Tiên Nghịch

Chương 1809: Huyền Kiếp làm gì được!


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Tiên Nghịch

Chương 1809: Huyền Kiếp làm gì được!

Vương Lâm lắc đầu. Huyền Kiếp này hắn không biết người khác vượt qua thế nào nhưng tuyết kiếp phá không được chân thân của hắn, phong kiếp lại càng không thể đánh tan lực lượng thân thể hắn.

Dù là phong kiếp có duy trì liên tục mấy trăm năm thì cũng không thể đả động tới thân thể này.

Thân thể hắn đã không còn như năm đó, dưới sự cải tạo của lão già mặc lục bào lúc này đã dẻo dai phi thường. Loại dẻo dai này và sự mạnh mẽ vốn có kết hợp lại khiến cho loại phong kiếp này không thể rung chuyển Vương Lâm chút nào!

Giơ tay trái lên, Vương Lâm hướng về phía cơn lốc đang vờn quanh thân thể đột nhiên chụp một cái, tùy ý kéo mạnh! Tiếng ầm vang kinh thiên không ngừng truyền ra. Dưới lực lượng của Vương Lâm, cơn lốc này ầm ầm sụp đổ, trực tiếp tan nát cả chín tầng, khiến cho chín cơn lốc nổ tung, cuồng phong tràn về bốn phía, sau đó tiêu tán.

Gió tan, Vương Lâm vẫn ngồi nơi đó uống rượu, ngũ hành chân thân đứng phía sau hắn lạnh lùng nhìn bầu trời, không nhúc nhích gì.

Bầu trời âm u, giống như khuôn mặt âm trầm của một người. Từ từ những vùng mây Huyền Kiếp vô hình tràn ngập, bao phủ cả bầu trời, chầm chậm nhúc nhích. Tiếng sấm ầm ầm vang vọng tầng mây, những tia chớp thỉnh thoảng lóe lên chiếu sáng không gian.

Hơn mười tu sĩ Lục Ma Châu ở ngoài mấy ngàn dặm nhìn thấy hai kiếp phong tuyết tan nát, lúc này lặng ngắt như tờ.

Tiếng sấm càng ngày càng kịch liệt. Kiếp vân càng ngày càng xuất hiện nhiều trên bầu trời, hoàn toàn che phủ thiên không, đè nặng xuống, tia chớp lóe lên càng nhiều. Tiếng ầm vang lúc này đã vô cùng bạo ngược.

Nhưng tất cả không thể nào khiến Vương Lâm biến sắc. Hắn vẫn bình tĩnh ngồi uống rượu, ngẩng đầu thoáng nhìn bầu trời đầy kiếp vân và lôi đình, đột nhiên mỉm cười.

Lôi?

Vương Lâm nhìn kiếp vân trên bầu trời và sấm sét đang rền vang, lại lắc đầu lần nữa. Cúi người uống một ngụm rượu.

Trong khi hắn lắc đầu, từ trong tầng mây truyền ra t·iếng n·ổ ầm ầm. Chỉ thấy kiếp vân kia chuyển động, một luồng sấm sét giống như nối liền cả thiên địa ầm ầm đánh thẳng xuống Vương Lâm. Luồng sấm sét này mang theo một lực lượng kinh thiên, trong nháy mắt đã tới gần, giống như muốn lập tức g·iết c·hết Vương Lâm vậy!

Ngươi dám!

Vương Lâm ngẩng phắt đầu gầm nhẹ.



Tiếng gầm của hắn vượt qua cả tiếng sấm sét, áp đảo tất cả lôi âm trong thiên địa. Vang vọng trong lôi kiếp này. Cũng trong tiếng gầm này, từ cơ thể Vương Lâm tuôn ra một luồng ý chí của lôi. Luồng ý chí này chính là lôi đình đứng đầu trong thiên địa!

Lôi kiếp trong chớp mắt sắp sửa hạ xuống kia lúc này run rẩy, không ngờ ở khoảng cách ngoài trăm trượng trước Vương Lâm liền bị cuốn đi. Giống như sợ hãi Vương Lâm vậy. Nó cuốn đi, không những không công kích Vương Lâm mà ngược lại bay thẳng vào trong kiếp vân trên bầu trời!

Tự ta là lôi đình đại thành, lôi kiếp chỉ có ta giáng xuống người khác!

Tay trái Vương Lâm giơ lên, hướng về phía kiếp vân trên bầu trời chụp một cái. Lập tức tầng mây ầm ầm run rẩy, những tia chớp bên trong giống như không thể thừa nhận được, trong tiếng ầm vang liền lao ra, bay thẳng về phía Vương Lâm.

Ở trước tay trái Vương Lâm có vô số tia chớp điên cuồng ngưng tụ, trong nháy mắt liền hóa thành một lôi cầu khổng lồ, bị tay trái Vương Lâm chụp tới. Lôi cầu này ầm ầm vang đội, bay thẳng về phía kiếp vân trên bầu trời, trong nháy mắt liền v·a c·hạm với nó.

Tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên. Chỉ thấy kiếp vân kia sụp đổ, chia năm xẻ bảy, khiến cho bầu trời âm u trong nháy mắt liền tiêu tán!

Ba lần Huyền Kiếp đã tan nát!

Hơn mười tu sĩ Lục Ma Châu ở ngoài ngàn dặm lúc này không nhìn thấy Vương Lâm nhưng có thể cảm nhận được ba lần Huyền Kiếp qua đi rất dễ dàng, đơn giản khiến người ta không thể tin nổi!

Tuy nói rằng ba lần Huyền Kiếp đầu uy lực tầm thường, tu sĩ phàm là những ai có dũng khí công kích vào Huyền Kiếp hầu hết đều có thể vượt qua nhưng cũng cần tiêu hao thực lực rất nhiều, sau khi vượt qua ba lần Huyền Kiếp này thì Nguyên Thần tăng lên gấp đôi.

Nhưng những người có thể vượt qua một cách đơn giản thế này thì quả là hiếm thấy!

Nhất định là Lục Ma đại nhân! Nếu không thì người ngoài tuyệt không thể làm được như vậy!

Tu vi của Lục Ma đại nhân năm đó đã vượt qua Huyền Kiếp, lúc này gặp phải một lần nữa mới có thể thong dong tới vậy!

Ánh mắt hơn mười tu sĩ bên ngoài lộ ra vè cung kính, nhìn về phía bên trong Huyền Kiếp. Bọn họ chờ đợi Lục Ma đại nhân không lâu nữa sẽ bước ra.

Vương Lâm ngồi trên đuôi con bọ cạp, ngẩng đầu nhìn trời. Ba lần Huyền Kiếp đầu làm cho hắn hơi thất vọng, lúc này tiếp tục chờ Huyền Kiếp thứ tư, xem một chút xem thứ này có gì đáng kể hay không.



Ngồi trên đài nhìn Huyền Kiếp, không phải chỉ nói là được. Vương Lâm có thể dùng sự thong dong của mình nhìn sự mỹ lệ của Huyền Kiếp.

Lần thứ tư là dạng Huyền Kiếp gì đây.

Vương Lâm uống một ngụm rượu nói.

Đúng lúc này thì đột nhiên trên bầu trời bình yên xuất hiện vô số gợn sóng. Gợn sóng này làn ra, bầu trời nhìn lại giống như mặt nước có vô số rung động.

Trong sự rung động này, một luồng uy áp chợt tỏa ra, bao phủ bốn phía, đồng thời khiến cho mặt đất chấn động. Một cái trống lớn tới ngàn trượng, cực kỳ khổng lồ và t·ang t·hương, chậm rãi ngưng tụ ra trên bầu trời, từ từ giáng xuống.

Hai mặt trống t·ang t·hương không biết do vật gì tạo thành, giờ phút này giáng xuống không gây ra chút tiếng động nhưng cảm giác t·ang t·hương tràn ngập bốn phía.

Trong nháy mắt khi nó xuất hiện, Vương Lâm cầm bầu rượu, ngưng thần nhìn lại.

Có chút thú vị.

Hắn thì thào, hai mắt lóe sáng.

Cùng lúc đó, chiếc trống ngàn trượng này bỗng nhiên như có một lực lượng vô hình v·a c·hạm lên mặt trống, truyền ra tiếng trống trầm trầm. Tiếng trống thùng thùng tạo thành vô số tiếng vọng, trong tích tắc giống như có vô số người ở các phương hướng gõ trống, hóa thành một vùng sóng âm.

Trong nháy mắt khi tiếng trống vọng ra, huyết nhục toàn thân, xương cốt và cả kinh mạch đều chấn động. Hắn cảm nhận được rõ ràng tiếng trống tràn ngập thiên địa này không ngờ không phải từ mặt trống truyền ra mà bất ngờ lại khuếch tán ra từ thân thể mình!

Chuyện này khiến ánh sáng trong mắt Vương Lâm càng đậm. Tiếng trống vang lên trong cơ thể khiến cảm giác ngứa ngáy nổi lên trong lòng hắn. Trong khoảnh khắc này, thân thể Vương Lâm bởi tiếng trống chấn động, đột nhiên không thể nhúc nhích!

Đúng lúc này, khi thân thể Vương Lâm vang lên tiếng trống, trong thiên địa bên ngoài chiếc trống khổng lồ kia lập tức có rất nhiều sương mù bỗng nhiên hiện ra, hóa thành một thanh vụ kiếm. Thanh kiếm này toàn thân hư ảo, giống như không tồn tại nhưng trong chớp mắt khi xuất hiện lại lại khiến một luồng sát khi ngập trời cuồn cuộn bốc lên.

Bên trong thanh kiếm tràn ngập sương mù, sau khi giơ lên, sát khí càng đậm. Bao phủ bốn phía, bất ngờ dẫn động thanh kiếm này lao thẳng tới Vương Lâm, từ đỉnh đầu Vương Lâm bỗng nhiên chém xuống!



