Thần Tọa

Chương 731: Pháp Phù cầu cứu (2)


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Thần Tọa

Chỉ thấy một dòng hào quang tiên khí như mây mù như làn sương đang hội tụ mà đến, rồi nhập vào trong Cái lồng khí từ tiên khí ở bên ngoài cơ thể Lâm Hi. Điều đó khiến cho mức tiêu hao chân khí của hắn giảm bớt đi không ít.

Tiểu Na Di Pháp là phi hành Ngự Không pháp nhanh nhất cho cảnh giới Luyện Khí.

Dựa theo tốc độ của ba người thì chạy tới Tiên La Phái còn khá dư dả. Cho nên cuối cùng cũng không cần phải dùng liên tục, dọc đường cứ phi hành một chút rồi lại ngừng.

Ban ngày phi hành, buổi tối Luyện Khí hành công.

Tu luyện và phi hành, hai cái không có cái nào để lỡ. Khí Thánh Vương Hầu Bạch, Lâm Hi đã gặp mặt vài lần. Nhưng trước sau không phải rất quen thuộc. Qua một chuyến đi tới dự lễ Tiên La này thì cũng dần dần trở nên quen thuộc.

Khí Thánh Vương tính tình rất là bình thản, không thích nói chuyện.

Lâm Hi từ lúc bắt đầu cũng hiểu được rất khó thân cận với hắn. Nhưng khi đã hiểu tương đỗi sâu thì mới biết được những người giống như Khí Thánh Vương, hoàn toàn là dạng cuồng học võ.

Tâm tư của hắn cơ hồ đều dồn vào Luyện Khí trên, nếu như là đến gặp để nói chuyện phiếm linh tinh các loại thì hắn đều tịnh không muốn nói chuyện. Nhưng nếu như là đề cập đến tu luyện, Luyện Khí linh tinh các loại thì Khí Thánh Vương cũng lại là người biết gì nói nấy, xem như một người thầy tốt bạn hiền.

Lâm Hi đã phát hiện ra điểm ấy, nên cũng không muốn nói nhiều. Chỉ là cùng hắn trò chuyện về các vấn đề tu luyện.

Khí Thánh Vương và Hải Thánh Vương không giống nhau. Những chuyện đề cập đến công pháp tuyệt học thì có tầm mắt cực kỳ rộng mở. Lâm Hi đi cùng một chuyến lại được lợi rất nhiều cho lâu dài.

Rất nhiều nghi hoặc hay chưa hiểu về tu luyện của hắn đều được Khí Thánh Vương giải quyết dễ dàng. Đặc biệt, Khí Thánh Vương dù sao cũng là Lục Quả Thánh Vương, hơn nữa đối với Nguyên Khí Thiên Địa và cảm giác năng lượng lại cực kỳ nhạy cảm.

Hỏa hầu về Tiểu Na Di Pháp càng là vượt qua Lâm Hi. Phương diện này cũng không phải đọc sách là hiểu rõ vấn đề, mà là rất nhiều chuyện đề cập đến kỹ xảo lợi dụng nguyên khí. Lâm Hi trải qua việc được Khí Thánh Vương giảng giải một hồi, tốc độ sử dụng Tiểu Na Di Pháp đều nhanh hơn vài phần. Ngay cả Nhị Quả Thánh Vương Âu Dương Nạp Hải ở một bên nghe giảng đạo lý mà cũng được lợi không ít theo.

Trong số bốn người, người duy nhất kỳ quái chính là Bạch Nguyên.

Những lúc Khí Thánh Vương, Âu Dương Nạp Hải, Lâm Hi hấp thu tiên khí Chu Thiên, chỉ có Bạch Nguyên là nhàn nhã nhất. Những lúc Khí Thánh Vương giảng giải, Bạch Nguyên cũng cứ một mình ngồi ở một bên, đối với chuyện tu luyện tựa hồ không phải rất để bụng.

Không chỉ là Lâm Hi, mà ngay cả Âu Dương Nạp Hải đều âm thầm buồn bực, chỉ có Khí Thánh Vương cũng vẫn là tỏ ra thờ ơ, tựa như không hề nhìn thấy gì cả.

Mỗi người cũng có bí ẩn của chính mình. Bạch Nguyên không nói, thì mọi người cũng khó mà hỏi.

Hết ngày này qua ngày khác, cứ như vậy vừa phi hành, vừa tu luyện. Mặc dù tiến bộ cũng không phải rất lớn, nhưng tu luyện một ngày liền có hiệu quả tu luyện một ngày.

Tiên Đạo vốn chính là câu chuyện đắp đất thành đống, xếp gỗ thành tháp.

Vù! Vù! Vù! Vù! Vù! Vù!

Tiếng gió gào thét, trong nháy mắt, chính là đã bay đi được tám chín ngày. Khoảng cách của mọi người đến Tiên La Phái, đã qua được quá nửa lộ trình. Bởi vì bốn người đều bay cực cao, lại cũng cứ dọc theo đường nhỏ trên các con đường núi hoang dã nên dọc theo đường đi thật sự cũng không xảy ra chuyện gì, hoàn toàn êm ả gió êm sóng lặng.

