Thiếu Tướng Phu Nhân Là Phúc Thần

Chương 87: Trải nghiệm lần đầu đi học


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Thiếu Tướng Phu Nhân Là Phúc Thần

Edit : Kim Ngọc

Từ Linh dẫn Du Cẩn Lật đi qua các khu dạy chế tạo sư khác, đến một  góc đông bắc nơi đó có một tòa nhà nho nhỏ.

" Đây là nơi chúng ta sẽ cùng nhau học tập và rèn luyện , có khi học viện mời đại sư chế thẻ đến giảng bài, đến lúc đó chúng ta sẽ cùng các lớp khác đến giảng đường để học ."Từ Linh tỉ mỉ giới thiệu.

Lúc này trong sân trường coi như là vẫn yên tĩnh, bởi vì tất cả mọi người vẫn chưa có tan học, nhưng lúc tới gần lớp F lớp, Du Cẩn Lật lại nghe rõ tiếng vui cười đùa giỡn , rất náo nhiệt.

Từ Linh đối việc này đã quá quen rồi , coi như không nghe gì là được ,  dẫn theo Du Cẩn Lật bước vào lớp F lớp . Bên ngoài phòng học và ở đây như hai thế giới khác nhau vậy , bên ngoài vẫn yên tĩnh như ban đầu, trong phòng lại vô cùng náo nhiệt.


Chạy giỡn , trêu chọc vui đùa , rõ ràng chỉ có hai mươi học sinh, nhưng lại choáng váng tưởng trong đây có tận trăm học sinh .

Du Cẩn Lật cùng Từ Linh đi vào , những học sinh kia nhìn thấy một khuôn mặt mới không khỏi cảm thấy hiếu kỳ, tạm dừng lại hoạt động của mình, cũng đi theo sau Từ Linh và Du Cẩn Lật , muốn nhìn xem khuôm mặt mới này tới đây làm chi .

Bọn họ trong học viện nổi tiếng là lớp phế vật , bị một đám người trong học viện từ bỏ , bởi vậy lúc thường làm cái gì, chỉ cần không ảnh hưởng đến các khác lớp, giáo viên trong học viện cũng không quản.

Ngày thường những học sinh khác đối với khu nhà bọn họ học tránh còn không kịp , rất ít gặp được khuôn mặt mới xuất hiện.

"Cậu ta là ai vậy ? Vào đây làm gì nhỉ ?"Một bạn học hơi cao và gầy tò mò hỏi .


"Không phải là bạn học mới tới đi? Ha ha, sao có chuyện đó được ."  Một người bạn học khác suy đoán nói, mà rất nhanh liền phủ nhận , còn tự cười giỡn để giấu đi cái suy nghĩ xấu hổ vừa rồi .

Khoan nói đến lớp bọn họ là lớp phế vật , đương nhiên sẽ không ai muốn đến lớp này rồi , nhưng khai giảng đã qua hai tháng , việc  tuyển sinh và việc đi cửa sau để học thì đã kết thúc rồi , sao giờ này còn có họhóinh mới được chứ ?

Nhưng nhìn đối phương tuổi tác so với mình cũng không lớn lắm , cũng không có khả năng là giáo viên mới được ,vì thế các bạn học càng thêm tò mò thân phận của Du Cẩn Lật là gì.

Từ Linh dẫn Du Cẩn Lật đi tới trước cửa phòng học chính của lớp F, nơi này là nơi diễn ra các khóa học của lớp F , nhưng mà ngoại trừ trên bục còn có giáo viên đang ghi bài giảng  , thì trong phòng học này hoàn toàn không có một bóng người.


Du Cẩn Lật nhìn phòng học lớn không có ai , khó hiểu chớp chớp mắt nhìn mấy cái.

Mới vừa rồi không phải cô giáo nói nơi này là lớp học sao?  Sao bên trong một bạn học cũng không có ta? Chẳng lẽ bây giờ tan học rồi ? Nhưng giáo viên còn đang trên bục ghi bài mà?

Từ Linh mặc dù đã quen với việc các học sinh lớp F lên lớp ai làm việc ấy, nhưng thật sự trong tình huống này đối với việc trong lớp không một học sinh nào , cũng cảm thấy xấu hổ và hơi bối rối một chút.

