Thực Ra Tôi Cũng Dùng Hack

Chương 44: + 131 + 132


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Thực Ra Tôi Cũng Dùng Hack

CHƯƠNG 130: TỪ CHỐI JOSEPH

Theodore không ngờ người bảo vệ của đối phương lại mẫn cảm như vậy, rõ ràng trên phương diện tinh thần lực thì ông ta có tiếng nói hơn, nhưng ông ta lại cảm thấy công kích của bên kia mạnh mẽ như dời non lấp bể, cao lớn như một ngọn núi không thể nào ngăn cản, vì quá khiếp sợ nên Theodore đánh mất thời cơ, cuối cùng chỉ có thể chật vật bại lui.

Hai cỗ tinh thần lực va chạm tạo thành động tĩnh không nhỏ khiến người xung quanh chú ý, thấy khuôn mặt không cảm xúc của Rex ẩn chứa tức giận lạnh như băng nhìn chằm chằm Theodore, mọi người liền đoán được đã xảy ra chuyện gì, họ không thể tưởng tượng mà nhìn về phía Theodore. Thân là Thuần Thú Sư Thần Cấp vậy mà lại đi đánh lén một người nhỏ hơn rất nhiều so với mình, sao có thể không biết xấu hổ như thế, việc đó làm một vài gia tộc cực kỳ chú trọng thể diện cảm thấy không thể tin được.


Dù Theodore cảm thấy thập phần nan kham thì ông ta vẫn cứ đứng thẳng sống lưng, chỉ là thân thể cứng đờ như một khối sắt.

"Đại sư Theodore đúng là khiến ta mở rộng tầm mắt." Ánh mắt Mondo nhìn Theodore và Otero nhiều hơn vài phần lạnh lẽo, không còn thấy chút ý cười nào trên mặt ông nữa.

Đánh lén làm nhiễu loạn và trực tiếp công kích thuần thú sư là hai khái niệm khác nhau. Cái trước không gây ảnh hưởng gì đến tinh thần lực người bị đánh lén cả, nhưng cái sau chỉ vô ý một chút là có thể gây thương tổn đến tinh thần lực người bị đánh, một khi biển tinh thần bị thương thì hậu quả sẽ rất nghiêm trọng, nhẹ thì cảnh giới bị thụt lùi, nặng thì biển tinh thần sẽ sụp đổ. Theodore làm thế giống như đánh một phát vào mặt thương hội Monroe vậy, khiến Mondo vốn còn muốn lưu lại một đường cho chúng cảm thấy mình quả nhiên vẫn quá nhân từ. Nhưng nếu ông biết Theodore sớm đã ra tay với Cách Ngôn trước đó rồi thì chắc sẽ không còn suy nghĩ như vậy nữa.


banhmidaudo.wordpress.com

Lúc này Cách Ngôn đang chuyên chú thuần hóa Thần Thú rốt cuộc cũng cử động, cậu thu bàn tay đặt trên đầu Thạch Vượn lại, như thể không cảm nhận được chuyện vừa xảy ra, cậu nói với người của gia tộc Santale: "Thuần hóa tốt rồi, các ngươi thử xem có thể khế ước luôn không."

Berkerly dẫn tiểu bối và thị vệ đi tới, không nói hai lời gọi một người từ đám tiểu bối ra, "Phoebe, ngươi tới thử xem."

Thanh niên tên Phoebe này là thiên tài trẻ tuổi kiệt xuất nhất của gia tộc Santale, mục đích chính khi đến thành Besso lần này chính là để giúp hắn khế ước một con Thần Thú.

Phoebe đi lên vài bước, ánh sáng của quy tắc khế ước thoáng hiện trên không trung, khế ước thành công, khuôn mặt bình tĩnh của Phoebe cuối cùng cũng lộ ra vài phần kích động, "Thúc thúc, ta thành công rồi."


Nghe thế Otero lộ ra biểu tình tuyệt vọng không thể cứu vãn, ánh mắt oán độc của lão lướt qua đám người dừng trên người Cách Ngôn. Tiểu tử này rốt cuộc chạy ra từ xó xỉnh nào, vì sao nhiều năm như vậy không thấy bất cứ Thuần Thú Sư Thần Cấp xuất hiện, bây giờ lại nói hiện liền hiện chứ!

Cách Ngôn cảm giác được một ánh mắt nóng rực đang nhìn mình, quay mặt thì đối diện với tầm mắt âm ngoan của Otero, cậu bật cười, "Đa tạ hội trưởng Otero đã thành toàn."

Otero lập tức nghẹn một búng máu ở cổ.

"Phụt." Theodore bên cạnh hộc máu trước lão một bước.

"Đại sư Theodore." Otero không thể không nuốt búng máu này xuống, vội vàng xem xét tình hình của Theodore, phát hiện chỉ là tức giận công tâm mới thở phào một hơi.

Lúc này không còn ai chú ý tới hai người bọn chúng nữa, đã từng là vai chính giờ lại biến thành phông nền, đối tượng cho ánh mắt sáng quắc của mọi người biến thành Cách Ngôn ở trên đài, vinh quang bây giờ lẽ ra phải thuộc về chúng.
"Thật sự khiến người lau mắt mà nhìn. Chúng ta có thể mời đại sư Cách Ngôn thuần hóa giúp chúng ta con Thần Thú trung cấp này luôn được không? Chúng ta nguyện ý trả thù lao gấp đôi gia tộc Santale." Joseph vừa rồi còn khá trầm mặc đột nhiên mở miệng, trên mặt là biểu tình cười như không cười, như thể đang đánh chủ ý gì đó.

Đây là cơ hội để có thể giao hảo với Joseph, thậm chí là vương thất Kayla, nhưng làm mọi người không ngờ chính là, Cách Ngôn từ chối.

"Đây là chuyện của thương hội Trân Châu Đen, vừa rồi ta ra tay cũng là do bất đắc dĩ. Ngài có thể chờ đại sư Theodore nghỉ ngơi tốt rồi lại mời lão nhân gia ra tay, dù sao cũng là chuyện mà thương hội Trân Châu Đen đã hứa hẹn với các ngài, chuyện tiếp theo ta không tiện nhúng tay."

