Thầy Phong Thủy - Vương Lỗi

Chương 181: Tuyệt diệt


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Thầy Phong Thủy - Vương Lỗi

Khi nghe anh ta nói tới đây thì tôi bỗng trùng lòng.

Cuối cùng cũng đã tìm ra được mấu chốt của toàn bộ vấn đề ở đâu rồi.

Chẳng trách đêm đó chúng tôi lạ bị chồn yêu chặn đường một cách vô duyên vô cớ. Có lẽ đó chính là con chồn năm xưa định dụ Tào Thần nói ra đây mà.

Vì nó không thể thành tiên nên hận chuyện đó và mới tới báo thù nhà họ Tào.

Trước đó đã từng nói, nhà Hoàng Cường có phong thủy cực tốt, nằm trên đường long mạch, những nơi như này thường xuất hiện chồn yêu muốn thành tiên, điều này chẳng có gì kỳ lạ.

Rõ ràng Tào Thần không hề ý thức được việc cái chết của bố mình chính là do hành động vô ý năm xưa của mình gây ra. Anh ta tiếp tục kể lể với tôi.

“Khi đó tôi ngủ liền ba ngày, sau đó bố mẹ nói với tôi, có thể trên đường tôi trúng gió nên bắt đầu sốt và nói nhảm, sốt ba ngày mới hết”.

“Lúc tôi tỉnh lại trong đầu cũng mơ mơ màng màng, nhớ lại chuyện đã xảy ra đêm đó cũng mơ hồ, vì vậy tôi mới tưởng rằng do tôi sốt cao quá nên nằm mơ”.

Nói tới đây, Tào Thần nhìn tôi với vẻ chần chừ giống như đang chứng thực.

“Trương đại sư, cậu nói xem chuyện tôi gặp phải năm đó có phải là thật hay không? Nếu là thật, vậy thì bố tôi…lẽ nào chết thảm cũng liên quan tới chuyện đó?”

Mặc dù Tào Thần thật thà nhưng không ngốc, kết hợp những chuyện xảy ra gần đây và suy nghĩ một lúc thì anh ta cảm thấy có gì đó không ổn.

Tôi nhìn anh ta và không nói gì, nhưng ánh mắt của tôi thì đã cho anh ta đáp án chính xác rồi.

Tào Thần sững sờ nhìn tôi, rồi đột nhiên ôm đầu ảo não.

“Nhưng tại sao nó lại làm như vậy chứ? Tôi chẳng qua là vì sợ nên không trả lời câu hỏi của nó, cũng không hề hại nó, nó có cần phải lấy mạng của gia đình tôi như vậy không? Hơn nữa khi đó tôi vẫn còn là một đứa trả, tôi còn chưa trách nó dọa tôi sợ chết khiếp, tại sao nó lại gây rắc rối cho tôi chứ?”

Tào Thần không thể hiểu được những khúc mắc trong vấn đề dụ người nói ra của con chồn và đương nhiên cũng không hiểu được quan hệ lợi và hại trong chuyện đó.

Chuyện dụ người nói ra này nào có quan tâm tới việc bạn là con nít hay không?

Có những con vật nhiều tâm cơ còn chuyên đi tìm bọn trẻ con mới lớn.

Vì sao chứ?

Vì trẻ con thì ít tâm cơ, đơn thuần hơn, chỉ cần nghĩ gì là nói đó, không giống người lớn, còn phải suy nghĩ xem chuyện này chuyện kia có mang lại rắc rối gì cho bản thân họ hay không.

Chỉ có điều con chồn kia đã chọn nhầm thời điểm, tự dưng chọn giữa đêm hôm khuya khoắt thì ai mà chẳng sợ khiến người ta tưởng còn gặp phải ma nữa cơ đấy.

Có điều về lý là như vậy nhưng chồn yêu là loại hiểu về đạo lý sao?

Đương nhiên là không, nếu không nó đã không được mệnh danh là thận trọng và có tính báo thù mạnh như vậy.

“Tào Thần, chuyện tới nước này, tôi cũng không giấu anh nữa. Cái chết của bố anh đúng là có liên quan tới việc năm xưa anh gặp con chồn. Có điều anh cũng không làm sai gì, chỉ là anh đã vô tình khiến con chồn đó không thể thành tiên nên nó mới hận anh tới tận xương tủy”.

Tôi cố gắng giải thích thật nhẹ nhàng cho Tào Thần, sợ anh ta nghĩ không thông mà lao đầu vào chỗ chết.

Vì dù sao thì người thường cũng khó thể chấp nhận được chuyện bố mình bị hại chết như vậy .

Nhưng vẫn có một số điều tôi nghĩ không thông.

Một trong những điều đó là tại sao chồn yêu không lấy mạng của Tào Kiến Quân khi đó mà lại bẻ gãy tay ông ta trước sau đó cho ông ta thời gian điều trị rồi sau đó mới ra tay tàn nhẫn tiếp?

Lẽ nào chỉ đơn giản là để hành hạ Tào Kiến Quân sao?

Nhưng nghĩ kỹ thì hình như không phải.