- Hả?

Trong thời gian đi đường đang bay ở giữa tầng bão lốc, Khí Thánh Vương đột nhiên lông mày giật giật, hắn kinh ngạc kêu một tiếng.

- Hầu sư huynh, làm sao vậy?

Lâm Hi nghe được tiếng kêu kinh dị kia bèn lập tức hỏi.

Khí Thánh Vương không nói gì, ánh mắt cũng cứ nhìn về phía trước. Cảnh giới tu vi của hắn hơn xa những người khác, cảm giác đối với nguyên khí, cũng lợi hại hơn rất nhiều so với mọi người.

- Quác!

Cơ hồ là ngay lập tức khi đó, vài tiếng gầm rống thê lương vang động tới tận trời cao.

Ngay trước mắt tất cả mọi người ở đây, vài đạo cầu vồng điện xạ vàng rực bay đến.

- Là Pháp Phù cầu cứu của Thần Tiêu Tông chúng ta!

Âu Dương Nạp Hải xem ra đã hiểu, trong lòng giật mình, lập tức liền ngừng lại.

- Là đệ tử của Thần Tiêu Tông chúng ta.

Bạch Nguyên nheo mắt, cũng kêu một tiếng.

- Cái gì!

Tâm thần Lâm Hi phát lạnh, lập tức ngừng lại ở trên không trung. Hắn ngưng thần nhìn về phía vài đạo cầu vồng vàng rực từ chân trời đang lao như bay mà đến.

Vốn dĩ từng tông phái cũng có Pháp Phù cầu cứu, nếu không phải khẩn cấp thì không có khả năng phát đi. Một khi gặp phải tình huống nguy cấp mà tung đi ra ngoài, trong phạm vi một ngàn dặm, thì những đệ tử đồng tông đồng phái ở gần đó nhất đều sẽ nhận được tin tức.

Người trong tiên đạo cũng không ai nói chính xác, lúc nào thì sẽ phải cần người trợ giúp.

Vào lúc này có thể tin tưởng nhất, tự nhiên chính là đệ tử đồng tông đồng môn. Cho dù quen biết nhau hay không nhận ra, họ đều sẽ nhận được.

Đệ tử Tiên Đạo Tông Phái tu luyện công pháp mỗi nơi không giống nhau, nhưng mà loại Pháp Phù Cầu cứu cũng là chỉ nhận ra theo lệnh bài tông phái mỗi đệ tử mang trên người, mà không nhận công pháp.

Vèo vèo!

Cũng chỉ trong thời gian mấy cái chớp mắt, ánh sáng của vài đạo cầu vồng kia lập tức lướt như bay từ chân trời tới. Trong nửa đường, chúng chia ra làm bốn mà bay về hướng đám người Lâm Hi.

- Cũng không biết có chuyện gì xảy ra.

Trong óc Lâm Hi hiện lên một đạo ý nghĩ. Hắn cũng không chờ Pháp Phù này bay tới gần, lập tức chụp vào trong tay. Vừa mới cầm vào tay, một đạo ý niệm liền tràn vào trong óc.

Ý niệm bám vào trên Pháp Phù phi thường yếu ớt, phảng phất ánh nến trong gió, tùy thời đều sẽ dập tắt.

Tin tức bám vào Pháp Phù cầu cứu phi thường đơn giản. Mấy tên đệ tử Thần Tiêu Tông người đang bị thương nặng, tính mạng bị đe dọa đang hy vọng đệ tử Thần Tiêu Tông ở phụ cận đi tới cứu.

- Tình huống nguy cấp, người bị thương là đệ tử Thần Tiêu Tông chúng ta. Hình như bọn họ còn bị đuổi giết. Mau đến cứu.

Âu Dương Nạp Hải là người đầu tiên mở mắt ra, hắn nói hoảng loạn.

- Nhìn ý niệm của bọn họ bám vào đó, chỉ sợ sẽ không chống đỡ được bao lâu.

Bạch Nguyên ngẩng đầu, nói thản nhiên.

- Chuyện này đừng vội. Nhìn tình huống thì những sư đệ này hẳn là đã dây vào trong phong ba gì đó. Chúng ta bản thân còn có công việc, nếu như cuốn vào trong xung đột gì đó, không thoát thân được. Chỉ sợ cũng phải lỡ việc chính. Hơn nữa, nhận được Pháp Phù, cũng không nhất định chỉ có chúng ta. Nói không chừng những người khác đã đến đó. Nếu như quyết định sẽ nhúng tay vào chuyện này thì phải suy nghĩ tốt.

Khí Thánh Vương nói thong dong.

Lấy tính tình của hắn, loại chuyện này vốn là sẽ không nhiều lời không quản thêm.

Nhưng nếu mà Phó chưởng môn phái hắn đi theo, thì có những điều liền không thể không nói.

Một câu nói, ánh mắt của mọi người đều nhìn về phía Lâm Hi.

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Thần Tọa, truyện Thần Tọa, đọc truyện Thần Tọa, Thần Tọa full, Thần Tọa chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top