"Nếu đại sư Cách Ngôn không muốn vậy thì quên đi." Joseph căn bản không nghĩ cậu sẽ từ chối, mặt hơi lạnh xuống, "Các hạ tựa hồ không giống người đế quốc Kayla, chẳng là là người đế quốc Arthurlanca?"
"Chúng ta đúng là người đế quốc Arthurlanca." Cách Ngôn hào phóng thừa nhận, dù sao cũng không có gì phải giấu giếm. Đế quốc Kayla không phải đế quốc Danbury, trên lãnh thổ Danbury không được nhận mình là người đế quốc Arthurlanca, bởi vì người ở đó căm thù người đế quốc Arthurlanca.

Joseph híp híp mắt, không nói gì nữa.

Theodore chỉ là tiêu hao quá nhiều tinh thần lực chứ không bị thương, cho nên phân đoạn để Thuần Thú Sư Thánh Cấp lãnh giáo ông ta cũng không bị bỏ. Nhưng xảy ra chuyện như thế này đã khiến Theodore hoàn toàn mất hết kiên nhẫn, ông ta còn ngạo mạn và không coi ai ra gì hơn cả trước kia, cũng không kỹ càng tỉ mỉ giải đáp vấn đề mà chỉ tùy tiện ném cho mọi người mấy đáp án ba phải thế nào cũng được, liếc mắt một cái cũng nhìn ra ông ta đang làm cho có lệ. Thấy thế một vài thuần thú sư biết có hỏi nữa cũng không hỏi được gì nên rời khỏi hội trường trước, tuy bất mãn với Theodore nhưng họ biết họ không thể làm gì ông ta, Thuần Thú Sư Thần Cấp dù đi đến nơi nào thì cũng sẽ nhận được đối đãi như khách quý, đắc tội Theodore là hành động không lý trí, trừ phi họ cũng là Thuần Thú Sư Thần Cấp như Theodore.
Sau khi Thuần Thú Đại Hội kết thúc, Theodore quả nhiên trở nên nổi tiếng, chẳng qua không phải thanh danh tốt bởi vì cái thái độ không coi ai ra gì của ông ta. Đồng thời Cách Ngôn và thương hội Monroe cũng nổi tiếng, tin chắc không đến mấy ngày nữa tin tức Thuần Thú Sư Thần Cấp thứ hai của đại lục Azeroth xuất hiện sẽ được truyền đi khắp nơi.

Sau khi rời khỏi hội trường Mondo quyết đoán truyền một tin cho các thế lực chưa rời đi, nửa tháng sau thương hội Monroe sẽ tổ chức đấu giá hội, đấu giá hội lấy Thần Thú làm chủ, ngoài ra còn một vài thứ khác, đến lúc đó hoan nghênh người có hứng thú đến tham gia.

Tin tức này khiến những gia tộc không đoạt được Thần Thú vui mừng không thôi, người đoạt được cũng cảm thấy rất hứng thú, không ai ngại có nhiều Thần Thú cả. Có thời gian nửa tháng, bọn họ hoàn toàn có thể phái người trở về chuẩn bị đồng vàng. Ngay lập tức có không ít gia tộc quyết định ở lại thành Besso nửa tháng.
Đoàn người đang định trở về thì Rex đột nhiên dừng lại.

"Sao vậy?" Cách Ngôn nhận ra y không đi nữa.

"Không có gì." Rex lắc đầu.

Trở lại thương hội Monroe, hội trưởng Mondo sai người đưa hai con Thần Thú duy nhất trong thương hội đến để mời Cách Ngôn thuần hóa. Vốn dĩ định chậm rãi rồi thuần hóa nhưng Cách Ngôn lại cảm thấy không sao cả, chỉ mới thuần hóa một con Thần Thú trung cấp, lượng tinh thần lực bị tiêu hao còn không đến một phần ba, thêm mấy con nữa cũng dư dả. Dù sao cậu và Rex đáp ứng giúp thương hội Monroe cũng là vì nơi này có tài nguyên Thần Thú phong phú, đối với người khác mà nói thì chính là chuyện khả ngộ bất khả cầu*, với cậu mà nói chỉ là luyện tập mà thôi. Huống chi trước đó họ cũng đã lấy được lợi ích từ chỗ thương hội Monroe rồi.
*khả ngộ bất khả cầu (可遇不可求): Có những chuyện, chỉ có ngẫu nhiên gặp mặt mới có khả năng, cầu là cầu không được

Giao Thần Thú đã được thuần hóa tốt cho người của thương hội, Cách Ngôn trở lại phòng. Rex đang ngồi xếp bằng minh tưởng trên giường, nghe tiếng mở cửa cũng không mở mắt.

Tiểu hắc xà và Ám Dạ đã nghẹn mấy ngày nay nhảy từ trong ngực cậu lên bàn, tự mình rót nước vào chén, mặt mèo và đầu rắn cùng ghé vào chén uống nước. Làm ma thú có chủ nhân, kỹ năng tự lực cánh sinh của bọn nó đã đạt level max.

Cách Ngôn không để ý đến bọn nó, cậu đứng trước mặt Rex vẫy vẫy tay, chỉ trong chốc lát Rex đã mở mắt.

"Có việc?"

Cách Ngôn lấy hai viên Phách Tâm Thạch Isaac cho cậu lúc trước ra, đưa cho y một viên, "Không phải anh nói thứ này có thể dùng để tu luyện sao, chúng ta mỗi người một viên."
"Đây là do ngươi dựa vào chính năng lực của mình lấy được." Rex không nhận, nâng ánh mắt thâm thúy lên nhìn cậu.

"Nhưng chúng ta đang ở cạnh nhau, thứ tốt phải chia sẻ với nhau, sao tôi có thể làm ra loại chuyện độc chiếm này được. Hơn nữa anh cũng biết thực lực của tôi quá kém, chỉ có kỹ năng thuần hóa ma thú này là dùng được thôi, thực lực của anh càng mạnh thì mạng của tôi càng được bảo đảm. " Cách Ngôn vừa phân trần vừa nhét Phách Tâm Thạch vào tay y. Nhìn cậu tốt chưa này, thứ tốt không cần đối phương cầu đã chủ động cho, Rex thấy cậu tốt như vậy chắc là sẽ buông tha cho cậu nhỉ. Hai tên cơ lão ở bên nhau sẽ không có hạnh phúc, phi, cậu không phải cơ lão, suýt nữa bị Rex làm hồ đồ rồi.

