Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 368: Ngoài Ý Liệu


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Tác giả: Nga Thị Lão Ngũ Thần

-- o --

Chương 368: Ngoài Ý Liệu

Nhóm dịch: Friendship

Nguồn: Mê Truyện

Dường như cũng cảm thấy hành vi quá khích của mình, Úc Diệu Đồng vội vàng nói:

- Xin lỗi, ban nãy vì không cẩn thận vỗ bàn một cái. Được rồi, bây giờ tôi xin tuyên đọc danh sách công ty trúng thầu.

Toàn bộ đại biểu ba trăm công ty đều đổ mồ hôi, đây gọi là không cẩn thận? Lần này rõ ràng là đập đến mức cái bàn sắp nứt ra rồi, còn gọi là không cẩn thận? Chỉ có điều điều này cũng chỉ có thể nghĩ trong lòng mọi người mà thôi, lại không có người nguyện ý đứng lên chỉ trích. Huống hồ sắp lập tức tuyên bố danh sách công ty trúng thầu rồi, dường như tất cả các doanh nghiệp đều nín thở, muốn biết rốt cuộc công ty nào trúng thầu, có tên công ty mình không.

Úc Diệu Đồng thanh thanh cổ họng một chút:

- Trải qua đánh giá tỉ mỉ của công ty chúng tôi, cuối cùng chọn ra ba công ty dược hợp tác ba nơi Châu Á, Châu Phi Châu Mĩ, trong đó Dược phẩm Kilima trúng cử đối tác hợp tác khu vực Châu Phi của chúng tôi, có thể ký kết năm công ty y dược Châu Phi.

Úc Diệu Đồng vừa dứt lời, đại diện của Dược phẩm Kilima lập tức đứng lên vỗ tay hưng phấn, sự hưng phấn này rất nhanh liền lôi kéo tiếng vỗ tay của toàn hội trường.

- Công ty dược Tororo của Mỹ đã trúng thầu đối tác hợp tác khu vực Âu Mĩ của công ty chúng tôi, có thể ký kết hợp tác với hai mươi công ty y dược.

Theo lời tuyên đọc của Úc Diệu Đồng, công ty dược Tororo cũng là một màn hưng phấn.

Bởi vì công ty dược xếp hạng đầu không tham gia đấu thầu của dược phẩm Lạc Nguyệt vì vậy mọi người đều suy đoán, công ty trúng tuyển rất có khả năng là công ty dược Tororo xếp hạng thứ hai thế giới, thực tế cho thấy mọi đều đều đoán không sai. Tuy nhiên đại diện của công ty dược Tororo vẫn hưng phấn dị thường.

Đợi lúc tiếng vỗ tay ở hội trường và sự hưng phấn lắng xuống, Úc Diệu Đồng tiếp tục đọc.

- Dược phẩm Phi Dụ Du Châu Hoa Hạ, trúng tuyển đối tác hợp tác khu vực Châu Á của chúng tôi, có thể ký kết hai mươi công ty dược của khu vực Châu Á.

Nhưng khác với hai tuyên đọc trước đó là, lần này lại là lặng ngắt như tờ, yên tĩnh, quá yên tĩnh. Nếu như không phải Úc Diệu Đồng đã bắt đầu vỗ tay, tất cả còn tưởng rằng Úc Diệu Đồng của dược phẩm Lạc Nguyệt đọc nhầm.

- Cái gì? Sao có thể là dược phẩm Phi Dụ?

- Đúng vậy, phải là Tập đoàn Viễn Bắc hoặc là dược phẩm Liên Phong, cho dù là công ty của chúng ta cũng không thể đến lượt dược phẩm Phi Dụ?

- Điều này tuyệt đối không có khả năng…

Nhất thời dưới hội trường đều nghị luận, căn bản không tin một suất của Châu Á bị dược phẩm Phi Dụ không có tiếng tăm cướp đi, khiếp sợ, ồ lên, ghen tị… đủ loại kéo đến.

