Thầy Phong Thủy

Chương 84: 84: Đạo Sư Tam Thanh


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Thầy Phong Thủy



Ba người vừa gặp mặt là ông Tôn đã nhiệt tình giới thiệu với tôi: “Đại đồ đệ, đây là sư thúc Tam Thanh của cậu, mau gọi sư thúc đi!”
Mặt tôi cứng đơ, đến một nụ cười cũng không nặn ra nổi.

Đây chính là đại sư khí công mà ông Tôn nói tới sao?
“Ây da, cháu trai, chúng ta cũng đã gặp nhau mấy lần rồi.

Lần trước cậu lấy móng lừa đen ở chỗ tôi còn chưa đưa tiền đấy.

Hôm nay tôi tới đây, lát nữa chúng ta tính luôn một thể nhé”.

Tam Thanh đứng cạnh ông Tôn, tính tình chẳng khác gì anh em, tên nào tên nấy nhìn chẳng đáng tin chút nào.

“Sư phụ, sư phụ không đùa tôi đấy chứ? Vị sư thúc này không có lấy một chút linh khí nào trên người, người như vậy có thể là đại sư khí công được sao?”
Tôi nghĩ, nếu đã tu luyện khí công nhiều năm thì trên người chắc chắn phải có linh khí bao quanh.

Thế nhưng cái vị sư thúc Tam Thanh này dù có soi thế nào cũng chẳng thấy linh khí đâu.

Thấy tôi tỏ ra nghi ngờ thực lực của Tam Thanh lộ ra mặt thì ông Tôn chậc lưỡi.

“Tam Thanh, giờ công lực được đấy nhỉ, có thể cất giấu khí tức tới mức thuần khiết như vậy cơ à? Đến ngay cả người đệ tử có mắt âm đương đây cũng không nhận ra nữa”.

Tôi kinh ngạc khi nghe thấy vậy, rồi lại nhìn Tam Thanh một lượt với vẻ nghi ngờ.

Ngoài tam hỏa yếu hơn người thường ra thì tôi chẳng nhìn thấy có điều gì khác người thường ở vị sư thúc này.

“Khí công là dùng khí hóa lực, dùng nhu khắc cương, có thể phóng ra thì cũng có thể thu lại.

Nếu như để lộ khí tức ra ngoài thì được gọi là người ngoài ngành”.

Có vẻ như ông Tôn đánh giá rất cao bản lĩnh của Tam Thanh.

“Thôi không nói nhảm nhữa, hôm nay em phải thể hiện cho thằng cháu này biết để tránh suốt ngày cậu ta đấu tố em".


Có vẻ như Tam Thanh vẫn còn để bụng chuyện tôi vạch mặt anh ta bán phù giả cho người khác, thế là anh ta xắn tay đi tới trước mặt tôi.

Anh ta tháo băng ở chân tôi, sau đó nhếch miệng với vẻ ghét bỏ.

“Nghe sư huynh của tôi nói, cậu bị đám tàn thi vồ phải.

Coi như cậu may mắn đấy, vì chúng không nghiền nát xương cậu đã là tốt lắm rồi.

Nếu không dù tôi có tới thì cũng không thể cứu nổi cậu”.

Vừa nói, Tam Thanh vừa xoay tay hình thái cực trước ngực, lẳng lặng vận khí.

“Xương cậu bị nứt, nhưng đó không phải là vấn đề lớn nhất.

Những thi thể kia bị nhốt trong đất lâu năm, được nuôi dưỡng bởi âm khí, thấm đẫm tà khí nên đã sớm trở thành thứ cực âm.

Da của người bình thường chúng ta mà tiếp xúc, nhẹ thì sưng thành mủ, nặng thì mục rữa thành bùn.

Chân của cậu, nếu tôi mà tới chậm một ngày thì có lẽ phải tháo khớp rồi đấy”.

Tam Thanh nói bình thản như gió thoảng mây bay nhưng tôi nghe thì cảm thấy run sợ.

Chẳng trách vết thương mãi không khỏi.

Nhưng tôi cũng cảm thấy nghi ngờ.

Trước đó tôi từng bị thương bởi tà khí mẹ con.