"Đúng rồi, số ma hạch kia..."

Vừa lấy cái hộp ra, tiểu hắc xà và Ám Dạ ngửi thấy khí vị của ma hạch Thần Thú không nói hai lời lao đến, 'bẹp' một tiếng, Ám Dạ ngã trên mặt đất, tiểu hắc xà thành công cắn lấy quần áo Cách Ngôn, giống như con cá trạch bò lên vai cậu, thèm nhỏ dãi nhìn chằm chằm hộp ma hạch.
"Gần đây bọn mày ăn quá nhiều ma hạch rồi, đừng nghĩ đến mấy viên này nữa." Cách Ngôn lập tức thu hộp ma hạch lại, xách tiểu hắc xà lên ném về phía Ám Dạ.

Ám Dạ nhảy lên dùng hàm răng bắt lấy tiểu hắc xà, liếc mắt cho Cách Ngôn một cái xem thường rồi bỏ đi. Có gì đặc biệt đâu, không cho thì không cho, chẳng lẽ bọn nó còn không tìm cơ hội ăn trộm được chắc.

"Giữ ma hạch lại, sau này có lẽ sẽ có chỗ hữu dụng." Rex biết cậu muốn hỏi cái gì.

"Trừ bán lấy tiền thì còn có ích lợi gì?" Cách Ngôn không hiểu.

Rex giải thích cho cậu, "Ma hạch khác nhau có thuộc tính khác nhau, ma hạch đã qua xử lý sẽ giống với đá quý, có thể khảm lên vũ khí hoặc phụ trợ cho đạo cụ ma pháp. Với vũ khí thì nó sẽ làm tăng lực sát thương, còn với đạo cụ ma pháp thì sẽ giúp ma pháp thuật thi triển dễ dàng hơn, lực sát thương cũng sẽ tăng. Nhưng năng lượng của ma hạch không phải tuần hoàn, dùng bao nhiêu sẽ mất bấy nhiêu. Hai viên ma hạch Thần Cấp này có một viên là ma hạch hệ thủy, ngươi còn thiếu một món vũ khí, đúng lúc có thể dùng nó, thanh trọng kiếm kia của ngươi cũng nên thay đổi. Viên ma hạch còn lại cũng có thể dùng để tu luyện, ngươi muốn làm gì thì làm."
"Đổi sang loại vũ khí gì?" Cách Ngôn vừa nghe liền không muốn bán nữa.

"Ngươi muốn loại vũ khí nào?"

Cách Ngôn suy nghĩ một chút, "Chỉ cần không phải trọng kiếm là được."

Kiếm là dùng để chém người, nhưng cậu không muốn cầm một thanh kiếm chỉ dùng để chém người.

wattpad.com/user/daudo0902

Rex giống như có thể biết được nội tâm rối rắm của cậu, đáy mắt nhanh chóng hiện lên một tia ý cười, "Được, chờ chuyện ở đây giải quyết xong chúng ta đi tìm vũ khí thích hợp cho ngươi, cả trượng ma pháp nữa."

"Vì sao lại phải lấy trượng ma pháp?" Cách Ngôn nghi hoặc nói.

"Lúc đối chiến có thể tiết kiếm ma pháp lực, chúng ta còn nhiều ma hạch Thánh Thú, có thể dùng trong bất kỳ tình huống nào."

"Nói cũng đúng."

Đến chiều Rex nói với mấy hạ nhân được Isaac sai đến hầu hạ là dù có việc gì cũng đừng tới quấy rầy họ, sau đó hai người tu luyện ở trong phòng,
Lợi ích của Phách Tâm Thạch đối với mấy người còn chưa đủ mạnh như bọn họ rất rõ ràng, bởi vậy không cần phải giữ lại để sau này dùng, hơn nữa sau này nói không chừng bọn họ lại có thêm Phách Tâm Thạch thì sao.

Trong lúc hai người đang hấp thụ năng lượng của Phách Tâm Thạch thì thương hội Monroe đang khởi tử hồi sinh một cách nhanh chóng. Mấy cửa hàng lớn lại khai trương lần nữa, đối tượng hợp tác lại sôi nổi chạy về, bao gồm cả những người đã từng bỏ đá xuống giếng, chẳng qua thương hội Monroe không tiếp nhận mấy kẻ đó nữa, từ chối hợp tác với chúng.

Ngay từ đầu những người này còn rất kiêu ngạo tỏ vẻ cho dù thương hội Monroe không hợp tác với mình thì vẫn còn thương hội Trân Châu Đen, nhưng đâu biết thương hội Trân Châu Đen từ lúc bắt đầu đã không định hợp tác với họ. Thương hội Trân Châu Đen vẫn luôn có đối tượng hợp tác lâu dài, căn bản là không có khả năng chúng bỏ qua bên đã hiểu biết trong thời gian dài để chọn bên không hiểu chi tiết được. Trong đó kẻ bị hố thảm nhất chính là gia tộc Nelly.
_Hết chương 130_ 

CHƯƠNG 131: CẢM GIÁC ĐỘNG TÂM

Trong phòng, Rex mở mắt trước Cách Ngôn một bước, Phách Tâm Thạch trong tay y chỉ còn xác ngoài màu trong suốt, năng lượng bên trong bị y hấp thu gần như hết sạch, một viên Phách Tâm Thạch giúp thực lực của y tăng thêm một giai.

Rex nhìn về phía Cách Ngôn ở trên giường đối diện, chỉ thấy hơi thở trên người cậu nồng đậm hơn trước khi hấp thu Phách Tâm Thạch, nguyên bản chỉ có thực lực Kiếm Sĩ Cao Cấp tam giai, sau khi hấp thu Phách Tâm Thạch thì ít nhất cũng có thể đột phá được hai đến ba giai. Không biết có phải cảm nhận được tầm mắt của y hay không mà Cách Ngôn mở mắt ngay sau đó, cậu lập tức nhận ra biến hóa trên thân thể mình.

