Thông Thiên Đại Thánh

Chương 1151: Giam cầm


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Thông Thiên Đại Thánh


- Không tệ, ta chính là Chu Báo, không thể giả được.

Chu Báo cười cười, thân hình tiến về phía trước, cầm Thanh Trúc Trượng trong tay điểm về phía đại hán một cái.

Đại hán kia nghiêm mặt lại, thu lưỡi búa lại thủ ở trước người của mình.

Bành!

Một tiếng nổ mạnh rung trời, thân hình tráng kiện của đại hán kia bị Chu Báo điểm một cái, giống như con diều đứt dây bay ra đằng sau, trùng trùng điệp điệp đâm vào bức tường dày đặc kia, mà ở trên tường thành có vô số trận pháp phù văn rậm rạp chớp đột vô số hào quang, nhưng cũng không ngăn được thế đi của hắn, trùng trùng điệp điệp nện vào tường thành, vỡ ra một cái hồ to hình người, lúc này thế đi mới ngừng lại, phun ra một ngụm máu, chảy dọc theo tường thành xuống đất, mà lưỡi búa to đen hắn cầm trong tay, dưới một cái điểm của Chu Báo, cũng hóa thành mảnh vỡ, hắn ra bốn phía, trực tiếp phế đi.

- Địch tập kích.

Thẳng cho tới khi thân thể của đại hán từ trên tường thành té xuống, những tên thủ vệ khác ở Vân Trung thành mới kịp phản ứng, phát ra tiếng kêu thê lương, đồng thời kéo còi báo động.

Trên tường thanh cực lớn của Vân Trung thành, bắt đầu nổi lên một điểm sáng, tuy nhìn thì rất yếu ớt, nhưng so với hào quang lúc đại hán va chạm với tường thành thì mạnh hơn, uy áp cũng cường đại hơn.

- Người nào, dám can đảm làm càn ở Vân Trung thành.

Mấy tiếng khiển trách lấy lệ từ trong thành truyền ra, âm thanh chưa tới, người đã tới.

Làm cho Chu Báo cảm thấy ngoài ý muốn là, đến lúc này, xuất hiện đều là bảy tám tu sĩ cấp Tôn Giả, sắc mặt hung thần ác sát, trong thần sắc mang theo vẻ khẩn trương nhìn chằm chằm vào Chu Báo.

- Cái Vạn Tinh Hải này, đúng là quá nhanh a?

Chu Báo có thể đoán ra mấy tên này là những kẻ lần đầu tiên gặp mình, cho nên có chút khẩn trương, nhưng rất rõ ràng, tu sĩ Vạn Tinh Hải, đối với những tin tức trên đồ ảnh của mình không quá tin tưởng, kỳ thật nếu đặt ở trước mặt Chu Báo, Chu Báo cũng không quá tin tưởng, một gã cường giả Cửu phẩm, có chiến lực của Thiên Quân cấp Chân Tiên, dù có nghĩ thế nào cũng cảm thấy không khả năng a, bởi vì cách biệt cấp bậc quá lớn, cho dù có dùng tiên khí cũng không thể san bằng khoảng cách trong đó.

Ngẫm lại, không chỉ nói tới việc một tên cường giả Cửu phẩm có thể thúc dục tiên khí hay không, mà có thể thúc dục tiên khí, gặp được một vị Thiên Quân, mà tiên khí của hắn sẽ bị Thiên Quân cướp đi và lấy mạng của hắn, làm sao có thể chống lại được chứ? Hơn lại còn là Bát Kiếp Thiên Quân, chỉ còn thiếu chút nữa là bước vào Nhân Tiên chi cảnh Bát Kiếp Thiên Quân!

Đây chính là trò cười, một lời nói vô căn cứ!

Nhưng mà, dù cho tất cả mọi người cho rằng như vậy, đối với Chu Báo, Vạn Tinh Hải vẫn tương đối coi trọng.

Đương nhiên, loại coi trọng này cũng không phải dành cho Chu Báo, mà là cho khách Thiên Giới tới thăm, khi bọn họ nhìn ra, có hai gã Thiên Quân trấn thủ Huyễn Ba Trì, lại phái một người đi ra, liền đủ để áp chế thế lực Thiên Giới tại Vạn Tinh Hải, sau chuyện Thiên Vẫn Tinh, bọn họ đối với người từ Thiên Giới tới vẫn có chút cảnh giác, đó là nhiều rất nhiều Tôn Giả, nhưng đó là việc của các tu sĩ chưa bước Thiên Quân cấp bậc.

- Ngươi chính là Chu Báo, là Chu Báo tới từ Thiên Giới?

Nhìn thấy trên tường thành dày đặc của Vân Trung thành bị phá hư như vậy, có rất nhiều người nhìn ra khí thế nhàn nhạt và cổ quái của thư sinh mặc thanh y này, sắc mặt người cầm đầu có chút sầm xuống, hỏi.

