ kia liền đuổi theo.

- Dùng pháp bảo tầm thường này mà muốn vây khốn Vương mỗ, quả là coi thường tại hạ quá!

Vương Lâm trong mắt lóe hàn quang, vỗ túi trữ vật, lấy ra một vật.

Vật ấy chính là cuộn tranh mà từ trước tới giờ hắn không có cách nào khống chế.

Giờ đây nhìn đến cuộn tranh này so với vật ấy là một pháp bảo giống y hệt, Vương Lâm đột nhiên nghĩ ra, quyết định lấy vật ấy ra để thử một lần.

Vật ấy vừa hiện ra, hai con giao long và mãnh hổ kia đang đuổi theo lập tức dừng lại, không dám tiến lên nữa, đứng ở cách đó trăm trượng không ngừng rít gào, trong mắt lộ vẻ hồ nghi. Vương Lâm ánh mắt lóe lên, cầm cuộn tranh kéo một cái, lập tức cuộn tranh mở ra. Bên trong cuộn tranh là một bức màn đen, trên đó chỉ có một tử quang điểm.

Ngay khi cuộn tranh mở ra, giao long và mãnh hổ kia lập tức ngừng gào thét, chằm chằm nhìn thẳng vào cuộn tranh, mắt lộ ra vẻ kỳ dị. Lúc này, phía sau bọn chúng, cuốn tranh có mười tử quang điểm kia cũng theo đi lên.

Trước mắt là một cảnh tượng có chút kỳ lạ.

Hai cuộn tranh bề ngoài giống nhau y hệt đứng cách nhau vài trăm trượng, ở giữa là giao long và mãnh hổ. Đầu hai con thú này nhoáng lên một cái, lần lượt nhìn hai cuộn tranh, ánh mắt lộ vẻ bối rối.

Tam tổ ở tầng thứ mười một, giờ phút này sắc mặt đại biến.

- Phù Thú Đồ Phổ, người này làm thế nào mà có được bảo vật của Tiên Di Tộc ta! Chẳng lẽ tổ tiên nào năm đó làm lưu lạc ở ngoài hay sao!

Nữ tử ánh mắt lóe lên, miệng nói:

- Thu!

Lời này vừa nói ra, ở tầng thứ nhất, cuộn tranh có mười tử quang điểm kia lập tức chấn động. Giao long và mãnh hổ kia lập tức hóa thành hai ký hiệu màu đen, khẽ động một cái, hướng về cuộn tranh bay đi.

Nhưng đúng lúc này, bỗng nhiên Vương Lâm ném cuộn tranh kia ra, tử quang điểm duy nhất trong tranh chợt lóe lên, từ trong bức tranh hiện ra thân ảnh một nữ tử. Nàng này không nhìn rõ diện mạo, chỉ có thể nhìn thấy một thân ảnh mơ hồ.

Nữ tử này nâng tay lên, hướng về hai phù văn giao long và mãnh hổ vẫy một cái. Hai phù văn này lập tức chấn động, không chút do dự, thay đổi phương hướng, hướng về nữ tử kia bay tới. Chúng xoay quanh bên người nữ tử này có vẻ như vô cùng sung sướng.

Ngay sau đó, nữ tử kia chậm rãi quay lại tiến vào bên trong bức tranh cuốn, cùng tiến vào với nàng còn có hai phù văn kia.

Tam tổ dưới tầng mười một lập tức sắc mặt tái nhợt, phun ra một ngụm máu tươi, hiển nhiên là thương thế sinh ra do phù thú bị gọi đi, trên mặt lộ ra vẻ hoảng sợ.

- Đây là một vị tổ tiên của tộc ta. Không ngờ nàng phong ấn chính mình vào trong Phù Thú Đồ Phổ, chính mình cam chịu trở thành phù thú… …

Tam tổ hít sâu, tay phải điểm vào giữa lông mày một cái, trên trán nàng lập tức hiện ra một gốc cây cửu diệp.

- Phù Thú Đồ Phổ, thu!

Ở tầng thứ nhất, cuộn tranh dưới sự khống chế của tam tổ lập tức thu lại, hóa thành một đạo u quang biến mất tại chỗ.

Vương Lâm ánh mắt lóe lên, không nói lời nào, cầm lấy cuộn tranh chính mình xuất ra, không có thời gian xem xét, thu vào trong túi trữ vật. Sau đó hướng về cửa ra lóe lên bay đi.