"Tôi thế mà từ tam giai biến thành lục giai?" Cách Ngôn không thể tin được nói, ngẩng đầu liền đối mắt với Rex.
Rex biểu tình không đổi, "Rất bình thường. Thực lực của ngươi thấp, hiệu quả của Phách Tâm Thạch trên người ngươi tương đối rõ ràng."

Tuy bị nói là thực lực thấp nhưng tâm tình Cách Ngôn vẫn rất tốt, cao hứng hỏi: "Vậy anh đột phá được một giai hay hai giai?"

"Một giai."

Cách Ngôn gật đầu, thực lực của cậu kém Rex hai cái đại cảnh giới, có thể đột phá một giai đã là hiệu quả tốt rồi. Thực ra hai người tu luyện không lâu lắm, trong lúc đó gia tộc Nelly có đến thương hội Monroe làm loạn, nhưng đã bị Isaac phái người đuổi đi.

Isaac không phải người nhân từ dễ nương tay, là do gia tộc Nelly phản bội trước nên đừng trách họ không hạ thủ lưu tình. Dưới sự chèn ép của thương hội Monroe, gia tộc Nelly cuối cùng cũng rời khỏi sân khấu của thành Besso, gia tộc đệ nhất thành Besso một thời cứ vậy mà tan thành mây khói, còn không tạo được chút bọt sóng nào.
banhmidaudo.wordpress.com

Một ngày trước khi đấu giá hội do thương hội Monroe tổ chức bắt đầu, hội trưởng Mondo vẫn luôn không thấy bóng dáng rốt cuộc cũng dẫn người trở về, đồng thời ông còn mang về ba con Thần Thú, trong đó có hai con Thần Thú cấp thấp, một con Thần Thú trung cấp. Thì ra ông biến mất trong khoảng thời gian này là để chuẩn bị cho đấu giá hội. Tuy thương hội Monroe cũng có Thần Thú nhưng đấu giá hội muốn lấy Thần Thú làm chủ thì tất nhiên số lượng Thần Thú không thể quá ít.

Dù sao Thần Thú cũng không phải tùy tiện là có thể thấy, tuy hội trưởng Mondo là cường giả nhưng trong nửa tháng cũng chỉ bắt được một con Thần Thú trung cấp, hai con Thần Thú cấp thấp kia là nhờ vận khí tốt, có một con gần như là chủ động đưa tới cửa, cho nên phần lớn thời gian đều tốn vào việc đi đường.
Nửa tháng đối với bọn họ mà nói không dài, nhưng đối với những gia tộc vượt ngàn dặm xa xôi để đến thành Besso thì không giống vậy. Đợi lâu như thế, cuối cùng họ cũng chờ được đến lúc đấu giá hội của thương hội Monroe bắt đầu, nếu còn tiếp tục chờ nữa thì họ cũng không thể không từ bỏ để trở về.

Buổi tối, Isaac đột nhiên đi đến phòng Cách Ngôn và Rex, dường như muốn thương lượng với họ chuyện gì đó.

"Chúng ta đã chuẩn bị năm con Thần Thú cho đấu giá hội ngày mai, thực ra là ba con Thần Thú cấp thấp, hai con trung cấp. Đồng vàng thu được sau khi đấu giá mấy con Thần Thú đó sẽ chia hai phần cho các ngươi." Isaac chớp mắt cười với Cách Ngôn.

Cách Ngôn kinh ngạc, "Hai phần có phải nhiều quá không? Nói thật việc thuần hóa một con Thần Thú cấp thấp với ta mà nói cũng không phải quá khó."
Nếu một con Thần Thú bán được mười tỷ đồng vàng thì hai người có thể lấy hai phần là hai tỷ, đây không phải con số nhỏ, mời Thuần Thú Sư Thần Cấp cũng không cần nhiều như vậy, huống chi Thần Thú cũng là của bọn họ.

"Cách Ngôn huynh đệ đừng từ chối, đây là kết quả thương lượng của ta và phụ thân. Không có các ngươi hỗ trợ thì thương hội Monroe nhất định không thể qua khỏi kiếp nạn lần này, các ngươi giúp chúng ta có giá trị nhiều hơn thù lao chúng ta trả nhiều." Isaac hơi mỉm cười.

"Nhưng chúng ta đã nhận thù lao rồi." Cách Ngôn vẫn hơi do dự, kỳ thật cậu cũng rất động tâm.

Isaac đã sớm nghĩ ra đáp án ứng đối, nói: "Những thù lao đó chỉ là để mời các ngươi giúp thương hội Monroe vượt qua cửa ải khó khăn, cũng không bao gồm cái khác, hơn nữa nếu không có các ngươi hỗ trợ thì cũng không có đấu giá hội ngày mai. Còn một việc nữa, đây là vật phẩm đấu giá ngày mai, các ngươi có thể nhìn qua, nếu nhìn trúng thứ gì thì các ngươi có thể mua nó với giá thấp nhất, ta sẽ sai người đưa đồ tới cho các ngươi." Isaac nói rồi đưa danh sách cho hai người.
Cách Ngôn rất động tâm với câu nói mua với giá thấp nhất kia của hắn, sau khi nhận lấy danh sách thì quét mắt một cái, phát hiện đồ ở trong đó đều không tồi, không ít món nhìn qua là muốn mua, trong đó có một cây trượng ma pháp hấp dẫn lực chú ý của cậu.

"Cây trượng ma pháp này có thuộc tính gì?"

Thấy cậu có hứng thú, Isaac lập tức giải thích: "Không có thuộc tính, người có được nó phải khảm ma pháp thạch lên, cho nên trước mắt là không có thuộc tính. Nhưng nếu không nạm ma pháp thạch cũng có thể dùng, chỉ là uy lực có lẽ sẽ không đủ lớn."

Nghe được là không có thuộc tính, thần sắc Cách Ngôn hơi thay đổi, "Cây trượng ma pháp này có lai lịch gì không?"

"Đúng là có, chúng ta lấy được nó trong một bí quật của cường giả vào mười năm trước, có người đoán cái bí quật kia đã được phong tỏa hơn mười vạn năm, bởi vậy cây trượng ma pháp này vô cùng có khả năng là được lưu truyền từ viễn cổ. Chúng ta không tra được nó được làm từ gỗ gì, nhưng nó cực kỳ cứng rắn, phụ thân ta đã từng thử công kích nó, kết quả là cây trượng ma pháp này không hư hao chút nào."
"Nếu cây trượng ma pháp đặc biệt như vậy thì sao các ngươi lại bỏ ra bán đấu giá?"