Cả hai trường hợp đều là do cương thi khiến bị thương, vậy thì tại sao trước đó tôi lại hồi phục nhanh như vậy?
Tôi còn chưa kịp nghĩ thì đã thấy lòng bàn tay của Tam Thanh như có lực hút, tập trung không khí xung quanh thành những luồng khí trắng vào lòng bàn tay.

Tôi há mồm trợn mắt nhìn những tụ khí đó.

Mắt người thường thì đương nhiên không nhìn thấy được, còn tôi có mắt âm dương nên nhìn thấy vô cùng rõ ràng.


Sau khi Tam Thanh tập hợp khí thì bắt đầu đẩy lòng bàn tay giống như đẩy một vật gì nặng lắm về phía cổ chân của tôi.

Lúc này tôi đang tập trung tinh thần theo dõi nhất cử nhất động của Tam Thanh nên khi tụ khí kia tiếp xúc vào vết thương của tôi thì tôi bỗng cảm thấy vô cùng căng thẳng.

Một cảm giác nóng không ra nóng, lạnh không ra lạnh lập tức ôm lấy cổ chân của tôi.

Nên miêu tả cảm giác này thế nào đây? Giống như được cảm nhận gió xuân, gió xuân hóa thành mưa bay vậy.

Cả cơ thể tôi rơi vào trạng thái thư thái.

Thoải mái tới mức tôi suýt nữa thì kêu lên.

Thậm chí tôi còn có thể cảm nhận ra được vết thương nằm trong tụ khí đó đang dần hồi phục.

Cả quá trình chữa trị diễn ra gần ba mươi phút.

Đợi khi Tam Thanh hoàn thành thì trán anh ta đã thấm đẫm mồ hôi.

Chân tôi lúc này đã bớt sưng đi nhiều, thậm chí còn có thể cử động nhẹ nhàng.

Khoảnh khắc này, địa vị của gã lừa đảo trong tôi bỗng nhiên thay đổi mãnh liệt.

“Sư thúc!”
Tôi bỗng buột miệng kêu lên.

“Hầy, vậy là đúng rồi.

Thằng cháu nhớ cho kỹ, có đôi khi những gì cậu nhìn thấy không nhất thiết là thật, nhất là đôi mắt âm dương có thể nhìn thấu mọi sự kia của cậu”.

Tam Thanh lau mồ hôi trán, nói một câu đầy ý vị sâu xa.


Câu nói này tôi nghe thấy khá quen tai, giống như tiên gia trên người tôi cũng đã nói như vậy
Có sự giúp đỡ của Tam Thanh, chân của tôi hồi phục rất nhanh.

Có lẽ thấy Liễu Nguyệt Như nấu ăn ngon, nên sau khi chạy đi chạy lại hai ngày thì Tam Thanh lấy lý do là mệt quá nên mặc kệ việc kinh doanh ở Vọng Tiên Các, cứ thế ở lỳ chỗ tôi và ông Tôn.

Trong thời gian đó, Liễu Nguyệt Như còn mang con chó nhỏ màu đen mà tôi gửi nuôi ở chỗ ông chủ nhà trọ về.

Xem ra ông chủ nhà trọ nuôi rất mát tay, mấy ngày không gặp mà con chó nhỏ đã to lên gấp đôi.

Vừa nhìn thấy tôi, cái đuôi to như cái gậy của nó ngoe nguẩy đầy hào hứng.

Có lẽ nó đã coi tôi là chủ nhân của nó rồi.

Căn phòng với tử khí nặng nề trước đó giờ bỗng trở nên sum tụ khi có bốn người và một chó vào ở.

Trong thời gian đó, tôi đã hỏi Tam Thanh thêm một vấn đề mà tôi không thể giải thích.

Lần đầu tiên chúng tôi gặp nhau, Tam Thanh trông vô cùng chật vật.

Sau khi báo tên họ và bước vào biệt thự nhà họ Liễu chưa được bao lâu thì anh ta vừa bò vừa chạy lao ra ngoài.