Tại hố sâu ở vùng đất Tiên Di, Vương Lâm triệu tập hồn phách bao vây toàn thân, từ trong cái cây khổng lồ kia bay ra. Lúc này bên ngoài đã là đêm khuya, tối đen như mực.

Sau khi bay ra thân mình hắn lại lóe lên, biến mất hoàn toàn, ý cảnh tàn hồn của tam tổ kia Vương Lâm cũng không trả lại. Vật ấy nếu đã rời khỏi tam tổ thì sẽ tự thân tồn tại, không còn chịu sự khống chế của tam tổ. Nếu không năm đó lão tổ Cự Ma Tộc cũng không có khả năng đoạt được vật ấy.

Thậm chí tam tổ khi còn nhìn thấy Vương Lâm nếu có thể khống chế thì đã sớm lấy đi rồi.

Mặt khác, theo lời tam tổ kia nói Vương Lâm cảm thấy người này đối với ý cảnh tàn hồn cũng không phải quá coi trọng, dường như có cũng được mà không có cũng được.

Tuy nhiên đối với Vương Lâm mà nói thì một tia ý cảnh tàn hồn này lại rất có tác dụng. Đây chính là thủ đoạn tối hậu sau này hắn sẽ dùng để đối phó với người khác.

Trên Chu Tước Sơn, Chu Tước Tử giờ phút này đang ở cấm địa phía sau núi khoanh chân tĩnh tọa. Bay trước người hắn là một tinh thạch màu đỏ, tinh thạch này có hình dạng như trái tim. Đây chính là Tu Tinh Chi Tâm khống chế Tu Tinh Chi Tinh.

Ít lâu sau, Chu Tước Tử mở hai mắt, trong mắt lộ ra một vẻ điên cuồng. Ánh mắt này không mấy khi thấy có ở hắn.

- Vân Tước Tử, lão phu không hận Tiên Di Tộc, nhưng đối với ngươi ta hận ngập trời. Tên phản đồ này, ha ha, ngươi làm phản hay lắm. Lúc ngươi đánh lén ta, tuy ta có bị thương nhưng trong lòng cũng lấy làm hưng phấn. Kiền Bình Hải, nếu ngươi có linh thì hãy tận mắt mà xem, đây chính là người năm đó người lựa chọn!

Vân Tước Tử, ngươi và ta từ nhỏ cùng nhau lớn lên, tư chất không hơn kém bao nhiêu, nhưng tại sao Chu Tước Tử đời trước Kiền Bình Hải lại đối với ngươi luôn có vài phần đặc biệt. Đối với ngươi thì khen ngợi vô cùng, còn đối với ta thì không ngừng mắng chửi, nhìn ta mà ánh mắt lộ hàn quang, như thể chỉ cần ta phạm lỗi là sẽ giết ta ngay vậy.

Năm đó khi hắn cho ta Chu Tước Huyền Trận, ta cực kỳ hưng phấn, ta đối với hắn cũng có chút cảm kích mãnh liệt. Thậm chí những việc trước kia ta cũng quên tất cả, trong đầu chỉ thầm nghĩ một việc, đó là đem cả cuộc đời dâng hiến cho Chu Tước Tinh, làm tốt vai trò Chu Tước Tử.

Nhưng ta không thể ngờ Kiền Bình Hải lại ác độc như vậy. Chu Tước Huyền Trận kia vốn là con dao hai lưỡi, mỗi một lần sử dụng nguyên thần sẽ tổn hại rất lớn. Đến khi dùng một số lần nhất định sẽ tổn hại nguyên thần cả đời, vĩnh viễn không thể khôi phục. Mãi cho đến khi hắn chết ta vẫn không hiểu được tất cả chuyện này rốt cuộc là vì sao!

Nếu lão phu năm đó không âm thầm ra tay, chuẩn bị nhiều năm, cuối cùng trước lúc Chu Tước Tử đời trước chết đã lấy được Tu Tinh Chi Tâm, chỉ sợ đương kim Chu Tước Tử sẽ không phải là lão phu.