"Chuyện này cũng không có biện pháp nào khác. Cây trượng ma pháp này tuy đặc biệt nhưng đến nay chúng ta vẫn không thể hiểu được phương pháp sử dụng chân chính của nó. Với mấy cây trượng ma pháp khác, dù không được nạm ma pháp thạch thì ma pháp thuật được thi triển vẫn sẽ được tăng lên một chút, nhưng cây trượng ma pháp này thì không như thế, ngược lại chúng ta còn thấy nó có chút tác dụng ức chế."

"Nói như vậy không phải là cây trượng ma pháp này vô dụng rồi hay sao. Nếu những người đó biết điểm này chắc là sẽ không tranh đoạt đâu?" Cách Ngôn kinh ngạc nhướng mày.

Isaac nghe vậy thì cười nói, "Cái này thì không. Đồ có liên quan đến hai chữ 'viễn cổ' đều là thứ không tầm thường, cây trượng ma pháp này vốn là thứ thần bí, chắc chắn sẽ có người hứng thú với nó."
"Chúng ta lấy cây trượng ma pháp này." Rex bất ngờ mở miệng.

Ngữ khí của y nghe như thể đã biết gì đó, nhưng Isaac không tò mò. Nếu đã đem nó đi bán đấu giá thì thương hội Monroe cũng đã nghĩ tới rồi, hơn nữa nếu Cách Ngôn và Rex muốn thì ngược lại lại làm hắn thở phào một hơi. Bởi vì nếu cây trượng ma pháp này rơi vào tay người đối đầu với thương hội Monroe, sau này bọn chúng nghiên cứu ra được cách sử dụng chân chính rồi dùng nó để đối phó với họ thì đó chắc chắn không phải chuyện vui vẻ gì.

"Giá thấp nhất của cây trượng ma pháp này là bao nhiêu?" Cho dù Rex không nói thì Cách Ngôn cũng có ý này. Bởi vì Rex là ma pháp sư toàn hệ, dù cậu không dùng được thì Rex chắc có thể dùng.

Isaac đưa ra một con số, "Một tỷ năm trăm triệu, đồ vật thuộc về viễn cổ mặc dù đều không rõ cách sử dụng, nhưng giá khởi điểm cũng sẽ không quá thấp."
Cái giá này đối với Cách Ngôn hoàn toàn không tính là gì, bởi vì rất nhanh cậu sẽ có thêm mấy tỷ, thậm chí là hơn chục tỷ đồng vàng cho vào túi. Cuối cùng cậu không từ chối hai phần lợi nhuận của Isaac nữa, trừ trượng ma pháp ra thì họ không lấy gì thêm.

Isaac thu danh sách lại, nói: "Còn một việc, năm con Thần Thú* đều đã chuẩn bị tốt, Cách Ngôn huynh đệ muốn đi thuần hóa luôn hay chờ đến ngày mai?"

*Ở đây có lẽ là bug của tác giả đó. Vì có 2 con được thuần hóa rồi nhưng tác giả vẫn cộng vào và ghi là 5 con.

"Bây giờ đi luôn đi." Cách Ngôn không muốn giống Theodore.

"Cũng được, chờ ta bảo người đem cây trượng ma pháp kia đến đây, Rex huynh đệ có thể nhìn thử trước." Isaac còn tưởng Rex sẽ không đi cùng họ.

"Được, anh nghiên cứu trước một chút, tôi đi một lát rồi về." Cách Ngôn không chờ Rex nói chuyện đã phụ họa một câu.
Rex khẽ nhướng mày, nhìn theo thân ảnh hai người rời đi bỗng nheo mắt lại.

Hai người rời đi chưa đến mười lăm phút, người của Isaac đã đưa cây trượng ma pháp kia đến phòng họ.

wattpad.com/user/daudo0902

Bên kia, Cách Ngôn đi theo Isaac đến chỗ năm con Thần Thú. Vì để an toàn làm việc, trên mặt đất phòng chứa Thần Thú còn khắc một cái ma pháp trận, phòng ngừa có người vào nhầm hoặc cố ý xông tới phá hư. Hiện tại quan hệ của họ và thương hội Trân Châu Đen đang đứng ở nơi đầu sóng ngọn gió, loại chuyện này rất dễ phát sinh, đặc biệt là người đê tiện như Otero. Trước kia lúc lão đối chọi gay gắt với thương hội Monroe thì Isaac cũng từng trải qua loại chuyện như thế rồi.

Isaac thu hồi ma pháp trận, sau khi đi vào thì lại mở ra, ánh sáng dâng lên từ mặt đất ngăn cách họ với người ở bên ngoài.
Cách Ngôn nhìn vào giữa ma pháp trận, đó là năm cái lồng sắt lớn, Thần Thú bị áp chế thực lực nhìn thấy có người tiến vào thì lập tức nhe nanh, đôi mắt đỏ tươi, biểu tình dữ tợn khát máu.

"Cần ta chuẩn bị gì không?" Isaac tri kỷ hỏi.

Cách Ngôn lắc đầu, "Không cần. Ta thử thuần hóa ba con trong đó trước, đêm nay không thể thuần hóa năm con cùng một lúc được, hai con còn lại ta sẽ thuần hóa vào ngày mai trước khi đấu giá hội bắt đầu."

Trong mắt Isaac hiện lên một tia dị sắc, không ngờ cậu lại dứt khoát nói ra cực hạn của bản thân như vậy, hắn không khỏi cảm thấy áy náy vì hành vi thử cậu của mình.

Dứt lời Cách Ngôn liền bắt đầu. Con Thần Thú đầu tiên cậu chọn là Thần Thú trung cấp, từng có kinh nghiệm nên quá trình thuần hóa không tạo thành khó khăn quá lớn với cậu.
Isaac đứng một bên nhìn, ánh trăng ngoài cửa sổ chiếu vào vừa vặn dừng cạnh Cách Ngôn, ánh sáng mỏng manh cực nhạt lại làm người ngồi bên cạnh hắn trong nháy mắt như được phủ thêm một tầng quang huy kỳ lạ. Đầu tóc màu nâu bởi vì đêm tối mà không nhìn ra màu sắc vốn có, liếc qua còn tưởng là màu đen, đôi mắt màu lam cũng không phản quang, giống như một đôi mắt đen thuần túy. Isaac nhìn chằm chằm tổ hợp kỳ diệu đó rồi đột nhiên có cảm giác không bình thường, trước kia thế mà hắn lại không chú ý tới diện mạo không kém của Cách Ngôn, đại khái là vì cậu ở bên cạnh Rex nên tương đối dễ bị ánh sáng của y vùi lấp.