- Đúng vậy, ta chính là Chu Báo tới từ Thiên Giới.

Khóe miệng Chu Báo cong lên, mỉa mai tên vừa hỏi.

- Hiện tại ta muốn tới Vạn Tinh Hải, các ngươi đều cút đi cho ta!

- Tiểu tử đủ cuồng vọng a!

Nhưng tu sĩ cấp bậc Chân Tiên không ngờ rằng Chu Báo lại cuồng vọng như thế, chỉ một câu nói, đã kích thích sát khí của tất cả mọi người.

- Ha ha, cuồng vọng hay không cuồng vọng, thử một chút là biết rõ.

Chu Báo cười lạnh, nhìn về phía tên tu sĩ cấp Chân Tiên đang lao tới trước mặt mình, chỉ cười cười, Thanh Trúc Trượng trong tay không động một cái nào, một bàn tay lớn màu đen trống rỗng xuất hiện, nghênh đón.

Tiên Thiên Nhất Khí Đại Cầm Nã Pháp, có vài tên Tôn Giả trước mặt Chu Báo đều đã tu luyện qua, nhưng cho tới nay, đều không làm ra thủ đoạn chủ động xuất kích như vậy, chỉ là luyện chế ra, làm việc thuận tiện một ít thì bỏ đi, khi bọn họ nhìn thấy, đây là Tiên Thiên Nhất Khí Đại Cầm Nã Pháp, thuận tiện thì thuận tiện, nhưng muốn tu luyện ra uy lực chân chính, còn cần thời gian dài chìm đắm, mà bởi vì thời gian và tinh lực hao tổn quả nhiều, không có chỗ tốt trên con đường tu luyện của bản thân, cho nên cho tới nay không có quá nhiều xem trọng, chính là vì như thế, nhìn thấy bàn tay màu đen xuất hiện, thì tên Tôn Giả xông tới trước mặt Chu Báo chỉ cười cười, cũng không để ở trong lòng.

Tên Tôn Giả này vẫn lao về phía Chu Báo, nhưng trên thực tế, hắn đang áp dụng tuyệt đại thần thông không gian, nhảy vào vô số thời không, đồng thời khóa chết Chu Báo, cho dù Chu Báo có né tránh thế nào, thời điểm cuối cùng hắn dừng lại, tất nhiên sẽ đánh trúng Chu Báo.

Nhưng đáng tiếc, hắn phát hiện mình phạm sai lầm rất lớn, đó là đánh giá sai về bàn tay lớn của Chu Báo.

Xoát!

Chỉ thấy bàn tay lớn màu đen này xuyên thấy qua vô số thời không, trước khi hắn xuất hiện trước mặt Chu Báo, nó đã vọt tới trước mặt bắt lấy tên Tôn Giả này.

Nhìn thấy bàn tay lớn vượt qua vô số thời không trùng trùng điệp điệp tìm được chính mình, sắc mặt tên Tôn Giả này biến đổi, ý thức được bàn tay lớn màu đen của Chu Báo cũng không phải là thứ bình thường, toàn thân nổi lên từng vòng hào quang, một kiện chuông nhỏ màu vàng xuất hiện trên đỉnh đầu của hắn, đồng thời, hư ảnh cái chuông màu vàng này bao phủ toàn thân bảo vệ hắn, thời điểm bàn tay lớn màu vàng bắt lấy hắn thì cái chuông vàng này, bao phủ toàn thân hắn, kim quang nổi lên.

Ầm ầm!

Khi bàn tay lớn màu đen bắt lấy phía trên của cái chuông vàng kia, lập tức, một hồi âm thanh như thủy tinh vỡ xuất hiện, mà cái chuông nhỏ màu vàng này là một kiện Thuần Dương pháp khí, nhưng dưới tay của bàn tay lớn màu đen của Chu Báo, kim quang lập tức biến thành ảm đạm, chỉ qua một cái hô hấp, kim quang trên cái chuông vàng đã biến mất không còn.

- Điều này không có khả năng, đây là thứ gì, tại sao lại có uy lực lớn như vậy.

- Đúng vậy a, Vạn Hóa Chung chính là Thái Hạo tiên khí Thiên Địa Vạn Hóa Chuông phỏng chế phẩm, Thượng phẩm Thuần Dương pháp khí, uy lực vô cùng, tại sao bị đánh bại nhanh như vậy?

- Rốt cuộc bàn tay lớn kia là dùng chủng loại nguyên khí gì luyện thành? Không ngờ lại có uy lực lớn như vậy?