“ Cái kia, em Du à… ."Từ Linh vừa định giải thích cho Du Cẩn lật , thì phía sau có tiếng nói đánh gãy lời cô.

" Cô Từ ơi , cậu ấy là ai vậy ? Tới đây làm gì ?" Đi theo phía sau Từ Linh là học sinh lớp F , hiện giờ đang tò mò đánh giá Du Cẩn Lật.

Từ Linh thấy mọi nười đều đã trở về, vội vàng nói: " Các em trước về chỗ ngồi của mình hết đi , ngày hôm nay có bạn học mới nhập học.”
"Wa!" Học sinh lớp F nghe vậy, nhất thời kinh ngạc lên tiếng.

Thì ra cậu ấy thật sự chính là bạn học mới của lớp bọn họ ? Dù khai giảng đã qua hai tháng,  nhưng còn có bạn học mới đến, bọn họ tức thời hưng phấn lên , vừa quan sát Du Cẩn Lật, vừa nhanh chóng về chỗ ngồi của mình.

Phòng học ban đầu không có một bóng người ngay lập tức đã đầy đủ học sinh.

"Lớp học chúng ta tương đối tự do ." Từ Linh có chút không tự nhiên giải thích cho Du Cẩn Lật.

Học sinh lớp F tuy rằng tài năng tạo thẻ và trình độ không tốt , nhưng bối cảnh gia thế lại lớn ,giáo viên bọn họ hoàn toàn không dám đắc tội những học sinh, cho nên bình thường dạy học đều là trạng thái nuôi thả .

Từ Linh cùng giáo viên đứng lớp chào hỏi một tiếng ,  sau đó dừng lại bài giảng của mình  , đứng ở một bên , đem phần lớn chỗ đứng trên bục giảng cho Từ Linh và Du Cẩn Lật.
" Bạn học Du giới thiệu về mình một chút cho mọi người biết nào." Từ Linh cười đối Du Cẩn Lật nói rằng.

Du Cẩn Lật đây là lần đầu tiên đứng trên bục giảng, đối mặt thật nhiều bạn học nư vậy , nên có chút căng thẳng.

"Xin , xin chào mọi người , mình tên là Du Cẩn Lật." Du Cẩn Lật có chút ngượng ngùng nhìn các bạn học phía dưới , cũng không biết kế tiếp nên nói gì, đành phải cầu viện nhìn về phía Từ Linh.

"Về sau bạn học Du chính là thành viên của lớp F chúng ta , hi vọng sau này cùng mọi người chung sống vui vẻ , học hỏi lẫn nhau, cùng nhau tiến bộ , được rồi, bạn học Du , em xuống phía dưới tìm chỗ ngồi của mình đi “ Từ Tinh đối Du Cẩn Lật nói rằng

Đem Du Cẩn Lật an toàn dẫn tới lớp F, nhiệm vụ của Từ Linh cũng đã hoàn thành , không ở lại chỉ một giây , đem bục giảng trả lại cho giáo viên đứng lớp , liền vội vã rời khỏi lớp F.
Phòng học rất lớn, nhưng chỉ có hai mươi học sinh, nên còn rất nhiều chỗ trống , Du Cẩn Lật có thể tùy ý lựa chọn chỗ ngồi mình thích , chỉ cần ngồi một mình cho đỡ ngại là được rồi.

Du Cẩn Lật đối mặt với nhiều bạn học mới như vậy , sự hồi hộp trong lòng vẫn chưa có dịu xuống .

Kiếp trước cậu là một con cá chép Cẩm Lý chỉ tiếp xúc với sư phụ và sư huynh, cũng coi như một  “trạch cá “ , rất ít cũng người lạ nói chuyện , vì thế cũng không giỏi giao tiếp với người khác cho lắm, cho nên lựa chọn một chỗ ngồi cách mọi người khá là xa.

Ngoan ngoãn đem cặp sách bỏ vào bàn trong học bàn , sau đó lấy ra dụng cụ học tập Kiều Mục Lam chuẩn bị cho cậu lên lớp , Du Cẩn Lật bắt đầu nghiêm túc nghe giảng bài .