Nhưng diện mạo lại không phải nguyên nhân làm hắn động tâm, mà là sau khi màu tóc và đôi mắt của cậu "biến thành" màu đen, Isaac phát hiện Cách Ngôn như vậy thoạt nhìn có vài phần hấp dẫn kỳ lạ, loại thần bí này như bị phóng đại làm lòng hắn nảy sinh cảm giác không bình thường, như thể có một cọng lông vũ nhẹ nhàng trêu chọc lòng hắn, khiến trái tim hắn nhảy lên vài nhịp.
Isaac theo bản năng đè trái tim mình lại, đôi mắt nhìn chằm chằm Cách Ngôn càng ngày càng sáng. Thân là thiên chi kiêu tử, đến tận bây giờ nhưng hắn cũng chưa nảy sinh cảm giác này với bất cứ ai, sau khi hắn nhận ra cái cảm giác không nên xuất hiện này là gì thì không khỏi nhăn mày lại.

_Hết chương 131_

CHƯƠNG 132: TRƯỢNG MA PHÁP

Cách Ngôn cũng không biết bí mật mình che dấu đã bị Isaac dùng phương thức khác "phát hiện", nếu cậu biết thì chắc chắn sẽ hối hận với quyết định của mình tối nay. Cái quỷ gì vậy, phiến kính nào lại đi phản quang chứ, nếu có thì khẳng định là do bột huỳnh quang.

Thuần hóa xong con Thần Thú đầu tiên cậu đột nhiên cảm nhận được một ánh mắt nóng cháy, ngẩng đầu lại thấy bộ dáng cười tủm tỉm của Isaac, "Thế nào, có mệt không? Cần nghỉ ngơi một chút không?"
Cách Ngôn hơi ngơ ra, sao cậu thấy ngữ khí của Isaac cứ quái quái thế nào ấy nhỉ, nhưng cậu cũng không quá để ý, lơ đễnh nói: "Mệt sao được, chỉ là một con Thần Thú trung cấp mà thôi, Theodore có thể liên tục thuần hóa ba con Thần Thú, với tinh thần lực của ta... ừm, không thể kém ông ta bao nhiêu được."

Suýt nữa cậu đã nói tinh thần lực của mình cao hơn Theodore nhiều rồi, như vậy sẽ mâu thuẫn với lời nói lúc nãy của cậu. Cách Ngôn không phải tấm chiếu mới trải, giấu một chút thực lực tóm lại cũng không sai.

"Ngươi nói rất đúng, Theodore làm sao so được với ngươi. Đúng rồi, sau này ta có thể trực tiếp gọi tên của ngươi không?" Khuôn mặt tuấn mỹ của Isaac lộ vẻ chờ mong, đôi mắt nhìn chằm chằm cậu bỗng sáng lên trong bóng đêm.

Cách Ngôn bị ngữ khí vô cùng tự nhiên của hắn làm sửng sốt, theo bản năng gật đầu, "Đương nhiên là được."
Tươi cười trên mặt Isaac càng thêm xán lạn, "Vậy ngươi tiếp tục đi, ta trông cho ngươi."

Lời này rõ ràng rất bình thường, nhưng không biết vì sao Cách Ngôn nghe lại cứ cảm thấy kỳ quái chỗ nào đó, ném ý niệm này đi, cậu lại tiếp tục thuần hóa hai con Thần Thú còn lại.

Lúc về Isaac nhất định phải đưa cậu tới cửa, Cách Ngôn thấy nếu cãi cọ với hắn về vấn đề này thì hơi kỳ cục nên không từ chối ý tốt của hắn. Trước khi vào hai người hẹn sáng mai lại đi thuần hóa nốt hai con Thần Thú kia.

banhmidaudo.wordpress.com

Cách Ngôn nhìn Rex đang ngồi xếp bằng trên giường để minh tưởng, cây trượng ma pháp kia thì tùy ý để trên bàn, không biết y đã nghiên cứu thử chưa. Cậu vừa cầm cây trượng ma pháp lên thì Rex mở mắt.

"Anh thử chưa?" Cách Ngôn hỏi.

Ánh mắt Rex dừng trên mặt cậu, sau đó dời đi, "Thử rồi, đúng như lời Isaac nói, cây trượng ma pháp này hẳn là có thuộc tính, chỉ ma pháp sư có thuộc tính tương ứng mới sử dụng được, nếu ở trong tay những ma pháp sư khác thì không khác gì thứ bỏ đi."
"Không phải anh là ma pháp sư toàn hệ à, chắc sẽ có một hệ có thể sử dụng chứ." Cách Ngôn không để ý nói. Bởi vì nguyên nhân đó nên cậu mới lấy cây trượng ma pháp này.

"Thuộc tính của nó không phải bất kỳ hệ nào trên người ta."

Cách Ngôn sửng sốt, quay đầu nhìn y, "Ý anh là nó có thuộc tính hệ vô sao?"

Rex đáp, "Nếu ta đoán không sai thì ngươi thử xem."

Cách Ngôn lập tức vận chuyển ma pháp lực của mình vào trong cây trượng, trượng ma pháp xám xịt trong nháy mắt tỏa ra vô số tia sáng, như thể có một cỗ sức mạnh nào đó đang tràn ra. Lúc ánh sáng dần tắt thì phần tro đen ở mặt ngoài của trượng ma pháp cũng bong ra, hai người tập trung nhìn kỹ, cây trượng ma pháp này đã biến đổi thành màu tím sậm, thần bí mà cao quý, bên ngoài như được bao bọc bởi một tầng tinh thể màu tím hơi phản chiếu dưới ánh sáng, nhìn tổng thể cực kỳ xa hoa.
"Với cây trượng ma pháp này, nếu ngươi gặp phải kẻ địch mạnh thì có thể giảm bớt khó khăn lúc thi triển ma pháp thuật. Ma pháp thuật hệ vô có uy lực cao hơn mấy thuộc tính khác, nhưng cũng tiêu hao rất nhiều ma pháp lực, cây trượng ma pháp này là thứ thích hợp với ngươi nhất. Chờ giải quyết xong chuyện ở đây chúng ta đi tìm một nơi không người thử một chút." Rex không bất ngờ với việc này.