Bởi vì cùng với việc hành hạ Tào Kiến Quân, đổi mạng với ông ta thì con chồn đó cũng phải chịu sự đau đớn hành hạ.

Mặc dù loài chồn vô cùng nhỏ mọn, tính toán nhưng ý thức về đồng đội cực mạnh. Nếu như đồng đội của mình gặp khó khăn, dù có phải liều mạng nguy hiểm thì nó cũng sẽ tới cứu.

Vì vậy đúng ra bọn chúng sẽ không chịu để đồng đội của mình bị hành hạ như vậy mới phải.

Một chuyện nữa tôi cũng không nghĩ ra là tại sao con chồn phải đợi tới mười năm mới báo thù?

Hơn nữa người đầu tiên báo thù tại sao lại là Tào Kiến Quân mà không phải là Tào Thần?

Tôi càng nghĩ càng thấy có điều kỳ lạ nhưng lại không tìm ra được nguyên do.

Nghĩ một lúc tôi mới buột miệng hỏi.

“Năm nay anh 22 tuổi, đang đi học hay là đi làm?”

Câu hỏi này của tôi chỉ đơn thuần là sợ Tào Thần quá đau lòng nên cố ý đổi chủ đề và trò chuyện mà thôi.

Nào ngờ một câu hỏi vô tình lại hỏi đúng chỗ cần hỏi.

Đôi mắt Tào Thần đỏ au, anh ta đáp lại tôi bằng giọng khàn khàn.

“Tôi sớm đã bỏ học rồi, đi làm trong huyện. Đã có cả vợ. Đúng ra hai ngày này đến ngày sinh của cô ấy, bố tôi có thể được gặp cháu trai mà ông ấy hằng mong ước, thật không ngờ…”

Vừa nói thì chủ đề lại quay về cái chết thảm của Tào Kiến Quân. Tào Thần ôm mặt khóc không thành tiếng giống y như một đứa trẻ.

Nghe Tào Thần nức nở nói xong, trong đầu tôi như có luồng điện phóng qua và lập tức hiểu ra một chuyện.

Con chồn đợi mười năm, đợi đến khi Tào Thần trưởng thành, có đời sau rồi mới báo thù.

Lẽ nào để Tào Thần có thể trải qua bi kịch tan cửa nát nhà?

Tôi bỗng thấy ớn lạnh.

Oán hận của con chồn quá lớn, nó cho rằng giết chết Tào Thần thì dễ dàng cho anh ta quá nên đã nhẫn nhịn mười năm, định hành hạ đến chết người nhà anh ta trước để anh ta chịu đựng tận cùng của nỗi đau rồi mới tới lượt anh ta. Đọc nhanh nhất ở trang Viet Writer

Nếu đúng là như vậy thì đúng là quá độc ác.

“Tào Thần, đêm trước hôm bố anh qua đời, anh có ở bên cạnh ông ấy không?”

Dường như tôi dần dần có được đầu mối nên vội vàng hỏi Tào Thần.

Tào Thần lắc đầu.

“Sau khi tôi kết hôn đã chuyển tới huyện sống. Lúc bố tôi gãy tay chỉ có mẹ ở bên cạnh ông ấy, vì vậy cảnh tượng khi đó cũng là do tôi được mẹ nói lại”.

Nghe Tào Thần nói vậy tôi mới hoàn toàn hiểu ra.

Chẳng trách con chồn đó báo thù được một nửa rồi dừng lại, hóa ra là vì để đợi Tào Thần trở về, sau đó khiến Tào Kiến Quân chết trước mặt Tào Thần.

Nó tạo ra cái chết thảm của ông ấy!

“Mẹ kiếp, con chồn này đúng là tàn độc, lại muốn tuyệt diệt cả nhà anh!”

Hiểu rõ ý định của chồn yêu, tôi tức giận buột miệng chửi.

Mặc dù hành động năm xưa của Tào Thần hại con chồn mất đi tu vi mấy trăm năm khiến người ta cảm thấy tiếc nuối nhưng dù gì anh ta cũng vô ý, không hề làm sai điều gì.

Chỉ vì một hành động vô ý của một đứa trẻ mười hai tuổi mà khiến con chồn báo thù với hành độc tàn nhẫn độc ác như thế thì thực sự không thể chấp nhận nổi!

Đây còn là tiên sao? Là ác ma thì có!

Nếu nó đã muốn thành ác ma thì tôi sẽ trừ yêu diệt ma luôn!

Dù sao mối thâm thù đã được tạo ra, dù tôi không xen vào những chuyện tiếp theo thì sau khi con chồn hại chết nhà Tào Thần xong cũng sẽ ngay lập tức báo thù lên đầu tôi.

Vì vậy chuyện này tôi càng không thể bỏ mặc được.

“Tào Thần nhanh nào, chúng ta phải vào trong huyện tìm vợ của anh!”

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Thầy Phong Thủy - Vương Lỗi, truyện Thầy Phong Thủy - Vương Lỗi, đọc truyện Thầy Phong Thủy - Vương Lỗi, Thầy Phong Thủy - Vương Lỗi full, Thầy Phong Thủy - Vương Lỗi chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top