Một kiếm này không phải chém vào thân thể Vương Lâm, cũng không phải chém vào Nguyên Thần và hồn phách hắn mà là chém vào sợi dây liên lạc giữa thân thể và hồn phách hắn. Một khi kiếm này chém xuống thì thân thể và hồn phách Vương Lâm sẽ hoàn toàn bị chia lìa, vĩnh viễn không thể tiến hành dung hợp. Nhát chém này chẳng những chặt đứt sự liên lạc mà còn dẫn dắt huyết mạch trong cơ thể, khiến cho thân và hồn từ nay về sau hoàn toàn thành thế thủy hỏa bất dung!

Nó khiến cho hồn phách ẩn nấp trong Nguyên Thần buộc phải ly thể!

Đây là đệ nhất kiếp trong nội tam kiếp, trảm ly kiếp! Chiếc trống khổng lồ kia là mấu chốt dẫn dắt kiếp này, vừa xuất hiện là chứng tỏ nội tam kiếp đã bắt đầu triển khai!

Sự quỷ dị của kiếp nạn khiến cho rất nhiều tu sĩ thất bại trong một kiếp này, Nguyên Thần và thân thể bởi tiếng trống này mà sụp đổ, hồn phách trong tiếng trống này tan thành mây khói.

Vụ kiếm vô thành nhưng sát khí lại gào thét lao tới, từ xa nhìn lại giống như khói đen cuồn cuộn bốc lên, ầm ầm lao thẳng tới Vương Lâm. Trong vô số năm, kiếm này từng chặt đứt hồn phách vô số tu sĩ muốn xông vào Không Kiếp, khiến đám người này đều mất đi liên lạc giữa hồn phách và thân thể.

Lúc này thanh kiếm này đang chém về phía Vương Lâm!

Vương Lâm không biết, cũng không cần biết. Đám tu sĩ muốn vượt qua kiếp này thường thường phải chuẩn bị một thời gian dài xong mới có dũng khí độ ba kiếp này hầu hết đều một lần vượt qua từng kiếp, vô cùng cẩn thận tìm kiếm sinh cơ!

Giờ phút này tiếng trống chấn động huyết nhục xương cốt trong thân thể Vương Lâm. Hạn chế thân thể hắn nhưng lại giam cầm được nhịp tim hắn. Hắn không biết người khác độ kiếp này thế nào nhưng hắn lại có phương pháp của bản thân. Giờ phút này tiếng tim đập của hắn nhanh chóng gia tăng, hóa thành tâm động lôi âm, từ trong cơ thể ầm ầm truyền ra, trong nháy mắt v·a c·hạm với tiếng trống. Thân thể đã bị hạn chế của Vương Lâm lập tức có lực lượng hoạt động.

Trong nháy mắt khi vụ kiếm bị bao phủ bởi sat khí này chém tới, thần sắc Vương Lâm thong dong, tay phải buông bầu rượu trong tay ra, bỗng nhiên giơ lên, lòng bàn tay đau đớn một trận. Chỉ thấy âm đao bất ngờ chui ra, mang theo hàn khí ngập trời, khiến thiên địa hóa thành một vùng địa ngục âm u!

Tới hay lắm!

Vương Lâm cười dài, căn bản không đứng lên mà tay nắm âm đao chém về phía vụ kiếm!

Đao kiếm v·a c·hạm, hàng loạt t·iếng n·ổ kinh thiên động địa vang lên. Vụ kiếm chấn động kịch liệt, sau khi hiện ra vô số khe nứt liền ầm ầm sụp đổ, sát khí bên ngoài có vẻ không cam lòng lui lại phía sau. Đang muốn trong nháy mắt khi kiếm vỡ lao về phía Vương Lâm thì hắn ngẩng phắt đầu, từ trong cơ thể tuôn ra sát khí ngập trời, gấp mấy lần sát khí này.

Thứ sát khí kia dường như có linh tính, lập tức tan nát cuốn đi. Không dám đối mặt với sát khí của Vương Lâm, nhanh chóng tiêu tán.

Đệ nhất kiếp trong nội tam kiếp, trảm ly kiếp thế là sụp đổ! Trong nháy mắt, chỉ thấy cái trống khổng lồ trên bầu trời vang lên tiếng trống kinh thiên thứ hai!

Tiếng trống này còn kịch liệt hơn tiếng trước gấp mấy lần, dần động sóng âm truyền khắp thiên địa, tràn ngập cả mấy ngàn dặm, sau đó còn khuếch tán ra xa xa, giống như trống trận trong thiên địa, gióng lên tiếng trống hủy diệt!

Vào nháy mắt khi lồng sóng âm này truyền ra, thân thể Vương Lâm lần đầu tiên đứng dậy, tay phải chụp một cái, cầm lấy bầu rượu vừa buông xuống, đưa lên miệng uống một hóp. Đồng thời thân thể nhoáng lên tiến thẳng lên bầu trời!

Hủy cái trống này, thử xem Huyền Kiếp làm gì được ta.

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Tiên Nghịch, truyện Tiên Nghịch, đọc truyện Tiên Nghịch, Tiên Nghịch full, Tiên Nghịch chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top