"Cây trượng ma pháp này còn cần nạm đá quý không?"

"Ma pháp thạch thuộc tính vô rất khó tìm, cơ bản là không có khả năng."

"Ma hạch thì sao?"

"Ma hạch càng không thể. Ma thú có ma pháp hệ vô đến giờ vẫn chưa có ai phát hiện ra, cho dù có xuất hiện thì chắc chắn nó cũng đứng trên đỉnh kim tự tháp ma thú. Đá quý chỉ tăng sức mạnh, dù không có thì cũng không ảnh hưởng đến trượng ma pháp."
Nghe vậy Cách Ngôn không nghĩ đến đá quý nữa. Nếu không phải đang ở thương hội Monroe, sợ làm ảnh hưởng đến người khác thì cậu chắc đã thử ngay bây giờ rồi.

Hôm sau Cách Ngôn còn chưa ra cửa Isaac đã đến tìm cậu trước. Hôm nay là ngày thương hội Monroe tổ chức đấu giá hội, hắn sốt ruột cũng là chuyện đương nhiên.

Lần này Rex cũng đi theo họ, sau khi thuần hóa hai con Thần Thú xong thì họ sẽ đi thẳng đến hội trường đấu giá. Rex vẫn ít nói như trước, còn Isaac thì thường thường sẽ nói mấy câu với Cách Ngôn khiến không khí không bị tẻ nhạt. Tới nơi Rex và Isaac canh giữ bên ngoài, Cách Ngôn vào trong thuần hóa Thần Thú.

"Rex, ngươi có thể nói ngươi quen biết với Cách Ngôn bao lâu rồi được không?" Isaac nhìn Cách Ngôn đi vào, đột nhiên hỏi Rex.

Rex không dấu vết nhướng nhướng mày, "Gần một năm."
"Ngắn như vậy? Các ngươi nhìn không giống mới quen biết một năm, giống đồng bạn đã quen biết từ năm năm trở lên hơn." Đáp án này thực sự nằm ngoài dự đoán của Isaac.

"Có chuyện gì cứ việc nói thẳng." Rex ý vị thâm trường nhìn hắn.

Isaac cũng không bất ngờ, hắn biết sự khác thường của mình chắc chắn không thể gạt được Rex, "Đừng hiểu lầm, ta muốn trở thành bằng hữu chân chính của Cách Ngôn nên mới muốn hỏi ngươi vài sở thích của hắn, không có mục đích khác. Đương nhiên nếu việc này làm phiền ngươi thì coi như ta chưa nói gì đi."

Isaac là một người rất biết nhìn mặt đoán ý, tuy Rex không biểu hiện ra nhưng hắn vẫn cảm giác được Rex có vẻ hơi mất hứng, bởi vậy hắn rất thức thời dừng đề tài này lại.

Rex thâm ý liếc hắn một cái, sau đó rũ mắt xuống không biết đang suy nghĩ gì.
Isaac không thể nghe được vấn đề mình muốn biết nhưng cũng không thấy thất vọng.

Hơn nửa giờ sau Cách Ngôn đi ra, trên mặt mang theo nụ cười, "Xong rồi, chúng ta đã có thể đến đấu giá hội."

"Lợi hại." Isaac giơ ngón tay cái với cậu, khen tặng cậu một phen.

Nụ cười trên mặt Cách Ngôn lại càng sâu.

Rex ở một bên nhíu mày.

Hội trường đấu giá của thương hội Monroe cách đó không xa, những gia tộc dừng chân ở thành Besso đều nhận được thiệp mời. Bên ngoài đấu giá hội đỗ đủ loại xe ngựa, ngoại trừ người của đế quốc Kayla thì còn có người của đế quốc Arthurlanca nữa, họ đều được thương hội Monroe mời tới, nhưng trong đó không có kẻ thù của Cách Ngôn và Rex. Thương hội Monroe tất nhiên không thể biết rõ họ đã có thù oán mà còn mời tới, trừ phi không muốn hợp tác với Cách Ngôn nữa.
Isaac dẫn Cách Ngôn và Rex đến một gian phòng đặc biệt, người bên ngoài không thể thấy được tình hình trong phòng. Thương hội Monroe tổ chức một đấu giá hội tương đối chính quy, tất nhiên có cấp bậc cao hơn thương hội Trân Châu Đen.

"Sau khi đấu giá hội kết thúc ta sẽ tìm đến các ngươi, giờ thì xin lỗi trước vì không thể tiếp đãi các ngươi được." Isaac nói xong liền rời đi, không bao lâu sau hắn phái một người tới.

Cách Ngôn và Rex đến đấu giá hội không phải vì đồ ở đây, mà là vì kiến thức. Người trung niên Isaac phái tới chính là để giảng giải cho bọn họ.

Sau khi đấu giá hội bắt đầu mỗi khi có thế lực nào mà Cách Ngôn không biết lấy được vật phẩm, thì người trung niên sẽ giải thích tình hình của thế lực đó cho cậu biết. Bởi vậy đấu giá hội còn chưa kết thúc Cách Ngôn đã có hiểu biết đại khái về các thế lực ở đế quốc Kayla rồi.
Năm con Thần Thú được đấu giá cuối cùng, cũng nhận được hưởng ứng nhiệt liệt như khi thương hội Trân Châu Đen đấu giá Thần Thú. Hai con Thần Thú trung cấp đều bán được hơn mười lăm tỷ, ba con Thần Thú cấp thấp thì cũng tổng hơn ba mươi tỷ.

Cách Ngôn tính toán thử, tổng cộng được hơn sáu mươi tỷ, nói cách khác cậu có thể được phân hơn mười hai tỷ, trừ đi một tỷ năm mua trượng ma pháp thì cậu còn hơn mười tỷ. Đầu bỗng hơi choáng váng, cậu lập tức dựa vào bả vai Rex, "Cho tôi dựa một chút."