Nhưng suy nghĩ của cậu quá ngây thơ rồi, giáo viên xác thực không để ý việc của cậu , vẫn ở trên bục giảng bài, nhưng tất cả bạn học xung quanh quanh lại không muốn nghe giảng , tất cả đều vây quanh cậu , đem cậu bao thành một vòng, mồm năm miệng mười hỏi thăm cậu đủ loại vấn đề .
"Hiện tại khai giảng đã qua hai tháng rồi , cậu sao giờ mới đến trường nhập học vậy ?" Một nữ sinh dễ thương tò mò hỏi.

"Cậu họ Du hả ? Là người của Du gia sao?"Một nam sinh bụ bẫm rất ư là đáng yêu hỏi."Du gia? Là cái đệ nhất gia tộc _Du gia ấy hả "Những người khác cũng phụ họa theo.

Du Cẩn Lật nhìn các bạn học mới vây quanh bên cạnh mình, không biết nên làm sao , đành phải nghiêm túc trả lời từng vấn đề của mọi người , như cứ như thế sẽ không nghe được bài giảng hôm nay .

"A cái kia... Bây giờ là thời gian giải lao sao ?" Du Cẩn Lật nhỏ giọng hỏi, chớp chớp mắt mấy cái , nếu là thật sự là giờ giải lao ,thì mọi người có thể tự do vui chơi .

"Không phải nha."Những người khác trả lời, mọi người không hiểu tại sao cậu hỏi như vậy.

"Vậy sao các cậu không nghe giảng bài?"Du Cẩn Lật nhìn lên giáo viên lẻ loi giảng bài trên bục, đột nhiên cảm cảm thấy giáo viên ấy thật đáng thương.
Nhưng vị giáo viên này đại khác cũng đã quá quen với tình trạng này của lớp F, cho dù không ai nghe giảng , hay trong phòng học không có một bóng người, ông vẫn sẽ tiếp tục hoàn thành bài giảng của mình.

"Học mấy cái những cái này có ích gì , với lại nhà tui cũng không đặt nặng vấn đề tui có trở thành chế tạo sư hay không ."Một nam sinh vóc dáng hơi cao và gầy nhún vai , vô tư nói .

"Nhưng như vậy cũng phải học mà , nếu đã đi học nhất định phải nghe giảng bài chứ." Du Cẩn Lật nói thật, đối với việc mọi người không nghe giảng bài rất là không tán thành .

Trước đây cậu muốn đi học đều không được, kết quả những học sinh này có được may mắn này , nhưng lại không biết quý trọng, bên ngoài còn có biết bao nhiêu người muốn đi học mà không được .

Những học sinh vây xung quanh thấy bộ dáng ngoan ngoãn của Du Cẩn Lật, nhất thời cảm thấy cực kỳ không thú vị, rất nhanh liền tản ra, có người thì đi ra ngoài tiếp tục chơi, cũng có người còn trong phòng học , nhưng là tụm ba tụm năm lại tám chuyện , hoàn toàn không có ý muốn nghe giảng .
Du Cẩn Lật nhíu chặt lông mày, suy nghĩ một hồi, tạm thời không để ý những bạn học đó , trước tiên nên chú ý nghe giảng bài cái đã .

Du Cẩn Lật lúc sau mới nhập học , nên kiến thức về chế tạo sư cũng chỉ biết chút ít , nhưng giáo viên cũng không bởi vì cậu mới vô mà giảng lại bài trước đó cho cậu 1 lần .

Có thể nói, hết thảy học sinh lớp F căn bản đều không theo kịp chương trình học, bởi vì lúc đầu không ai nghiêm túc học tập , bài giảng cứ tiếp tục diễn ra , Du Cẩn Lật có rất nhiều chỗ không hiểu.

Tiếng chuông ra chơi vang lên, Du Cẩn Lật vốn định thời điểm giải lao hỏi giáo viên chỗ không hiểu , kết quả vừa ngẩng đầu lên thì phát hiện giáo viên đã nhanh chóng thu dọn đồ đạc , quay người liền rời phòng học, một chút thời gian dừng lại cũng không có, làm cho lời cậu định nói cũng nghẹn lại ở cổ .
Mấy tiết học kế tiếp cũng vậy , học sinh thì làm việc của mình , giáo viên thì tiếp tục bài giảng của mình cho xong , không muốn quản cũng không quan tâm những học sinh này có hiểu hay không , Du Cẩn Lật có chỗ nghe không hiểu giơ tay lên để hỏi , giáo viên cũng sẽ không trả lời , vừa hết tiết , giáo viên liền biết mất không bóng dáng , cũng coi như làm cho cậu mở mang tầm mắt.