Vô số người ở bên ngoài nhìn thấy tráng cảnh ngoài ý muốn như vậy, nhưng Tôn Giả xung quanh cũng ngoài ý muốn, rốt cục ý thức được, có lẽ lời đồn không giả, cho nên sinh ra ý tứ viện thủ trong đầu, nhưng chuyện này đã phát triển tới mức vượt qua dự tính của họ, thời điểm bọn họ chuẩn bị đồng thủ cứu người, thì đã muộn.

Bởi vì Vạn Hóa Chung lúc này đã bị bàn tay lớn màu đen biến thành một món phế liệu, từng đạo khí tức màu đen rủ xuống, đem tên Tôn Giả kia trói tay chân lại, hộ thân pháp khí và cương khí cũng không thể ngăn cản kịch độc kinh thiên này, một tiếng kêu gào thê lương truyền ra, trước khi những tên Tôn Giả kia xuất thủ cứu người, hắn đã hóa thành một bãi nước mủ, tan biến trong thiên địa.

Mà những người vốn có ý định viện thủ nhìn thấy tràng cảng quỷ dị này đều ngừng động tác lại, ánh mắt nhìn về phía Chu Báo tràn ngập kiêng kỵ thật sâu.

Có lẽ, lời đồn đại đã có chút khuyếch đại, nhưng thằng này, đúng là có thực lực diệt sát Tôn Giả, có lẽ, đó cũng không phải là thực lực của hắn, mà chỉ là uy lực của bàn tay lớn mà thôi, có thể tình huống vô cùng rõ ràng, dưới tình huống không có Nhân Tiên, bàn tay lớn màu đen đã đủ sức chấn nhiếp tất cả mọi người ở đây, làm cho bọn họ không dám vọng động.

- Tiểu tử, ngươi cho rằng dựa vào Tiên Thiên Nhất Khí Đại Cầm Nã Pháp là có thể ngăn cản chúng ta sao? Ngươi nhìn xem, ở đây vẫn còn tám Tôn Giả, mà ngươi, chỉ là một Thông Huyền Tán Tiên a.

Sau một hồi trầm mặc khó chịu, rốt cuộc có một gã Tôn Giả mở miệng nói chuyện.

- Ân, ngươi nói đúng a!

Muốn đối phó các ngươi, bằng vào Tiên Thiên Nhất Khí Đại Cầm Nã Pháp của ta đúng là có chút khó khăn, đã như vầy, như vậy, ta sẽ đổi phương pháp khác a.

Khi đang nói chuyện, cái bàn tay lớn màu đen lập tức biến mất vô tung vô ảnh.

Khi mọi người ở đây còn đang nghi vấn, đã thấy Chu Báo giơ Thanh Trúc Trượng trong tay lên.

- Thần sáng tạo tất cả, thần chướng khống thế giới, người mạo phạm tới uy nghiêm của thần, tất cả sẽ bị giam cầm!

Theo âm thanh của hắn, từng đạo bạch quang màu kim sắc ở trên chín tầng trời rủ xuống.

- Không tốt!

- Đi mau!

- Tiên khí!

Tám tên Tôn Giả thấy chuyện này không ổn, lập tức chạy đi, nhưng tất cả đã muộn một bước.

Lao lung màu kim sắc đã hoàn thàn nhốt chặt thân hình của bọn họ, nhốt vào trong, dù bọn họ có thi triển dạng thần thông không gian nào, pháp môn ra sao, đều không cách nào thoát ra khỏi lao lung.

- Các ngươi cứ ở lại chỗ đó cho thật tốt, ta phải đi truyền tống điện đây.

Chu Báo mỉm cười, cũng không thèm liếc nhìn bọn họ, đi thẳng vào trong Vân Trung thành.

Ầm ầm...

Một tiếng nổ mạnh rung trời từ Vân Trung thành vang lên tận trời cao, tiếng nổ này giống như tiếng sét giữa trởi quang, lôi điện rất lớn.

Cả Vân Trung thành nhìn chấn động trước mặt, run rẩy, tất cả tu sĩ dưới Chân Tiên cảnh, cho dù là Tán Tiên, cũng đều bị tiếng nổ này chấn cho thất khiếu đổ máu, cho dù là Chân Tiên, nếu chưa tiến vào cấp bậc Tôn Giả, khí huyết toàn thân cuồn cuộn, ngay cả đứng vững cũng khó khăn.

- Như thế nào?

- Xảy ra chuyện gì?

- Các ngươi nhìn kìa, truyền tống điện bị sập!

- Không thể nào, truyền tống điện không ngờ lại bị sập!

Sau khi xuất hiện nổ mạnh, ánh mắt của các tu sĩ ở đây đều nhìn rõ rành mạch, truyền tống điện nằm ở giữa trung tâm Vân Trung thành đã bị nổ tung, biến thành một mảnh phế tích, nhưng hiện tại, ở phía trên mảnh phế tích này không ngờ lại có hào quang yêu dị chớp động, bay thẳng lên trời xanh.