Kiền Bình Hải, ngươi có mắt như mù, không ngờ trước khi chết lại chỉ ra và xác nhận Vân Tước Tử là Chu Tước Tử đời tiếp theo. Nếu lão phu thật sự làm theo tâm nguyện của ngươi, đem Tu Tinh Chi Tâm giao cho Vân Tước Tử thì bây giờ Chu Tước Tinh đã sớm trở thành thiên hạ của Tiên Di Tộc rồi. Kiền Bình Hải, ngươi là lão thất phu, thi thể của ngươi lão phu không an táng tại mộ Chu Tước mà đem bán cho Thi Âm Tông. Chỉ có như vậy mới có thể làm cho mối hận của lão phu đối với ngươi giảm đi một phần.

Kiền Bình Hải, sự thật đã chứng minh, ta mới là người thích hợp nhất để trở thành Chu Tước Tử! Năm đó ngươi sai rồi, sai vô cùng!

Lão phu tìm trên toàn bộ Chu Tước Tinh, rốt cuộc trong đám hậu nhân của ngươi tìm được Kiền Phong. Người này linh căn của hắn cũng giống với ngươi, dáng vẻ của hắn so với ngươi năm đó cũng không khác biệt nhiều, mỗi lần nhìn đến hắn, mối hận đối với ngươi lại tăng thêm vài phần. Lão phu muốn nuôi hắn khôn lớn, truyền cho hắn Chu Tước Huyền Trận cũng giống như năm đó ngươi đối xử với ta. Mỗi lần nhìn thấy hắn sử dụng Chu Tước Huyền Trận, trong lòng ta lại tràn đầy sảng khoái.

Chỉ có như vậy ta mới có thể báo đáp được những gì năm đó ngươi đã làm cho ta!

Vân Tước Tử, ngươi biết được sự tồn tại của Tu Tinh Chi Tinh nên cho lão phu thời gian ba tháng để lão phu cân nhắc. Rốt cuộc cùng chết với các ngươi hay trao đổi với tu chân liên minh, cái nào nên làm hơn.

Tu Tinh Chi Tinh tuy đã bị đệ nhị Chu Tước Tử phong ấn, các đời Chu Tước Tử về sau không thể khống chế, nhưng chỉ cần phá nát Tu Tinh Chi Tâm có thể khiến cho Tu Tinh Chi Tinh cũng bị phá nát, việc này có thể làm được. Chẳng qua cái giá phải trả là quá lớn, mệnh hồn của lão phu cũng ở trong Tu Tinh Chi Tinh kia, một khi nó bị phá nát thì lão phu cũng sẽ tử vong. Tu chân liên minh sẽ không dễ dàng nhúng tay vào tất cả sự tình của các tu chân tinh, nhưng với một điều kiện tiên quyết, đó là Tu Tinh Chi Tinh không bị phá nát. Nói về mức độ để ý tới Tu Tinh Chi Tinh thì tu chân liên minh có một thái độ rất điên cuồng. Về điều này các đời Chu Tước Tử đều rất nghi ngờ nhưng không thể đoán được tại sao lại như thế. Chỉ biết được rằng nếu Tu Tinh Chi Tinh bị phá nát, tu chân liên minh trước tiên sẽ phái người đến điều tra, tới lúc đó, bọn tiểu nhân Tiên Di Tộc các ngươi chắc chắn sẽ chết không còn nghi ngờ gì.

Ngươi cho ta ba tháng thời gian chính là muốn ta thận trọng suy xét, không muốn bức bách ta. Vân Tước Tử, lão phu tiện thể chơi đùa với ngươi một phen, nếu ngươi thua, trước khi tuổi thọ của lão phu kết thúc sao có thể giao Chu Tước Tinh này cho ngươi. Chỉ khi nào ngươi thắng lão phu mới điên cuồng hủy diệt toàn bộ Chu Tước Tinh, kéo cả Tiên Di Tộc của ngươi chết chung.

Lão phu không được làm Chu Tước Tử đầu tiên, nhưng cũng muốn làm Chu Tước Tử cuối cùng! Ngươi không nên cho ta cơ hội!

Vẻ điên cuồng trong hai mắt của Chu Tước Tử càng nồng đậm, hắn điên cuồng cười rộ lên.

Quyển 2: Tu Chân Huyết Ảnh

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Tiên Nghịch, truyện Tiên Nghịch, đọc truyện Tiên Nghịch, Tiên Nghịch full, Tiên Nghịch chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top