"Đại sư làm sao vậy?" Người trung niên còn tưởng cậu không thoải mái nên hỏi thăm.

"Không sao. Nếu các hạ còn bận chuyện khác thì có thể đi rồi, không cần để ý bọn ta đâu." Cách Ngôn quay đầu nói với người trung niên.

Việc của người trung niên chính là tiếp đón bọn họ, nhưng ông nghe ra Cách Ngôn muốn nói nhỏ với đồng bạn của mình nên thức thời gật đầu, "Có vấn đề gì thì có thể tìm tại hạ bất cứ lúc nào."
Sau khi người trung niên rời đi, Cách Ngôn lập tức đầy máu sống lại, kích động đứng dậy đi tới đi lui, chờ hơi bình tĩnh lại mới nói với Rex: "Tôi có hơn mười tỷ, rõ ràng tôi chỉ thuần hóa năm con Thần Thú mà thôi, nhanh như vậy đã thành tỷ phú, thật cảm động."

Rex không nói gì nhìn cậu, thần sắc bình thản, "Cũng chỉ là chục tỷ, nếu ngươi muốn thì trăm tỷ, ngàn tỷ cũng không thành vấn đề."

"Đó đều là chuyện sau này, ai biết chúng ta có tiêu hết cả chục tỷ này trong mấy ngày sắp tới không chứ." Cách Ngôn không quên ở đấu giá hội thành Tudan trước đó vài tỷ căn bản là không đủ dùng.

Kết thúc đấu giá hội, Isaac tự mình cầm phần đồng vàng của Cách Ngôn đến. Đó là một tấm thẻ pha lê, bên trong là mười hai tỷ đồng vàng, chỉ cần cầm nó đến Hiệp Hội Lính Đánh Thuê ở bất kỳ đâu cũng có thể lấy đồng vàng ra. Tuy thương hội Monroe cũng mở mấy ngân hàng trên danh nghĩa nhưng phạm vi phát triển lại không rộng như Hiệp Hội Lính Đánh Thuê.
wattpad.com/user/daudo0902

Cách Ngôn ngoài miệng nói ngại nhưng động tác trên tay lại không chậm chút nào.

Phản ứng tham tiền như thế trong mắt Isaac không chỉ không thấy không tốt mà còn cảm thấy nhiều thêm vài phần thẳng thắn đáng yêu, "Các ngươi có tính toán tiếp theo chưa?"

Cách Ngôn lắc đầu, "Tạm thời thì chưa."

Isaac cười cười, "Nếu không thì các ngươi ở lại thành Besso mấy ngày đi, trong khoảng thời gian này các ngươi vẫn luôn ở trong thương hội Monroe không ra ngoài, thân là chủ nhà ta rất xấu hổ, không bằng từ giờ ta sẽ làm chủ, mời nhị vị ra ngoài chơi, thế nào?"

"Thành Besso có chỗ nào vui?" Cách Ngôn đúng là chưa được đi chơi, không đồng ý nhưng cũng không lập tức phản đối.

"Thành Besso tất nhiên có chỗ chơi, phong cảnh ở đây không tồi, còn có một hồ nước tên Monali, quang cảnh đó cực kỳ xinh đẹp. Có người nói ai đến thành Besso mà không đến đó thì chẳng khác nào chưa từng tới thành Besso."
Cách Ngôn vô cùng quen thuộc với giọng điệu này, có vài nơi sẽ ca ngợi một danh lam thắng cảnh nào đó lên tận trời để tuyên truyền, hấp dẫn du khách.

Isaac chuyển đề tài, "Nhưng đây chỉ là một nguyên nhân, nguyên nhân chân chính là do hồ Monali là một nơi rất đặc biệt, chỉ có lợi với ma võ giả. Chất lượng minh tưởng ở đó thường rất cao, nhất là với người đến lần đầu tiên, hiệu quả sẽ tương đối rõ ràng, cho nên rất nhiều ma võ giả tới thành Besso là vì hồ Monali."

"Thần kỳ vậy sao, vậy thì chắc chắn ta phải đi xem thử." Cách Ngôn lập tức quay đầu nhìn Rex, "Anh có đi không?"

Rex gật đầu: "Có."

"Khi nào chúng ta đi?" Cách Ngôn quay đầu lại hỏi Isaac.

"Ngày mai thế nào?"

"Được."

Định xong chuyện này Isaac liền mời họ đến quán rượu tốt nhất thành Besso ăn cơm. Isaac nói tuy ở đây không đắt như Tây Trai và Jones's House nhưng ăn cũng ngon như thế, bởi vậy người tới quán rượu ăn cơm rất đông. Lúc họ đến đại đường quán rượu đã ngồi đầy chín phần, Isaac nói với tiểu nhị muốn một ghế lô an tĩnh.
Làm danh nhân ở thành Besso, Cách Ngôn và Isaac đều nhận được sự chú ý cực cao, đến khi thân ảnh họ bị ghế lô ngăn cách người ăn cơm ở đại đường mới chưa đã thèm thu mắt lại. Nghe nói người trẻ tuổi nhất kia chính là Thuần Thú Sư Thần Cấp, nếu hắn có thể giúp họ thuần hóa một con Thần Thú thì tốt rồi. Đương nhiên đây chỉ là suy nghĩ, ai cũng biết là không có khả năng, cũng chỉ có thế lực như thương hội Monroe mới có thể mời nổi Thuần Thú Sư Thần Cấp.

Ba người vào phòng cũng không biết lúc họ đi vào quán rượu, trên gian phòng ở lầu hai có một đám người từng xuất hiện ở đấu giá hội. Động tĩnh dưới lầu không thể tránh được lỗ tai của chúng, chúng đều đang nghĩ nên làm thế nào để nịnh bợ vị Thuần Thú Sư Thần Cấp này.

_Hết chương 132_ 

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Thực Ra Tôi Cũng Dùng Hack, truyện Thực Ra Tôi Cũng Dùng Hack, đọc truyện Thực Ra Tôi Cũng Dùng Hack, Thực Ra Tôi Cũng Dùng Hack full, Thực Ra Tôi Cũng Dùng Hack chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top