Không người nào chịu tin, cũng không có người hồi phục lại tinh thần. Điều này căn bản chính là chuyện không có khả năng, nhưng chuyện không có khả năng này đã biến thành sự thực.

- Khinh Tuyết, không phải em nằm mơ chứ, sao có thể là dược phẩm Phi Dụ chúng ta?

Lý Mộ Mai dường như mới tỉnh ngộ ra.

Ninh Khinh Tuyết cũng trợn mắt há hốc miệng, nói thật cô cũng không ngờ lại là dược phẩm Phi Dụ, điều này rốt cuộc là gì?

Ninh Trung Phi ngây người, tuy ông cũng đấu thầu nhưng từ trước đến nay không cho rằng lần trúng thầu này sẽ là công ty của ông, lý tưởng lớn nhất của ông là ký kết làm một công ty nhánh dưới. Cái bánh trên trời rơi xuống này, hơn nữa còn to như vậy khiến cho Ninh Trung Phi hơi thất thần.

Tuy nhiên ngược lại khi phần đông các công ty tới chúc mừng, ông mới biết điều này là thật, so với bạch kim còn thật hơn. Nhất thời trong lòng Ninh Trung Phi dường như bị chặn ở nơi nào đó. Trong lòng ông chỉ có một câu nói “Cuối cùng chuyển mình rồi, chuyển mình rồi.”

- Khinh Tuyết, thực sự là dược phẩm Phi Dụ chúng ta, đây lại là sự thật.

Lý Mộ Mai cuối cùng xác nhận khu vực Châu Á trúng thầu là các cô.

Niềm vui bất ngờ của Ninh Khinh Tuyết qua đi, lại có chút nghi hoặc nói:

- Sao lại có thể như vậy? Công ty chúng ta thậm chí còn chưa ra thị trường, sao có thể là công ty chúng ta?

- Tổng giám đốc Ninh, tôi là đại diện của dược phẩm Đông Cốc, tôi tên là Tiền Khải, đây là danh thiếp của tôi…

- Tôi là đại diện y dược của dược phẩm Liên Phong, chào chị Tổng giám đốc Ninh.

Ninh Trung Phi không dám tin mà nhìn đông đảo đại diện của công ty dược đang tiến tới, tay nhận danh thiếp cũng mỏi nhừ rồi.

Tập đoàn dược Viễn Bắc không dám tin so với dược phẩm Phi Dụ lại càng không dám tin tưởng. Cho dù không là tập đoàn vViễn Bắc của bọn họ thì cũng không đến lượt dược phẩm Phi Dụ

- Điều này không thể nào, Tổng giám đốc Úc, tập đoàn dược Viễn Bắc chúng tôi đứng thứ nhất toàn Châu Á, tại sao chỉ tiêu lại bị dược phẩm Phi Dụ một công ty nhỏ như đinh cướp mất? Tại sao?

Viễn Kỳ Bân nhìn hội trường ồn ào náo nhiệt, cuối cùng chịu không nổi sự chênh lệch này, lập tức kêu lên.

Úc Diệu Đồng thản nhiên nói:

- Trong quá trình sàng lọc của chúng tôi, mọi công ty đều bình đẳng. Công ty dược của các anh đứng đầu Châu Á? Sao tôi không biết? Cho dù là thế thì làm sao? Đó đã là chuyện quá khứ rồi.

- Nội tình, ở trong đây nhất định có nội tình, tôi không phục.

Viễn Kỳ Bân lập tức giận dữ hét. Y không nghe ra ẩn ý trong lời của Úc Diệu Đồng, ẩn ý của Úc Diệu Đồng là nếu đã có dược phẩm Lạc Nguyệt thì các công ty khác đừng mơ tưởng làm vị trí thứ nhất nữa.

Úc Diệu Đồng lại lần nữa đập bàn.