- Là truyền tống pháp trận đi thông tới Huyễn Ba Trì!

- Truyền tống đến Huyễn Ba Trì, không phải cái truyền tống trận này bị phong tỏa rồi sao?

- Đúng vậy a, chỗ đó có chừng mười tên Tôn Giả thủ hộ a, tại sao lại mở ra chứ?

Tiếng nghị luận sôi nổi tràn lan khắp bên ngoài Vân Trung thành, thẳng cho tới khi hào quang truyền tống trận biến mất, mới có đại tu sĩ cả gan tiến vào trong truyền tống điện, nhìn thấy tình hình bên trong mà tâm thành của hắn lạnh run.

Bên trong truyền tống điện đã sớm biến thành một mảng phế tích đầy ngói vụn a, mà đám Tôn Giả phụ trách thủ vệ truyền tống điện sắc mặt tái nhợt, uể oải nằm trên mặt đất, nhuệ khí tan biến, một bộ dáng vừa ăn thiệt thòi lớn, đều tổn thương không rõ, nhưng trên mặt và đôi mắt của mỗi người đều hiện lên vẻ sợ hãi, giống như nhìn thấy cảnh tượng đáng sợ nhất trên đời.

Mà có lẽ đúng là bọn họ đã nhìn thấy chuyện đáng sợ nhất trên đời, một việc kinh khủng nhất, thời điểm Chu Báo ở cửa Vân Trung thành giam cầm mấy tên Tôn Giả, bọn họ đã phát hiện không ổn, muốn đi ra xem xét, nhưng còn không đợi tới khi bọn họ đi ra khỏi truyền tống điện, một đạo chùy ảnh màu xanh lá cây cực lớn có hình thái khủng bố hiện ra trước mặt, oanh một tiếng, nện vào trong truyền tống điện.

Mà cái nện xuống này tạo ra tiếng nổ cực lớn, uy thế một chùy kia, cho dù bọn họ là Tôn Giả cũng không dám hồi tưởng lại, bởi vì trong cuộc đời dài dằng dặc của họ, cũng không phải là chưa có nhìn pháp khí cường đại, cái gì Chí Tôn Tiên khí, nhưng cho dù có gặp được pháp khí, tiên khí cường đại nhất, cũng không có mang lại cảm xúc kinh ngạc như hư ảnh một chùy cực lớn mà bọn họ vừa nhìn thấy.

Một loại khí thế bỏ qua tất cả, chưa từng có từ trước tới nay, lực lượng này có thể đánh tan cả thiên địa.

Dưới một chùy, tất cả phòng ngự của truyền tống điện giống như một tờ giấy bị xé rách, bị xé nát, không có bất cứ một tia lực lượng phản kháng nào, tuy một chùy này không có nhắm vào bọn họ, nhưng chỉ cần chùy phong quét qua, cũng có thể làm cho những Tôn Giả cấp Chân Tiên này biến thành bụi đất, tất cả đều bị thương nặng, sau đó đành phải trơ mắt nhìn thân ảnh thanh y cầm song chùy khởi động truyền tống trận, truyền tống thẳng tới Huyễn Ba Trì, điểm chết người nhất là, sau khi hắn truyền tống xong, hào quang của truyền tống trận này ảm đạm xuống, hiển nhiên, đối phương đã triệt để hủy diệt truyền tống pháp trận.

- Thiên Quân, đây tuyệt đối là thực lực cấp bậc Thiên Quân, trong những đồ ảnh tư liệu không có lừa gạt chúng ta, người này chính là Chu Báo trong đồ ảnh, đúng là hắn có chiến lực chiến đấu với Bát Kiếp Thiên Quân một trận, đây là thật, không phải khoác lác.

Chỉ tới lúc này, bọn họ biết rõ đã quá muộn, cũng không có tác dụng gì,.

Chu Báo lúc này, đã tiến vào Huyễn Ba Trì.

Huyễn Ba Trì, là một chỗ địa danh, là một địa phương thần kỳ trong Vạn Tinh Hải, trước đây thật lâu, nơi này rất tuyệt diệu, coi như là Thiên Quân cấp bậc Chân Tiên, tiến vào trong đó, cũng không cách nào đi ra, thời điểm ban đầu, kẻ thống trị của hai đại tinh vực đã cho rằng trong Huyễn Ba Trì có dấu bảo bối gì đó, có bao nhiêu giá trị, liền bắt đầu tiếp tục không ngừng thăm dò, rốt cục vào năm vạn năm trước, đã làm rõ mọi chuyện.

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Thông Thiên Đại Thánh, truyện Thông Thiên Đại Thánh, đọc truyện Thông Thiên Đại Thánh, Thông Thiên Đại Thánh full, Thông Thiên Đại Thánh chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top