Trải qua hết ngày học hôm nay , Du Cẩn Lật đột nhiên đầy hoang mang và nghi hoặc.

Lẽ nào lên đại học là đều học như vậy hết sao? Cậu không hiểu là đã học như vậy , sao kiếp trước nhiều người tranh muốn sứt đầu mẻ trán tham gia thi đại học , muốn đậu đại học như vậy?

Bởi vì trên đại học đã học không hiểu gì , ai cũng không nghe giảng, vì cái gì lại phải liều mạng thi đậu thế nhỉ? Mãi cho đến khi Giang Mặc Thịnh đón cậu tan học, Du Cẩn Lật vẫn là mang một đầu đầy dấu chấm .
"Ngày hôm nay ở trường học cảm giác thế nào? Các bạn học có thân thiện , dễ gần không ? Có ai bắt nạt em không ?"Giang Mặc Thịnh vừa lên xe, liền không thể chờ đợi được nữa hỏi Du Cẩn Lật, muốn biết cậu ở trường như thế nào, lo lắng cậu ở trường học bị người khác bắt nạt.

Du Cẩn Lật lắc đầu một cái, nói rằng: "Không có bạn học nào bắt nạt em , nhưng ...”

"Nhưng sao?" Giang Mặc Thịnh vừa nghe đến cái cảm xúc liền chuyển biến , mới yên tâm được một chút lại cảnh giác trở lên.

"A Thịnh, mọi người đều thật kỳ quái , khi đi học đều không lắng nghe giáo viên giảng bài, em có chỗ không hiểu muốn hỏi thầy cô một chút , nhưng thầy cô cũng không quan tâm , có phải các lớp khác cũng như vậy không ?" Du Cẩn Lật nhăn khuôn mặt nhỏ khổ não nói. (。 • ́︿ • ̀。)
Cậu đến trường muốn học tập kiến thức chế thẻ, nhưng sau ngày học hôm nay, cậu căn bản không học được gì nhiều , trái lại một đống nghi hoặc lớn , lại không có ai giải đáp giúp cậu.

Nếu như đi học đều là như vậy, cậu vẫn là không nên đi học thì hơn, còn không bằng mỗi ngày đi tới học chỗ đại sư Carmen, ít nhất đại sư còn giúp cậu giải đáp thắc mắc .

Giang Mặc Thịnh nghe vậy, có chút xấu hổ , đối với chế tạo sư chuyên nghiệp lớp F , anh cũng đã từng nghe qua một ít lời đồn đại , nhưng không nghĩ tới bây giờ đã nghiêm trọng đến loại trình độ này.

Vốn dĩ Giang Mặc Thịnh nghĩ , hiệu trưởng có thể cho phép Du Cẩn Lật lúc này tham gia kỳ thi nhập học đã là tốt rồi , bọn họ cũng không tiện thêm yêu cầu gì  , nhưng hiện tại xem ra, học sinh lớp F đã ảnh hưởng đến việc học tập Tiểu Lật Tử .
Nếu bọn họ ngoan ngoãn làm việc của chính mình , không làm ảnh hưởng đến Tiểu Lật Tử, anh sẽ không nói hai lời, nhưng việc đó đã xảy ra , anh có nên đem Tiểu Lật Tử chuyển đến lớp khác ?

Nhưng vừa nghĩ tới cấp bậc hiện tại của Tiểu Lật Tử , nếu giờ chuyển sang lớp khác , chắc chắn sẽ có nhiều ánh mắt không thiện chí nhắm tới, đối với Tiểu Lật Tử mà nói, cũng chưa chắc là một cách giải quyết tốt.

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Thiếu Tướng Phu Nhân Là Phúc Thần, truyện Thiếu Tướng Phu Nhân Là Phúc Thần, đọc truyện Thiếu Tướng Phu Nhân Là Phúc Thần, Thiếu Tướng Phu Nhân Là Phúc Thần full, Thiếu Tướng Phu Nhân Là Phúc Thần chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top