- Viễn Kỳ Bân, ở đây là đại hội đấu thầu của dược phẩm Lạc Nguyệt chúng tôi, không đến lượt anh khoa chân múa tay. Bây giờ nơi này không hoan nghênh anh, anh ra ngoài cho tôi.

- Họ Úc kia, cô có tư cách gì đuổi tôi ra ngoài? Tập đoàn Viễn Bắc tôi tới tham ra đại hội đấu thầu là đã nể mặt mũi cho công ty bọn cô, đừng có cho rằng có Dưỡng Nhan Hoàn cỏn con ấy liền cảm thấy mình giỏi. Dược Viễn Bắc tôi phong giết cái công ty nhỏ này của bọn cô. Ẩn ý trong câu nói của tôi, hy vọng cô có thể báo cáo chuyện này lên Chủ tịch hội đồng quản trị của các cô, có một số chuyện không phải một giám đốc cỏn con nhưng cô có thể làm chủ được, đừng làm đến mức đến bát cơm cũng mất.

Viễn Kỳ Bân thẹn quá hóa giận, sớm đã quên phải ẩn nhẫn lấy được Dưỡng Nhan Hoàn, phương pháp bào chế thuốc.

Hội trường lập tức yên tĩnh, không có ai ngờ đến còn có một màn như vậy, nhất thời liền có người chuẩn bị xem truyện cười. Viễn Kỳ Bân này nói không phải không có đạo lý, dược phẩm Lạc Nguyệt chỉ là một công ty mới nổi, lại dám khiêu chiến với dược phẩm Viễn Bắc, quả thực không biết trời cao đất dày. Viễn Kỳ Bân nói muốn phong sát Lạc Nguyệt Dược Nghiệp, không phải không có khả năng, một khi dược phẩm Lạc Nguyệt tiết lộ Dưỡng Nhan Hoàn thì chắc chắn Game over.

Cho dù là không tiết lộ phương pháp bào chế Dưỡng Nhan Hoàn, là công ty dược số một Hoa Hạ, muốn phong giết một dược phẩm Lạc Nguyệt mới thành lập một năm cũng không phải không có khả năng.

Gần như tất cả ánh mắt của mọi người đều nhìn về phía Úc Diệu Đồng, muốn nhìn xem vị Tổng giám đốc Úc của dược phẩm Lạc Nguyệt thỏa hiệp hay là tìm ra phương pháp vẹn toàn đôi bên.

Vẻ mặt Lý Mộ Mai lo lắng nhìn Ninh Khinh Tuyết nói:

- Khinh Tuyết, chị nói xem nhỡ may Tổng giám đốc Úc đồng ý lời của y, hoặc bị y uy hiếp được thì làm thế nào?

Ninh Khinh Tuyết khẽ mỉm cười, lắc lắc đầu, không nói gì, cô nhìn ra Úc Diệu Đồng không phải là một người phụ nữ đơn giản, nếu như đơn giản bị Viễn Kỳ Bân uy hiếp được như vậy thì dược phẩm Lạc Nguyệt cũng đã không để cô ấy đảm nhiệm chức Tổng giám đốc rồi.

Úc Diệu Đồng cười lạnh lùng, thanh giọng nói:

- Bắt đầu từ bây giờ, dược phẩm Lạc Nguyệt chúng tôi từ chối có bất cứ hợp tác nào với dược phẩm Viễn Bắc. Ngoài ra, bất cứ công ty nào hợp tác với dược phẩm Viễn Bắc, thì không nằm trong phạm vi hợp tác của dược phẩm Lạc Nguyệt chúng tôi. Một khi phát hiện ra lập tức hủy tiếp tục hợp tác. Ba công ty ký hợp đồng hợp tác với dược phẩm Lạc Nguyệt chúng tôi, trong lúc mọi người cùng công ty khác ký kết nội dung hợp tác, đây là điều thứ nhất.

- Cô…

Viễn Kỳ Bân tức giận đến mức không nói nên lời, nào có người như vậy? Úc Diệu Đồng này nào có làm ăn mà cô ta căn bản đang cáu gắt.