“Với công lực của sư thúc, đúng ra quỷ nữ đó phải sợ tới mức tè ra quần mới phải chứ, sao sư thúc lại sợ tới mức thành ra như thế?”
Chính vì cái bộ dạng chật vật đó mà tôi mới có cơ hội bước vào biệt thự nhà họ Liễu.

Lẽ nào, lúc đó anh ta cũng đã có kế hoạch với tôi? Sau khi nghe tôi bày tỏ nỗi hoài nghi thì Tam Thanh chỉ hừ giọng lạnh nhạt.

“Lúc đó tôi không biết cậu là ai thật.

Chỉ là nhà họ Liễu muốn diễn kịch với tôi thì tôi cũng phối hợp diễn mà thôi”.

Tam Thanh nói xong khiến tôi không kịp phản ứng.

Nhưng suy nghĩ một lúc thì tôi đã hiểu ra ngay.

Ngay từ đầu Liễu Chấn Quốc đã biết ngôi nhà của mình có vấn đề, nhưng để che giấu thì ông ta cố tình mời đại sư tới để làm pháp trừ ma.

Vốn chỉ định làm màu nhưng không ngờ tôi lại cứ xông vào nhà họ Liễu, thậm chí còn phá giải được cả Thất sát tỏa hồn trận.

Với bản lĩnh của Tam Thanh, khi anh ta bước vào trong ngôi nhà đó có lẽ chỉ cần nhìn là phát hiện ra ngay.


“Rất nhiều bố cục trong căn nhà của Liễu Chấn Quốc được sắp xếp theo âm dương.

Vì vậy, hoặc là chủ nhân ngôi nhà là người hiểu về âm dương, hoặc là có đại sư hỗ trợ.

Nếu đã như vậy thì hà tất phải khiến tôi chạy tới đó một chuyến? Rồi nghĩ thêm về mối quan hệ giữa nhà họ Liễu và nhà họ Uy nên tôi đoán ra là bọn họ chỉ muốn lợi dụng tôi để diễn kịch mà thôi”.

Nói xong, Tam Thanh cười với vẻ giảo hoạt.

“Muốn kéo tôi xuống nước, đâu dễ vậy, vì vậy tôi quyết định đóng giả là kẻ không có năng lực, bị ma dọa sợ bỏ chạy”.

"Như vậy dù có xảy ra chuyện gì thì cũng không liên quan tới tôi”.

“Nhưng không ngờ một kẻ mất não như cậu lại xui xẻo như vậy, vừa bước vào đã gặp thủy quân”.

Nói xong, Tam Thanh còn làm ra vẻ đồng cảm nhìn tôi.

Nghe anh ta nói xong tôi mới bừng tỉnh.

Hóa ra là cao nhân đụng độ cao nhân sao!
Đáng tiếc chỉ có thanh niên nhiệt huyết như tôi là rơi vào cái bẫy của bọn họ.

Khuôn mặt tôi khẽ ửng đỏ.

May mà tôi đã đọc kỹ ‘Thiên Địa kinh’ nên có thể nắm giữ mọi điều trong tay.

Lần đầu bước vào nhà họ Liễu, tôi chỉ chú ý tới phong thủy chứ không hề chú ý tới bố cục trong phòng.

Đúng là tôi ngoài ngành và bất cẩn quá.

“Thế nhưng cậu nhóc cũng có bản lĩnh đấy, có thể hóa giải được Thất sát tỏa hồn trận”.

Tam Thanh thấy sắc mặt tôi khó coi thì có lẽ cũng đoán ra được tôi nghĩ gì nên lên tiếng an ủi.

Nghe anh ta nhắc tới Thất sát tỏa hồn trận tôi lại nhớ tới ông nội và bỗng trùng lòng.

“Sư thúc, hồn thể bị Thất sát tỏa hồn trận dày vò không thể có cơ hội sống lại sao?”
Trước đây tôi cũng đã từng hỏi ông Tôn vấn đề này, nhưng ông Tôn không đưa ra được cho tôi câu trả lời chắc chắn nên tôi không khỏi mang hi vọng gửi gắm vào Tam Thanh..


Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Thầy Phong Thủy, truyện Thầy Phong Thủy, đọc truyện Thầy Phong Thủy, Thầy Phong Thủy full, Thầy Phong Thủy chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top