Có thể nói toàn thế giới cũng không có một điều lệ buôn bán như vậy đi, lẽ nào công ty A và công ty B có mâu thuẩn, công ty A liền yêu cầu công ty C có hợp tác với bọn họ hủy hợp tác với công ty B? Thậm chí còn khiến tất cả những người quen biết công ty C hủy hợp đồng với công ty B?

Đây quả thực là trò chơi trẻ con tập làm người lớn, nhưng có điều trò chơi tập làm người lớn này lại được Tổng giám đốc Úc của dược phẩm Lạc Nguyệt định ra, thậm chí còn là điều kiện hợp tác đầu tiên với dược phẩm Lạc Nguyệt.

Tất cả mọi người nghĩ tới điều như kịch này, trong lòng đồng thời thầm than, tuy điều này có chút không đâu vào đâu nhưng không thể không nói điều này rất ác độc, Úc Diệu Đồng này luôn luôn cười ha ha đấy, không ngờ không ra tay thì thôi, hễ ra tay là chỉnh cho chết.

Viễn Kỳ Bân xuất ra lời cay độc vẫn chưa động thủ thì dược phẩm Lạc Nguyệt người ta đã động thủ trước. Chỉ có điều không biết bước tiếp theo của dược phẩm Viễn Bắc như thế nào? Cuối cùng hươu chết về tay ai?

- Hàn Tử…

Úc Diệu Đồng quát một tiếng.

- Đến ngay đây.

- Đem người không liên quan này kéo ra ngoài cho tôi, nơi này không chào đón.

Úc Diệu Đồng không chút biểu tình nói.

- Vâng.

Hàn Tử nói xong, thân hình tráng kiện gần một mét chín hùng hổ đi về phía Viễn Kỳ Bân.

Viễn Kỳ Bân tức đến mức suýt chút nữa phun máu ra, vừa muốn nói hung ác mấy câu, nhưng đã bị Hàn Tử bóp cổ, xách như xách con gà cắp ra ngoài.

Tất cả mọi người hít khí lạnh, Tổng giám đốc Úc Diệu Đồng của dược phẩm Lạc Nguyệt thực sự y như lưu manh, đây nào có là một Tổng giám đốc một công ty dược? Nhưng mọi người lại không biết trước khi Úc Diệu Đồng vào dược phẩm Lạc Nguyệt, thì thực sự là một phu nhân xã hội đen.

Lý Mộ Mai thở dài, nhỏ giọng nói:

- Sướng quá, không những trúng thầu còn được xả giận nữa. Ác nhân tự có ác nhân trị, cái mặt diễu võ dương oai của tên họ Viễn kia, em nhìn liền thấy khó chịu. Giờ tốt rồi, vẫn là Tổng giám đốc Úc có cách. Em quả thực sùng bái Tổng giá đốc này đến tận sương tủy rồi, thực sự lợi hại mà.

Ninh Khinh Tuyết mỉm cười.

- Những cái này đợi lát nữa nghĩ tiếp đi, vốn chúng ta không có việc để làm, bây giờ chuyện của chúng ta nhiều đến mức làm không xuể rồi. Lập tức còn phải đấu thầu hai mươi công ty, đối với chúng ta mà nói chính là một sự khiêu chiến.

- Đúng thế, đúng thế, lâu lắm rồi không được hưởng thụ phong cảnh tốt này rồi, dược phẩm Lạc Nguyệt này thật tốt. Đúng rồi Khinh Tuyết, sẽ không phải dược phẩm Lạc Nguyệt cũng cũng có một tên như Viễn Kỳ Bân thích diện mạo của chị chứ?

Lý Mộ Mai dường như nghĩ đến cái gì, lập tức khẩn trương hỏi.

Ninh Khinh Tuyết không tức giận mà nhìn Lý Mộ Mai nói:

- Trí tưởng tượng của em đúng là rộng.

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi, truyện Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi, đọc truyện Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi, Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi full, Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top